[S]how [B]ig [4] Gia đình là điểm tựa

G

greenstar131

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Show 3 kết thúc thật tốt đẹp, cảm ơn sự ủng hộ chân thành từ các bạn.:khi (193):
Không thể chậm trễ, green đang rất có hứng với show 4! các bạn cũng thế chứ?

chim%20non.jpg


Đây là gì?:khi (131):

1265196169_gia_dinh_2.jpg

Họ là ai?:khi (24):


1282099580_Lovely_illustration_of_Happy_family_in_house_wallcoo_com.jpg


Đây là đâu?:khi (100):


Từ những bức tranh và những câu hỏi mà green đặt ra, chắc các bạn cũng hiểu 1 chút về chủ đề sắp tới phải ko nào?:khi (58):

Family
F: Father
A: And
M: Mother
I: I
L: Love
Y: You

:khi (154):Chủ đề show 4 là: :khi (101):
Gia đình là điểm tựa.

Các bạn hãy nhanh chóng gửi gắm những cảm xúc, chia sẻ những trải nghiệm của mình với box văn chúng mình.
Cảm ơn và cùng green chào đón show 4 nhé;)
:khi (133):

p/s: Hạn cuối là vào 19h ngày 16 tháng 9 năm 2010.

[MUSIC]http://static.mp3.zing.vn/skins/default/flash/player/mp3Player_skin2.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog/?Yi9mMC9iZjBjNjmUsIC4MWEyY2E5YjJiOTgyY2Y4MWJjOGM4ZDFmYi5cUIbaBmUsICDN8R2lhIMSQw6xdUngaCBMw6AgxJBp4WeBdUngDWeBSBU4WeBdUngxYXxSYWRpWeB3xmYWxzZQ[/MUSIC]​
Ai không được vào link này nhá: http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Gia-Dinh-La-Diem-Tua-Radio.IW6CFZ7W.html :)
 
Last edited by a moderator:
G

greenstar131

Mẹ của con...

Con sững người khi nghe được câu chuyện giữa bố và chị, không dám tin vào những gì mình nghe thấy nhưng tim con vẫn nhói đau, mắt con nhoà đi vì nước. Con khóc.
Nếu ai đó hỏi con trên thế gian này ai là người quan trọng nhất, con sẽ hô thật lớn mà không cần suy nghĩ hai từ " mẹ tôi". Ai đó hỏi con rằng con hạnh phúc nhất là khi nào, con sẽ hét to với họ hai từ " có mẹ". Mọi nơi trong trái tim con, trong cuộc sống của con đề có mẹ và con nghĩ mình là người may mắn nhất trên thế gian khi được làm con của mẹ.
**************************************************
Con chạy khắp nơi tìm kiếm mẹ, chạy vô phòng bếp nơi mẹ vẫn thường gửi gắm yêu thương vào những món ăn_nhưng không có mẹ. Con chạy vào phòng ngủ, nơi mẹ thường nằm sau ngày làm việc vất vả_nhưng không có mẹ. Chạy đến khu vườn sau nhà, hoa đã héo vì không có mẹ chăm sóc_không có mẹ." Mẹ con đâu rồi?" "Mẹ đang nằm ở bệnh viện". Con khóc nức nở chạy lên phòng mình khi nghe bố nói những câu ấy, con mở web, đánh vào google dòng chữ run run" bệnh u xơ tử cung" rồi con enter, hàng ngàn câu trả lời, con mở những cái nổi nhất đọc mà nước mắt cứ rưng rưng hai bên má. Mẹ con mắc căn bênh này sao? Đúng! mẹ con đang bị bệnh rất nặng. Con không biết phải làm gì, con ngồi một xó nơi góc phòng, thút thít khóc, đó là điều con có thể làm ngay lúc này.
Mẹ! con thật vô tâm, con đã lên lớp 11, việc học rất vất vả khiến con quên mất mình có mẹ, con quên mất mẹ là gì. Con lao đầu vào việc học như một đứa điên, con gắt lên mỗi khi mẹ sai việc, con chỉ hỏi và câu quen thuộc khi mẹ bị đau" mẹ có mệt lắm không? con bôi dầu cho nhá! mẹ nghỉ đi cho khoẻ!", con nghĩ mình là đứa thương mẹ nhất. Mẹ vẫn lặng lẽ không nói gì, vẫn thương yêu con, vẫn chăm sóc con mỗi khi con ốm, lấy nước cho con uống mỗi khi con đi học về và còn làm bữa ăn đêm cho con khi con học khuya, tất cả đến bây giờ con mới cảm nhận được trong lúc đang ngồi khóc ở một góc phòng. Con thật tệ.
Vòng tay mẹ dang rộng, nụ cười rạng rỡ trên môi bây giờ không còn nữa và có thể nó sẽ mất đi mãi mãi, con hối hận, lòng con đau xót. Con chắp tay cầu nguyện với ông trời. việc học hành với con ngay lúc này không là gì cả, những cuộc chơi đã hẹn sẵn không còn là cái quan trọng, mẹ mới chính là điều con nghĩ tới, con rất cần mẹ, mẹ đừng bỏ lại con mẹ nhé.
Thật kì diệu! Lời cầu nguyện của con đã được ông trời thấu hiểu. Mẹ con vẫn có thể trở về bên con, con nhảy múa như một đứa điên và ôm trầm lấy bố la hét" Mẹ không sao cả! mẹ không sao cả! ". Mái ấm nhỏ này không thể thiếu mẹ, những cây hoa sau vườn héo dần vì không có mẹ, bữa cơm tẻ nhạt hẳn nếu mẹ vắng nhà. Mẹ ơi! tất cả đều cần có mẹ, hãy mau khoẻ và trở về bên con mẹ nhé.
Sau cơn giông bầu trời sẽ sáng, đàn chim non mong ngóng mẹ trở về, cỏ cây mong ngóng mặt trời toả ánh dương và con cũng đang mong mẹ quay về. Con yêu mẹ.
 
