[sưu tầm] búp bê tóc đen

C

congaigiaitoan_5

CHAP 17 : BUỚC ĐẦU CỦA CUỘC TRẢ THÙ (II) :




" Mẹ ơi , cứu con với !! "

Ni Na vẫy tay với Long , rồi lững thững bước về phía tôi .
Nó ném mạnh cái cặp vào trong ngăn bàn , rồi ngồi phịch xuống phần ghế bên cạnh tôi làm cái chân ghế rung ' cộp ' lên một tiếng :

- Mặt mày làm sao thế này ? - Tôi vội hỏi Na và đẩy Thái Vũ ngồi sang cạnh mình .

- Sao gì ? Bị đánh chứ sao ? - Na nói trổng .

- Ai chẳng biết là bị đánh ! - Tôi hỏi dồn - Ý tao là " Who ? Where ? Why ? "

Ni Na quắc mắt ra ngoài cửa lớp , tôi cũng lật đật quay ra theo : Quả nhiên đứng đó là hai anh em sinh đôi nhà họ Đặng , hiện giờ hai đứa nó đang được một tá lũ lớp dưới vây quanh nịnh bợ :

- Ý....Ý.... mày là tụi nó hả ? - Tôi lắp bắp hỏi lại .

- Chứ còn đứa quái nào nữa !! - Giọng Na đanh lại - Hôm qua tao đang trên đường về nhà thì gặp con Thư với hội T7 của nó...Bk bọn ******** , tao chẳng làm gì hết ; thế mà nó đè tao ra đánh mới đau chứ . Khổ nỗi tao bị đánh không thì không nói to làm gì , đằng này về nhà lại bị hai ông bà già ...

- Ni Na !! - Tôi to giọng . Nó im một lúc , rồi tiếp :

- Đằng này về nhà lại bị bố mẹ bức cung đến hai tiếng liền nữa chứ ...Nhục không giấu vào đâu được !!

Ni Na nghiến răng kèn kẹt ; nhìn mặt cũng đủ biết là nó tức tối đến nhường nào . Tôi chạm nhẹ tay lên vết bầm tím mà thấy thương cho nó ; có vẻ bị đánh đau lắm đây :

- Để em trả thù cho nhé ?

Thái Vũ đưa ra một lời gợi ý tệ hơn bao giờ hết . Cậu gác hai chân lên mặt bàn , mặt thì cười nhăn cười nhở ; cơ hồ như vết thương của Ni Na là một chuyện rất đỗi buồn cười :

- Được đấy !! - Ni Na nói lớn - Em trả thù cho chị nhé !? Nhé !!

- Mày bị điên à , thế có khác gì cái Thư với hội T7 của nó đâu ... - Tôi ngăn cản ý định điên rồ của hai đứa bạn - Oan oan tương báo biết bao giờ mới dứt ? Mà năm nay là năm cuối rồi đấy , liệu hồn im hơi lặng tiếng một tí đi bà . Chuyện này mà thầy cô phát giác ra , mày là đứa chết đầu đấy ; nghe chưa ?!!

Ni Na giả vờ bịt hai lỗ tai lại , nó lém lỉnh nhìn tôi :

- Ôi ...Tao chẳng nghe thấy cái gì hết !! Tai tao bị điếc thâm niên rồi mày ơi !!

- Mà thế sao chị không mách cô tụi nó đi ?! - Thái Vũ lại tiếp tục đưa ra một gợi ý rất...không dùng được (>.<).

- Cậu đúng là học sinh mới có khác !

Ni Na bỗng bỏ hai tay ra khỏi tai , nó thở phù nhìn hai đứa nhà Đặng đang tiến dần về phía nó - cũng như là về phía tôi :

- Đến cả Thầy Hiệu Trưởng cũng ******* của nhà nó thì mách ai đây ??

Ni Na nhấn mạnh cái từ ' ******* ' như để cho Tiểu Thư có thể nghe thấy vậy ; con này đúng là điếc không sợ súng :

- Chà , mặt mày con nhà ai mà xinh dễ sợ vậy kìa ? - Thư ngồi đối diện trước mặt tôi , nó đá con mắt sâu hoắm về phía Ni Na , không quên buông theo một câu nói kháy .

- Lúc nào chẳng xinh hơn cái mặt nhà mày !!

Ni Na cao giọng , tôi thầm bái phục cái tài ứng đối của nó với Tiểu Thư . Hẳn là câu nói của nó làm Thư tức lắm , nếu không thì mấy sợi gân xanh nổi trên mặt Tiểu Thư bây giờ có nghĩa là gì :

- Bị ăn đòn vẫn chưa đủ à ? - Thư nhăn hai mày cau rúm , giọng nó đầy vẻ đe doạ - Muốn không còn đường lết về nhà nữa hả con ?

- Rồi sao ? - Na vẫn dửng dưng .

- Thì cứ để xem tao làm gì với thằng người yêu mày ! - Tiểu Thư ngoắc tay Tiểu Thiên , mặt nó hằm hè như muốn ăn tươi nuốt sống Ni Na - Mày biết tao không nói quá bao giờ mà !?

