[COLOR="DarkRed"]Mình sẽ nói thêm về nước ta những năm ở thế kỉ VIII đến năm 938.[/CO
Như ta đã biết, giữa thế kỉ VIII, nhà Đường bắt đầu suy yếu do các cuộc khởi nghĩa nông dân, Hoàng Sào,... xảy ra. Để dẹp hết tất cả các cuộc khởi nghĩa đó không phải là dễ và lực lượng quân Đường dần hao hụt. Đến giữa năm 905, Tiết độ sứ An Nam đô hộ phủ ( tên gọi nước ta bấy giờ ) là Độc Cô Tổn bị giáng chức. Nhân cơ hội đó, tướng cũ của nhà họ Khúc là Dương Đình Nghệ đã mở ra cuộc khởi nghĩa giành quyền tự chủ cho đất nước. Ông tự xung là Tiết độ sứ, đóng bản doanh ở thành Đại La. Nhà Đường lúc đó do lực lượng quân không đủ đã phong cho Dương Đình Nghệ chức Tiết độ sứ vào năm 906. Mục đích của chúng là ra oai và để chứng tỏ là nước ta vẫn còn dưới lãnh thổ đất nước chúng, đúng là sắp diệt vong mà vẫn còn tham lam.
Tuy nhiên, đất nước ta đã giành lại được quyền tự chủ, không còn phải lệ thuộc vào bọn đô hộ, nhân dân không còn lầm than, cơ cực vì bị bóc lột dã man với chính sách thuế dài dằng dặc vô lí không kém. Dân ta hả hê vì cuộc sống mới đã ổn định, văn minh, không còn bị phụ thuộc, từ nay con em được học hành,... Nhiều nhiều điều tốt đẹp nữa mà Người anh hùng Dương Đình Nghệ đã đem đến cho đất nước ta thời bấy giờ...
Niềm vui của nhân dân ta chưa được bao lâu thì Dương Đình Nghệ bị tướng của mình là Kiều Công Tiễn giết hại vào năm 937. Đó là một ngày u ám phủ đầy đất nước vừa giành lại được độc lập, một quốc gia đang còn non trẻ mà vắng bóng đấng minh quân như Dương Đình Nghệ. Lo sợ vì niềm căm phẫn của nhân dân, Kiều Công Tiễn bèn cho người sang nhà Nam Hán cầu cứu.
( Nam Hán là một quốc gia nhỏ nằm gần nước ta và nhà Đường bấy giờ. Nhân nhà Đường suy yếu, Lưu Ẩn-một Tiết độ sứ đã chiếm các quận, huyện của Vân Nam ( tỉnh Quảng Đông-Trung Quốc bây giờ) lập ra nhà Hán năm 904, đến năm 907, Lưu Ẩn mất, em trai là Lưu Nham lên thay, đổi tên thành nhà Nam Hán, có ý định cướp nước ta nhưng thất bại trong cuộc khởi nghĩa của Dương Đinh Nghệ).
Vua Nam Hán bấy giờ là Lưu Cung hoan hỉ vì nghĩ sắp trả được mối thù năm xưa. Hắn điều hết binh mã, lương thực để chuẩn bị cho cuộc đàn áp. Lưu Cung chia thành 2 đạo quân. Đạo thủy theo đường biển vào nước ta do thái tử Hoằng Thao cầm đầu. Riêng Lưu cung, hắn trực tiếp dẫn đầu 1 đạo quân bộ đóng ở Hải Môn ( Quảng Đông ), sẵn sàng tiếp ứng cho quân của Hoằng Thao.
