Văn Ôn tập

thienabc

Học sinh gương mẫu
Thành viên
19 Tháng sáu 2015
1,237
2,217
319
TP Hồ Chí Minh
Thcs Tân Bình
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Bài 1: Hãy viết vài câu văn tưởng tưởng phản ứng của Giôn-xi khi nghe Xiu kể về chiếc lá cuối cùng và cái chết của cụ Bơ-men (4 câu)
Bài 2: Hãy viết vài câu văn tưởng tượng, cụ Bơ-men đã vẽ chiếc lá vào đúng đêm chiếc lá cuối cùng rụng xuống.(kể ngôi thứ 3 tất cả)
Bài 3: Viết văn bản ngắn nêu suy nghĩ của em về những phẩm chất tốt đẹp của lão hạc (Khoản 1 trang giấy )Giúp mik đi mik cầm gấp lắm luôn
 
Last edited:

shirona

Học sinh chăm học
Thành viên
23 Tháng tám 2017
392
243
94
Hà Nội
Bài 1: Hãy viết vài câu văn tưởng tưởng phản ứng của Giôn-xi khi nghe Xiu kể về chiếc lá cuối cùng và cái chết của cụ Bơ-men (4 câu)
Bài 2: Hãy viết vài câu văn tưởng tượng, cụ Bơ-men đã vẽ chiếc lá vào đúng đêm chiếc lá cuối cùng rụng xuống.(kể ngôi thứ 3 tất cả)
Bài 3: Viết văn bản ngắn nêu suy nghĩ của em về những phẩm chất tốt đẹp của lão hạc (Khoản 1 trang giấy )Giúp mik đi mik cầm gấp lắm luôn
bài 3:
gợi ý:
Qua văn bản "lão hạc" Ta thấy được lão hạc là một người có nhiều phẩm chất tốt đẹp

- Một người nông dân lương thiện
Lão Hạc cả đời sống bằng lao động. Lúc khỏe, lão cày thuê cuốc mướn; lúc ốm lão đi mò trai mò ốc, kiếm củ khoai củ ráy để ăn qua ngày. Thậm chí đến lúc không thể tự mình kiếm ăn, lão Hạc thà kết liễu đời mình bằng bả chó chứ không như Binh Tử đi ăn cắp, ăn trộm
sau khi bán chó lão lại day dứt, ăn năn vì "già bằng này tuổi đầu rồi còn đánh lừa một con chó". cái ý nghĩ ấy càng làm cho lão đau khổ hơn cả nỗi buồn khi phải chia tay với con chó? Nỗi đau đớn xót xa hiện ra trong từng nét mặt, từng cử chỉ, lời nói lão hạc kể lại với ông giáo chuyện bán chó. "Lão cố làm ra vui vẻ nhưng lại cười như mếu và đôi mắt ầng ậng nước" rồi "mặt lão đột nhiên co rúm lại. Những vết nhăn xô lại với nhau, ép cho nước mắt chảy ra. cái đầu lão nghẹo về một bên, miệng móm mém của lão mếu như con nít. Lão huhu khóc" Và lời kể của lão như tự trách mình. Con người nhân hậu ấy chưa bao giờ lừa dối ai nên bây giờ đau xót, ân hận vì đã lừa một con chó
=> tính cách của một người nông dân nghèo khổ mà nhân hậu, tình nghĩa mà trung thực
2, Một người cha yêu thương con
+Việc bán đi con chó không phải là việc dễ dàng đối với lão hạc. lão ngày càng lâm vào cảnh túng quẫn. bản thân đã không nuôi nổi lại còn thêm con chó. bán đi thì không nỡ, bởi lão rất yêu thương con chó và quý nó như một thứ kỉ vật của đứa con trai. Đứa con trai đi xa, ở nhà chỉ còn con chó để lão tâm sự cho đỡ cô đơn. Nhưng để con chó lại thì không lấy gì nuôi, rồi phải ăn hết phần tiền dnahf dụm cho con trai. Cho nên lão cứ đắn đo, do dự mãi, cứ đem ý định bán chó ra nói vs ông lão không biết bao nhiêu lần. Cuối cùng lão phải đành lòng bán nó đi. Lão phải chia tay với niềm vui của mình,
+trước khi chết lão gửi mảnh vườn và ba mươi đồng con lại nhờ ông giáo giữ hộ, mảnh vườn giao lại cho con trai khi trở về còn có cái làm ăn
đó là hành động hi sinh của một người cha giàu lòng yêu thương con
3, Một người chủ thương con Vàng
Con Vàng là có thể coi như người nhà, người bạn tâm tình thân thiết nhất với lão Hạc. Lão Hạc yêu quý con Vàng, gọi nó là “cậu Vàng”, cho nó ăn trong bát như chó của nhà giàu. Lão tắm rửa cho nó, ăn gì cũng gắp cho nó. Lão khi thì âu yếm trò chuyện, khi thì sừng sộ nạt nộ nó, nhưng rõ ràng là lão coi nó như một đứa cháu. Con Vàng là niềm an ủi để lão vợi bớt nỗi buồn và sự cô đơn trống trải. Hơn thế nữa, con Vàng còn là kỉ vật của anh con trai. Lão nuôi con Vàng với hy vọng mai kia con trai sẽ trở về. Chính vì thế mà khi phải bán con Vàng, lão đã đau đớn, bật “khóc hu hu” như con nít, dằn vặt tự trách mình đến đau đớn khổ sở sau đó rơi vào cuộc khủng hoảng tâm lí vì đã chót lừa một con chó
4, Một người giàu lòng tự trọng
Dù nghèo khổ nhưng lão Hạc chảng bao giờ phiền lụy đến ai. Ông giáo thương cảm muốn ngấm ngầm giúp đỡ thì “lão từ chối tất cả. Từ chối đến mức gần như là hách dịch”. Phải chăng lão hiểu nhà ông giáo cũng nghèo, hiểu rằng bà giáo không thoải mái gì. Ông giáo tốt bụng thật, nhưng lão không thể lợi dụng lòng tốt của người khác, Lão đã từng nói với ông giáo “Để phiền cho hàng xóm, chết không nắm mắt được”. Ngay đến cả đám ma của mình, lão cũng gửi tiền lại nhờ bà con làm ma cho. Cái chết của lão chính là câu trả lời cho ai đó chỉ thấy vẻ bề ngoài “gàn dở bần tiện”, lão đã sống với chết đi với ý thức tự trọng lớn lao.
 
  • Like
Reactions: hatsune miku##

Kanato@gmail.com

Học sinh mới
Thành viên
19 Tháng mười 2017
4
2
6
bài 3:
gợi ý:
Qua văn bản "lão hạc" Ta thấy được lão hạc là một người có nhiều phẩm chất tốt đẹp

- Một người nông dân lương thiện
Lão Hạc cả đời sống bằng lao động. Lúc khỏe, lão cày thuê cuốc mướn; lúc ốm lão đi mò trai mò ốc, kiếm củ khoai củ ráy để ăn qua ngày. Thậm chí đến lúc không thể tự mình kiếm ăn, lão Hạc thà kết liễu đời mình bằng bả chó chứ không như Binh Tử đi ăn cắp, ăn trộm
sau khi bán chó lão lại day dứt, ăn năn vì "già bằng này tuổi đầu rồi còn đánh lừa một con chó". cái ý nghĩ ấy càng làm cho lão đau khổ hơn cả nỗi buồn khi phải chia tay với con chó? Nỗi đau đớn xót xa hiện ra trong từng nét mặt, từng cử chỉ, lời nói lão hạc kể lại với ông giáo chuyện bán chó. "Lão cố làm ra vui vẻ nhưng lại cười như mếu và đôi mắt ầng ậng nước" rồi "mặt lão đột nhiên co rúm lại. Những vết nhăn xô lại với nhau, ép cho nước mắt chảy ra. cái đầu lão nghẹo về một bên, miệng móm mém của lão mếu như con nít. Lão huhu khóc" Và lời kể của lão như tự trách mình. Con người nhân hậu ấy chưa bao giờ lừa dối ai nên bây giờ đau xót, ân hận vì đã lừa một con chó
=> tính cách của một người nông dân nghèo khổ mà nhân hậu, tình nghĩa mà trung thực
2, Một người cha yêu thương con
+Việc bán đi con chó không phải là việc dễ dàng đối với lão hạc. lão ngày càng lâm vào cảnh túng quẫn. bản thân đã không nuôi nổi lại còn thêm con chó. bán đi thì không nỡ, bởi lão rất yêu thương con chó và quý nó như một thứ kỉ vật của đứa con trai. Đứa con trai đi xa, ở nhà chỉ còn con chó để lão tâm sự cho đỡ cô đơn. Nhưng để con chó lại thì không lấy gì nuôi, rồi phải ăn hết phần tiền dnahf dụm cho con trai. Cho nên lão cứ đắn đo, do dự mãi, cứ đem ý định bán chó ra nói vs ông lão không biết bao nhiêu lần. Cuối cùng lão phải đành lòng bán nó đi. Lão phải chia tay với niềm vui của mình,
+trước khi chết lão gửi mảnh vườn và ba mươi đồng con lại nhờ ông giáo giữ hộ, mảnh vườn giao lại cho con trai khi trở về còn có cái làm ăn
đó là hành động hi sinh của một người cha giàu lòng yêu thương con
3, Một người chủ thương con Vàng
Con Vàng là có thể coi như người nhà, người bạn tâm tình thân thiết nhất với lão Hạc. Lão Hạc yêu quý con Vàng, gọi nó là “cậu Vàng”, cho nó ăn trong bát như chó của nhà giàu. Lão tắm rửa cho nó, ăn gì cũng gắp cho nó. Lão khi thì âu yếm trò chuyện, khi thì sừng sộ nạt nộ nó, nhưng rõ ràng là lão coi nó như một đứa cháu. Con Vàng là niềm an ủi để lão vợi bớt nỗi buồn và sự cô đơn trống trải. Hơn thế nữa, con Vàng còn là kỉ vật của anh con trai. Lão nuôi con Vàng với hy vọng mai kia con trai sẽ trở về. Chính vì thế mà khi phải bán con Vàng, lão đã đau đớn, bật “khóc hu hu” như con nít, dằn vặt tự trách mình đến đau đớn khổ sở sau đó rơi vào cuộc khủng hoảng tâm lí vì đã chót lừa một con chó
4, Một người giàu lòng tự trọng
Dù nghèo khổ nhưng lão Hạc chảng bao giờ phiền lụy đến ai. Ông giáo thương cảm muốn ngấm ngầm giúp đỡ thì “lão từ chối tất cả. Từ chối đến mức gần như là hách dịch”. Phải chăng lão hiểu nhà ông giáo cũng nghèo, hiểu rằng bà giáo không thoải mái gì. Ông giáo tốt bụng thật, nhưng lão không thể lợi dụng lòng tốt của người khác, Lão đã từng nói với ông giáo “Để phiền cho hàng xóm, chết không nắm mắt được”. Ngay đến cả đám ma của mình, lão cũng gửi tiền lại nhờ bà con làm ma cho. Cái chết của lão chính là câu trả lời cho ai đó chỉ thấy vẻ bề ngoài “gàn dở bần tiện”, lão đã sống với chết đi với ý thức tự trọng lớn lao.
Cho mik cái kết bài đi
 
Top Bottom