- Mày .......- Na đập bàn nghe đến ' rầm ' một cái - Mày đúng là con bẩn !!

- Đừng tức tối thế làm gì honey ...- Tiểu Thư nói bằng cái giọng chua loét , cái giọng đặc trưng của nó - Muốn tao tha thứ í , thì bảo con bạn Kim My của mày quỳ xuống liếm giầy cho tao ...

Nói đoạn , nó quay sang tôi cười khẩy :

- Tao vẫn chưa quên cái tát hôm nào đâu ...

- Nói không biết ngượng ! Không thấy ai đang ở đây hay sao ?

Thái Vũ từ nãy yên lặng , bây giờ mới bắt đầu lên tiếng . Câu nói của cậu không to nhưng có uy , thu hút toàn bộ số học sinh trong lớp : thu hút ánh mắt của hai anh em sinh đôi nhà Đặng , cũng như là thu hút ánh mắt của tôi và Ni Na :

- Chị đụng vào ai tôi không cần biết , nhưng nếu còn dám nói Kim My như thế một lần nữa ...- Thái Vũ bất chợt kéo tôi vào lòng cậu - Thử xem ai mới là người không còn muốn đường lết về nhà nữa ??

Tiểu Thư và Tiểu Thiên nghe xong câu đấy thì im bặt . Hai đứa nó đưa mắt nhìn nhau một hồi , cũng như bọn học sinh trong lớp chiếu những tia nhìn hau háu về phía bọn tôi :

- Cậu ...Hôm nay cậu điên hả ? - Tôi lí nhí đe doạ Thái Vũ - Dây thần kinh ' muốn chết ' của cậu hôm nay hoạt động mạnh nhỉ ?

Thái Vũ không trả lời , cũng không chịu buông tôi ra .

Tình cảnh cứ khư khư như thế mãi , cho đến khi Tiểu Thư phá lên cười . Cả lớp ngạc nhiên nhìn nó , tôi cũng bất ngờ thấy nó lôi trong cặp ra một tờ giấy :

- Thôi được rồi , mày đã không muốn đổ máu thì tao với mày cạnh tranh công bằng . Chắc mày cũng biết là trường ta sắp tổ chức hội Queen chứ ? - Tiểu Thư vừa nói vừa dí cái tờ giấy A4 bị vò nát vào mặt tôi - Tao với mày cùng tham gia thi , đứa nào thua thì phải nghe lời đứa thắng đến cuối năm học này ...Thế nào ?

" Hội Queen ư ? " - Tôi nghĩ thầm - " Có điên mới tham gia cái hội ấy !! ". Khi tôi còn chưa kịp nói lời từ chối thì một bàn tay đã bịt miệng tôi lại - Đó chính là Lê Ni Na với ánh mắt hừng hực lửa :

- Được !! Phương Kim My đồng ý tham gia !!

Tiếng Ni Na như sét đánh ngang tai tôi . Tôi giãy giụa phản kháng mà không sao thoát nổi khỏi vòng tay Thái Vũ : " Thằng nhóc này , có cần ôm chặt quá mức cần thiết như thế này không ? " :

- Mày nhớ những gì mày nói hôm nay đấy !! - Ni Na vẫn cố bịt miệng tôi .

- Đương nhiên , thắng làm ' cua ' thua làm giặc mà !!

Tiểu Thư chốt lại bằng một câu tục ngữ sai bét bèn bẹt !! (>.<~) . Thế rồi nó lắc mông một cái , lại tung tẩy tung tẩy bước về phía bàn gần cuối lớp ; thằng anh Tiểu Thiên nhìn tôi một chặp , rồi cũng đi mất về phía sau .

- Phương Kim My , tao hỏi mày đây !

Chưa kịp đợi tôi lấy lại nhịp thở bình thường , Ni Na đã nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt tôi mà nói :

- Mày có phải là một người luôn giữ chữ tín , coi trong danh dự hơn mạng sống của mình không ?

Tôi không biết nó đang định đề cập đến vấn đề gì ; nhưng cũng gật đầu cho qua :

- Thế mày còn nhớ hôm tao kể chuyện Thái Vũ cho mày nghe , mày hứa sẽ làm cho tao một việc không ?

Tôi gật đầu tiếp :

- Vậy bây giờ tao yêu cầu mày , lập tức đăng kí tham gia hội Queen và chiến thắng con nhỏ Đặng Tiểu Thư đáng ghét đó !! MAU LÊN !!!!

Quả nhiên ...Đây mới chính là âm mưu của nó ...(_ _")

Sao cuộc đời tôi nhiều phong ba , trắc trở thế nhỉ ?

" Mẹ ơi , cứu con với !! "
 
C

congaigiaitoan_5

CHAP 18 : HỘI QUEEN :




Tôi đến đây !!


* * * * * * * *


Trước cổng trường THPT Kim Liên , cạnh hàng nem chua rán :

- Hôm nay Kim My sẽ đi học cùng cháu !!

Thái Vũ nói một câu cộc lốc như thế rồi tắt máy :

- Ok rồi !! - Vũ giơ tay hình chữ V về phía tôi và Ni Na - Dì Hoa cho chị nghỉ rồi đấy !!

