N
nhoc_bettyberry
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
1. The city of Chocolate love
Seoul, 17/10/2010.
- Này! Nghe nói bên trường Shindo vừa xuất hiện một đại ca đấy! Cậu ta đã hạ hơn chục đại ca trường lớn nhỏ! Nghe nói cậu ta còn là 1 hot boy vô cùng đẹp trai, vô cùng lạnh lùng và quá ư là… phải nói là gì nhỷ?! Perfect!
- Wao! Thật sự là có người con trai như thế sao? Tớ lỡ thích cậu ta rồi!
- Suỵt! ( Nói nhỏ hơn) Nghe nói Eun hae đã tỏ tình với cậu ta nhưng thất bại đấy. Nhìn kìa, cô ấy đang khóc đấy!
- Có chuyện đó thật á! Hic! Tội nghiệp cậu ấy, cậu ấy hiền vậy mà @!
- Thật là quá đáng! Khai ngay đó là thằng nào!
Cả đám 3 cô nhìn lên. Trước mắt là gương mặt quen thuộc và vô cùng của vô cùng tiêu biểu của danh sách những đại ca tiêu biểu: Kim Dong hye!
- Á! Đại ca Dong hye!
- Đừng có abcxyz nữa, khai ngay thằng dám từ chối bạn thân của Dong hye này? ( Thật là to gan quá cơ!)
- Vâng… thưa đại ca… đó là…
Dong hye nghiến răng. Lần đầu tiên có đứa dám chọc bạn thân nhất từ nhỏ của nó. Nó mà biết là ai, nó cho nhừ đòn. Khi 3 cô nàng kia sắp khai ra thỳ bỗng Eun hae tiến đến gần chỗ nó:
- Dong hye à! Đừng làm thế!
Nó gắt:
- Đến lúc này cậu vẫn còn bảo vệ hắn đc à! Cậu có biết là hắn…
- Nhưng tớ vẫn thích cậu ấy!
Những giọt nước mắt rơi xuống. Eun hae cúi đầu, hai tay níu lấy Dong hye:
- Dong hye à! Xin cậu…
Hiểu, nó xoa đi nước mắt trên khuôn mặt của Eun hae, ôm cô vào lòng:
- Thôi đc rồi nín đi nào bạn thân của tớ! Tớ nhất định… sẽ…
- Cảm… cảm ơn cậu… Dong hye…
“ Ko thể bỏ qua!” – Dong hye nắm chặt bàn tay lại thành nắm đấm. Rồi số phận chàng “ đại ca ko tên” kia sẽ ra sao đây?
.
.
.
- Tớ chợt nhớ ra có vài việc cần giải quyết! Cậu về trước đi nhé!
- uk!
Dong hye vẫy tay chào Eun hae. Nhìn dáng chạy gấp gáp đó, chẳng hiểu sao cô lại thấy lo lắng đến lạ thường. Hay là tại cô… quá đa nghi?
- Kaka! Xin chào cô bạn! (^^) Vẫn nhớ anh chứ? )
- Á! Đại ca Dong hye!
- Tốt! ( Nháy mắt) Và sẽ tốt hơn nếu cô khai tên thằng “nhóc” các cô vừa tám nhau lúc sáng.
Vì ko muốn rước họa vào thân, Mi mi – Cô gái đang bị đại ca Dong hye chặn đường liền răm rắp khai lẹ:
- Vâng thưa đại ca! Người đó tên là Hyun park – đại ca trường Shindo!
Dong hye nhíu mày: “ Hyun park? Cái tên nghe lạ quá! Đệ tử mới vào nghề sao?”
- Tốt lắm cô em! Hẹn gặp lại!
