S
smallsound
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]Đó là một chiều mưa[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Cơn mưa bất chợt, tầm tã của mùa hè Nam Trung Bộ[/FONT]
[FONT="]Ở nơi này, chiều hè nào cũng mưa. Trưa nắng oi, chiều lại mưa rả rít. [/FONT]
[FONT="]Chuyện thường….[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Con đường đi về ngắn ngủn mà sao dài thế? Chắc do mưa[/FONT]
[FONT="]Con đường nhỏ, nằm len lỏi sâu tít trong thị trấn dẫn vào nhà cô Thu dạy văn.[/FONT]
[FONT="]Người ta nói, thi sỹ hay ẩn mình trong những nơi như thế này quả là không sai[/FONT]
[FONT="]Chết![/FONT]
[FONT="]Mưa mỗi lúc một to[/FONT]
[FONT="]Tôi vội tấp vào hiên của căn nhà hoang bên đường trú mưa tạm[/FONT]
[FONT="]Lúc đi mẹ đã dặn mang theo áo mưa, bướng-không mang, về mà ướt chắc được nghe “cải lương” miễn phí mất![/FONT]
[FONT="]Căn nhà đổ nát nằm bên lệ đường, âm u. Cộng thêm tiếng gió gào, mưa xối, lại kèm theo cảnh hoang sơ của cái nơi hẻo lánh nhất thị trấn này nữa. Có hơi chút rợn da gà….[/FONT]
[FONT="]Có tiếng gió rít ngang qua tai….Giật bắn mình[/FONT]
[FONT="]“Con trai, sợ gì chứ”-tự nhủ rồi ung dung đứng tiếp[/FONT]
[FONT="]Có bóng ai đó với chiếc dù màu tím nhạt ở đằng xa, càng lúc càng tiến lại gần[/FONT]
[FONT="]Ai nhỉ?[/FONT]
[FONT="]Mình về cuối mà?[/FONT]
[FONT="]À không[/FONT]
[FONT="]Còn con bé gì đó không biết tên hình như là chờ phụ huynh đến đón![/FONT]
[FONT="]Không lẽ….MA[/FONT]
[FONT="]Mười mấy tuổi đầu, rõ rành rành đàn anh lớp 9, sợ gì chứ [/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Cái dù tím tiến lại gần hơn[/FONT]
[FONT="]Thình thịch…thình thịch[/FONT]
[FONT="]Tiếng tim đập nghe còn rõ hơn tiếng mưa nữa[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]CON BÉ GÌ ĐÓ KHÔNG BIẾT TÊN!!!!![/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Là nó!!![/FONT]
[FONT="]Làm mình đứng tim! [/FONT]
[FONT="]Con nhỏ có mang theo dù , vậy mà cứ tưởng…..hì hì[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Ô! “….”[/FONT]
[FONT="]Nghĩ ngợi 3s, tôi xách cái xe, chạy ù vào đứng….chung dù với con bé[/FONT]
[FONT="]Dù sao thì vừa thoát khỏi cái căn nhà ghê rợn, vừa ít bị ướt, dại gì mà không tận dụng cái dù “chùa”[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Con bé ngớ người nhìn tôi tròn mắt[/FONT]
[FONT="]- [/FONT][FONT="]Cho đi nhờ với, mình học chung lớp mà!_ Tôi nài nỉ[/FONT]
[FONT="]- [/FONT][FONT="]Uhm! Con bé đáp lời gọn nhẹ rồi quay mặt về trước. Bước[/FONT]
[FONT="]- [/FONT][FONT="]Cảm ơn hen! [/FONT]
[FONT="]- [/FONT][FONT="]Uhm[/FONT]
[FONT="]“Con bé hơi bị ít nói nhỉ? Học chung lớp văn với nó đã 2 năm mà chẳng bao giờ nói chuyện với một ai trừ đứa bạn ngồi cạnh, không nói không rằng, lẳng lặng đi và về. Có lẽ nó bị trầm cảm”[/FONT]