- Tôi không hề nghe thấy giọng cô ấy !! - Tôi phản bác.

- Chị nói điện thoại hay em nói ? - Thái Vũ cãi tôi , rồi lại chuyển hướng ánh mắt sang Ni Na đang nhồm nhoàm nhai nem - Chúng ta đi thôi !!

- Ừhm...- Ni Na chùi mép , rồi nó móc từ túi ra tờ 10000 và đưa cho bà bán nem - Cháu gửi tiền nem chua này !!

Dứt lời , nó kéo tôi tuồn tuột về bãi gửi xe phía cuối đường. Thái Vũ cũng lững thững theo sau , mắt nhìn tôi và miệng thì không ngớt cười :

- Rốt cuộc là mày định đưa tao đi đâu chứ ?

Tôi gặng hỏi Na khi nó đưa vé cho ông bảo vệ. Sau một hồi ra vẻ ngẫm nghĩ , Na nhìn tôi bằng ánh mắt nham hiểm hơn bao giờ hết :

- Đương nhiên là đưa mày đến nơi mày cần đến !!

" Bất chợt...Một dự cảm không lành ùa vào lòng tôi..."


* * * * * * *

- Na Vy !! Na Vy !! - Ni Na vừa réo vừa đập cửa ầm ầm như đi đòi nợ.

- Này mày , đây là chung cư đấy...- Tôi nhắc khéo nó - Có chuông kia sao mày không bấm ?

Ni Na ngừng lại một lúc , rồi nó nhăn mày nhìn tôi và Thái Vũ vẻ ngây thơ vô...số tội (_ _") :

- Ờ , tao quên...

" Ôi trời , đến chết mệt với con nhỏ này mất..."

- Các em đến rồi à. Mau vào đây đi !!

Sau cánh cửa gỗ phòng 502 , một người con gái mặc áo xanh dương và quần bò hiện ra : Vẻ sắc sảo của đôi mắt chị ấy được ẩn sau lớp kính cận , bờ môi mọng được phết một lớp son nâu màu nhạt . Hiển nhiên đây là Lê Na Vy - chị gái ruột của Lê Ni Na. Năm nay chị Na Vy tròn 23 tuổi , đang là sinh viên năm thứ ba của Trường đại học Kinh tế Quốc dân khoa quốc tế. Bắt đầu cuộc sống tự lập ở độ tuổi 21 , chị Na Vy vừa đi học vừa đi làm người mẫu cho một tạp chí nổi tiếng ; cuộc sống tự cung tự cấp của chị là tấm gương sáng cho tôi.

Chị Na Vy mời cả bọn tôi vào trong nhà, mà cụ thể là vào trong phòng khách. Tôi và Thái Vũ nhanh chóng ngồi xuống ghế trong khi Ni Na và chị Vy vào trong buồng lấy trà :

- Chị ấy xinh nhờ ? - Tôi giật giật tay áo Thái Vũ , hỏi nhỏ.

- Phình...phường...- Vũ kéo tay ra , mắt thôi nhìn Na Vy mà chuyển sang tôi - Em thấy chị còn xinh hơn ấy chứ...

" Vớ vẩn ! " - Tôi nghĩ thầm - " Người ta là người mẫu đấy...". Nhưng nghĩ thì nghĩ thế thôi , tim tôi vẫn xao động hơn bình thường một chút...Chỉ một chút thôi đấy nhé....

Độ khoảng 10 phút sau , chị Vy và cái Na từ phòng bếp đi ra. Trên tay chị là một cái khay đựng bốn cốc trà , Na thì ôm một đống bánh kẹo ra bàn :

- Ồ , Kim My bây giờ lớn quá nhỉ ? Xinh lên nhiều quá !! - Chị Vy ngồi cạnh tôi , nụ cười hiền từ ngày nào vẫn không thay đổi.

Từ ngày chị Vy sống tự lập , tôi cũng ít gặp chị hơn. Không ngờ chị ấy vẫn còn nhớ tôi , lại khen tôi thế này , tôi không tránh khỏi có cảm xúc bồi hồi :

- Còn đây là...- Na Vy quay sang Thái Vũ - Bạn trai của em à ?

Tôi ngỡ ngàng : " Chẳng lẽ Thái Vũ thực sự trông giống người yêu của tôi lắm hay sao mà có nhiều người nhầm lẫn kinh khủng thế hả ? ". Tôi vội thanh minh ngay lập tức :

- Dạ , không phải đâu ạ !! Đây chỉ là học trò của em thôi ạ...- Tôi ngoái nhìn Thái Vũ - Này , cậu nói gì đi chứ ?

Không câu trả lời , thằng nhóc chỉ ngồi cười khúc khích. Tôi ngượng chín mặt , lời thanh minh của tôi sao cứ như là câu công nhận vậy kìa (hix) :

- Thôi , Na Vy vào đề chính luôn đi !! - Ni Na uống một ngụm trà ; thói quen xưng tên với chị gái của nó vẫn không thay đổi , mặc dù tôi đã nhắc nó rất rất nhiều lần.- Chị nói rõ hơn cho Kim My về cơ cấu giải thưởng của hội Queen đi, năm nay nó sẽ đại diện cho lớp Na tham gia thi đấy !!

- Vậy à !? - Chị Vy nắm tay tôi - Kim My đồng ý tham gia sao ? Chị tưởng em không thích thú gì mấy cái này ??

- Dạ...Tại em lỡ hứa với cái Na nên...- Tôi ấp úng.

- Ừ , Ni Na thì nó khoái mấy vụ này lắm...- Chị Vy đá mắt về phía cô em của mình , giọng có phần trách móc và giận dỗi - Khổ nỗi là năm nay cái mặt nó lại bị thế kia...Con bé này , đi đứng chẳng cẩn thận gì cả ; vậy mà cũng để bị té nữa chứ...

Ồ , vậy là Ni Na đã nói dối về nguyên nhân của vết bầm tím trên mặt nó kia. Tôi và Thái Vũ vốn là hai người hiểu chuyện , cũng chẳng dám hó hé điều gì :

- Còn về hội Queen thì...Nó cũng nôm na như một cuộc thi người mẫu bình thường thôi , được tổ chức ở trường Kim Liên 5 năm một lần. Đối tượng dự thi là tất cả các người đẹp của khối 12 trong trường , ai thấy đủ điều kiện thì có thể tham gia thôi...

- Điều kiện...? - Tôi lấp lửng.

- Nhan sắc , tài năng , ứng xử ! - Ni Na trả lời cái rụp , không quên nhét thêm một miếng bánh nho vào miệng. - Na Vy là Queen của khoá trước đấy !!

Tôi há hốc mồm ngạc nhiên : " Đúng là chị ấy giỏi thật !! ". Nghe Ni Na nói vậy , chị Vy phẩy tay :

- Có gì đâu mà...Năm trước là chị ăn may mới thắng được thôi...

- Chị nói tiếp về cơ cấu giải thưởng đi ! - Na uống thêm ngụm trà nữa , gặng hỏi.

- Vì là 5 năm mới tổ chức một lần , nên giải thưởng của hội Queen rất lớn - Chị Vy vuốt tóc mái sang một bên rồi tiếp - Ai đạt được chức Queen , sẽ được Quỹ NHL trao học bổng trị giá 15 triệu , ngoài ra còn có thêm một số đặc quyền khác như...

Chị Vy chưa kịp nói hết câu , tôi đã thét lên bàng hoàng :

- 15 triệu í ạ !!!!??? Học bổng á !??

- Ừ , khoá trước là thế...Nhưng chắc khoá này phải tăng lên nhiều.- Chị Vy nhìn tôi , kinh ngạc không chớp nổi mắt - Em không biết ư ?

- Chính xác là 25 triệu !! - Ni Na búng tay một cái , câu nói của nó như muốn cứa vào da thịt tôi : " Trời ạ , người ta giành đến 25 triệu chỉ để làm phần thưởng của một cuộc thi...Thật là không biết quý trọng đồng tiền mà !! "

- 25 cơ á ? - Hình như chị Vy cũng không tin lắm , chị nhìn lại Ni Na.

- Thật mà , Ban Giám Hiệu đã chẳng dán thông báo đầy trường đấy à ?! Chẳng qua là nhỏ ngốc Kim My vô tư lự này không chú ý gì thôi.- Ni Na nheo mắt nhìn tôi , khoé miệng nó nhếch lên cho một nụ cười - Vì là năm có tiền thưởng cao nhất , nên số lượng thí sinh tham gia năm nay cũng không phải vừa đâu ; đại khái là khoảng 103 người...

- Ồ , năm của chị chỉ có khoảng 40 người thôi. - Chị Vy chớp mắt.

- Người đẹp mỗi năm xuất hiện nhiều mà...- Thái Vũ buông một câu xanh rờn sau một thời gian dài phải im lặng ( vì có biết cái gì đâu mà nói >.<).

- Mà đặc quyền khác là gì cơ ? - Na hỏi trổng.

- Ừhm...- Chị Na Vy nghiêng đầu suy nghĩ - Đặc quyền khác như là được mọi người tôn xưng là Queen này , được ăn miễn phí trong căn-tin từ giờ cho tới cuối năm học này ; không phải mặc đồng phục này ; còn được đặc cách tham gia các ngày lễ lớn của thầy cô nữa chứ...

Vừa nghe dứt một tràng đặc quyền , Ni Na hét toáng lên :

- Bk !! Nếu không phải tại vết bầm này thì em đã tham gia từ lâu rồi !!!!! Áh , tức quá đi mất !!

- Này , nghe sướng thế thôi chứ không ngon ăn chút nào đâu nhá !! - Chị Vy cười khúc khích - Thí sinh ngoài ba tiêu chí nhan sắc , tài năng , ứng xử ; còn cần phải có may mắn nữa.

- Là sao ạ ? - " 25 triệu ư ? " Tôi bắt đầu có hứng thú với cuộc thi này rồi đấy.