Dong hye vẫy tay chào và chạy lẹ vào ngõ hẻm. Mặc Mi mi đứng đó mà hồn vẫn chưa nhập xác…
“ Cậu ấy… đẹp trai ghê…”
- Eun hae thật có phước, kết bạn đc với cậu ấy! Nhất định cậu ấy phải thuộc về Mi mi này! Mi mi sẽ chia rẽ tình bạn của hai người… ukm Mi mi đã có kế hoạch của riêng mình…
[Tác giả: Hic, kế hoạch kia là gì? Hiện tại tác giả vẫn chưa nghĩ ra (^^)]
Dong hye rảo bước trên đường. Nó lôi từ trong túi ra một thanh chocolate, rồi đặt lên đó một nụ hôn. Từ trước đến giờ, ngoài Eun hae ra, ít ai biết rằng một đại ca siêu “kool” như nó lại ẩn trong tâm hồn một sự lãng mạn đẹp đến khó tả, nó yêu sự tĩnh lặng, ghét sự ồn ào của thành phố, yêu cái không khí trong lành, ghét khói bụi nơi thành phố, yêu những thanh chocotale, ghét cái ko ngọt ngào tí nào của thành phố. Chung quy là, nó ghét tất cả, những gì thuộc về thành phố này. Nó muốn đi một nơi đâu đó,…
Đang mê mẩn suy nghĩ thỳ bỗng nó va phải ai đó.
- Này! Cậu ko sao chứ?
“ Lại thằng n.g.u nào vậy?”
Nó từ từ mở mắt ra, mặc ánh nắng mặt trời chiếu thẳng vào mặt…
“ Ơ… đẹp trai quá”
- Cậu chủ! Cậu chủ!
- Chạy thôi!
Nó chưa hiểu gì, thỳ đã bị người con trai đó lôi đi. Ngoái lại phía sau, nó nhìn thấy một toán người, ai cũng mặc bộ vét đen, đeo kính đen đang đuổi theo. Dường như đã hiểu ra sự việc, nó chạy nhanh hơn, song song với cậu ta:
- Nhanh nào!
Cậu ta nhìn nó bất ngờ, nó nở một nụ cười tươi, “ những người cùng khổ” mà! Cậu yên tâm. Bất giác, cậu ta cũng nở một nụ cười. Cả hai cùng chạy nhanh hơn nữa.
Chưa bao giờ, nó cảm thấy thú vị đến thế…
.
.
.
- Hộc hộc… rốt cuộc cái bọn quấy rối đó đã đi chưa vậy?
- Huh? Chắc rồi đó!
Nó chau mày nhìn lại tình trạng hiện tại: Cả hai người đang phải ngồi trong một nhà kho bụi bặm đến khó tả, chật chội, nó phải xích lại gần cậu bạn kia một chút…
- Oa! Chocolate kìa!
Nó reo lên khi thấy thanh chocolate rơi ra từ túi của cậu bạn.
- Cậu thích chocolate à!
- uk!
- Thế tặng cậu đấy!
- Thật á?
- Uk!
- Hi! Cảm ơn cậu nhé!
Nó cầm thanh chocolate cười cười. Cậu bạn nhìn nó:
- Cậu thích thế cơ à? Thế cậu ghét thứ gì nhất?
- À, 3 thứ: Thứ nhất là những tên kool hơn tớ, thứ 2 là thành phố này, và thứ 3 là…
- Là gì?
Cậu bạn tò mò. Nó nhún vai:
- Một gã nào đó tên là Hyun park!
Cậu bạn giật mình, bỗng dưng mày cậu chau lại, nhìn thẳng về phía trước. Nó tò mò:
- Thế cậu tên là gì?
Cậu ta im lặng ko trả lời, nó nhìn lên chiếc cặp của cậu, có khắc dòng chữ: Yunnie.
Búng tay:
- À, có phải cậu tên Yun ko?
- Thế cậu tên gì? – Cậu ta hỏi lại.
- À, tớ á? Tớ tên là…
Vừa lúc đó thỳ có vệ sĩ đập vào cửa nhà kho. Cậu bạn đẩy nó nằm xuống để đống bàn ghế lộn xộn kia che đi cả hai người…
Thình thịch…
Thình thịch…
Chap 1.1
Seoul, 17/10/2010.
