S
soleboyvan36
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Nghĩ từ một chiếc lá rơi
Có ai từng nhìn chiếc lá rơi ?
Mà thoáng nghĩ suy về cuộc đời
Năm tháng trôi qua mùa lá rụng
Dòng đời vẫn mải miết chảy trôi !
Thu về vụt bay chiếc lá rơi
Lẽ thường thiên nhiên của bao đời
Nhưng chiếc lá có bao điều muốn nói
Về sự mất còn, về lẽ sống xa xôi…
Cho tôi hỏi một câu chiếc lá ơi !
Bạn đã sống ra sao trước khi gửi mình về đất ?
Bạn đã sống trong thầm lặng
Hay tươi xanh trong nhịp sống cuộc đời ?
Mỗi chiếc lá, phải chăng một đời người
Kỳ diệu thế mà mỏng manh đến thế
Chiếc lá reo vui khi thuở còn tươi trẻ
Và lặng thầm rơi rụng mỗi thu qua !
Có buồn không khi cây-lá chia xa
Khi trên cành bao lá vàng chưa rụng
Nhưng bạn ơi yêu thương từng phút sống
Để khỏi chôn mình trong cõi lặng mênh mông…!
Ngắm chiếc lá rơi giữa buổi chiều đông
Trong lòng dâng lên những cảm xúc bâng khuâng
Chiếc lá ấy, thời gian vô tình ấy
Mà khiến ai tiếc nuối trong lòng !
Lá mùa đông vẫn rơi trong thầm lặng
Thời gian vẫn trôi, bạn có hay không ?
Nhưng hãy sống hết mình như chiếc lá non xanh
Để không nuối tiếc khi gửi mình về đất !
Và cuộc đời đâu là hư, là thực
Cuộc sống này đâu là còn, là mất
Chỉ có thời gian vẫn mải miết chảy trôi
Để đưa đời ta về cõi xa xôi…
Chiếc lá rơi, lá rơi, không nói
Nhưng với tôi lá tâm sự bao điều
Về lẽ sống, về khát vọng, tình yêu
Ý nghĩa riêng ta trong cõi đời mải miết !
Hãy sống, hãy yêu thương để biết
Rằng ta không phải là chiếc lá cô đơn
Lặng thầm rơi giữa mùa đông lặng lẽ
Nương theo làn gió để bay đi…
Sống hết mình khi thuở còn thơ trẻ
Như chiếc lá rung rinh trong nắng trời
Để không buồn khi ta phải chia phôi
Để thanh thản thả trôi mình theo gió.
Chiếc lá rơi như cuộc đời ai đó
Buông xuôi khi sống còn dang dở
Lặng thầm khi thuở còn tươi trẻ
Để u buồn rơi rụng lá vàng phai !
Chuyện chiếc lá đâu phải của riêng ai
Là chuyện lẽ sống trong cuộc đời
Để giữa dòng thời gian trôi mải miết
Sống hết mình, hỡi bạn và tôi !
Soleboyvan36 chuyên Văn C1K36 PBC.
29/12/2009.
Có ai từng nhìn chiếc lá rơi ?
Mà thoáng nghĩ suy về cuộc đời
Năm tháng trôi qua mùa lá rụng
Dòng đời vẫn mải miết chảy trôi !
Thu về vụt bay chiếc lá rơi
Lẽ thường thiên nhiên của bao đời
Nhưng chiếc lá có bao điều muốn nói
Về sự mất còn, về lẽ sống xa xôi…
Cho tôi hỏi một câu chiếc lá ơi !
Bạn đã sống ra sao trước khi gửi mình về đất ?
Bạn đã sống trong thầm lặng
Hay tươi xanh trong nhịp sống cuộc đời ?
Mỗi chiếc lá, phải chăng một đời người
Kỳ diệu thế mà mỏng manh đến thế
Chiếc lá reo vui khi thuở còn tươi trẻ
Và lặng thầm rơi rụng mỗi thu qua !
Có buồn không khi cây-lá chia xa
Khi trên cành bao lá vàng chưa rụng
Nhưng bạn ơi yêu thương từng phút sống
Để khỏi chôn mình trong cõi lặng mênh mông…!
Ngắm chiếc lá rơi giữa buổi chiều đông
Trong lòng dâng lên những cảm xúc bâng khuâng
Chiếc lá ấy, thời gian vô tình ấy
Mà khiến ai tiếc nuối trong lòng !
Lá mùa đông vẫn rơi trong thầm lặng
Thời gian vẫn trôi, bạn có hay không ?
Nhưng hãy sống hết mình như chiếc lá non xanh
Để không nuối tiếc khi gửi mình về đất !
Và cuộc đời đâu là hư, là thực
Cuộc sống này đâu là còn, là mất
Chỉ có thời gian vẫn mải miết chảy trôi
Để đưa đời ta về cõi xa xôi…
Chiếc lá rơi, lá rơi, không nói
Nhưng với tôi lá tâm sự bao điều
Về lẽ sống, về khát vọng, tình yêu
Ý nghĩa riêng ta trong cõi đời mải miết !
Hãy sống, hãy yêu thương để biết
Rằng ta không phải là chiếc lá cô đơn
Lặng thầm rơi giữa mùa đông lặng lẽ
Nương theo làn gió để bay đi…
Sống hết mình khi thuở còn thơ trẻ
Như chiếc lá rung rinh trong nắng trời
Để không buồn khi ta phải chia phôi
Để thanh thản thả trôi mình theo gió.
Chiếc lá rơi như cuộc đời ai đó
Buông xuôi khi sống còn dang dở
Lặng thầm khi thuở còn tươi trẻ
Để u buồn rơi rụng lá vàng phai !
Chuyện chiếc lá đâu phải của riêng ai
Là chuyện lẽ sống trong cuộc đời
Để giữa dòng thời gian trôi mải miết
Sống hết mình, hỡi bạn và tôi !
Soleboyvan36 chuyên Văn C1K36 PBC.
29/12/2009.
Last edited by a moderator: