Những câu thơ, câu văn tâm đắc

H

huongmotor

"Mẹ ra bới gió chân cầu
Tìm câu hát cũ từ lâu dập vùi"
(Đồng Đức Bốn)
Đồng cảm với những nỗi niềm riêng tư- khung trời nhỏ ít ai biết ai hay của mẹ là một điều không khó làm nhưng ta lại ít làm. Mải mê với những đòi hỏi cho cá nhân, yên tâm với trách nhiệm đôi khi ta quên mất những tâm tư của mẹ. Ta hay tự bằng lòng và thản nhiên chấp nhận những điều mẹ dành cho mình - vì đơn giản mẹ là mẹ mình mà. Nhưng có bao giừo mình có nhu cầu hiểu và chia sè cùng mẹ trong tâm thế bạn bè không?
Tôi yêu và hiểu mẹ hơn khi nhận ra tâm tư này trong câu thơ giản dị của Đồng Đức Bốn!
 
H

huongmotor

"Không thể nói trời không xanh hơn
Và mắt em trong hơn mắt ngày thường
Khi đoàn quân tiến về thủ đô
Nhịp trống rung ba mứoi sáu phố phuờng"
Một câu hát hợp với mùa thu HN - mùa thu lịch sử
Thấy yêu mến bởi giai điệu trong trẻo!
 
H

huongmotor

Một vài câu thơ chợt nhớ- cho một lý tuởng sống hết mình của sức trẻ - cho một ngày làm việc hiệu quả :
Xin hãy đốt lửa nhiệt tình lên mắt
Cho đêm tàn băng rạn tuyết tan
Đừng như cốc nuớc e tràn
Hãy như thác giữa lòng ngàn hỡi em"
( Cảm ơn mooncatth vì đã gửi câu này cho tôi)
 
V

visaosang

Thề non nước- Tản Đà (theo mình là rất hay)

Nước non nặng một lời thề
Nước đi đi mãi ko về cũng non
Nhớ lời nguyện nước thề non
Nước đi chưa lại non còn đứng ko
Non cao những ngóng cùng trông
Suối khô dòng lệ chờ mong tháng ngày
Xương mai một nắm hao gầy
Tóc mây một mái đã đầy tuyết sương
Trời tây ngã bóng tà dương
Càng phơi vẻ ngọc nét vàng phôi pha
Non cao tuổi vẫn chưa già
Non thời nhớ nước nước mà quên non!
Dù cho sông cạn đá mòn
Còn non còn nước vẫn còn thề xưa
Non cao đã biết hay chưa
Nước đi ra bể lại mưa về nguồn
Nước non hội ngộ còn luôn
Bảo cho non chớ có buồn làm chi
Nước kia dù hãy còn đi
Ngàn dâu xanh tốt non thì cứ vui
Nghìn năm giao ước kết đôi
Non non nước nước ko nguôi lời thề


mọi người thấy bài này thế nào??
 
V

visaosang

Bài Khóc Dương Khuê cũng có những câu rất hay

Rượu ngon ko có bạn hiền
Ko mua ko phải ko tiền ko mua
Câu thơ nghĩ đắn đo ko viết
Viết đưa ai, ai biết mà đưa
Giường kia treo cũng hững hờ
Đàn kia treo cũng ngẩn ngơ tiếng đàn...
 
V

visaosang

Bài thơ Em ơi... Ba Lan... của Tố Hữu cũng có nhiều câu hay lắm

Em ơi Ba Lan mùa tuyết tan
Đường bạch dương sương trắng nắng tràn
Anh đi, nghe tiếng người xưa vọng
Một giọng thơ ngâm, một giọng đàn
Có phải Sôpanh tình chứa chan
Nâng đàn ca cô gái Ba Lan
Có phải Ađam hồn vĩ đại
Bay trên đầu thế kỉ nhân gian...
...Khắp quê em, mừa xuân đến rồi
- Dù đêm qua chút tuyết còn rơi-
Hỡi người chị bên đường quét tuyết
Xuân đến rồi, nắng đỏ trên môi
Nắng trên cao cần trục xây nhà
Nắng lưng tàu phấp phới đi xa
Nắng đỏ ngực anh, người thủy thủ
Đẹp như lò Nôva Huta...
... Em ơi, Ba Lan mùa tuyết tan
Đường bạch dương sương trắng nắng tràn
Anh đi, nghe tiếng đàn xuân ấy
Ca ngàn năm: Ba Lan, Ba Lan...


bài thơ này nghe như là một khúc nhạc ấy, âm điệu du dương.
 
