“Nhà văn tồn tại ở trên đời trước hết là để làm công việc như kẻ nâng giấc cho những người cùng đường, tuyệt lộ, bị cái ác hoặc số phận đen đủi dồn đến chân tường (…) để bênh vực cho những con người không còn có ai để bênh vực”.
(Nguyễn Minh Châu-Trang giấy trước đèn, NXB khoa học xã hội 2002)
Em hiểu ý kiến trên như thế nào? Làm sáng rõ ý kiến qua nhân vật Vũ Nương trong "Chuyện người con gái Nam Xương" của Nguyễn Dữ.
-------------
Giúp em đề trên với ạ.
Em cảm ơn
@baochau1112 @Trần Tuyết Khả @Roses_are_rosie @Phạm Đình Tài @Bùi Nhi
Vũ Nương là nhân vật trung tâm của câu chuyện ''Chuyện người con gái Nam Xương
1. Vẻ đẹp toàn diện của Vũ Nương
a) Lời giới thiệu Vũ Nương "là người thùy mị nết na, lại thêm tư dung tốt đẹp"
- Ngay mở đầu văn bản, tác giả đã miêu tả cả nhan sắc lẫn tính cách không thể chê vào đâu của Vũ Nương. Ở nàng ở có nhan sắc xinh đẹp lại thêm phẩm chất đẹp đẽ cao quý "thùy mị nết na", "tư dung tốt đẹp" là thước đo chuẩn cho phụ nữ thời phong kiến
- Vì vậy, việc Trương Sinh xin mẹ đem 100 lạng vàng để xin cưới nàng làm vợ dù nàng là con kẻ khó không phải điều khó hiểu.
b) Phẩm chất, đức hạnh của Vũ Nương
*) Người phụ nữ đảm đang, người con dâu hiếu thảo
- Vũ Nương ngay từ khi mới về ra mắt nhà chồng đã thể hiện sự chăm chỉ, tần tảo, đảm đang của mình.
- Khi chồng đi chiến trận, nàng một mình gánh vác, quán xuyến hết thảy mọi việc trong gia đình; cũng là nàng một mình nuôi dạy con thơ, chăm sóc mẹ già
- Khi mẹ chồng ốm, nàng ân cần chăm sóc, thuốc thang, chu đáo, lấy lời ngọt ngào khuyên lơn, lễ bái thần phật mong mẹ mau tai qua nạn khỏi
- Khi mẹ chồng mất: lo liệu ma chay chu đáo như với cha mẹ đẻ của mình
- Tình cảm ấy có thể cảm thấu trời đất cho nên trước khi mất, người mẹ già ấy đã trăng trối những lời yêu thương, động viên, khích lệ con dâu "Sau này, trời xét lòng lành, ban cho phúc đức, giống dòng tươi tốt, con cháu đông đàn, xanh kia quyết chẳng phụ con, cũng như con đã chẳng phụ ta" -> càng tô đậm hơn lòng hiếu thảo của Vũ Nương
*) Người mẹ yêu thương con hết mực
- Chồng đi lính, Vũ Nương lúc bấy cũng có chửa, ngoài việc gánh tác mọi việc trong gia đình, nàng còn một mình sinh con nuôi con con
- Việc nàng chỉ bóng mình trên vách hằng đêm vừa để dỗ dành con vừa để cho con có cảm giác được sống đầy đủ trong tình yêu thương của cả cha lẫn mẹ. Hành động ấy cũng thể hiện tình mẫu tử bao la nàng dành cho con
(*) Chi tiết cái bóng:
~ Lần xuất hiện 1: cái bóng của Vũ Nương qua lời nói của bé Đản
~ Lần xuất hiện 2: cái bóng của Trương Sinh, khi mà Vũ Nương đã mất
~ Ý nghĩa:
- Cái bóng đầu tiên xuất hiện làm thắt nút câu chuyện, đẩy câu chuyện thêm phần kịch tính, rẽ sang một hướng mới
- Cái bóng thứ 2 xuất hiện để cởi nút cho câu chuyện, cũng làm hướng đi rẽ sang hướng mới
- Cái bóng là chi tiết kì ảo đặc sắc của truyện, chính cái bóng là nguyên nhân dẫn tới cái chết và cũng chính nó giải oan cho Vũ Nương
- Việc Vũ Nương chọn cho mình cái chết là một cách bảo vệ con trước định kiến của xã hội, không để con phải chịu đựng những lời gièm pha, xấu xí về mẹ nó. Chết chính là tự minh oan, đối với nàng, chết đi thì nỗi oan mới được rửa sạch
*) Người vợ thủy chung yêu chồng đằm thắm
- Khi mới về nhà chồng, biết tính chồng hay ghen nên Vũ Nương "luôn giữ gìn khuôn phép, không từng để vợ chồng đến thất hòa"
- Tuy rằng nành được Trương Sinh "đem 100 lạng vàng để xin cưới", ban đầu quả thực chưa có tình cảm. Nhưng nàng luôn cố gắng yêu thương chồng, dần dần có tình cảm và một mực thủy chung
- Điều đó càng được thể hiện rõ khi Vũ Nương tiễn chồng ra trận. Buổi tiễn đưa, nàng nói những lời đằm thắm, tình nghĩa. Ngay từ lời nói của nàng, ta nhận thấy rằng, nàng không phải kẻ ham hư vinh, vật chất. Bởi, Vũ Nương nói rằng nàng chỉ mong Trương Sinh bình an trở về, đó là niềm hạnh phúc lớn nhất, nàng không mong chồng phải liều mạng lập công. Vì những lời nói thật lòng đó của Vũ Nương mà " mọi người đều tựa hai hàng lệ"
- Khi xa chồng, Vũ Nương luôn giữ trọn đạo làm vợ, nàng nhớ chồng da diết "mỗi khi thấy bướm lượn đầy vườn, mây che kín núi, thì nỗi buồn góc bể chân trời không thể nào ngăn được", giữ trọn tình yêu với chồng, may áo rét gửi người ải xa...