[FONT="]tôi phán đoán về con bé. Và mãi đến sau này, khi vào cấp 3 tôi mới biết mình đã phán đoán sai.[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Đi được 1 đoạn – 1 đoạn đường chỉ nghe tiếng mưa rơi, và tiếng bước chân-không tiếng nói, ba con bé tới rồi![/FONT]
[FONT="]Nó cầm lấy chiếc áo mưa mà ba nó mới chìa ra đưa cho nó, nhét cây dù màu tím nhạt ấy vào tay tôi rồi nó mặc áo mưa vào. Như thể nhờ tôi cầm dù cho nó 1 lát vật.[/FONT]
[FONT="]Thế nhưng, mặc áo mưa xong, nó lên xe, không lấy lại cây dù[/FONT]
[FONT="]Hình như ba nó hỏi “ai vậy?”[/FONT]
[FONT="]Và tôi nghe loáng thoáng con bé trả lời: “bạn”[/FONT]
[FONT="]Ba nó không hỏi gì thêm, phóng xe chạy 1 mạch.[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Nhờ cây dù tím nhạt ấy mà tôi không bị mẹ rầy.[/FONT]
[FONT="]Uhm…dù sao cũng nợ nó lời cảm ơn, bữa sau đi học sẽ mang trả nó-con bé “Dù tím”[/FONT]
[FONT="]Bây giờ “con bé gì đó không biết tên” được tôi gán cho cái nickname “dù tím”, cũng hay ra phết[/FONT]
[FONT="]Phục mình quá haha[/FONT]
[FONT="]Mà khoan..!![/FONT]
[FONT="]Không phải hôm nay là buổi học văn cuối cùng sao???[/FONT]
[FONT="]Tôi và con bé không học cùng trường, chỉ học chung môn văn tại nhà cô Thu[/FONT]
[FONT="]Vậy khi nào mới trả được cho nó đây?[/FONT]
[FONT="]Cất cây dù màu tím nhạt ấy vào tủ, chờ khi nào gặp lại đi hen! [/FONT]
[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]Đó là một chiều mưa[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Cơn mưa bất chợt, tầm tã của mùa hè Nam Trung Bộ[/FONT]
[FONT="]Ở nơi này, chiều hè nào cũng mưa. Trưa nắng oi, chiều lại mưa rả rít. [/FONT]
[FONT="]Chuyện thường….[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Con đường đi về ngắn ngủn mà sao dài thế? Chắc do mưa[/FONT]
[FONT="]Con đường nhỏ, nằm len lỏi sâu tít trong thị trấn dẫn vào nhà cô Thu dạy văn.[/FONT]
[FONT="]Người ta nói, thi sỹ hay ẩn mình trong những nơi như thế này quả là không sai[/FONT]
[FONT="]Chết![/FONT]
[FONT="]Mưa mỗi lúc một to[/FONT]
[FONT="]Tôi vội tấp vào hiên của căn nhà hoang bên đường trú mưa tạm[/FONT]
[FONT="]Lúc đi mẹ đã dặn mang theo áo mưa, bướng-không mang, về mà ướt chắc được nghe “cải lương” miễn phí mất![/FONT]
[FONT="]Căn nhà đổ nát nằm bên lệ đường, âm u. Cộng thêm tiếng gió gào, mưa xối, lại kèm theo cảnh hoang sơ của cái nơi hẻo lánh nhất thị trấn này nữa. Có hơi chút rợn da gà….[/FONT]
[FONT="]Có tiếng gió rít ngang qua tai….Giật bắn mình[/FONT]
[FONT="]“Con trai, sợ gì chứ”-tự nhủ rồi ung dung đứng tiếp[/FONT]
[FONT="]Có bóng ai đó với chiếc dù màu tím nhạt ở đằng xa, càng lúc càng tiến lại gần[/FONT]
[FONT="]Ai nhỉ?[/FONT]
[FONT="]Mình về cuối mà?[/FONT]
[FONT="]À không[/FONT]
[FONT="]Còn con bé gì đó không biết tên hình như là chờ phụ huynh đến đón![/FONT]
[FONT="]Không lẽ….MA[/FONT]
[FONT="]Mười mấy tuổi đầu, rõ rành rành đàn anh lớp 9, sợ gì chứ [/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Cái dù tím tiến lại gần hơn[/FONT]
[FONT="]Thình thịch…thình thịch[/FONT]
[FONT="]Tiếng tim đập nghe còn rõ hơn tiếng mưa nữa[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]CON BÉ GÌ ĐÓ KHÔNG BIẾT TÊN!!!!![/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Là nó!!![/FONT]
[FONT="]Làm mình đứng tim! [/FONT]
[FONT="]Con nhỏ có mang theo dù , vậy mà cứ tưởng…..hì hì[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Ô! “….”[/FONT]
[FONT="]Nghĩ ngợi 3s, tôi xách cái xe, chạy ù vào đứng….chung dù với con bé[/FONT]
[FONT="]Dù sao thì vừa thoát khỏi cái căn nhà ghê rợn, vừa ít bị ướt, dại gì mà không tận dụng cái dù “chùa”[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Con bé ngớ người nhìn tôi tròn mắt[/FONT]
[FONT="]- [/FONT][FONT="]Cho đi nhờ với, mình học chung lớp mà!_ Tôi nài nỉ[/FONT]
[FONT="]- [/FONT][FONT="]Uhm! Con bé đáp lời gọn nhẹ rồi quay mặt về trước. Bước[/FONT]
[FONT="]- [/FONT][FONT="]Cảm ơn hen! [/FONT]
[FONT="]- [/FONT][FONT="]Uhm[/FONT]
[FONT="]“Con bé hơi bị ít nói nhỉ? Học chung lớp văn với nó đã 2 năm mà chẳng bao giờ nói chuyện với một ai trừ đứa bạn ngồi cạnh, không nói không rằng, lẳng lặng đi và về. Có lẽ nó bị trầm cảm”[/FONT]
[FONT="]tôi phán đoán về con bé. Và mãi đến sau này, khi vào cấp 3 tôi mới biết mình đã phán đoán sai.[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Đi được 1 đoạn – 1 đoạn đường chỉ nghe tiếng mưa rơi, và tiếng bước chân-không tiếng nói, ba con bé tới rồi![/FONT]
[FONT="]Nó cầm lấy chiếc áo mưa mà ba nó mới chìa ra đưa cho nó, nhét cây dù màu tím nhạt ấy vào tay tôi rồi nó mặc áo mưa vào. Như thể nhờ tôi cầm dù cho nó 1 lát vật.[/FONT]
[FONT="]Thế nhưng, mặc áo mưa xong, nó lên xe, không lấy lại cây dù[/FONT]
[FONT="]Hình như ba nó hỏi “ai vậy?”[/FONT]
[FONT="]Và tôi nghe loáng thoáng con bé trả lời: “bạn”[/FONT]
[FONT="]Ba nó không hỏi gì thêm, phóng xe chạy 1 mạch.[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Nhờ cây dù tím nhạt ấy mà tôi không bị mẹ rầy.[/FONT]
[FONT="]Uhm…dù sao cũng nợ nó lời cảm ơn, bữa sau đi học sẽ mang trả nó-con bé “Dù tím”[/FONT]
[FONT="]Bây giờ “con bé gì đó không biết tên” được tôi gán cho cái nickname “dù tím”, cũng hay ra phết[/FONT]
[FONT="]Phục mình quá haha[/FONT]
[FONT="]Mà khoan..!![/FONT]
[FONT="]Không phải hôm nay là buổi học văn cuối cùng sao???[/FONT]
[FONT="]Tôi và con bé không học cùng trường, chỉ học chung môn văn tại nhà cô Thu[/FONT]
[FONT="]Vậy khi nào mới trả được cho nó đây?[/FONT]
[FONT="]Cất cây dù màu tím nhạt ấy vào tủ, chờ khi nào gặp lại đi hen! [/FONT]