Cuối năm 938, Ngô Quyền (898-944), vị tướng giỏi đồng thời là con rể của Dương Đình Nghệ đã đem binh từ Ái Châu (Thanh Hoá bây giờ) ra diệt Kiều Công Tiễn, trừ mối hoạ bên trong. Sau đó, ông huy động nhân dân cả nước khẩn trương bước vào cuộc kháng chiến chống quân xâm lược Nam Hán. Nắm vững tình hình cũng như đường tiến quân của địch, Ngô Quyền bàn với các tướng sĩ rằng: "Hoằng Thao là một đứa trẻ dại, đem quân từ xa đến, quân lính mỏi mệt, lại nghe được tin Công Tiễn đã bị giết chết, không có người làm nội ứng, đã mất vía trước rồi. Quân ta sức còn mạnh, địch với quân mỏi mệt, tất phá được! Song chúng có lợi ở thuyền, nếu ta không phòng bị trước thì chuyện được thua cũng chưa biết được. Nếu ta sai người đem cọc lớn đóng ngầm ở cửa biển trước, vạt nhọn đầu và bịt sắt, thuyền của chúng nhân khi nước triều lên tiến vào bên trong hàng cọc, bấy giờ ta sẽ dễ bề chế ngự không kế gì hay hơn kế ấy cả". Các tướng đều phục kế sách ấy là chắc thắng.
Ngay sau đó, Ngô Quyền đã huy động quân dân đẵn gỗ, đẽo cọc vát nhọn, bịt sắt cắm đầy lòng sông Bạch Đằng ở những chỗ hiểm yếu gần cửa biển tạo thành một trận địa ngầm, hai bên bờ có quân mai phục. Đó là một thế trận hết sức chủ động và lợi hại, thể hiện một quyết tâm đánh thắng quân giặc của chủ tướng Ngô Quyền và quân dân ta.
Hoằng Thao thống lĩnh thuỷ binh hùng hổ kéo vào cửa sông Bạch Đằng. Lúc đó nước triều đang lên ngập hết bãi cọc, Ngô Quyền cho thuyền nhẹ ra khiêu chiến, dụ quân giặc từ vịnh Hạ Long vào sông Bạch Đằng, rồi vờ thua chạy. Tên tướng trẻ kiêu ngạo Hoằng Thao mắc mưu, thúc quân chèo thuyền hăm hở đuổi theo, vượt qua trận địa cọc ngầm của ta. Quân ta cầm cự với giặc. Đợi khi nước thuỷ triều rút xuống, Ngô Quyền hạ lệnh cho toàn quân đánh quật trở lại. Thuỷ quân giặc hốt hoảng quay đầu chạy. Ra đến gần cửa biển, thuyền địch đâm phải cọc nhọn, bị vỡ và bị đắm rất nhiều. Quân giặc phần bị giết, phần chết đuối, phần còn lại phải đầu hàng hoặc bị quân ta bắt sống. Toàn bộ đạo quân thuỷ xâm lược của Nam Hán, kể cả Hoằng Thao đã vĩnh viễn bị nhấn chìm xuống dòng sông Bạch Đằng lịch sử. Vua Nam Hán đang điều quân sang tiếp viện cho con, nhưng nửa đường nghe tin Hoằng Thao chết trận, quân lính bị tiêu diệt gần hết, hắn kinh hoàng, khủng khiếp đành "thương khóc thu nhặt quân còn sót lại mà rút lui" (Đại Việt sử ký toàn thư). Mưu đồ xâm lược của vua tôi nhà Nam Hán đã bị Bạch Đằng Giang nổi sóng cuốn chìm.
Sự kiện lịch sử: Ngô Quyền chống quân Nam Hán chỉ trong vòng 1 ngày đã:
+ đập tan âm mưu xâm lược nước ta của các triều đại phong kiến Phương Bắc.
+ mở ra một thời kì mới cho đất nước ta: thời kì xây dựng và bảo vệ đất nước.
Nước ta từ sau năm 938 đã sạch bóng quân thù.
Nhân dân nhớ công lao to lớn của vị tướng giỏi, đã lập đền thờ sau khi ông mất ở chính quê hương ông - làng Đường Lâm ( Sơn Tây - Hà Nội ngày nay )
Tiểu sử về Ngô Quyền: Ngô Quyền sinh năm 898, mất năm 944, quê ở làng Đường Lâm ( Sơn Tây - Hà Nội ngày nay ).
Ông là con trai của quan mục Đường Lâm là Ngô Mân, sau trở thành bộ tướng và con rể của Tiết độ sứ Dương Đình Nghệ ( 931 - 937 ), được giao cai quản Ái Châu ( Thanh Hóa bây giờ)