P
pepys2nhokbin
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Có lẽ em không thể tiếp tục sống trong vai ''người con gái dự bị'' của anh thêm ngày nào nữa.
Dừng lại nhé những phút giây em nghẹn ngào trong nước mắt…
Dừng lại nhé những vết cắt hằn sâu trong trái tim bé nhỏ…
Dừng lại nhé những khoảnh khắc em bàng hoàng khi nhìn ra sự thật…
Dừng lại nhé trái tim thôi thổn thức, loạn nhịp khi mất đi yêu thương…
Dừng lại nhé những nụ hôn yêu không cảm giác…
Dừng lại nhé ánh mắt không còn hình bóng em…
Dừng lại nhé khi trái tim anh đã thuộc về bên một người khác…
Dừng lại nhé những đêm nằm gào khóc như một kẻ vô hồn mộng mị…
Dùng lại nhé những nỗi nhớ đầy vơi…
Dừng lại nhé những khoảng lặng vô hồn…..
Tình yêu đầu em yêu sắm đắm, yêu điên dại, cồn cào trong nỗi nhớ và nước mắt. Ánh mắt anh đã ngừng lại nơi trái tim em, và rồi tình cờ như duyên số định mệnh “em đã yêu anh”. Yêu nụ cười trong trẻo, yêu ánh mắt đa tình, yêu bờ môi ngọt ngào đã bao lần siết chặt trái tim em, yêu cả sự quan tâm đến vô tình hờ hững, yêu cả cách anh nói lời “ chia tay”… Em đã yêu anh quá nhiều, yêu hơn chính bản thân mình để rồi em tự chuốc lấy nỗi đau cho riêng mình em.
Vì em là con gái nên sẵn sàng trao đi tất cả, dâng hiến trọn vẹn trái tim mình nhưng em chỉ là hạt cát nhỏ bé giữa mênh mông sa mạc, là giọt nước đơn độc trong biển cả bao la… Chẳng bao giờ em có được tình yêu thực sự nơi trái tim anh - Trái tim quá nhiều vách ngăn không dành cho riêng em.
Em phải buông tay để tập sống một cuộc sống mới... (Ảnh minh họa)
Vì em là con gái nên phải gắng gượng sau nỗi buồn, phải biết nuốt nước mắt vào trong vì anh nói “Khi anh đang ở cạnh cô ấy thì đừng có nhắn tin hay gọi điện cho anh, lúc đó cô ấy biết lại giận anh, xoăn ngốc của anh à”. Câu nói này mâu thuẫn quá, anh có nhận ra không? Em thương mình mà cũng giận mình thật nhiều. Giá mà em đến trước thì có lẽ mọi chuyện đã khác nhưng vì em đến sau, vì em yêu anh nên sẵn sàng chấp nhận tất cả, chấp nhận làm kẻ dự bị trong trái tim anh. Anh gọi em là “xoăn ngốc của anh” nhưng lại nói sợ người ấy giận, vậy có khi nào anh hiểu cho trái tim em, cho nỗi đau làm kẻ đến sau không anh?
Vì em là con gái nên khi yêu thường ngốc nghếch mù quáng, làm tất cả chỉ để mong nhìn thấy nụ cười của anh nhưng rồi lại luôn mỉm cười và nhủ lòng phải cố gắng khi thấy anh gọi câu “vợ ơi” mà không hiểu rằng em sẽ chẳng bao giờ đứng ở vị trí đó đâu.
Khi nhìn thấy anh đi bên người con gái ấy, đôi bàn tay vẫn nắm chặt và ôm em bao ngày giờ lại nắm tay một người con gái khác, nhưng vẫn chỉ là thế thôi. Em không thay đổi được sự thật, em chỉ có thể cúi mặt bước ngang qua như một kẻ đi đường, những giọt nước mắt trực trào nơi khóe mắt như muốn nổ tung giữa nỗi đau và sự hờn ghen, thương cho trái tim mỏng manh yếu đuối, thương cho bản thân yêu anh mù quáng, thương cho chính mình - Một tình yêu điên dại bởi vì đơn giản em là con gái.
Khi một cuộc tình tan vỡ anh vội vàng đi tìm niềm hạnh phúc mới, niềm hạnh phúc bên cạnh người con gái khác, anh đến bên em khi anh buồn, khi anh cô đơn, khi anh và người ấy giận nhau… Em vẫn dang đôi tay bé nhỏ để ôm anh, vẫn luôn ở bên anh, để nuôi dưỡng những kỷ niệm về anh, những kỷ niệm chan đầy nước mắt, những kỷ niệm của một tình yêu dự bị. Còn em, khi một cuộc tình tan vỡ, em tìm đến niềm đau, niềm đau của bất tận.
Vì em là con gái nên chưa bao giờ em có đủ can đảm mạnh mẽ để nói hai từ “chia tay” khi mà trái tim em đã phải chịu quá nhiều tổn thương. Em vẫn rất yêu anh, ạnh ah! Nhưng em phải chia tay những thứ không thuộc về em, em phải buông tay để tập sống một cuộc sống mới, phải rời xa để anh được bình yên. Có lẽ anh cũng đã rất mệt mỏi và điều duy nhất em hiểu người con gái ấy nếu biết ra sự thật này cũng sẽ đau khổ, sẽ dằn vặt, sẽ lại giống em.
Vì em là con gái nên em chấp nhận dừng lại để anh được hạnh phúc, để tình yêu ấy mãi là bí mật của riêng anh và em, để mọi thứ dần lắng xuống theo nhịp điệu thời gian để tất cả chỉ còn là dấu chấm.