- Này! Nghe nói bên trường Shindo vừa xuất hiện một đại ca đấy! Cậu ta đã hạ hơn chục đại ca trường lớn nhỏ! Nghe nói cậu ta còn là 1 hot boy vô cùng đẹp trai, vô cùng lạnh lùng và quá ư là… phải nói là gì nhỷ?! Perfect!
- Wao! Thật sự là có người con trai như thế sao? Tớ lỡ thích cậu ta rồi!
- Suỵt! ( Nói nhỏ hơn) Nghe nói Eun hae đã tỏ tình với cậu ta nhưng thất bại đấy. Nhìn kìa, cô ấy đang khóc đấy!
- Có chuyện đó thật á! Hic! Tội nghiệp cậu ấy, cậu ấy hiền vậy mà @!
- Thật là quá đáng! Khai ngay đó là thằng nào!
Cả đám 3 cô nhìn lên. Trước mắt là gương mặt quen thuộc và vô cùng của vô cùng tiêu biểu của danh sách những đại ca tiêu biểu: Kim Dong hye!
- Á! Đại ca Dong hye!
- Đừng có abcxyz nữa, khai ngay thằng dám từ chối bạn thân của Dong hye này? ( Thật là to gan quá cơ!)
- Vâng… thưa đại ca… đó là…
Dong hye nghiến răng. Lần đầu tiên có đứa dám chọc bạn thân nhất từ nhỏ của nó. Nó mà biết là ai, nó cho nhừ đòn. Khi 3 cô nàng kia sắp khai ra thỳ bỗng Eun hae tiến đến gần chỗ nó:
- Dong hye à! Đừng làm thế!
Nó gắt:
- Đến lúc này cậu vẫn còn bảo vệ hắn đc à! Cậu có biết là hắn…
- Nhưng tớ vẫn thích cậu ấy!
Những giọt nước mắt rơi xuống. Eun hae cúi đầu, hai tay níu lấy Dong hye:
- Dong hye à! Xin cậu…
Hiểu, nó xoa đi nước mắt trên khuôn mặt của Eun hae, ôm cô vào lòng:
- Thôi đc rồi nín đi nào bạn thân của tớ! Tớ nhất định… sẽ…
- Cảm… cảm ơn cậu… Dong hye…
“ Ko thể bỏ qua!” – Dong hye nắm chặt bàn tay lại thành nắm đấm. Rồi số phận chàng “ đại ca ko tên” kia sẽ ra sao đây?
.
.
.
- Tớ chợt nhớ ra có vài việc cần giải quyết! Cậu về trước đi nhé!
- uk!
Dong hye vẫy tay chào Eun hae. Nhìn dáng chạy gấp gáp đó, chẳng hiểu sao cô lại thấy lo lắng đến lạ thường. Hay là tại cô… quá đa nghi?
- Kaka! Xin chào cô bạn! (^^) Vẫn nhớ anh chứ? )
- Á! Đại ca Dong hye!
- Tốt! ( Nháy mắt) Và sẽ tốt hơn nếu cô khai tên thằng “nhóc” các cô vừa tám nhau lúc sáng.
Vì ko muốn rước họa vào thân, Mi mi – Cô gái đang bị đại ca Dong hye chặn đường liền răm rắp khai lẹ:
- Vâng thưa đại ca! Người đó tên là Hyun park – đại ca trường Shindo!
Dong hye nhíu mày: “ Hyun park? Cái tên nghe lạ quá! Đệ tử mới vào nghề sao?”
- Tốt lắm cô em! Hẹn gặp lại!
