Nhật ký [NKHM] Nơi Ngọn Gió dừng chân [Thiên Bình part 2]

L

lonely_pneuma

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Đã bỏ nơi này đi được một thời gian khá lâu rồi :')
Gần một năm chứ ít đâu ^^~
Ta quay lại đây rồi này ^^
Đợi ta mỗi ngày nhé :')

[Gửi đến Bác của con, con về với nhật kí của con rồi. Con với bác cùng viết nhé!]

Vì chúng ta là Thiên Bình, phải có nơi để dừng chân, để nghỉ ngơi - Nơi yên tĩnh nhất - Nơi ngọn Gió dừng chân ^^~
 
L

lonely_pneuma

Dạo này có vẻ thích cái công việc đi crop ảnh của ông Mara.
Cũng tốt.
Thích rồi thì cứ thế mân mê cho quên đi mấy cái không đáng nhớ, cho nó nhẹ :')
Ballet ấy. Vẫn cứ mãi say nó không dứt...

733837_233228853484899_575265062_n.jpg


526592_233231470151304_1280777519_n.jpg


561375_233234963484288_1360458962_n.jpg




644616_233231360151315_1045798672_n.jpg


533933_233231176818000_500121100_n.jpg


549605_233233576817760_21007396_n.jpg


72833_233233850151066_515640772_n.jpg


529587_233233246817793_1926575426_n.jpg


556008_233233346817783_220639702_n.jpg



 
Last edited by a moderator:
L

lonely_pneuma

Mình đã chuẩn bị tâm lí để đối mặt với nó nhưng sao vẫn không kiểm soát được bản thân.
Như bản năng, khóc nấc lên, không ngừng được.
Cả giờ lo lắng.
Cả giờ ngồi khóc.
Vớ vội cái kính mà đeo vào nhưng nó cứ mờ dần đi.
Vẫn có nước mắt rơi xuống vở.
Mặt cũng nóng lên nữa.
Đỏ hết cả.
Biết làm thế nào?
Chuyện nhỏ nhặt như vậy mà cũng khóc. Chẳng phải là mình mạnh mẽ lắm sao hả? Sao lại còn khóc thế nữa? Không kiềm chế được cảm xúc của mình.

Cảm ơn.
Không có cậu rồi không biết thế nào. Chắc tớ bỏ về mất rồi. Mặc dù trong lớp không tập trung được nhưng cũng đỡ hơn là bỏ về lúc ấy. Chẳng biết chừng tớ sẽ đi lang thang đâu đó...

~~~

Hôm nay cả nhóm thi ăn liên hoan, cảm ơn vì đã bắt tớ phải đi cho bằng được.
Thấy các bạn cũng quan tâm đến tớ với một chừng mực nào đó.
xl vì tớ không thể hòa nhập hơn được.
Tớ không quen được ở trong một nơi nào nhiệt như thế...
Dù là vui nhưng tớ vẫn thấy lạc.
Vẫn bị lạc đâu đó.
Trong cái rừng cô độc của mình.
Không biết làm sao để thoát ra...
Tớ quen như thế...

~~~

157031_226211370853314_1064490925_n.jpg


~~~

stt một ý
cmts một điều hoàn toàn khác

~~~

Lạc
Trầm
Muốn khóc thêm nữa
Hơi buồn
...
Bác ơi con không biết làm sao cả. Làm sao con thoát được nó đây?
Cả chuyện riêng và chuyện tư.
Con đi với các bạn.
Nhưng sao con vẫn đau đáu cái gì đó
Vẫn đợi bác à....
 