- Hội Queen gồm có 4 phần thi : ứng xử , trang phục , năng khiếu và tự do. Ba phần trước thì khỏi phải bàn rồi , vì thí sinh có sự chuẩn bị trước. Nhưng cái quyết định ở đây là phần thi Tự do kìa.- Chị Vy nhìn tôi đầy bí ẩn - Cái này là do Ban tổ chức đề ra , rất khó đoán được đề...Hơn nữa , họ không cho đề trước đâu ; thí sinh phải thi qua 3 phần kia đã , rồi họ mới cho đề...

- Sặc , thế không phải là làm khó người ta à ? - Thái Vũ lên tiếng.

- Bởi vậy mới nói đây là phần thi mang tính quyết định. Mà người chấm điểm cho phần này không phải là Ban Giám khảo đâu , họ là toàn bộ học sinh trong trường...Xem xong và bỏ phiếu đó mà !! - Chị Vy cười dịu hiền - Khó nhưng mà cố lên em nhé !! Kim My của chị rất xinh mà !!

Na Vy lại khen tôi rồi....Ôi , ngượng quá đi mất !!


* * * * * * * *

Sau khi tạm biệt chị Na Vy , tôi , Ni Na và Thái Vũ cùng rủ nhau đi ăn kem ( cái này đương nhiên là cậu học trò thân iu của tui bao rồi >.<). Vào hàng kem , tôi và Ni Na mua nhanh rồi đứng ngoài đường ; Thái Vũ thì vẫn đang chọn :

- Sao , sau khi nghe xong giải thưởng , mày có suy nghĩ gì ? - Ni Na hỏi tôi , nó dẩu môi lên mà liếm kem.

- Nghĩ gì là gì ? - Tôi hỏi lại.

- Thì có quyết định tham gia cuộc thi không đó. - Ni Na mở to mắt , giọng nó có phần ngọt hơn bình thường - Mày xem , tham gia cái này mà đạt giải Queen thì có biết bao cái lợi : Mày vừa có tiền để trả nợ cho nhà mày nè , vừa cho tụi nhà Đặng một trận nên thân nè , lại còn được biết bao nhiêu là đặc quyền khác nữa... Đấy , nếu tao mà không bị thương ; dù có kề dao tới cổ tao cũng xin chết mà tham gia !!

- Mày thì kinh rồi...- Tôi búng vào trán cái Na làm nó bật cười khanh khách - Mà dù tao có không tham gia thì chắc chắn mày cũng sẽ kề dao vào cổ mà bắt tao tham gia thôi !!

- Ôi...Sao mà mày...thông minh thế nhở !! - Nó ôm chầm lấy tôi , không để ý mà làm cây kem nó đang ăn dở văng luôn xuống đất.

- Nhưng tao chỉ sợ là không thắng được tụi nhà Đặng thôi. - Tôi thở dài - Chắc chắn tụi nó không để yên cho tụi mình tham gia bình thường đâu !!

- Mày lo làm quái gì , cái con khỉ đấy...Kì này mày và tao quyết phải cho con nhỏ này một trận , mặc xác nó muốn làm gì thì làm ; tao chắc chắn phải trả thù nó cái vụ này !! Không tha con nhỏ này được !!

- Ờh...Thế tao với mày phải cố gắng thôi...

- Khoan đã ! - Ni Na bỗng hét lên, nó ì ạch chạy lại phía Thái Vũ đang đứng trong quán kem rồi kéo cậu chạy lại phía tôi - Còn có cả Thái Vũ , Bảo Long và Na Vy nữa chứ...Chúng tao luôn ở bên mày mà !!

Lần đầu tiên trong đời...Có nhiều người tin tưởng tôi đến thế...

Hay là tôi đã bỏ lỡ rất nhiều dịp để mọi người đặt niềm tin vào tôi...??

Tôi không biết...Không rõ nữa....

Nhưng chẳng phải bây giờ là cơ hội để mọi người đặt niềm tin vào tôi đấy sao...?

" Hội Queen , chờ đấy nhé !!!!!!! "

----------------------------------------------------------------

Phù , đã xong chap 18 >.<

Ủng hộ em típ lào bà con ơi !! ^-^
 
C

congaigiaitoan_5

CHAP 19 : CHUẨN BỊ CHO HỘI THI QUEEN :




" Năng khiếu gì ? "



* * * * * * * * *

Thời gian từ bây giờ cho đến hội Queen là bảy ngày...

Không khí trong trường cũng đã bắt đầu thay đổi : có vẻ gì đó vội vã hơn , khẩn trương hơn và háo hức hơn bình thường. Các người đẹp giờ đây đã coi chuyện học hành là con số 0 , dốc toàn lực chuẩn bị cho cuộc thi : nào thì nghỉ tiết để chuẩn bị cho phần thi năng khiếu , nào thì trốn học để đi may lễ phục....

Xem ra người an nhàn nhất trong thời kì ' nước sôi lửa bỏng ' này , là nhân vật nữ chính của chúng ta đây (_ _"). Hiện giờ cô đang ngồi trong phòng học , mắt nhìn bảng mà hồn bay tận đâu đâu ấy....Rõ ràng là cô chẳng hề có một tí hứng thú gì với cái cuộc thi vớ vẩn này ; nhưng khổ một nỗi là tại cô đã lỡ hứa với cái Na và tiền thưởng cho giải Queen cũng quá cao nên...

