Văn 9 Nguyên nhân cái chết của Vũ Nương-người con gái đáng thương!

P

p3nh0ctapy3u

nếu Trương sinh là thủ phạm trực tiếp gây nên cái chết của Vũ Nương thì nguyên nhân sâu xa là do chính xã hội phong kiến bất công-xã hội mà ở đó người phụ nữ không thể đứng ra để bảo vệ cho giá trị nhân phẩm của mình và lời buộc tội,gỡ tội cho người phụ nữ bất hạnh ấy lại phụ thuộc vào những câu nói ngây thơ của đứa trẻ 3 tuổi(lời bé Đản)
Đó là chưa kể tới một nguyên nhân khác nữa :do chiến tranh phong kiến -dù không được miêu tả trực tiếp nhưng cuộc chiến tranh ấy đã tác động trực tiếp hoac gián tiếp đến số phận từng nhân vật trong tác phẩm:
+người mẹ sầu nhớ con mà chết.
+vũ nương và trương sinh phải sống trong cảnh chia lìa
+bé Đản sinh ra đã thiếu thốn tình cảm của người cha và khi cha về lại mất mẹ
=>Đây là tác phẩm diễn ra đầu thế kỉ 15 (cuộc chiến tranh xảy ra thời nhà Hồ)được truyền tụng trong dân gian ,nhưng phải chăng qua đo ,tác phẩm còn ngầm phê phán cuộc nội chiến đẫm máu trong xã hội đương thời (thế kỉ 16)
 
C

chienpro_9x

theo tôi nghĩ vũ nương ko nên nói cha bé Đản là cái bóng để rồi cái bóng ấyddaaxa đẩy vũ nương vào thảm họa.
Có thể nói số phận ko ai lường trước được nên ta cần sống cho tốt.
 
D

ductuan_tn

trả lờ hộ nhe!!!!!!!!!

ta giúp bé nha nhớ thank!!!!!!!!b-(KHÔNG là thế này đó!**
Chuyện người con gái nam xương, là một kiệt tác hay nói về chế đọ khăc nhiệt và mục lát cuả thời phong khiến ngày xưa.khi ai đọc và thưởng thức đều cảm thấy ngậm ngùi và thương sót cho cái chết của Vũ nương .một người con gái đảm đang ,hiếu thảo.có lẽ cái chết của người con gái này có thể là do cái tính đa nghi của Trương Sinh chồng của nàng,sau khi đi lính về nghe lời con mình nói của đứa con ngây thơ của mình nói về người lạ mặt cứ đêm về lại xuất hiện.Mà đâu biết đó là cái bóng của vũ nương môi khi nhớ chồng thì chỏ vào đó nói với con đó là ba mình.cũng có thể là do bé đản nhưng đó là lời nói ngây thơ của bé .trương sinh không nên hành đọng như vây . nhưng nếu không phải đi lính và chế độ thối nát thờ đó thì cũg ko có nhưng việc bi thương đến như vậy. vì thế có thể nói rằng nguyên nhân cái chết của vũ nương là do thời phong kiến mục nát đó.
:khi (156)::khi (64)::khi (181):NHỚ THANK I AM NHA !!!!!!!!!! HIHIHIIHHIHIHIHIH.....!
 
C

crycry_huhu_197

[COLOR="blue"]Chúng ta có thể điểm ra 4 nguyên nhân chính và chở thành luận điểm then chốt về cái chết đau đớn, tủi hổ của Vũ Nương[/COLOR]
1. Đó là kết quả thảm khốc của chiến tranh( dù là chính nghĩa hay phi nghĩa). Nếu không có chiến tranh sảy ra thì trương Sinh ko phải đi lính và ko có sự việc đáng tiếc này sảy ra
2. Đó chính là lời nói ngây thơ của bé Đản khi kể chuyện vs người cha về chiếc bóng oan nghiêt. Đây chính là mấu chốt để dẫn tới nguyên nhân cho sự hiểu lầm về con người Vũ nương
3.Đó Là Trương Sinh, một con người bảo thủ, độc quyền, đa nghi là nguyên nhân tiếp theo để dẫn đến cái chết của Vũ Nương.
4. Tất cả điều trên nhìn chung đều là do xã hội pk bất công. Trọng nam khinh nữ, nam quyền nên số phận của người phụ nữ luôn bị ngừoi đàn ông nắm giữ.
cứ theo luận điểm này là làm ngon bạn ak.
hay thì ths nha
 
M

mikey_9x

Tớ nghĩ Vũ Nương cũng có lỗi 1 phần. Biêt chồng đa nghi đáng ra Vũ Nương không nên lấy cái bóng ra để nói với con trẻ.