Dong hye vẫy tay chào và chạy lẹ vào ngõ hẻm. Mặc Mi mi đứng đó mà hồn vẫn chưa nhập xác…
“ Cậu ấy… đẹp trai ghê…”
- Eun hae thật có phước, kết bạn đc với cậu ấy! Nhất định cậu ấy phải thuộc về Mi mi này! Mi mi sẽ chia rẽ tình bạn của hai người… ukm Mi mi đã có kế hoạch của riêng mình…
[Tác giả: Hic, kế hoạch kia là gì? Hiện tại tác giả vẫn chưa nghĩ ra (^^)]
Dong hye rảo bước trên đường. Nó lôi từ trong túi ra một thanh chocolate, rồi đặt lên đó một nụ hôn. Từ trước đến giờ, ngoài Eun hae ra, ít ai biết rằng một đại ca siêu “kool” như nó lại ẩn trong tâm hồn một sự lãng mạn đẹp đến khó tả, nó yêu sự tĩnh lặng, ghét sự ồn ào của thành phố, yêu cái không khí trong lành, ghét khói bụi nơi thành phố, yêu những thanh chocotale, ghét cái ko ngọt ngào tí nào của thành phố. Chung quy là, nó ghét tất cả, những gì thuộc về thành phố này. Nó muốn đi một nơi đâu đó,…
Đang mê mẩn suy nghĩ thỳ bỗng nó va phải ai đó.
- Này! Cậu ko sao chứ?
“ Lại thằng n.g.u nào vậy?”
Nó từ từ mở mắt ra, mặc ánh nắng mặt trời chiếu thẳng vào mặt…
“ Ơ… đẹp trai quá”
- Cậu chủ! Cậu chủ!
- Chạy thôi!
Nó chưa hiểu gì, thỳ đã bị người con trai đó lôi đi. Ngoái lại phía sau, nó nhìn thấy một toán người, ai cũng mặc bộ vét đen, đeo kính đen đang đuổi theo. Dường như đã hiểu ra sự việc, nó chạy nhanh hơn, song song với cậu ta:
- Nhanh nào!
Cậu ta nhìn nó bất ngờ, nó nở một nụ cười tươi, “ những người cùng khổ” mà! Cậu yên tâm. Bất giác, cậu ta cũng nở một nụ cười. Cả hai cùng chạy nhanh hơn nữa.
Chưa bao giờ, nó cảm thấy thú vị đến thế…
.
.
.
- Hộc hộc… rốt cuộc cái bọn quấy rối đó đã đi chưa vậy?
- Huh? Chắc rồi đó!
Nó chau mày nhìn lại tình trạng hiện tại: Cả hai người đang phải ngồi trong một nhà kho bụi bặm đến khó tả, chật chội, nó phải xích lại gần cậu bạn kia một chút…
- Oa! Chocolate kìa!
Nó reo lên khi thấy thanh chocolate rơi ra từ túi của cậu bạn.
- Cậu thích chocolate à!
- uk!
- Thế tặng cậu đấy!
- Thật á?
- Uk!
- Hi! Cảm ơn cậu nhé!
Nó cầm thanh chocolate cười cười. Cậu bạn nhìn nó:
- Cậu thích thế cơ à? Thế cậu ghét thứ gì nhất?
- À, 3 thứ: Thứ nhất là những tên kool hơn tớ, thứ 2 là thành phố này, và thứ 3 là…
- Là gì?
Cậu bạn tò mò. Nó nhún vai:
- Một gã nào đó tên là Hyun park!
Cậu bạn giật mình, bỗng dưng mày cậu chau lại, nhìn thẳng về phía trước. Nó tò mò:
- Thế cậu tên là gì?
Cậu ta im lặng ko trả lời, nó nhìn lên chiếc cặp của cậu, có khắc dòng chữ: Yunnie.
Búng tay:
- À, có phải cậu tên Yun ko?
- Thế cậu tên gì? – Cậu ta hỏi lại.
- À, tớ á? Tớ tên là…
Vừa lúc đó thỳ có vệ sĩ đập vào cửa nhà kho. Cậu bạn đẩy nó nằm xuống để đống bàn ghế lộn xộn kia che đi cả hai người…
Thình thịch…
Thình thịch…