Mà tụi nhà Đặng này cũng ác thật , tụi nó đợi thời gian chuẩn bị còn có một tuần mới đem tờ quảng cáo ra mà khiêu chiến....Đúng là đểu thật , tụi nó định cho cô không có đủ thời gian để chuẩn bị đây mà. Mặc dù Tiểu Thư cũng xuất phát cùng ngày với Kim My , nhưng tụi nó có thể đường hoàng không lo học hành mà nghỉ học để đi lo chuẩn bị cho cái hội vớ vẩn kia ; nhưng còn Kim My , sao cô có thể bỏ bê chuyện học hành như tụi nó được cơ chứ ?

My chán nản nghĩ lại mọi chuyện tối qua , khi cô đang ngồi trong phòng bếp và nghe phụ mẫu bức cung về lí do tại sao đêm hôm trước không về nhà. Mà không về nhà thì cô đã ở đâu , làm gì , với ai hay một mình ? Phải đến gần hai tiếng sau , Kim My mới có thể nhấc mông khỏi cái ghế nhựa màu xanh truyền thống với lí do : " Hôm qua con ở nhà cái Na ạ...Nó nhờ con giảng cho nó bài toán cô giao...Con quên mất đã không báo về cho mẹ ! Con xin hứa là từ nay sẽ không bao giờ như thế nữa , con xin lỗi mẹ...". Vậy đó , thế là Kim My đã nói dối mẹ cô ấy - một điều mà cô chưa bao giờ ngờ tới...Cô đã nói dối mẹ vì anh , vì cái người mà cô chỉ mới quen biết ấy....Thật tệ !!

Kim My đá mắt quanh lớp học : " May thật , thế là hôm nay đỡ phải đụng mặt bọn nhà Đặng...Chắc bọn nó trốn học để đi chuẩn bị hội Queen đây mà ". Cô nghĩ vậy rồi quay sang phía cái Na , nhỏ đang hí hoáy viết cái gì đó ; được một lúc , nhỏ nhè nhẹ đẩy lá thư về phía cô :

" Ê mày , chuẩn bị đến đâu rồi ? " - Trong thư là một câu hỏi.

" Chả có gì hết " - Kim My viết lại.

" Này , rốt cuộc là mày có định tham gia không hả ? Phần trang phục thì cứ để tao lo , nhưng cái phần ứng xử với lại năng khiếu thì mày tự nghĩ đi >.< " - Ni Na gửi lá thư với cái nháy mắt dịu dàng.

" Tao thì có năng khiếu gì ?
 
C

congaigiaitoan_5

CHAP 19 : CHUẨN BỊ CHO HỘI THI QUEEN ( Tiếp ) :




" Cứ để cho em ! "


*******

Kim My đẩy lại lá thư về phía Ni Na , cô nhìn nhỏ bạn thân đầy khó hiểu.
Sau một hồi lục đục viết lách , tờ thư màu hồng được gấp bốn gọn gàng lại hoàn về tay Kim My với hai hàng chữ hoa hoè hoa xó : " Thôi đừng giấu giếm tài năng nữa mày ạ , cái vụ văn nghệ hồi năm lớp 8 là cái gì đấy ? Cứ chuyên tâm chọn bài hát đê , tao đảm bảo mày ăn cờ là cái chắc !! "

My nhăn hai mày : " Hát hò thì tao xin kiếu , tao chỉ muốn xin hai chữ ' bình an ' mà thôi ! Năm lớp 8 còn bé nó khác. Bây giờ lớn rồi , tao không muốn làm con điên..."

Ni Na chu cặp môi hồng lên khi nhỏ đọc đoạn thư của Kim My , lại hí hoáy viết tiếp : " Muốn hai chữ ' bình an ' thì liệu mà vượt qua hai anh em nhà Đặng đi , mày thử xem khi mày thua bọn nó sẽ làm gì mày. Tao cá là bọn nó không luộc thì sẽ nấu hoặc rán mày lên thôi...Tao bảo thật đấy , giọng mày hay mà ; sao mày cứ không tự tin vào mình thế nhỉ? "

" Không phải là tao không tự tin , chỉ là...tao thấy cái này sao ngu ngốc quá ! "
" Ngu cái con khỉ , mày cứ yên tâm đi ; tao đã nói là không có sai đâu. Cố gắng chuẩn bị đi nhé !! " - Ni Na lại nháy mắt dịu dàng , cái nháy mắt dịu dàng cuối cùng mà Kim My thấy ở Ni Na trong ngày hôm nay...

Vì sau đó , tờ thư màu hồng được gấp bốn gọn gàng đã lọt vào tay thầy Tuấn - Thầy giáo chủ nhiệm bộ môn Toán - người được coi là nghiêm khắc nhất trong trường , với biệt danh quen thuộc mà tụi học sinh khóa trước đặt cho : " Quỷ mọc tóc "...