Theo mình nghĩ thế là không đúng .Nếu bạn thử đặt mình vào trong tình uống của Vũ nương để suy nghĩ thì bạn sẽ hiểu vì sao vũ nương lại làm như vậy.Nếu k phải vì đứa con của mình thiếu vắng tình thương của cha( do chiến tranh phong kiến đã chia lìa họ) thì vũ nương đâu có làm vậy đâu





Đấy chỉ là ý kiến riêng của mình thôi . Nếu bạn thấy giận thì cho mình Sorry nha :D
 
S

s.m

Theo ý kiến của mình thì nguyên nhân dẫn đến cái chết của Vũ Nương:
  • Chi tiết cái bóng và sự ngây thơ của bé Đản.
  • Đầu óc nam quyền độc đoán của Trương Sinh.
  • Chiến tranh, loạn lạc.
  • Do chế độ xã hội phong kiến bất công. Thay vì lên án là ủng hộ những hành động của Trương Sinh.
Trong đó, nguyên nhân sâu xa nhất chính là do sự nghiệt ngã của thời cuộc ~ chế độ xã hội. Thử hỏi nếu ở cái thời điểm hiên tại, liệu có thể có bao nhiêu Vũ Nương, bao nhiêu Trương Sinh, có bao nhiêu cái chết oan nghiệt như thế?!
 
C

coberacroi_kt

Theo mình thì cái chết của Vũ Nương không thể chỉ xuất phát từ 1 phía la Trương Sinh được, Điều này thì có nhiều yếu tố tác động vào để làm nên bi kịch,
1, Do chế độ phong kiến hà khắc, trọng nam kinh nữ, nhưng người con gái như Vũ Nương không có địa vị trong xã hội,
2, Từ đó, mới dẫn đến tính nam quyền, độc đoán, bảo thủ trong bản chất cua Trương Sinh

> >> cái chết của Vũ Nương mình nghĩ là có những yếu tố chính đó, ngoài ra, còn có nguyên nhân do sự ngây thơ cua bé Đản, và cuộc chiến tranh phi nghĩa đã khiến họ phải xa nhau, mối quan hệ vợ chồng theo thời gian mà phai tàn...
>>>


;););););););););););););););););););)
 
B

boboi

có nhiều nguyên nhân lắm:
+ Do Trương Sinh cả ghen , hồ đồ, ko phân biệt dc đúng sai khi nghe lời con nhỏ
+ Do chiến tranh
+...
 
