[Ngữ văn 9] game Box văn

B

babycute1997

Mình biết: đây là đoạn trích Kiều báo ân báo oán( trích truyện kiều của Nguyễn Du)................
Nhớ thanks cho tớ nhé
hehe
 
B

babycute1997

Tiếp nè: K khó đâu nha:

[Còn em nữa, lòng chưa biết nói
Đôi mắt còn nguyên vẹn mùa thơ
Đứng không xa, sao ngó hững hờ]
 
B

boboiboydiatran

B

bluesky_va

này, sao phần luật chơi nêu là: ai trả lời đúng phần thưởng sẽ là 1 thanks mà sao chả ai thank ai hết vậy, ngộ thế nhờ
 
L

lalinhtrang

Trích:
Chàng thì đi cõi xa mưa gió

Thiếp thì về buồng cũ chiếu chăn.
bài này là chinh phụ ngâm khúc đúng k bạn.
Mười bảy hay là mười tám đây
Cho ta yêu dấu chẳng dời tay.
Mỏng dày từng ấy, chành ba góc
Rộng hẹp dường nào, cẵm một cay.

Càng nóng bao nhiêu thời càng mát.
Yêu đêm chưa phi lại yêu ngày.
Hồng hồng má phấn duyên vì cậy.
Chúa dấu vua yêu một cái này.
 
N

nhoxedkjd

hình như là Người con gái Nam Xương nhỉ
tác giả Nguyễn Dữ
" Hai người bạn cùng đi qua sa mạc. Trong chuyến đi, giữa hai người có xảy ra một cuộc tranh luận, và một người nổi nóng không kiểm chế được mình đnậngg8 lời miệt thị người kia. Cảm thấy bị xúc phạm, anh không nói gì, chỉ viết lên cát:" Hôm nay người bạn tốt nhất của tôi đã làm khác đi những gì tôi nghĩ"......
 
Last edited by a moderator:
B

bluesky_va

hình như là Người con gái Nam Xương nhỉ
tác giả Nguyễn Dữ
" Hai người bạn cùng đi qua sa mạc. Trong chuyến đi, giữa hai người có xảy ra một cuộc tranh luận, và một người nổi nóng không kiểm chế được mình đnậngg8 lời miệt thị người kia. Cảm thấy bị xúc phạm, anh không nói gì, chỉ viết lên cát:" Hôm nay người bạn tốt nhất của tôi đã làm khác đi những gì tôi nghĩ"......

Bài này là Lỗi Lầm và Sự Biết Ơn của Qùa tặng cuộc sống :D trên tập trường mình cũng có in bài này.
 
C

congchuaanhsang

Mình góp một đoạn ngắn thôi nhé:
"Vừa có chút gì bỏ bụng, cho dù chỉ là thanh kẹo nhỏ, cơn buồn ngủ bắt đầu ập tới. Tôi chưa kịp ngủ say, mơ mòng đã ùn ùn kéo tới. Nào là ác mộng không bao giờ tìm thấy Simon và Derek, mụ Enright giết dì Lauren. Tôi còn mơ thấy Tori bỏ tôi lại một mình cho người của Edison đến bắt mang đi."
Bạn nào đoán được không?:)
 
N

naniliti

Mình góp một đoạn ngắn thôi nhé:
"Vừa có chút gì bỏ bụng, cho dù chỉ là thanh kẹo nhỏ, cơn buồn ngủ bắt đầu ập tới. Tôi chưa kịp ngủ say, mơ mòng đã ùn ùn kéo tới. Nào là ác mộng không bao giờ tìm thấy Simon và Derek, mụ Enright giết dì Lauren. Tôi còn mơ thấy Tori bỏ tôi lại một mình cho người của Edison đến bắt mang đi."
Bạn nào đoán được không?:)

Tiểu thuyết Thức Tỉnh, của ai thì không nhớ :|
______________________________________________________________________
 
B

babycute1997

Cái NÀY MÌNH CŨNG BIẾT NÈ! tiểu thuyết thức tỉnh của kate chopin

Đúng thì thanks nha!=((=((...............
 
N

naniliti

Nhớ rồi, của Kelley Amstrong hay Kelly Amstrong gì gì đó
Hình như Kate Chopin cũng sáng tác tiểu thuyết cùng tên trên nhưng trích này thuộc loại fantasy, đọc lên cũng biết là khác với nội dung thể loại mà KC viết

_______________________________________________________
 
Last edited by a moderator:
S

scientists

"Là Tràng Giang khổ nào cũng dập dềnh sóng nước,
Là tâm trạng, khổ nào cũng lặng lẽ u buồn..."

Bài thơ “Tràng giang” của Huy Cận

Mùa thu năm 1939, nhà thơ Huy Cận, chàng trai 20 tuổi, nhân lúc đi đến bến Chèm, đứng bên bờ nam nhìn cảnh sông Hồng mênh mông trời nước bao la đã hình thành bài thơ “Tràng giang”. Đây không chỉ là bài thơ tiêu biểu, gắn liền với tên tuổi của nhà thơ Huy Cận mà còn là bài thơ đặc sắc trong trào lưu thơ lãng mạn giai đoạn 1930 –1945. (ST)


*********************
Tiếp tục :
Hay vì mắt còn kèm nhèm không nhìn rõ... Dù sao sự thể vẫn là: lúc đi xuống lối mòn dẫn tới dòng thác để uống nước, sói con bất ngờ chạm trán với con người. Năm người chứ không ít.

Sói con chưa thấy người bao giờ. Khi ngửi thấy mùi lạ, thì đã quá muộn. Nó quẩn ngay vào chân họ, và ngạc nhiên đến nỗi đứng đờ ra không động dậy được nữa. Nhưng vẫn hiểu lơ mơ: nó đang đối mặt với những kẻ thù ác nghiệt nhất của muôn loài trong rừng rậm, những kẻ thống trị tất cả, đánh thắng tất cả vì lắm mưu nhiều kế và rất mạnh, rất thông minh.

Quá khiếp hãi nên sói ta tê liệt, nằm bẹp gí dưới đất không nhúc nhích.

Một người Anh-điêng tới gần cúi nhìn. Sói con dựng hết lông, nhăn mép để lộ hai hàm răng sắc. Người đó vẫn thản nhiên:

- Chà chà! Nhe nanh ra dọa tớ hử...

Một bàn tay đưa tới gần con vật. Nó đớp luôn.

Ngay lập tức, đòn đánh trả giáng xuống rất mạnh hất nó ngã nghiêng. Tinh thần dũng cảm tiêu tan, ý chí chiến đấu biến mất. Nó khẽ kêu vài tiếng, ngồi dậy. Người kia giáng thêm đòn nữa, sói con càng rên to.

Tác phẩm nào ? Tác giả ? Chương truyện ?
 
Top Bottom