Và dĩ nhiên , một tràng dài ' bản tình ca mùa đông ' đã nổ ra ; kết thúc là hai bản kiểm điểm về tội dám trao đổi thư từ trong giờ học dành cho hai cô gái nhỏ tội nghiệp (_ _").

* * * * * * * * *

- Chị sẽ hát à ? - Thái Vũ hào hứng hỏi tôi khi tôi và cậu ta đang đứng trong căn-tin trường ; chắc cái Na lúc này đang than thở với thằng Long về vụ lá thư sáng nay đây mà.

Bây giờ là giờ nghỉ giải lao nên căn-tin chật cứng người , tôi phải cố lắm mới chen được vào dòng sông người với đầy đủ các chủng loại ' mùi ' ; chỉ để lấy một cái bánh mì trứng và một cốc sữa Nest thơm lừng. Thái Vũ cũng lấy như tôi , ngoại trừ có thêm một gói khoai tây chiên nhỏ bên cạnh cốc sữa màu trắng.

- Chưa chắc...- Tôi lấp lửng trả lời , trong khi tay thì ôm khư khư khay đồ ăn ra bàn.

- Chị hát đi , chị hát rất hay mà ! - Vũ híp mắt cười với tôi , cậu ta nhẹ nhàng đặt khay đồ ăn xuống bàn ; vừa chậm rãi ngồi vào ghế vừa nói - Năm lớp 8 ấy , em đã bị giọng hát của chị đánh gục !!

- Vớ vẩn...- Tôi cúi mặt thật thấp xuống mà ăn , để tên học trò nhỏ khó mà thấy được biểu hiện ngại ngùng trên mặt tôi lúc này. Nói gì thì nói , thằng nhỏ này bạo dạn quá mức , nó có thể nói mấy câu củ chuối đó ra miệng mà không chớp mắt.

- Mà chị đã quyết định hát bài gì chưa ? Tiếng Việt hay tiếng Anh ? - Thái Vũ ngoạm một miếng bánh mì , rồi cậu rút di động từ túi ra ; hí hoáy nghịch ngợm cái gì đó.

- Tôi cũng chẳng biết...Thực tình là tôi cũng chẳng hứng thú gì với mấy vụ này...- Ngoáy ngoáy cái ống hút vào trong cốc sữa Nest , tôi ngán ngẩm trả lời.

- Vậy chị nghe thử bài này xem !! - Nói rồi , Thái Vũ chìa cái điện thoại về phía tôi ; từ trong máy phát ra tiếng nhạc nhịp nhàng.

Tôi nhận lấy cái máy từ tay Vũ , ghé sát loa vào tai mình ; tôi lắng nghe giai điệu sâu lắng của bài hát...Hai mắt nhắm lại , cảm nhận dòng nhạc chảy trong tim mình ; có lẽ đó là cách cảm thụ nhạc nhanh nhất của tôi nói riêng và của một số người nói chung...

- Bài này cũng được đấy ! Nhưng là hát đôi mà...- Tôi nói với Vũ , rồi đâm ra thất thần. Tôi thấy Vũ đang nhìn mình chằm chằm , ánh mắt...Nói thế nào nhỉ ? Tựa như...si dại chăng ? Amen , tôi không thích ánh nhìn này chút nào ; sao thằng nhỏ này hôm nay cả gan thế nhỉ , thật là trơ trẽn đến trần trụi mà...Ngượng ngập , tôi đưa máy trả cậu.

- Hát đôi thì hát đôi !! - Vũ lại nhe răng cười cười , mặt đểu hết biết - Chị là nữ , em là nam ; có ai cấm là không được tham gia đôi đâu !! Mọi chuyện cứ để em lo !

- Nhưng mà...- Tôi ngắc ngứ.

- Không nhưng nhị gì nữa , chẳng phải chị rất muốn thắng cuộc thi này hay sao ? Càng đông người tham gia , tỉ lệ trúng tuyển càng tăng cao. - Thái Vũ nói chắc như đinh đóng cột , mắt chớp chớp nhìn tôi - Nói chung là từ hôm nay chị đến nhà em , chúng ta sẽ cùng tập...Được chứ ?

- Ơ...ờ...- Tôi lật đật trả lời như một con rối , đằng nào thì đâm lao cũng phải theo lao ; tôi phải cố gắng đến phút cuối cùng thôi !

* * * * * * * * * *

Thời gian từ bây giờ cho đến hội Queen là năm ngày...
Mọi thứ đều trở nên gấp rút hơn bình thường : cố gắng chuẩn bị , cố gắng chiến thắng...
Phần thi năng khiếu và phần thi trang phục đều đã có mục tiêu cả , cố lên thôi !

Thời gian từ bây giờ cho đến hội Queen là ba ngày...
Ban giám khảo đã phát giấy thông báo thời gian và thứ tự thi từng phần : trang phục - ứng xử - năng khiếu và cuối cùng là tự do. Tất cả ba phần đầu đều thi trong một ngày ; riêng phần tự do thi sau ba ngày , để thí sinh có thời gian chuẩn bị và tập luyện.

Thời gian từ bây giờ cho đến hội Queen là hai ngày...
Điên cuồng tập luyện , mặc thử trang phục ; đi chuẩn bị đĩa nhạc...bla..bla...bla...
Đã không còn thời gian để đi xe buýt...

Thời gian từ bây giờ cho đến hội Queen là một ngày...
Chuẩn bị ứng xử...

Và ngủ một giấc thật ngon !!

* * * * * * * * * *

Thế rồi ngày quyết định ấy cũng đến.
Cổng trường THPT Kim Liên đã hiện ra trước mắt , băng rôn với hàng chữ : " Chào mừng hội thi Queen khóa 2008 - 2009 " dán đầy khắp nơi trong trường : từ trong lớp học ra ngoài hành lang , từ hành lang xuống cầu thang ; từ cầu thang nhảy lên cây , từ cây biến sang tường cạnh nhà thể chất...

Bãi để xe trong trường chật ních không một lỗ hổng. Năm nay là năm thí sinh tham gia đông nhất , hứa hẹn sẽ có nhiều pha gay cấn đây...

Toàn bộ học sinh khối 10 , 11 , 12 là khán giả tập trung trước sân khấu trường như một tổ kiến xếp hàng không theo một quy tắc , trật tự nào ; mặc kệ ông thầy Tổng giám thị hò như hò đò , mỗi người tự kiếm một chỗ đứng riêng cho mình sao cho tầm xem là thoải mái nhất. Phải đến khi ông thầy dọa sẽ trừ điểm lớp nào có học sinh không xếp hàng ngay ngắn , bọn nó mới bắt đầu dạ ran xếp ghế ra ngồi theo hàng theo lối.

Trên đây là toàn bộ tình hình diễn biến chung trong sân trường lúc này , vậy còn ở phòng thay đồ của các thí sinh thì sao ? Chúng ta hãy thử ngó qua một lượt xem nào...

Mở cánh cửa dẫn vào phòng thay đồ , một không khí khẩn trương , nghiêm túc và hồi hộp ùa ra nhanh chóng. Nhìn trong phòng này , đâu đâu cũng thấy những gương mặt xinh đẹp , những bộ lễ phục bắt mắt kết hợp với những loại trang sức sáng lấp lánh...
Thí sinh nào năm nay cũng đẹp , cũng ngang sắc ngang tài ; vì vậy mà ai cũng tỏ ra lo lắng và e ngại về những đối thủ của mình.

Nói về ' bình chân như vại ' , duy chỉ có Đặng Tiểu Thư đang ngồi ở giữa phòng kia ; khuôn mặt cô ta vẫn nghênh nghênh như ngày thường , tuyệt nhiên không một chút lo sợ nào hiện lên trong đôi mắt sâu hoắm ấy. Dường như cái giải Queen kia đã nằm chắc trong tay cô ta rồi , việc cô ta cần làm lúc này không phải là lo sợ ; mà là suy nghĩ xem sẽ hành hạ con mồi cùa mình như thế nào sau khi thắng cuộc thi vớ vẩn này ... Môi Tiểu Thư hơi nhướng lên cho một nụ cười thoả mãn , hội T7 thì đang gấp gáp chỉnh lại váy và làm tóc cho cô ta.

Mà không , nói về ' bình chân như vại ' trong giờ phút này ; thì ớ cuối phòng vẫn còn một người nữa . Đó là một thiếu nữ trong bộ dạ phục hồng và khăn tay trắng , chiếc vương miện nhỏ sáng lấp lánh trên mái tóc đen đồng màu với chiếc nơ to hình bươm bướm quấn quanh eo thiếu nữ . Mái tóc mộc mạc ngày nào giờ đã được tỉa tót kĩ lưỡng , được uốn xoăn bồng bềnh từ vai cho đến eo ; ôm trọn lấy gương mặt hình trái xoan cân đối và rạng rỡ đến tuyệt vời . Đúng nhất với những gì người ta có thể tưởng tượng về một thiên thần : đôi mắt đen to tròn như đôi bi ve hút hồn người , hàng lông mi dài chớp nhẹ nhàng theo từng chuyển động của mắt ; đôi môi mỏng như hai cánh đào đính trên khuôn miệng trái tim , chúm chím cho một nụ cười ...

- Kim My , tao không ngờ mày tút lên lại xinh đẹp đến nhường này ! Bộ lễ phục tao làm hợp với mày quá My ạ !! - Ni Na trầm trồ khen thiếu nữ đang đứng trước mặt mình , tựa như không còn tự tin vào đôi mắt của mình nữa .

Thiếu nữ váy hồng quấn nơ trắng ấy , hiển nhiên là Phương Kim My - nữ sinh của lớp 12A1 trường THPT Kim Liên và là một thí sinh tham dự hội thi Queen lần này !!

Rốt cuộc diễn biến của hội thi như thế nào , Kim My có thắng Tiểu Thư được hay không ??
Mọi người đón đọc hồi sau sẽ rõ !! ^.^
 
C

congaigiaitoan_5

Hé đây không phải là câu bài nhưng đành phải thế, cái pic ế quá chả ai ghé, truyện hay mà:(

đợi hồi mô có cm của mí bác em sẽ post típ vậy


đang tới đoạn gay cấn nha mí bác;))
 
Top Bottom