S

sweetnightmare

thích nhât câu:
"Bàn tay ta làm nên tất cả
Có sức người sỏi đá cũng thành cơm" :x
 
V

visaosang

Mình thấy bài Êmily, con... của Tố Hữu có nhiều câu cũng rất hay
...Ta đứng đây.
Với trái tim vĩ đại.
Của trăm triệu con người
Nước Mỹ
Để đốt sáng đến chân trời
Một ngọn đèn
Công lý
Hỡi tất cả chúng bay, một bầy ma quỷ
Nhân danh ai?
Bay mang những B52
Những napan, hơi độc
Từ tòa Bạch ốc
Từ đảo Guy am
Đến Việt Nam
Để ám sát hòa bình & tự do dân tộc
Để đốt những nhà thương, trường học
Giết những con người chỉ biết yêu thương
Giết những trẻ em chỉ biết đến trường
Giết những đồng xanh bốn mùa hoa lá
Và giết cả những dòng sông của thơ ca nhạc họa!
Nhân danh ai?
Bay chôn tuổi thanh xuân của chúng ta trong những quan tài
Ôi những người con trai khỏe đẹp
Có thể biến thiên nhiên thành điện, thép
Cho con người hạnh phúc hôm nay!
Nhân danh ai?
Bay đưa ta đến những rừng dày
Những hố chông, những đầm lầy kháng chiến
Những làng phố đã trở nên những pháo đài ẩn hiện
Những ngày đêm đất chuyển trời rung...
Ôi Việt Nam xứ sở lạ lùng
Đến em thơ cũng hóa thành anh hùng
Đến ong dại cũng luyện thành chiến sĩ
Và hoa trái cũng biến thành vũ khía!
Hãy chết đi, chết đi
Tất cả chúng bay, một bầy ma quỷ!...
 
1

123konica

" Chiếc bình hoa ngày cưới
Thành bình hương tàn lạnh vây quanh"
___Màu tím hoc sim___( của ai đó, ko nhớ)
Thế đấy, chiến tranh, hạnh phúc vụt biến thành nỗi đau chỉ trong chốc lát.
 
T

tranquang

MÀU TÍM HOA SIM
Hữu Loan


Nàng có ba người anh đi bộ đội
Những em nàng
Có em chưa biết nói
Khi tóc nàng đang xanh.

Tôi người vệ quốc quân
xa gia đình
Yêu nàng như tình yêu em gái
Ngày hợp hôn
nàng không đòi may áo mới


Tôi mặc đồ quân nhân
đôi giày đinh
bết bùn đất hành quân
Nàng cười xinh xinh
bên anh chồng độc đáo.

Tôi ở đơn vị về
Cưới nhau xong là đi
Từ chiến khu xa
Nhớ về ái ngại
Lấy chồng thời chiến binh
Mấy người đi trở lại
Lỡ khi mình không về
thì thương
người vợ chờ
bé bỏng chiều quê...


Nhưng không chết
Người trai khói lửa
Mà chết
Người gái nhỏ hậu phương
Tôi về
không gặp nàng
Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối
Chiếc bình hoa ngày cưới
thành bình hương
tàn lạnh vây quanh



Tóc nàng xanh xanh
ngắn chưa đầy búi
Em ơi giây phút cuối
không được nghe nhau nói
không được nhìn nhau một lần


Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím
áo nàng màu tím hoa sim
Ngày xưa
một mình
đèn khuya
bóng nhỏ
Nàng vá cho chồng tấm áo
ngày xưa...


Một chiều rừng mưa
Ba người anh trên chiến trường Đông Bắc
Biết tin em gái mất
trước tin em lấy chồng;
Gió sớm thu về rờn rợn nước sông
Đứa em nhỏ lớn lên
ngợ ngàng nhìn ảnh chị
Khi gió sớm thu về cỏ vàng chân mộ chí.
Chiều hành quân
Qua những đồi sim
những đồi sim dài trong chiều không hết
Màu tím hoa sim
tím chiều hoang biền biệt
Nhìn áo rách vai
Tôi hát
trong màu hoa
(áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh mất sớm, mẹ già chưa khâu...)./.
 
D

duongthuha90

chưa học Mùa Lạc chỉ mới đọc qua, thấy câu này hay, ko rõ có đúng nguyên bản ko :
" ở đời ko có con đường cùng chỉ có những ranh giới , điều cốt yếu là ta có đủ sức mạnh để bước qua những ranh giới ấy"
 
L

luckhuc

:) Mãi đến hôm nay mới đọc được topic này, hay gớm nhỉ..

Nhưng ngay ở trang 1, mình thấy có người nhắc đến hai câu :
Gió đưa cây cải về trời
Rau răm ở lại chịu đời đắng cay.

Hơ hơ, nhưng người thích câu này ( không nhớ là ai nữa, sozzi nhé ) lại không giải thích tí gì về câu này làm nhiều người không hiểu... :D ..Câu này, mình ( may mắn ) đã đọc qua về nguồn gốc của nó trong một cuốn sách của tác giả Trịnh Mạnh..Mọi người tham khảo nhé :

Vua Gia Long có bà phi tên là Lê Thị Răm.Bà này sinh được một hoàng tử là Ngưyễn Phúc Cải. Khi Gia Long muốn giao hoàng tử cải cho Bá Đa Lộc để sang cầu cứu Pháp, hai mẹ con bà đã phản đối.Gia Long đã cho dìm chết hoàng tử Cải và đầy bà Răm ra Côn Đảo.Về sau, bà Răm thắt cổ tự tử tại Côn Đảo.
HIện nay ở Côn Đảo còn có Miếu Bà, Miếu Cậu để thờ bà Răm và cậu Cải, và có hai hòn đảo tên Hòn Bà, Hòn Cậu
Hai câu ca dao trên tỏ lòng thương cảm cho số phận của bà Răm và cậu Cải của nhân dân miền Nam.
 
L

luckhuc

Chẹp, tự dưng lại hỏi câu thơ, bài thơ nào mình yêu thích nhất thì cũng khó trả lời quá nhỉ...

Bài thơ mình thấy tình cảm nhất, có lẽ là " Quê hương " của Giang Nam:

Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ:
"Ai bảo chăn trâu là khổ?"
Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao


Nghe rất hay đúng không? Giản dị, mộc mạc , chân thành... :x

Đọc " Quê hương", thấy mỗi chữ, mỗi dòng lại chan chứa kỉ niệm, hì, nên mình thích cả bài, chả muốn bỏ một dòng nào cả..Đặc biệt là 4 câu cuối này này

Xưa yêu quê hương vì có chim có buớm
Có những ngày trốn học bị đòn, roi...
Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất
Có một phần máu thịt của em tôi.

:x :x :x
 
L

luckhuc

Rồi còn "Hai sắc hoa tigôn " của TTKH, một bài thơ quá nổi tiếng rồi, cũng rất nhiều người thích nên tớ không nói nữa vậy

:D ..Ấn tượng nhất là một bài ca dao mà Đào Duy Từ đã sử dụng để từ chối lời mời ra Bắc làm quan của Chúa Trịnh

Ba đồng một mớ trầu cau
Sao anh không hỏi những ngày còn không?
Bây giờ em đã có chồng
Như chim vào lồng, như cá cắn câu
Cá cắn câu,biết đâu mà gỡ
Chim vào lồng, biết thuở nào ra?
..hơ hơ, từ chối mà vẫn không hề làm mất lòng người mời. :x

Nhưng nói đến mấy cái vụ tình tứ- từ chối kiểu này, phải nói đến câu này mới hiểm:
Nhà em có bụi mía mưng
Có con chó dữ anh đừng vô ra


Đọc thế này thì anh nào mả chả chạy , người ta nói " anh đừng vô ra " rồi còn gì.. :) ..Thế mà theo các nhà phê bình văn học ,thì câu này lại hiểu ngược lại mới hay chứ..Họ suy luận thế này ạ: "mía mưng là một loại mía ngon, ăn rất ngọt..". Nếu đây là một lời từ chối thì câu 6 cở trên sẽ là vô nghĩa, ý lạc lõng. thê nên ta phải hiểu: anh không nên vô ra đằng cổng vì có chó dữ, muốn gặp em thì hẹn gặp nhau ở vườn, nơi có bụi mía mưng... :)

Công nhận câu này "khủng" thật , anh nào mà không tinh ý một chút là ..sập bẫy, bỏ qua mất một cơ hội ngàn vàng ( vì có phải lúc nào cô gái cũng đồng ý cho gặp ở " bụi mía " đâu >:) )..
 
L

luckhuc

lethang12a3 said:
toàn nhà văn nhà thơ tương lai cả

uh, công nhận trên này nhiều anh tài thật, văn thơ lai láng không chịu được.. :D
Mọi người có vẻ thích văn thơ , nhât là thơ ,nhỉ?
Nhưng tớ hẻm thích thơ cho lắm, văn xuôi -truyện ngắn thì còn được, sẵn sàng thức thâu đêm để đọc, nhưng còn thơ thì chịu, chưa có tập thơ nào tớ đọc hết sạch cả..Đọc vài bài đâu là nản lăm rồi..

Thế mới thấy ,tìm đựoc một bài thơ tâm đắc cũng thật khó, bởi thơ nó nghiêng về cảm xúc nhiều quá, truyện ngắn thì đỡ hơn, nó truyền tải nội dung rõ ràng hơn, lại còn xây dựng đựoc hình tượng nhân vật rất cụ thể nữa chứ... ;;) ..Với những người kém "lãng đãng"( à nhầm, lãng mạn " :D ) như tớ thì văn xuôi dế nuốt hơn..
 
L

lethang2602

ba` rua` coi bo. cung~ khiem ton we' ta
tui thi` cha? thich' van hay tho gi` car
thich' thi` docj hem thi thoai
co' hung' thi` lem` tho hem thif chiu.
 
Top Bottom