Và rồi vì em là con gái nên lúc nào lỗi cũng thuộc về em…
Dừng lại nhé những phút giây em nghẹn ngào trong nước mắt…
Dừng lại nhé những vết cắt hằn sâu trong trái tim bé nhỏ…
Dừng lại nhé những khoảnh khắc em bàng hoàng khi nhìn ra sự thật…
Dừng lại nhé trái tim thôi thổn thức, loạn nhịp khi mất đi yêu thương…
Dừng lại nhé những nụ hôn yêu không cảm giác…
Dừng lại nhé ánh mắt không còn hình bóng em…
Dừng lại nhé khi trái tim anh đã thuộc về bên một người khác…
Dừng lại nhé những đêm nằm gào khóc như một kẻ vô hồn mộng mị…
Dùng lại nhé những nỗi nhớ đầy vơi…
Dừng lại nhé những khoảng lặng vô hồn…..
Tình yêu đầu em yêu sắm đắm, yêu điên dại, cồn cào trong nỗi nhớ và nước mắt. Ánh mắt anh đã ngừng lại nơi trái tim em, và rồi tình cờ như duyên số định mệnh “em đã yêu anh”. Yêu nụ cười trong trẻo, yêu ánh mắt đa tình, yêu bờ môi ngọt ngào đã bao lần siết chặt trái tim em, yêu cả sự quan tâm đến vô tình hờ hững, yêu cả cách anh nói lời “ chia tay”… Em đã yêu anh quá nhiều, yêu hơn chính bản thân mình để rồi em tự chuốc lấy nỗi đau cho riêng mình em.
Vì em là con gái nên sẵn sàng trao đi tất cả, dâng hiến trọn vẹn trái tim mình nhưng em chỉ là hạt cát nhỏ bé giữa mênh mông sa mạc, là giọt nước đơn độc trong biển cả bao la… Chẳng bao giờ em có được tình yêu thực sự nơi trái tim anh - Trái tim quá nhiều vách ngăn không dành cho riêng em.
Em phải buông tay để tập sống một cuộc sống mới... (Ảnh minh họa)
Vì em là con gái nên phải gắng gượng sau nỗi buồn, phải biết nuốt nước mắt vào trong vì anh nói “Khi anh đang ở cạnh cô ấy thì đừng có nhắn tin hay gọi điện cho anh, lúc đó cô ấy biết lại giận anh, xoăn ngốc của anh à”. Câu nói này mâu thuẫn quá, anh có nhận ra không? Em thương mình mà cũng giận mình thật nhiều. Giá mà em đến trước thì có lẽ mọi chuyện đã khác nhưng vì em đến sau, vì em yêu anh nên sẵn sàng chấp nhận tất cả, chấp nhận làm kẻ dự bị trong trái tim anh. Anh gọi em là “xoăn ngốc của anh” nhưng lại nói sợ người ấy giận, vậy có khi nào anh hiểu cho trái tim em, cho nỗi đau làm kẻ đến sau không anh?
Vì em là con gái nên khi yêu thường ngốc nghếch mù quáng, làm tất cả chỉ để mong nhìn thấy nụ cười của anh nhưng rồi lại luôn mỉm cười và nhủ lòng phải cố gắng khi thấy anh gọi câu “vợ ơi” mà không hiểu rằng em sẽ chẳng bao giờ đứng ở vị trí đó đâu.
Khi nhìn thấy anh đi bên người con gái ấy, đôi bàn tay vẫn nắm chặt và ôm em bao ngày giờ lại nắm tay một người con gái khác, nhưng vẫn chỉ là thế thôi. Em không thay đổi được sự thật, em chỉ có thể cúi mặt bước ngang qua như một kẻ đi đường, những giọt nước mắt trực trào nơi khóe mắt như muốn nổ tung giữa nỗi đau và sự hờn ghen, thương cho trái tim mỏng manh yếu đuối, thương cho bản thân yêu anh mù quáng, thương cho chính mình - Một tình yêu điên dại bởi vì đơn giản em là con gái.
Khi một cuộc tình tan vỡ anh vội vàng đi tìm niềm hạnh phúc mới, niềm hạnh phúc bên cạnh người con gái khác, anh đến bên em khi anh buồn, khi anh cô đơn, khi anh và người ấy giận nhau… Em vẫn dang đôi tay bé nhỏ để ôm anh, vẫn luôn ở bên anh, để nuôi dưỡng những kỷ niệm về anh, những kỷ niệm chan đầy nước mắt, những kỷ niệm của một tình yêu dự bị. Còn em, khi một cuộc tình tan vỡ, em tìm đến niềm đau, niềm đau của bất tận.
Vì em là con gái nên chưa bao giờ em có đủ can đảm mạnh mẽ để nói hai từ “chia tay” khi mà trái tim em đã phải chịu quá nhiều tổn thương. Em vẫn rất yêu anh, ạnh ah! Nhưng em phải chia tay những thứ không thuộc về em, em phải buông tay để tập sống một cuộc sống mới, phải rời xa để anh được bình yên. Có lẽ anh cũng đã rất mệt mỏi và điều duy nhất em hiểu người con gái ấy nếu biết ra sự thật này cũng sẽ đau khổ, sẽ dằn vặt, sẽ lại giống em.
Vì em là con gái nên em chấp nhận dừng lại để anh được hạnh phúc, để tình yêu ấy mãi là bí mật của riêng anh và em, để mọi thứ dần lắng xuống theo nhịp điệu thời gian để tất cả chỉ còn là dấu chấm.
Và rồi vì em là con gái nên lúc nào lỗi cũng thuộc về em…