R
rocky1208
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Sắp tới tết dương lịch rồi nên mình có bài này tặng mấy bạn ở nhà ngày đó
Cây nhà lá vườn nên mọi người gạch đá nhẹ tay =))
- Hôm nay là ngày lễ,
Sao em chẳng đi đâu?
Em khẽ lắc cái đầu,
- Em ngủ nhà cho khỏe.
- Em còn đang tuổi trẻ,
Sao lại thích ở nhà.
Mai sau lúc về già,
Ngủ bao nhiêu chẳng được.
- Lời anh khuyên cũng hợp (ý là hợp lý)
Nhưng em biết đi đâu?
Ra đường dễ bị câu,
Bố em thường dặn thế.
Biết ai người tử tế,
Ai là kẻ lưu manh
Nhỡ gặp thằng Sở Khanh,
Đời em thôi tắt điện :-<
Ví như:
Nhìn anh thì thánh thiện,
Nhưng gan ruột thế nào.
Anh cứ chém ào ào,
Em muốn tin cũng khó ^_^
Anh mặt mày nhăn nhó,
Tìm cách để phân trần.
Mặt càng lúc càng đần,
Trông thật là tội nghiệp
Nhưng anh người tốt thiệt,
Nên chẳng xoắn chút nào.
Lại chém gió ào ào,
Tích phân (ý là phân tích) cho bé hiểu:
- Gió cũng dăm bảy kiểu,
Chứ nào phải giống nhau.
Có thể loại trẻ trâu,
Có loại là bác học.
Em phải biết chọn lọc,
Phải đâu cứ chém bừa.
Người nghe phải say sưa,
Nếu không là ăn gạch.
Bé dường như thông mạch,
Máu lên não rất nhanh.
Đôi mắt bé long lanh:
- Anh tích phân chuẩn thật!
Giọng em như rót mật,
Nghe sướng cả lỗ tai.
Đây là lần thứ hai,
Được gái khen chém chuẩn.
Đầu óc đang thơ thẩn,
Bỗng giật hết cả mình.
Bé hỏi bất thình lình:
- Đi chơi cùng em nhé? (chớp chớp mắt)
Bất ngờ anh suýt té,
Nhưng may kịp định thần.
Độ ngu lại tăng dần,
Miệng lắp ba lắp bắp:
- Em ơi để hôm khác,
Anh có hẹn mất rồi.
Anh phải gặp một người,
Cô ấy giờ đang đợi.
Em quay đi thật vội:
- Sao anh còn chưa đi,
Đứng ở đây làm gì?
Em vào nhà thả chó.
- Em ơi đừng làm khó,
Anh đứng thêm chút thôi.
Bố cô ấy về rồi,
Anh thưa vài câu chuyện.
Người mà anh đang hẹn,
Ngày lễ chẳng đi đâu,
Ra đường sợ bị câu,
Khách đến đòi thả chó ^_^
Cây nhà lá vườn nên mọi người gạch đá nhẹ tay =))
- Hôm nay là ngày lễ,
Sao em chẳng đi đâu?
Em khẽ lắc cái đầu,
- Em ngủ nhà cho khỏe.
- Em còn đang tuổi trẻ,
Sao lại thích ở nhà.
Mai sau lúc về già,
Ngủ bao nhiêu chẳng được.
- Lời anh khuyên cũng hợp (ý là hợp lý)
Nhưng em biết đi đâu?
Ra đường dễ bị câu,
Bố em thường dặn thế.
Biết ai người tử tế,
Ai là kẻ lưu manh
Nhỡ gặp thằng Sở Khanh,
Đời em thôi tắt điện :-<
Ví như:
Nhìn anh thì thánh thiện,
Nhưng gan ruột thế nào.
Anh cứ chém ào ào,
Em muốn tin cũng khó ^_^
Anh mặt mày nhăn nhó,
Tìm cách để phân trần.
Mặt càng lúc càng đần,
Trông thật là tội nghiệp
Nhưng anh người tốt thiệt,
Nên chẳng xoắn chút nào.
Lại chém gió ào ào,
Tích phân (ý là phân tích) cho bé hiểu:
- Gió cũng dăm bảy kiểu,
Chứ nào phải giống nhau.
Có thể loại trẻ trâu,
Có loại là bác học.
Em phải biết chọn lọc,
Phải đâu cứ chém bừa.
Người nghe phải say sưa,
Nếu không là ăn gạch.
Bé dường như thông mạch,
Máu lên não rất nhanh.
Đôi mắt bé long lanh:
- Anh tích phân chuẩn thật!
Giọng em như rót mật,
Nghe sướng cả lỗ tai.
Đây là lần thứ hai,
Được gái khen chém chuẩn.
Đầu óc đang thơ thẩn,
Bỗng giật hết cả mình.
Bé hỏi bất thình lình:
- Đi chơi cùng em nhé? (chớp chớp mắt)
Bất ngờ anh suýt té,
Nhưng may kịp định thần.
Độ ngu lại tăng dần,
Miệng lắp ba lắp bắp:
- Em ơi để hôm khác,
Anh có hẹn mất rồi.
Anh phải gặp một người,
Cô ấy giờ đang đợi.
Em quay đi thật vội:
- Sao anh còn chưa đi,
Đứng ở đây làm gì?
Em vào nhà thả chó.
- Em ơi đừng làm khó,
Anh đứng thêm chút thôi.
Bố cô ấy về rồi,
Anh thưa vài câu chuyện.
Người mà anh đang hẹn,
Ngày lễ chẳng đi đâu,
Ra đường sợ bị câu,
Khách đến đòi thả chó ^_^
Last edited by a moderator: