Câu 1:
Đoạn thơ viết theo thể tự do
Nhân vật bộc lộ tình cảm trong đoạn trích là: tác giả mượn lời người cha nói với con
- Nội dung của đoạn thơ: cha nói với con về mối quan hệ giữa gia đình và quê hương.
Câu 2:
Câu thơ "Vách nhà ken câu hát" sử dụng nghệ thuật nhân hoá
Hai câu thơ gợi ra cuộc sống lao động cần cù, khéo léo, sáng tạo, tươi vui của họ.
Câu 3:
Đọc bài thơ "Nói với con"-
tác phẩm xuất sắc của nhà thơ Y Phương, chúng ta đều sẽ nhớ tới lời cha dặn con về mối quan hệ giữa gia đình và quê hương
Người đồng mình yêu lắm con ơi
Đan lờ cài nan hoa
Vách nhà ken câu hát
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng
"Người đồng mình" là cách nói độc đáo của Y Phương về những con người quê hương, đây là cách nói mộc mạc, giản dị mà ấm áp. Con ngày ngày lớn lên trong cuộc sống lao động, trong tình yêu thương của "người đồng mình", trong nghĩa tình của quê hương, làng xóm. Cuộc sống lao động cần cù ấy được tác giả Y Phương gợi lên trong những câu thơ tiếp theo qua các hình ảnh cụ thể đầy gợi cảm. Các động từ "cài", "ken" vừa miêu tả cụ thể công việc lao động, vừa nói lên tình cảm gắn bó, quấn quýt của "người đồng mình" trong lao động. Không chỉ vậy, khi làm việc,
họ còn vô cùng khéo léo, sáng tạo, đan lờ đánh cá thì thành "cài nan hoa", vách nhà thì "ken câu hát". "Người đồng mình" không chỉ gắn bó trong lao động mà còn sống trong một thiên nhiên thơ mộng, nghĩa tình. Rừng cho gỗ, cho măng, cho cả những bông hoa đẹp, toả ngát hương. Con đường đâu chỉ đi ngược về xuôi, nó còn cho những tấm lòng nhân hậu, bao dung. Tóm lại, bằng đoạn thơ ngắn, nhà thơ "nói với con" để con hiểu và nhớ rằng con may mắn khi được sinh ra và lớn lên trong sự bao bọc của quê hương, đất nước.
Phần in đậm: thành phần phụ chú
Phần gạch chân: phép thế (thế cho "người đồng mình")