G

greenstar131

Bài của một mem dấu tên...

[FONT=&quot]"Tổ ấm gia đình không gì sánh được
Còn trong ký ức bao nhiêu niềm vui
Tình thương của mẹ cùng lời cha dặn
Một mai vững bước cho con vào đời "[/FONT]
[FONT=&quot]
Những giai điệu ngân vang như xoáy sâu vào mỗi miền thương nhớ , miền vui buồn trong lòng mỗi chúng ta. Ai cũng có một mái ấm gia đình , cũng được hưởng sự yêu thương của mẹ , sự dạy bảo , vỗ về của cha. Vậy mà , với tôi lại khác ? Ngay từ nhỏ , tôi đã không biết cái cảm giác được sống trong vòng tay yêu thương của ba, được ba dẫn đi chơi công viên , đi mua kẹo hay đạp vịt bờ hồ như bao đứa trẻ cùng trang lứa . Nhiều lúc tôi tự trách ông trời tại sao lại bất công với tôi thế , tại sao ......tại sao chứ ? bao nhiêu câu hỏi cứ vang lên ám ảnh tâm trí tôi . Tôi thấy .....BUỒN .......CÔ ĐƠN ......SỢ HÃI ....... tôi sợ tất cả , sợ cái nhìn , ánh mắt mỗi khi ng ta nhìn tôi ..., sợ những câu hỏi mỗi khi họ hỏi tôi . và những lúc ấy , tôi chỉ biết KHÓC ....KHÓC .... thật to .
Do những " vết thương lòng" nên tính cách của tôi cũng khác với những đứa trẻ khác ." Tính tình thay đổi như thời tiết , nóng tính nhưng đôi lúc hiền dễ sợ , nhiều lúc thì hâm vô đối .." là những lời mà bạn bè hay nhận xét về tôi . Cũng đúng mà nên tôi chẳng thèm chấp bọn nó . [/FONT]

[FONT=&quot] Năm ấy , tôi học lớp 10, mới bỡ ngỡ bước vào cánh cổng trường cấp III . Hôm ấy , đang ngồi thơ thẩn trong lớp , Mai chạy đến hỏi : [/FONT]
[FONT=&quot]_ Mày có biết hôm nay là ngày gì không ? [/FONT]
[FONT=&quot]Hôm nay là ngày 28_6 con này, mày hỏi lạ vậy ? [/FONT]
[FONT=&quot]_ Đồ hâm ! , nó mắng tôi rồi nói tiếp :” Hôm nay là ngày gia đình Việt Nam . ơ .. ơ… hơ… mà hình như hôm nay cũng là sinh nhật mày thì phải đúng hok ? [/FONT]
[FONT=&quot]Nghe nó nói xong tôi thấy chạnh lòng và nghĩ : “ Có phải là ông trời đang đùa giỡn với tôi chăng ? Cho tôi sinh ra vào ngày đó, nhưng lại “ NHẪN TÂM “ không cho tôi được gặp ba một lần ? Tại sao ? [/FONT]
[FONT=&quot]Câu hỏi ấy vẫn cứ văng vẳng đâu đó trong đầu tôi . Tôi cần 1 câu trả lời , 1 lời giải thích . Nhưng có ai hiểu tôi ? có ai có thể nói cho tôi biết ? Đã 16 năm trôi qua , tôi vẫn chưa một lần được găp bố , chưa 1 lần được ngồi trong lòng bố và nghe bố kể về mọi chuyện .. và hơn hết tôi vẫn chưa 1 lần được gọi tiếng : “ Bố “. Nhưng tôi vẫn hi vọng , vẫn ao ước một lần trong đời , sẽ có 1 điều kì diệu xảy ra. [/FONT]
[FONT=&quot] Dù không phải là điều kì diệu mà tôi vẫn mong ước nhưng những tâm sự thầm kín của cô giáo chủ nhiẹm năm lớp 10 ( cho tới tận bây giờ ) vẫn sẽ là món quà quý giá nhất tôi nhận được trong lần sinh nhật ấy . Cũng cái ngày hôm ấy , cô đã tâm sự với học trò chúng tôi về những tháng ngày khó khăn trong cuộc đời mình. Ngay từ nhỏ , cô đã mất bố và mẹ trong 1 vụ tai nạn thảm khốc , cô lớn lên mà chưa bao giờ cảm nhận đc hạnh phúc gia đình là như thế nào . Nhưng điều ấy khiến tôi băn khoăn : “ tại sao khó khăn như thé mà cô vẫn luôn sống được và có đc thành công như vậy ?” . Rồi cô kể tiếp . Cô kể bao nhiêu chuyện buồn , buồn hơn những gì mà tôi đã trải qua . Dù cô vẫn cười nhưng tôi biết đó chỉ là nụ cười gượng gạo , nước mắt vẫn đang chảy trong cô . Nhưng cô vẫn đủ niềm tin , đủ nghị lực để vượt qua . Cô đã khiến tôi thay đổi suy nghĩ , khiến cuộc sống của tôi thay đổi . Tôi đã sống vui vẻ hơn , hạnh phúc hơn . tôi luôn thầm cảm ơn cô vì tất cả. Và với tôi , cô chính là người mẹ thứ 2 , bạn bè là anh chị em thứ 2 của mình . Gia đình 12A3 là điểm tựa để mỗi chúng tôi bước vào đời . I love FAMILY 12A3. [/FONT]
 
Top Bottom