H

hoabinhvatudo

Trong tác phẩm “ CNCGNX” của ND, nhân vật Vũ Nương đc xây dựng như một người phụ nữ hiền diu, nết na, vừa đẹp người lại đẹp nết. Thế nhưng, hạnh phúc không mỉm cười với nàng, đẩy nàng vào vòng oan nghiệt, dồn ép nàng phải chọn con đường tự vẫn để giữ gìn phầm giá mà trong đó chàng Trương – người chồng mà nàng tin yêu nhất, lại chính là nguyên nhân gián tiếp gây ra bi kịch cuộc đời nàng.
Xuất thân từ gia đình giàu có nhưng ít học, lại có tính đa nghi, hay ghen, Trương Sinh đối với vợ lúc nào cũng phòng ngừa quá sức. Nhg vì thiết tha với mái ấm gđ, Vũ Nương luôn giữ gìn khuôn phép, k từng để lúc nào vợ chồng phải thất hòa. Trớ trêu thay, cuộc sum vầy chưa được bao lâu thì xảy ra nạn binh đao, TS bị bắt đi lính. Vũ nương vì thiết tha vs mái ấm gia đình cho nên khi tiễn chồng ra nơi chiến trận, nàng chỉ mong ước chồng trở về bình an, không màng vinh hoa phú quý: “Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong được đeo ấn hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ,chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên”. Bởi vì yêu sâu sắc đã khiến nàng tê tái khi đứng trước cảnh li biệt mà nói những lời đẫm lệ với những hình ảnh ước lệ, tượng trưng khiến người đọc không khỏi xúc động : “Nhìn trăng soi thành cũ, lại sửa soạn áo rét, gửi người ải xa, trông liễu rủ bãi hoang, lại thổn thức tâm tình, thương người đất thú”. Cũng vì tình yêu và lòng thủy chung mà Vũ Nương đã vượt quâ khó khăn, bất chấp sự cách chia, gian khổ của cuộc đời. Chi tiết thể hiện rõ nhất lòng chung thủy của nàng chính là chiếc bòng. Một đêm vắng chồng, dưới ngọn đèn dầu, nàng trỏ vào bóng mình và nói với con đó là cha Đản. Chiếc bóng ấy là hình ảnh của nỗi nhớ thương dằng dặc, của nỗi trống trải cô đơn, của nỗi khát khao sum họp, đoàn tụ. Nhưng Vũ Nương nào có biết: chiếc bóng hàng đêm mà nàng gửi gắm tính yêu lại chính là nguyên nhân khuấy lên sóng gió cuộc đời nàng.
Đối với Vũ nương, cái bóng chỉ đơn thuần là cái bóng nhưng với bé Đản ngây thơ, non dại thì cái bóng là một người đàn ông. Khi cái bóng đến với Trương Sinh sau một thời gian xa cách, sau nỗi buồn mất mẹ, sau nỗi bực dọc vì con không nhận cha thì cái bóng ấy trở thành người thật. Người đàn ông đấy có nhiều điểm đáng ngờ “đêm nào cũng đến” ( hành động vung trộm, lén lút), “mẹ Đản đi cũng đi, mẹ Đản ngồi cũng ngồi” ( họ đã quấn quít bên nhau), “nhg chẳng bao giờ bế Đản cả” ( hẳn kẻ gian phu không muốn sự có mặt của đứa bé). Vì vậy không lẽ gì có thể ngăn nổi cơn ghen tuông bùng phát ngầy càng mạnh mẽ của kẻ hay đa nghi như Trương Sinh. Hơn thế nữa, anh ta còn không đủ bình tĩnh và sáng suốt để phân tích lời nói vô lí của bé Đản. : “Ô hay! Ông cũng là cha tôi ư? Mà ông lại biết nói chứ không giống như cha tôi trước kia…” Cơn ghen mù quáng đã che lấp đầy lí trí của kẻ họ Trương. Dù Vũ Nương có tha thiết giãi bày, có hết lời phân trần để chồng hiểu rõ tấm lòng mình, dù họ hàng làng xóm có hết lòng khuyên can và biện hộ cho nàng thì Trương Sinh cũng không hề đếm xỉa tới,mà chỉ một mực nghi oan cho vợ. Rồi từ chỗ “la um lên cho hả giận”, Trương Sinh đã mắng nhiếc, đuổi vợ đi. Phải chăng, xã hội phong kiến với chế độ nam quyền độc đoán, với thói “trọng nam khinh nữ” bám chặt vào huyết quản đã dung túng,cho phép người đàn ông được quyền coi thường, rẻ rúng và đối xử thô bạo với người phụ nữ?
Không chỉ là nạn nhân của chế độ nam quyền độc đoán, người phụ nữ còn là nạn nhân của chiến tranh phong kiến. Cả cuộc đời Vũ Nương, chỉ vui thú nghi gia nghi thất vậy mà về làm vợ Trương Sinh, cuộc sống vợ chồng “sum họp chưa thỏa tình chăn gối,chia phôi vì động việc lửa binh”. Chiến tranh xa cách, mẹ già cũng vì thương nhớ con mà sinh bệnh rồi qua đời. Con thơ được sinh ra không biết mặt cha, vợ trẻ nhớ chồng chỉ còn biết trỏ vào bóng mình trên vách, bảo là cha của bé…Chính chiến tranh làm cho gia đình li tán, vợ chồng xa cách dẫn đến hiểu lầm. Cũng chính cái mối nghi ngờ không thể gỡ ra ấy của Trương Sinh đã trở thành nguyên nhân gây bất hạnh cho cuộc đời Vũ Nương. Nếu không có chiến tranh, Trương Sinh không bị bắt đi lính,thì đâu bé Đản không chịu nhận cha, thì đâu Vũ Nương phải chịu nỗi oan tày trời dẫn đến cái chết thương tâm. Rõ ràng, chiến tranh phong kiến đã gây ra cảnh sinh li và cũng góp phần dẫn đến cảnh từ biệt, làm tan nát bao nhiêu gia đình.
Thực chất, nỗi bất hạnh của Vũ Nương không phải bắt đầu ở tấn bi kịch này. Nỗi bất hạnh đến với Vũ Nương từ khi nàng chấp nhận cuộc hôn nhân với Trương Sinh. Từ đầu, ta đã nhận ra đây là một cuộc hôn nhân không bình đẳng. Vũ Nương vốn “ con kẻ khó, được nương tựa nhà giàu”, còn Trương Sinh muốn lấy được Vũ Nương chỉ cần “ nói với mẹ đem trăm lạng vàng cưới nàng về làm vợ”. Sự cách bức ấy cộng thêm cái thế của người chồng, người đàn ông trong chế độ nam quyền phong kiến đã khiến cho Trương Sinh tự cho mình cái quyền đánh đuổi vợ không cần có chứng cứ rõ ràng. Trong những ngày làm dâu nhà họ Trương, Vũ Nương cũng đâu hạnh phúc hơn gì! Nàng phải luôn chịu đựng sự xét nét “phòng ngừa quá sức” của chồng.
Viết về cuộc đời và số phận bi thảm của Vũ Nương, của người phụ nữ trong xã hội phong kiến, tác giả Nguyễn Dữ đã tố cáo, lên án xã hội bất công, vô nhân đạo,chà đạp lên quyền sống của con người. Đây cũng là tiếng kêu thương đầy nước mắt, là sự xót xa thương cảm của tác giả trước nỗi oan khiên mà người phụ nữ phải gánh chịu.
 
Top Bottom