Phát biểu cảm nghĩ về bài "nhà tranh bị gió thu phá"

B

baby_boy195

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Tháng tám, thu cao, gió thét già
Cuộn mất ba lớp tranh nhà ta
Tranh bay sang sông trãi khắp bờ
Mảnh cao treo tót ngọn rừng xa
Mảnh thấp quay lộn vào mương sa

Trẻ con thôn nam khinh ta già không sức
Nỡ nhè trước mặt xô cướp giật
Cắp tranh đi tuốt vào luỹ tre
Môi khô miệng cháy gào chẳng được
Quay về, chống gậy lòng ấm ức !

Giây lát gió lặng, mây tối mực
Trời thu mịt mịt đêm đen đặc
Mền vải lậu năm lạnh tựa sắt
Con nằm xấu nết đạp lót nát
Đầu giường nhà dột chẳng chừa đâu
Dày hạt mưa, mưa, mưa chẳng dứt
Từ trải cơn loạn ít ngủ ngê
Đêm dài ướt át sao cho trót

Ước được nhà rộng muông ngàn gian
Che khắp thiên hạ kẻ sĩ nghèo đều hân hoan
Gió mưa chẳng núng vững như thạch bàn !
Than ôi !Bao giờ nhà ấy sừng sững trước mắt
Riêng lều ta át chịu chết rét cũng được !

Ai biết làm giúp mình đi thứ ba nộp bài rồi
_______________________________
 
Last edited by a moderator:
K

khanhvy1215

bài này hả? dễ thui!
cảm nghĩ nè:à mà khoan bài thơ này của ai vậy? mình quên rồi, bạn phải nói đã mình mới trả lời đc
 
K

khanhvy1215

cảm nghĩ nè:
- tác giả là một nhà thơ nghèo khổ, qua các câu thơ như ở khổ thơ thứ 2.
- dù nghèo khổ nhưng tác giả vẫn là người có tấm lòng từ bi và cao thượng, tác giả mong muốn các sĩ tử nghèo trong khắp thiên hạ đều có được mái nhà che chở lúc mưa gió rét hay ở đây có nghĩa là tác giả muốn có được căn nhà to, rộng để cho mọi người ko phải chịu cảnh đói, rét như mình đang phải chịu đựng( mái nhà tranh chưa dựng được bao lâu thì lại bị gió thu phá đổ, tranh mỗi mảnh một nơi, lại còn bị người khác cướp mất . Sức yếu nên tác giả không thể giành giật được với người khác ==> tác giả đành phải chống gậy quay về ).
mình chỉ làm đc từng ấy, bạn thông cảm nha :)
 
Last edited by a moderator:
K

khanhvy1215

các bạn thấy thế nào?
chắc là dở lém phải ko? :(
hjc'..........
mà này! dù dở cũng phải thanks mình đó nha! :D
 
Last edited by a moderator:
C

congchualolem_b

cảm nghĩ thì phải đi liền với tác phẩm, nếu pé nêu cảm nghĩ bài thơ thì đi phân tích bài thơ, rồi từ cuộc đời nhà thơ và các ý thể hiện trong bài thơ mà nêu cảm nghĩ của mình
 
H

huonghuong_25

Cảm nghĩ bài thơ"Bài ca nhà tranh bị gió thu phá"

Đỗ Phủ sinh năm 712,mất năm 770,lả nhà thơ nổi tiếng thời Đường của Trung Quốc,tự là Tử Mĩ,hiệu Thiếu Lăng,quê ở tỉnh Hà Nam.Có một thời gian ngắn ông làm quan nhưng gần như suốt đời sống trong cảnh đau khổ bênh tật.
Bài thơ "Bài ca nhà tranh bị gió thu phá là một tác phẩm nổi tiếng của Đỗ Phủ.Bút pháp hiện thực cũng như tinh thần nhân đạo cao cả của bài thơ đã ảnh hưởng khá sâu rộng đến thơ ca Trung Quốc đời sau.
(Thông cảm!Mình chỉ biết có thế)
:p :confused: :) @};-
 
H

hocmaivuonxa

:)>-:)>-:)>-:)hây hẫy, bài nghe cũng hay nhưng khó đọc thuộc nắm, thế mà cô tớ bắt học thuộc, hic hic:mad:, à à cảm nghĩ của tớ là ????????, có biết cái gì đâu
 
K

khongmaily_198

bài thơ bài ca nhà tranh bị gió thu phá nói lên nỗi khổ của bản thân vì căn nhà bị gió thu phá nát.điều đáng quý hơn là vượt lên bất hạnh của cá nhân nhà thơ đã bộc lộ khát vọng cao cả ước sao có đc ngôi nhà vững chắc ngàn vạn gian để che chở cho tất cả mọi người trong thiên hạ.
 
