- 28 Tháng mười 2017
- 857
- 3,883
- 406
- 20
- Bắc Ninh
- Bang Tan Sonyeondan <3 , Wanna One <3 , Samuel <3 , Stray Kids <3
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Xin chào đây là lần đầu tiên tớ viết truyện . Có lẽ văn phong còn đôi chút non nớt nhưng hãy đọc nhé !
Thể loại : friendship ( có thể hiểu là những cặp đôi bạn bè ) , fanfic
-----------------------------------------------------------------------------------------
Rengg ...rengg...rengg
Tiếng đồng hồ báo thức vang lên phá vỡ không khí yên lặng của căn phòng ngủ nồng nặc mùi rượu . Chắc hẳn đây là lần thứ n nó cố gắng đánh thức những con sâu lười đang nằm trên giường với tư thế hết sức kì dị . Dường như tiếng chuông chẳng hề ảnh hưởng tới những con người kia vậy . Nó reo mặc nó , họ ngủ việc họ liên can gì đến nhau ? Ấy vậy mà vẫn có một cánh tay vươn ra cố tắt nó đi .
- Kêu gì kêu lắm thế ! Biết rồi ! - giọng ngái ngủ của anh chàng nằm giữa lộ rõ sự bực tức
Anh ta ngồi dậy cố vươn vai một cách gượng gạo và uể oải . Anh quay sang gọi hai cậu trai đang ngủ bên cạnh mình . Anh dùng hết sức bình sinh của mình để nâng họ dậy . Bên phải là JaeHwan với đầu tóc dựng ngược ngồi dậy , dựa cằm vào chiếc gối cùng hai mắt nhắm nghiền , một bên nước dãi vẫn còn chảy dài . Quay sang phía phải là Daniel đang kê cằm lên đầu gối với bộ dạng trông cũng chẳng khá khẩm gì hơn Jaehwan . Seong Wu ngồi tựa vào thành giường . Với họ bây giờ thì thế giới ra sao không quan trọng , quan trọng là ngủ thôi . Ba người họ dường như chẳng hề có ý định rời khỏi giường một chút nào . Năm phút , rồi mười phút vẫn nguyên tư thế và trạng thái đó . Bỗng dưng phá vỡ sự im lặng ấy là tiếng chuông điện thoại . Daniel với cánh tay ra phía chân giường nhặt chiếc điện thoại và nghe như phản xạ . Từ đầu dây bên kia phát ra giọng đàn ông tỏ rõ vẻ gắt gỏng , bực dọc :
- Nếu trong hai mươi phút nữa các cậu còn chưa có mặt ở đây thì lương tháng này không phải lấy nữa nhé ! *tút tút...*
Chưa kịp định thần xem cái chuyện quỷ quái gì đang xảy ra thì cả ba đang lao vút ra khỏi giường . Chưa đầy 1 phút sau họ đã có mặt ở trước cửa căn hộ . Họ chạy với tốc độ của The Flash lao như bay xuống bãi đỗ xe khu chung cư . Leo lên xe rồi phóng bạt mạng với tốc độ 120km/h . May là bây giờ cũng đã qua giờ cao điểm nếu không thì lương đã chẳng được lấy còn mất xe và ôm thêm một đống phạt nữa ấy chứ !
Đến trước cổng công ty tuy đi với tốc độ tên bắn nhưng vẫn không quên hạ kính xa chào bác bảo vệ . Tính cả thời gian đến văn phòng vừa trong trĩnh hai mươi phút không lệch một giây .
- Các cậu làm ăn thế à ? Biết bây giờ là mấy giờ rồi không hả ? Tháng đi làm 26 ngày thì đi muộn mất một nửa là sao ? Có tính làm tiếp không đấy ? - người đàn ông lúc nãy quát to
Sau hơn năm phút bị tra tấn lỗ tai cuối cùng họ cũng được trả về văn phòng . Kéo ghế ra , Daniel cất lời lộ rõ sự hí hửng
- Ghê thật , tí thì tháng này ra đường ở
- Gớm , có mà đi được cơ đấy ! Chả nhẽ ra tranh ghế đá với người vô gia cư
Jaehwan chêm lời
- Có mà ăn mì cả tháng ấy
Seong Wu vừa giở tập tài liệu vừa nói
- Có mà còn gói nào , tối qua thằng Daniel nó lấy ra ăn hết rồi còn gì
- Ai nói thế cậu có ăn không ?
- Ai bảo cậu mang ra
Cuộc chành chọe của hai cậu em 96line bắt đầu và hứa hẹn chưa thấy hồi kết . Seong Wu lấy bút gõ đầu hai đứa :
- Lo làm đi , tối tính tiếp
Ngoài trời nắng bao trùm lên các tòa nhà cao tầng , lên những tán cây . Nắng tinh nghịch chiếu vào ô cửa kính làm sáng rực cả căn phòng . Trời cao và xanh trong , mây rất ít bảo hiệu hôm nay là một ngày nóng đỉnh điểm . Ánh nắng như vui đùa , như khích lệ họ - những người trẻ mang trong mình lòng nhiệt huyết cùng nhau thực hiện ước mơ , hoài bão .
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chờ chap 2 nhé ~ có ngay thôi !
Thể loại : friendship ( có thể hiểu là những cặp đôi bạn bè ) , fanfic
-----------------------------------------------------------------------------------------
Rengg ...rengg...rengg
Tiếng đồng hồ báo thức vang lên phá vỡ không khí yên lặng của căn phòng ngủ nồng nặc mùi rượu . Chắc hẳn đây là lần thứ n nó cố gắng đánh thức những con sâu lười đang nằm trên giường với tư thế hết sức kì dị . Dường như tiếng chuông chẳng hề ảnh hưởng tới những con người kia vậy . Nó reo mặc nó , họ ngủ việc họ liên can gì đến nhau ? Ấy vậy mà vẫn có một cánh tay vươn ra cố tắt nó đi .
- Kêu gì kêu lắm thế ! Biết rồi ! - giọng ngái ngủ của anh chàng nằm giữa lộ rõ sự bực tức
Anh ta ngồi dậy cố vươn vai một cách gượng gạo và uể oải . Anh quay sang gọi hai cậu trai đang ngủ bên cạnh mình . Anh dùng hết sức bình sinh của mình để nâng họ dậy . Bên phải là JaeHwan với đầu tóc dựng ngược ngồi dậy , dựa cằm vào chiếc gối cùng hai mắt nhắm nghiền , một bên nước dãi vẫn còn chảy dài . Quay sang phía phải là Daniel đang kê cằm lên đầu gối với bộ dạng trông cũng chẳng khá khẩm gì hơn Jaehwan . Seong Wu ngồi tựa vào thành giường . Với họ bây giờ thì thế giới ra sao không quan trọng , quan trọng là ngủ thôi . Ba người họ dường như chẳng hề có ý định rời khỏi giường một chút nào . Năm phút , rồi mười phút vẫn nguyên tư thế và trạng thái đó . Bỗng dưng phá vỡ sự im lặng ấy là tiếng chuông điện thoại . Daniel với cánh tay ra phía chân giường nhặt chiếc điện thoại và nghe như phản xạ . Từ đầu dây bên kia phát ra giọng đàn ông tỏ rõ vẻ gắt gỏng , bực dọc :
- Nếu trong hai mươi phút nữa các cậu còn chưa có mặt ở đây thì lương tháng này không phải lấy nữa nhé ! *tút tút...*
Chưa kịp định thần xem cái chuyện quỷ quái gì đang xảy ra thì cả ba đang lao vút ra khỏi giường . Chưa đầy 1 phút sau họ đã có mặt ở trước cửa căn hộ . Họ chạy với tốc độ của The Flash lao như bay xuống bãi đỗ xe khu chung cư . Leo lên xe rồi phóng bạt mạng với tốc độ 120km/h . May là bây giờ cũng đã qua giờ cao điểm nếu không thì lương đã chẳng được lấy còn mất xe và ôm thêm một đống phạt nữa ấy chứ !
Đến trước cổng công ty tuy đi với tốc độ tên bắn nhưng vẫn không quên hạ kính xa chào bác bảo vệ . Tính cả thời gian đến văn phòng vừa trong trĩnh hai mươi phút không lệch một giây .
- Các cậu làm ăn thế à ? Biết bây giờ là mấy giờ rồi không hả ? Tháng đi làm 26 ngày thì đi muộn mất một nửa là sao ? Có tính làm tiếp không đấy ? - người đàn ông lúc nãy quát to
Sau hơn năm phút bị tra tấn lỗ tai cuối cùng họ cũng được trả về văn phòng . Kéo ghế ra , Daniel cất lời lộ rõ sự hí hửng
- Ghê thật , tí thì tháng này ra đường ở
- Gớm , có mà đi được cơ đấy ! Chả nhẽ ra tranh ghế đá với người vô gia cư
Jaehwan chêm lời
- Có mà ăn mì cả tháng ấy
Seong Wu vừa giở tập tài liệu vừa nói
- Có mà còn gói nào , tối qua thằng Daniel nó lấy ra ăn hết rồi còn gì
- Ai nói thế cậu có ăn không ?
- Ai bảo cậu mang ra
Cuộc chành chọe của hai cậu em 96line bắt đầu và hứa hẹn chưa thấy hồi kết . Seong Wu lấy bút gõ đầu hai đứa :
- Lo làm đi , tối tính tiếp
Ngoài trời nắng bao trùm lên các tòa nhà cao tầng , lên những tán cây . Nắng tinh nghịch chiếu vào ô cửa kính làm sáng rực cả căn phòng . Trời cao và xanh trong , mây rất ít bảo hiệu hôm nay là một ngày nóng đỉnh điểm . Ánh nắng như vui đùa , như khích lệ họ - những người trẻ mang trong mình lòng nhiệt huyết cùng nhau thực hiện ước mơ , hoài bão .
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chờ chap 2 nhé ~ có ngay thôi !