L

lonely_pneuma

Đây là kết quả sau 2 lần thi :v
Mai mới có đáp án.
Ôi chờ dài cổ >"<

532089_479263488813919_573292789_n.jpg

 
L

lonely_pneuma

Qua không ngủ đủ đến tối ngủ quên lúc nào không biết rồi lại giật mình tỉnh nửa đêm.
Riết rồi không rời được cái máy ra.
12h tỉnh thì onl fb.
2h giật mình thức cũng onl fb.
Có mess đó. Để ý giờ thì đúng lúc mà bác bảo đi ngủ. Chắc là mess xong thì vừa lúc mình out ra.
Không hiểu tại sao không ngủ được nữa. Cả đêm nằm trằn trọc, xoay hết bên này sang bên kia. Chắc tại lạ. Lâu rồi không ngủ kiểu đó. Nằm đất còn được chứ còn trải cái vải đó lên ~~ xô xô nó cứ dúm nhăn lại >"<

~~~

Sáng bị bé con đánh thức dậy. Khóc dữ quá. Không có mẹ ở đó nên bé nũng, không dỗ nổi nữa :( rồi lại có mọi người trên Hà Nội với Gia Lâm về nữa. Đông. Dỗ ông mà :")

Trong bao người về có mỗi một người 9x :3
Tia từ đầu đến cuối =))
Hơi bị mê =))

Anh đẹp zai tên là Quân. Hợ hợ.
Mình thích anh nì rồi đóa :v
Leo lên giường rồi khi xuống nhà biết dọn cái giường cho mình :3
Mở cửa sổ chỗ giường rồi biết đóng lại trước khi về Yên Viên :v
Hồi nãy ngồi ăn cơm lại nghe các bác và bà ngồi tán dương anh đó.
Đẹp trai
Học giỏi
Ngoan ngoãn
Vẽ đẹp => Học Đại Học Mĩ Thuật
Cao *cái này là tự mình còn thấy thế. Cao hơn cái cột biển tên đường chỗ nhà mình =))*
Tự kỉ *ôm điện thoại ngồi trên giường onl fb trong khi các chú vs bố ngồi uống bia, uống rượu và ăn bên dưới sàn. Cơ mà ứ có hỏi được tên fb. Cấy nầy là chán nầy. Tại lúc sáng k có chào gì nên ngại chả nc nữa =))*

Căn bản ứ dám thích anh này =))
Anh họ mềnh :3
Ngưỡng mộ thoai =))

~~~

Tàn bữa thấy choáng choáng. Cái đầu từ sáng vẫn bị thế. Nằm ngủ một lúc rồi mà vẫn bị. Suýt nữa đã không được đi học văn.

~~~

Dẹp chuyện linh tinh qua một bên.
Thực sự hôm nay nhà đông vui hơn.
Có cảm giác tốt hơn mọi khi nhưng làm sao nhỉ?
Vẫn còn thấy có gì lạ lắm. Có khi nào bị xa lánh hơn không?
Từ đợt đó đến giờ. Lạnh lắm.
Mình gây tội nhiều.
Quậy mọi người nhiều quá.
Có khi nào nếu mình không xuất hiện thì sẽ tốt hơn không?
Sẽ không còn sự phân biệt như vậy.
Không còn người nghĩ linh tinh nữa.
Dạo còn bị đả kích. Chả hiểu lí do tại sao.

~~~

Mình bị lo cho mấy con người này.
Lắm lúc muốn đeo mặt nạ nhưng có nhièu khi muốn cởi bỏ nó ra khi đứng trước mấy người này.
Không sợ người khác bỏ rơi, trừ họ.

~~~

48139_233233753484409_1782777964_n.jpg


~~~

"Làm thế nào để em biết giữa bộn bề cuộc sống kia, vẫn có một chàng trai yêu em hơn tất cả những gì anh ta có?"
 
L

lonely_pneuma

Over
Bản cũ :')

E.Ver

[YOUTUBE]VT4crpGecHs[/YOUTUBE]

MV ~ K.Ver ~ 4 năm rồi ^^

[YOUTUBE]JNRZLJfGuMY[/YOUTUBE]

Go (Acoustic)

[YOUTUBE]wcsc6avdFGU[/YOUTUBE]

~~~

[YOUTUBE]KGUfEUaesYY[/YOUTUBE]

Tại sao em cứ mãi gọi đến đây
Khi chẳng có ai đợi em cả
Người mà em vẫn mãi ngóng trông
Đã đi đến một nơi rất xa rồi

Đừng viết thư cho anh ta
Vì nó sẽ chẳng bao giờ được đọc đâu
Cũng đừng thốt thành lời
Những câu nói xưa cũ....

Đúng... Đã quá muộn rồi...

Anh biết em đã phải cố gắng nhiều lắm
Cố gắng để sống mà không có anh ta
Nhưng em chẳng thể làm gì hơn nữa đâu
Hãy để anh ta ra đi thôi

Vậy nên anh nghĩ đây chính là thời khắc... Để tình yêu này chìm vào quên lãng

Vứt bỏ bộ giáp em khoác lên người đi
Vì đây chẳng phải một cuộc chiến đấu
Em đang khiến mọi việc trở nên khó khăn hơn
Hãy mạnh mẽ lên em

Nếu em không thể điều khiển được cảm xúc
Thì cứ trút hết u sầu để tìm kiếm bình yên
Đừng day dứt về những chuyện đã qua
Suy nghĩ đó không êm ái như một bản nhạc đâu
Vì có làm gì được nữa khi tất cả chỉ còn là quá khứ

Anh biết em đã phải cố gắng nhiều lắm
Cố gắng để sống mà không có anh ta
Nhưng em chẳng thể làm gì hơn nữa đâu
Hãy để anh ta ra đi thôi

Vậy nên anh nghĩ đây chính là thời khắc... Để tình yêu này chìm vào quên lãng

Anh không thể chịu được khi em dẫn đánh mất chính mình
Hãy tự nhủ với trái tim em rằng "Anh ta không phải điều duy nhất mình cần"
Rồi anh sẽ cho em hiểu điều đó nghĩa là gì
Chỉ cần nhắm mắt lại, nắm tay anh và bước đi cùng anh
Bước đi bên anh...

Vậy là tình yêu của em đã chuyển từ nồng cháy sang âm ỉ
Anh không biết vì sao em lại gọi điện
Đã quá muộn
Đã quá lâu rồi
Anh biết giờ là lúc để đi tiếp
Đêm lạnh
Giờ đây là một ngày mới
Vậy chúng ta sẽ đi cùng với những ngọn gió nhẹ trên chiếc xe mui trần
Và chúng ta có thể đi qua
Hãy nắm lấy tay anh
Đây không phải một trò chơi bài
Người đàn ông đó kéo em xuống, làm em nghẹn thở bởi một cái thắt cổ
Hãy để anh nới lỏng nó ra, thay thế nó bằng kim cương nhưu anh đã dự định
Anh chỉ muốn lái xe đến khắp mọi nơi và lạc lối cùng em
Nắm tay nhau, đưa tay lên cao và cùng nguyện cầu với Chúa

Risck Ross Floss, muốn trở thành ông chủ của em
Những gì em không biết, Tình yêu của anh sẽ có được em
Bầu trời đêm chỉ có 2 ngôi sao tỏa sáng, và chúng là em và anh
Vậy nên trước khi em thực hiện một cuộc gọi khác, hãy để anh nói điều này một lần nữa

Anh biết em đã phải cố gắng nhiều lắm
Cố gắng để sống mà không có anh ta
Nhưng em chẳng thể làm gì hơn nữa đâu
Hãy để anh ta ra đi thôi

Vậy nên anh nghĩ đây chính là thời khắc... Để tình yêu này chìm vào quên lãng
Để mọi thứ kết thúc
Để mọi thứ kết thúc
Để mọi thứ kết thúc
Để mọi thứ kết thúc

Bây giờ thì hãy ngừng lại (Buông nó ra đi... )
Tất cả những gì em phải làm là... (Buông nó ra đi... )

~~~

Bao nhiêu lần rồi mình tự nói, tự bắt mình từ bỏ?
Bao lần rồi sao vẫn không được?

~~~

Thôi nào! Fighting!
Dù gì chăng nữa cũng phải cố!

 
L

lonely_pneuma

Vâng! Con lớn rồi! Con có quyền nói lên cái tôi của mình! Con không muốn ai đem chuyện tình cảm của con ra làm trò đùa vậy đâu. Nhưng con làm sao giờ? Con lỡ. Lỡ rồi hối không kịp. Giờ con sẽ bị "uy hiếp" như vậy trong mỗi post con đăng? Sẽ bị giỡn đến bao giờ? Con muốn bỏ nhưng bỏ không được thì con biết làm sao? Muốn được bình thường như trước với người con yêu là sai sao? Con chỉ muốn bình thường trở lại sau chừng ấy rắc rối con gây ra thôi mà... Con biết là con không có cơ hội nào cả. Không có, từ trước đến nay. Người đó cũng có người mà để ý từ trước đó lâu lắm rồi. Con xác định rồi đó chứ! Con chỉ muốn giữ, muốn vùi chặt tình cảm của con lại để không ai biết nữa... Tại sao vẫn còn những người muốn trêu chọc con đến thế? Bác nói tự vấp rồi sẽ tự đứng dậy! Con tin bác! Bác bảo nói bỏ nhưng khó làm được. Con cũng biết vậy.... Con không muốn bỏ nữa nhưng cứ bị người khác làm như thế... Con sợ lắm bác ơi...
~~~
Vừa mới chuyển cái stt sang chế độ custom ~ Except....
Đang không biết mình sẽ tạo vỏ bọc đến bao giờ nữa.
Đả kích vậy đủ chưa?
Không biết thì muốn biết r đến khi biết thì sao?
Đem nó đi đâu cũng được?
~~~
Có tốt không khi suốt ngày phải chuyển stt sang chế độ như vậy?
Thôi thì viết. Viết. Viết thôi. Mặc xác nó. Cái nhật kí online. Ai đọc cũng được mà.
Cái link mình cũng để Friends rồi. Chỉ là họ có đủ quan tâm mà đọc? =))
...
 
L

lonely_pneuma

Lâu rồi có khi cũng quên mất mình đã để như vậy. Cái chữ trắng. Có ai biết sau khi OFF con người ta vẫn mong muốn được mọi người tìm lại? Có ai biết sau dòng chữ ấy còn có cái tên Pro5 bây giờ?

11949_234113216729796_1230149478_n.jpg


Tìm về... :')
Một thời có chút gì đó bồng bột. Có chút bạo dạn hơn bây giờ.
Lục lại cái nhà cũ. Nhiều cái post ngày trước đã bị bỏ lại đấy. Có những cái bị khóa và có những cái đã bị đẩy đi đâu đó không tìm trực tiếp được.

Một tiếc nuối lớn nhất là đã xóa đi cái nơi suốt ngày úp mặt vào tự kỉ.
[NKHM] NKTB
Tối nào cũng cố onl. Onl và viết. Viết từ khi onl đến khi off mới đăng lên.
Nhớ là đã từng có những người luôn theo dõi nó...
Nhớ những người bạn cũ, các anh/chị/em nữa.
Họ bây giờ đâu cả rồi?

Box Anh vắng hơn trước.
Lặng hơn nhiều.
Các Mod mới làm việc cũng rất chăm chỉ.
Nhưng mình vẫn nhớ các Mod trước hơn :')
Các post được đăng ngày trước có chất lượng hơn bây giờ nhiều.
Đã từng phá Box. Quậy tưng tưng vs các Mod ấy. Và được chỉ bảo tận tình.

Lục tung lên hết cả. Nhiều cái cũ. Vui
Nhớ :')

9082_225747150899736_171577680_n.jpg

 
L

lonely_pneuma

Mạng dạo đơ khiếp >"<

~~~

Hồi trưa chủ quan gây nên tình trạng đau bụng, đau đầu, mệt,....
Cũng đến chịu cái bệnh =))
Cứ tưởng nó hết rồi ai dè nó lại "âm ỉ" rồi "bùng cháy" dữ dội khi gặp chút "mồi" nhỏ xíu đó.
Thôi thì cứ tiếp tục nhét thuốc thôi :<

~~~

Chiều may mắn qua được kiểm tra tháo lắp súng. Chả biết bao giây nữa nhưng được vậy là quá tốt rồi.
Thương mấy đứa kia cơ. Học tốt, tháo lắp tốt nhưng sao đến lúc kiểm tra thì... ngược lại cả. Thầy cho quá tam ba bận. Cũng tốt! May là gỡ được :')

~~~

Chưa có coi lại đáp án thi thử hôm qua nữa. Lười quá!
Bệnh lười nó bám riết lấy thế nài >"<

~~~

P/s: Giờ thấy hôm qua mình điên quá. Hay bực. Tùm lum tùm la. Một lúc up đến bao nhiêu post =)) Bực mình. Buồn nựa.
Đêm qua giật mình tỉnh mấy lần liền. ừ thì biết là quên cái gì. Có khi nào vì quên đó mà nó bắt dậy suốt không? :<
Ngủ quên nên mới quên thôi mà :'(
Điện thoại cũng lại phản đối nữa. Nó hết kiệt pin rồi cứ kêu liên tục.
Đêm mất điện, cứ ngủ tí lại dậy một lúc ngồi trong bóng tối. Ngắm :')
Thấy bình yên hơn trong Bóng tối.
Tối thì sợ thật đấy nhưng cũng có cái hay của nó.
Cô đơn à?
ừ tôi cô đơn :')
Tối đen hết cả :')
Và tôi sẽ mạnh mẽ...

554802_233235770150874_52931913_n.jpg

 
L

lonely_pneuma

Mình ổn mà. Phải không?
Sao có cái gì đó khiến mình buồn.
Cứ muốn cười nhưng toàn cười không được.
Thằng bé Hoàng Trần nó kêu thấy mình vui nó cũng vui. Cảm ơn nó. Nhưng thực sự mình lại ngược lại. Sao nhỉ?
Tự nhiên đang bình thường rồi đột nhiên bị hẫng.
Hụt lắm.
Có cái gì đó ngăn trở ở đây. Ngày một rõ ràng hơn nữa...
Nhiều khi chẳng muốn lớn.
Chẳng muốn nghĩ linh tinh.
Mọi chuyện cứ rối tinh hết lên.
Haizzzzzzzzz
Đến mệt!
Cơ mà không nghĩ không chịu được hay sao đó này >"<

~~~

Muộn rồi mà :')
Không về.
Mẹ vẫn đợi cửa...
 
L

lonely_pneuma

Cô con gái tôi :')
Ổn nhé! :')
Không có chuyện chi nhé :')
Ráng học! Ngoan! :')
 
L

lonely_pneuma

Từ hôm qua đến giờ mình có cảm giác bị đùa cợt. Tất cả mọi người đều đem mình ra để trêu đùa này nọ....
Họ nói. ừ họ cứ nói. Nói vui mà. Cứ hùa theo như thế thôi. Cũng chả làm sao phải không?
ừ thì ngoài là vậy. Là cười cười nói nói. Là cứ trả lời những gì họ đặt ra. :')
...
Liệu có biết những lời nói trêu đùa, cợt nhả đó làm tổn thương đến mình không nhỉ?
Nói thật là chả biết cố ý hay vô tình chi nữa.
Trước giờ vẫn vậy. Cứ nghĩ là mình hiểu hết, cứ nghĩ là mình biết hết nhưng thực chất là không biết một chút gì cả.
...
Tự nhiên thấy chán. Mệt. Buồn nữa.
Có những cái nhỏ nhặt nhưng cũng đủ làm mình phải suy nghĩ.
Mình thèm vui.
Sự hiện diện của mình... Sự xuất hiện của mình... là gì?
1 cái bóng lởn vởn.
1 cái linh hồn vẫn còn vướng bận điều gì đó.
Muốn đưa tất cả ra khỏi đầu óc. Khó quá!
Thèm được cười :')
...
2 con người cùng tồn tại trong 1 thân xác.
Mình khác hoàn toàn với mình.
...
Mình quen nơi này hơi. Quen bóng tối hơn. Không quen đông đúc. Không quen náo nhiệt.
...
Mình thừa nhận một điều là mọi người nói đúng. Mọi người có thể đoán được phần nào đó qua hành động của mình nhưng mình sợ như vậy sẽ ảnh hưởng tới người khác nữa. Không thể vì mình mà hạnh phúc của người khác bị đe dọa như thế được. Đó chỉ là riêng mình thôi mà... đừng nên đem nó chia ra cho cả 2... Không tốt đâu! Không tốt chút nào cả... Mình sợ mình lại gây rắc rối thêm nữa....
Làm sao nhỉ?
Không còn biết làm gì mới đúng nữa...

~~~

Đau tay.
Mất vở.
Chép lại từ đầu.
:')
Lớp mình đó. Nhờ tìm hộ xem có cầm nhầm không thôi mà...
Bác bỏ gần hết lời nhờ vả của mình vậy?
...
Nhiều quá...
Còn 15 bài nữa...
Dài...

~~~

Cố lên mày!
 
L

lonely_pneuma

Mình tự hỏi có quá dễ dãi? Có quá nhạt? Có quá mờ?
=)) Tao là cái gì trong mắt bọn bay?
Là con rối để bọn bay thích làm gì thì làm?
Vui thì tao sẽ ổn
Còn buồn tao sẽ hứng
Tức thì tao sẽ chịu đòn?
=))

Dễ quá ấy nhỉ! =))
Tao cũng biết đau.
Chả phải cái cho mày thích thì nũng, không thì sẽ đánh =))
DTF!
Trên lớp đã phải tranh thủ từng tí một chép lại quyển Hóa bị mất.
Đã đang điên vì mệt.
Đêm k ngủ được rồi.
8-}
Tay tao nó đau lắm con!
Tao cũng chả ổn định tinh thần.
Tao nhịn mày, chịu mày cũng có chừng thôi :-j
 
L

lonely_pneuma

Bác con thiệc đáng yêu :xxxxxxxxxx
Đang đau đầu mà được nghe guitar hầy, hát cũng vui không tả nữa =))
Được cả 2 anh em nhà bác đều biết đánh Guitar!
Con ghen tị quá :((
Bác hứa bao giờ mà con cưới có quà Guitar cho con đó nhá :xxxxx
Chắc tầm gần 30t à? :(
Lâu quá đi :((
Con muốn guitar TT

[YOUTUBE]FSUB02B9b7k[/YOUTUBE]

[YOUTUBE]w2ZoULGqvDs[/YOUTUBE]

[YOUTUBE]3hvN2PYlCpc[/YOUTUBE]

[YOUTUBE]w2ZoULGqvDs[/YOUTUBE]
 
L

lonely_pneuma

Phát sợ từ vựng TT
Còn nợ 2 bài dịch nữa kìa :((

544775_236070036534114_1701120599_n.jpg


~~~

Hnay hơi bị ức chế vì tự nhiên bị mắng vô lí :-<
Calmmmmmmmmmmm

~~~

Thật thà cho một tình yêu (Dance ver.)
Hay hay hay ♥
P/s: Chết vì múa mất thôi =))

[YOUTUBE]1pTGfO9dyPY[/YOUTUBE]

Lại gần hôn anh :3

[YOUTUBE]dw5v6zikAJo[/YOUTUBE]

Dance Cover

[YOUTUBE]FqxDSni6RHs[/YOUTUBE]

Mình có fb anh Đăng đơ rồi cơ anh A Fung kia là anh nàoooooooo?
 
Last edited by a moderator:
F

flora_quynh_anh

Bồ Công Anh là cỏ dại, đã là cỏ, lại là cỏ dại, BCA có sức sống mãnh liệt hơn hết thảy...

Mỗi lần Gió đến, Bồ Công Anh luôn ngả mình, nó thả mình bay theo Gió vào miền không trung vô định, thả tâm hồn mình vào bình yên nơi Gió.
Biết bao nhiêu lần như vậy, nó quen riết với Gió.
Nó bay cũng đồng nghĩa với việc nó mất.
Mất đi rồi nhưng nó lại tái sinh.
Những cánh Bồ Công Anh nhỏ của bông Bồ Công Anh ngày trước lỡ theo Gió đi xa một ngày chạm đến mặt đất. Ở trong lòng của đất được đất ấp ủ, nhờ mưa, nhờ nắng, nhờ cả Gió nữa... Nó lại lớn lên... Bông hoa Vàng kiêu hãnh trong nắng ngày nào trở lại... Cứ thế, Bồ Công Anh xinh đẹp hơn mỗi ngày....

Cuộc sống tuần hoàn như thế, rồi một ngày hoa tàn, lại thả mình vào vô định... Lại đi và lại về....

Con người trong thế giới này cũng giống như cỏ dại nhỏ bé giữa cuộc đời...
Nhưng loài cỏ dại ấy kiêu hãnh vì sức sống của mình, tại sao điều đó lại không đúng với con người?

Cuộc sống tuần hoàn, thời gian là tuyến tính, một đi không trở lại. Như Bồ Công Anh đã đến lúc phải bay đi, có nuối tiếc cũng không thể trở lại bông hoa vàng như ngày trước, nó chỉ có thể đợi, đợi trong niềm tin một ngày nó lại tái sinh, một ngày lại được lung linh trong nắng....

Có những nỗi buồn đi qua, những nỗi buồn ở lại. Có những kí ức không thể xóa đi, những khoảng thời gian ta chìm đắm trong nó... Biết không khi ta đã lãng phí đi điều quý giá nhất?

Chỉ như Bồ Công Anh thôi! Mạnh mẽ lên! Tin tưởng một ngày không xa mình sẽ làm được... tất cả... tất cả mọi thứ...

Ta lại trở lại là chính mình, người con hồn nhiên của ngày trước... không còn đầy những muộn phiền che mờ đôi mắt, không còn những đau đớn làm trầy con tim nhỏ....

Ta sẽ lại vui... lại cười, một nụ cười thực sự xuất phát từ con tim yêu thương nồng cháy... :') Cuộc sống không chỉ là đau thương. Mỉm cười và nhìn vào cuộc sống, ta sẽ thấy nó tươi đẹp hơn ta nghĩ!

To l0v3_sweet_381: BCA nhỏ à, đừng để nỗi buồn lấn át con tim em... :') Gượng cười nếu em còn có thể nhưng hãy gỡ chiếc mặt nạ em đang đeo lên mình trước khi quá muộn... :') Đừng để nó vây hãm em như bộ giáp cứng nhắc. Em là Em và Em mãi là Em, chỉ là bây giờ em đang lớn, có những thứ em cần tập quen với nó. Một ngày Em sẽ lại nhớ tất cả. Nhớ cả những vui buồn. Những kỉ niệm ngày trước. Em sẽ cười. Chúng giúp Em trưởng thành như Em đã nói!

644524_236066889867762_372719354_n.jpg


400688_235869246554193_223289011_n.jpg

 
L

lonely_pneuma

Cô cho đi thi. Một điều mình mong đợi từ lâu lắm rồi...
Nhưng liệu mình có làm tốt được nó không?
Đang nhạt dần, mờ dần.
Gắng lên!
Cày vựng! Cái mình yếu nhất!
Phải cố gắng lên!
Sẽ làm được!
Sẽ không phải hối hận sau khi bước ra khỏi phòng thi!

29/4 đợi tao nghe!
 
L

lonely_pneuma

Khổ với con bé Mít hâm rồi ~~

~~~

Tự nhiên buồn.
Buồn rồi rảnh!
Rảnh nên giờ đành phải trốn cái hội đang onl ~~
Like lắm quá biết đến bao h trả cho xong?
Giờ thì mình có việc để mà làm rồi.
Nhưng người ta buồn kìa :') Chả biết phải làm thế nào nữa cả! Chỉ biết lặng mà dõi theo đó thôi. Không muốn người khác hiểu lầm này nọ. Không muốn xen vào giữa 2 người đó đâu mà!
 
L

lonely_pneuma

Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ ^^~

Buồn rồi! Bực đó!
Qua mới nói mình không nói bậy cơ mà giờ lại nói làm mình cũng bực rồi =))
Ôi lo!
Lo thật đấy! Chả đùa! Biết tính thế rồi cơ vẫn chả biết làm thế nào cả!
Thôi thì nói ngủ.
Lần nào thế này cũng bảo ngủ.
Nhưng chả biết.... ngủ không?
Hay thức đêm nữa?

~~~

DTF!
Lại chuyện hôm qua mấy người đó nhảm linh tinh tùm lum
Ai là người yêu ai kia?
Nói cũng phải biết chừng mực chứ =))
Để tôi bực lên thế tôi chả chửi cho!
ừ thì tôi công nhận tui có tc thật nhưng phải biết tôi đã và đang cố gắng dừng nó lại chứ!
Tôi đã tin tưởng mà nói thì đừng có đi nói nhảm xuyên tạc lung tung!
Tôi chả muốn phá người khác như mấy người đâu!
Làm cũng phải nghĩ đến hậu quả của nó.
TB thì đã hay bực bội sẵn. Làm thế rồi đến tai người ta, không chỉ có anh khổ mà tôi cũng lây! 8-}
Đừng có đi xuyên tạc nữa :-j
Không hay ho gì đâu!
Tôi khẳng định tôi với anh là anh - em. Hiểu chứ! :-j

~~~

If only I could stay there right by your side
If only I could stay there where you and I we used to lie
But who am I to say that you are mine?

923462_236901996450918_497062137_n.jpg


~~~

Whatever!
Đọc được cái này cũng đỡ bực bội hơn!
Cảm ơn HM!

64460_236904286450689_728013894_n.jpg

 
Last edited by a moderator:
L

lonely_pneuma

2 hours ago ·
Con buồn lắm ^^ Sao h đến vẽ bậy ra bàn tay con cũng vô tình vẽ ra cái chữ đó nữa. Con mong con vẫn kiểm soát được mình để học tập trung như thế này mãi. K bị tc chi phối cả chuyện học. Cân bằng :) Giá mà con luôn tự giác để dành hết thời gian vào việc học, con sẽ kf lo nghĩ nhiều cho người khác nữa.
 
Top Bottom