L

lovely_girl1998

ha ha!!các bạn làm pài ko hay bằng mjnh. để mình nói choa nha.
ủa,j ta
wên mất tiêu ruj
thoy lấy sách giả chép đi
 
L

linh030294

Phát biểu cảm nghĩ về bài "nhà tranh bị gió thu phá"
Ai cũng có những nỗi lo lắng, đau khổ. Nhưng khi lâm vào hoàn cảnh đó đã có ai nghĩ tới những người cũng giống mình không. Chắc ko đâu nhưng có đấy . chính là Đỗ Phủ - 1 người tận trung với triều đình nhưng cuối cùng lại ko được gì mà còn phải sống trong đau khổ, bệnh tật.
Tháng tám, thu cao, gió thét gài,
Cuộn mất ba lớp tranh nhà ta.
Tranh bay sang sông rải khắp bờ,
Mảnh cao treo tót ngọn rừng xa,
Mảnh thấp quay lộn vào mương sa.
Ôi ! một cảnh tượng thật bi đát.
Nhưng càng tội nghiệp hơn nữa khi ở đoạn tiếp theo:
Trẻ con thôn Nam khinh ta già không sức,
Nỡ nhè trước mặt xô cướp giật,
Cắp tranh đi tuốt vào luỹ tre
Môi khô miệng cháy gào chẳng đc
Quay về chống gậy lòng ấm ức!
Thật là 1 lũ khốn .Đã thấy như vậy ko những không giúp mà cón cắp luỹ tranh đi. Khi phục vụ triều đình ko công lớn thì công ít ông cũng đã phấn nào làm điều tốt cho dân chúng trong thời Đường.
Đoạn tiếp theo:
Giây lát, gió lặng, mây tối mực,
Trời thu mịt mịt đêm đen đặc
Mền vải lâu năm lạnh tựa sắt,
Con nằm xấu nết đạp lót nát
Đầu giường, nhà dột chẳng chừa đâu
Dày hạt mưa, mưa, mưa chẳng dứt
Từ trải cơn loạn ít ngủ nghê
Đêm dài ướt át sao cho trót ?
Có ai thấu hiểu được nỗi khổ đó ko . Căn nhà mới xây dựng chưa bao lâu thì đã như thế này.
hoàn cảnh thật bi đát: trời tối đen, mền vải lạnh như sắt,con cái khổ,khắp nơi nhà dột,mưa ko ngơi,tình hình xã hội rối loạn, suốt đêm ướt át...
Và cuối cùng đây mới chính là nội dung chính đây:
Ước được nhà rộng muôn ngàn gian
Khắp thiên hạ, kẻ sĩ nghèo đều hân hoan,
Gió mưa chẳng núng, vững vàng như thạch bàn
Than ôi! Bao giờ nhà ấy sừng sững dựng trước mắt,
Riêng lều ta nát, chịu chết rét cũng được!
Một tấm lòng nhân đạo: Vượt lên bất hạnh của bản thân, Đỗ Phủ Đã bộc lộ Khát vọng cao cả : ước sao có được ngôi nhà vững chắc ngàn vạn gian để che chở cho tất cả mọi người nghèo trong thiên hạ.
hàng trăm nghìn năm nay, tình cảm lo nước thương dân nồng cháy và lí tưởng cao cả - yêu cầu khẩn thiết thay đổi hiện thực đen tối - của Đỗ Phủ mãi mãi kích động đến thô ca và con người sau này.

Bài này ko đủ theo yêu cầu của dàn bài phát biểu cảm nghĩ về tác phẩm văn học lắm! Nhưng bạn có thể tham khảo! Nếu dở quá thì đừng cười nhé (^ _ ^ )
 
A

anh_la_vip

tui có văn mẫu nhưng dài lắm bạn ạ*-:)
nếu bạn cần thì tớ chép cho 1 đoàn
lozlozlozlozlozlozlozlozlozlozlozlozloz
 
P

phuongthuy816

Tháng tám giữ thu trời bắt đầu chuyển lạnh. Căn nhà ba gian vừa được dựng của nhà thơ Đỗ Phủ. Từ ngày thôi làm quan, ông đưa già đình về đây, xa chốn triều đình

Suốt mấy năm trời, thi sĩ mắc bệnh vì bệnh tật của bản thân và sự nghèo đói của gia đình. Sống trong cảnh đói không cơm, đau không thuốc ông yếu đi nhiều lắm. Vào một buổi bỗng dưng mây đen ùn ùn kéo đến, gió nổi lên cuồn cuộn. Cây cối gãy cành, rụng lá. Cơn lốc xoáy dữ dội tung mái tranh, tốc nóc bay xa. Ba tấm tranh bay sang bên kia sông. Có tấm treo ngọn rừng, có tấm rơi xuống muơng gần nhà. Trẻ con trong thôn cuớp giật ba tấm tranh ngay truớc mắt ông. Trẻ con cướp tranh chạy tuốt vào luỹ tre đầu làng. Ông môi khô miệng cháy gào, nhưng không lấy đuợc. Ông quay về nhà mà lòng ấm ức và buồn cho mình già yếu, bất lực. Lát sau gió lặng đêm ập xuống tối đen như mực. Đến đêm, trời lại đổ mưa. Mưa rơi xuống ngôi nhà. Cả nhà ông nằm chăn đêm củ rác

Từ hiện thực đau khổ cùng ấy đã vút lên ước mơ cao cả, chan chứa lòng vị tha nhân đạo. Ông chấp nhận cái khổ của mìnhcầu mong cho mọi nguời thoát khổ, đuợc sống hạnh phúc

Tưởng tượng ra căn nhà rộng muôn ngàn gian trong lòng ông một chút vui. Ngoài kia trời vẩn mưa, gió thu lạnh lẻo
mjnh còn 1 bài nhưng khá dài.nên mình chỉ post bài ngắn thui
nhưg mà nhớ thanks mình đó
 
Top Bottom