- Khi chồng đi lính trở về, dẫu bị nghi oan là thất tiết, song nàng không hề đưa ra một lời kêu than, trách móc chồng mà chỉ dùng những lời lẽ dịu dàng để khuyên lơn, mong giữ được gia đình đầm ấm
*) Người phụ nữ trọng nhân phẩm, tình nghĩa
- Khi bị chồng nghi oan, nàng hết sức phân trần mong chồng nghĩ lại
- Khi sống dưới thủy cung, nàng vẫn luôn thương nhớ gia đình, chồng con, phần mộ tổ tiên nhưng vì giữ lời hứa với Linh Phi nên nàng quyết định không quay về dương gian.
- Nàng đã phải gánh chịu nỗi oan lạ lùng để phải tự vẫn, chứng minh sự trong sạch. Bởi vậy, khi chết đi, nàng luôn mong được chồng lập đàn giải oan cho mình.
- Sau khi biết được mình đã trách oan vợ, Trương Sinh đã rất ân hận, ngay khi biết được mình có thể gặp lại vợ, chàng liền làm theo lời. Cuối cùng Vũ Nương cũng được gặp lại chồng con nhưng chỉ trong thoáng chốc.
2. Nỗi bất hạnh của Vũ Nương
- Cuộc sống gia đình nghèo, sau khi lấy chồng, những tưởng được sống ấm no, hạnh phúc nhưng chiến tranh đến, Trương Sinh phải đi lính, Vũ Nương sống ở gia đình chồng những tháng ngày cô đơn, vất vả.
- Phải gánh chịu nỗi oan lạ lùng dẫn tới tự vẫn
- Sau khi tự vẫn, Vũ Nương phải sống không thực sự hạnh phúc dưới thủy cung
- Tuy rằng được cứu sống, được hưởng cuộc sống bất tử, an nhàn chốn cung nước nhưng nàng chưa bao giờ nguôi ngoai nỗi nhớ gia đình trên dương thế
- Nàng được minh oan nhưng chẳng thể trở về được nữa
Trên đây là nội dung chính xoay quanh nhân vật trung tâm của chúng ta, nàng là người có tấm lòng cao đẹp, đức hi sinh cao cả, là người phụ nữ toàn vẹn công dung ngôn hạnh theo quy chuẩn khuôn mẫu phong kiến. Thế nhưng chính xã hội bất công trọng nam khinh nữ, chế độ chiến tranh phi nghĩa, Trương Sinh có tính hay ghen cộng thêm đó là lời nói ngây dại của bé Đản đã thổi bùng lên máu ghen tuông đánh mất lí trí, nàng bị đánh đập, đuổi ra khỏi nhà, khiến nàng tìm đến cái chết để giải thoát.
“Nhà văn tồn tại ở trên đời trước hết là để làm công việc như kẻ nâng giấc cho những người cùng đường, tuyệt lộ, bị cái ác hoặc số phận đen đủi dồn đến chân tường (…) để bênh vực cho những con người không còn có ai để bênh vực”.
Rõ ràng, Vũ Nương là minh chứng điển hình cho nhận định của Nguyễn Minh Châu, Nguyễn Dữ đã rút hết những chiêm nghiệm, trái tim bác ái cho cái thiện để minh chứng, giải bày, bênh vực cho Nguyễn Dữ bằng việc đan xen yếu tố kì ảo, thần kì hóa cái chết của Vũ Nương, lập đàn tế lễ giải oan cho số phận người phụ nữ xưa, những con người sống lam lũ, cực khổ, bị đày đọa, kể cả cái chết, lên án tố cáo xã hội bất nhẫn, vô nhân đạo...
Link xem thêm:
https://diendan.hocmai.vn/threads/but-pha-ngu-van-kttnthptqg-2022-doc-hieu.840270/#post-4093369
Chúc bạn học tốt.