[Ngữ Văn 12] Thơ nhân ngày 20-11

Q

quinhmei

Một mùa thu như bao mùa thu trước
Nắng hồng lên trong mắt biếc học trò
Phấn trắng, bảng đen, nét mực thầy vẫn đỏ
Sao con tìm mà chẳng thấy ngày xưa...

Thời gian qua, mùa thu nay có khác
Bao chuyến đò qua chốn ấy sông sâu
Nghĩa thầy cô một đời không trả hết
Dẫu đời con qua biết mấy nhịp cầu.

Trang giáo án bao năm thầy vẫn mở
Mà tập bài thầy chấm đã khác xưa
Chúng con đi, biết khi nào về lại
Có bao giờ tìm được thuở ngây thơ...

Mùa qua mùa, bụi thời gian rơi rắc
Nên tóc thầy một sáng bỗng bạc thêm
Trời xanh vẫn bình yên ngoài cửa lớp
Chữ nghĩa tình muôn thuở chẳng nguôi quên.
 
A

aapp

1.Cấp một bỡ ngỡ sao quên.
Thơ ngây , đùa nghịch cắp sách đến trường.
Hôm thì đến sớm vui chơi.
Buổi thì đến trễ chơi vơi một mình.
Vào lớp lo sợ cô la.
Không ngờ cô đã cho qua chẳng bàn.
Buổi đầu cô kể chuyện ma.
Tiết sau cô kể chuyện ta làm người.
Cô hiền như mẹ ở nhà.
Nâng niu , dìu dắt chúng ta thành người.
...Cấp hai chẳng nói chẳng rằng.
Lắng nghe tiếng giảng thầy cô bằng lòng.
Thầy cô vui thích tận tình.
Dậy học kèm lễ để mình vươn lên.
Thương cô nhớ thầy sao quên.
Quyết tâm học hỏi của thầy dựng nên.
... Cấp ba đã lon hổng quên.
Tóc tai gọn gòn kiến thức vững lên
Nhờ ơn nghĩa nặng thầy cô.
Bây giờ con đã đứng cao làm người.
... Thời gian ba cấp trôi xa.
Thầy cô như ở trong lòng ngày qua.
thầy cô ở tút nơi xa.
Cánh thơ này gửi tình yêu đến người.

2.Rời mái trường thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ ?
Trong em luôn đọng lại
Lời dạy bảo của cô


Ngày ấy vào mùa thu
Bước chân em rộn rã...
Cô không lời từ giã
Xa trường tự lúc nào

Em ngỡ như chiêm bao
Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết
Từ giọng cô dịu hiền

Thời gian bước triền miên
Cô chưa lần quay lại
Chúng em nhớ cô mãi
Mong thấy cô trở về

Lúc xưa cô vỗ về...
Nay chúng em khôn lớn
Ngày rời trường gần đến
Bao giờ gặp lại cô ?!

3.Gặp lại Thấy

Con dừng lại phía hàng cây
Bồi hồi khi gặp dáng thầy hôm nao
Trường xưa vẫn nét ngày nào
Và đây vẫn dáng thấy cao cao gầy
Vẫn bao la một vòng tay
Đón con như thể chưa ngày cách xa
Kiềm lòng để lệ khỏi nhoà
Giọng thầy trầm ấm "thật thà phải con?"
Cái tên thấy gọi riêng con
Đến giờ con thấy vẫn còn mới nguyên
Ước mong con mãi không quên
"thật lòng vững trí đừng phiền nghe con"
Lợi danh - danh lợi sẽ mòn
Những điều thấy dạy còn hoài khắc tâm
Nhớ tóc thấy điểm hoa râm
Cùng lời chỉ dạy âm thầm con mang

Ai quên đi chuyến đò ngang
Quên sao người lái thuyền sang bến đời.



4.RỂ THẦY!

Một đám con trai nghịch ngợm
Đứa gọi bố, đứa gọi thầy
"Cho con về làm... Rể"
Thầy cười hiền - nhẹ khói thuốc bay

Trách thầy sớm "Kế hoạch hóa"
Mà em con đến là xinh
Chẳng lẽ thầy ừ một đứa
Để lũ còn lại... "thất tình"?

Ấm áp mắt cười, thầy dặn:
"Cần lo nhiều đến tương lai
Các trò học hành cho giỏi
Đứa nào cũng là con thầy
Lớp 12 cả rồi đấy
Thầy mong các trò gắng lên
Rồi trò nào muốn làm RỂ
Để thầy...sinh thêm mấy EM".
 
S

sonmoc

RE Mai : Cái này là em sáng tác hay sao đây ?
Anh cũng cần lắm ý , sáng tác cho anh vài bài nha ^^
Ai có nữa post lên nữa
 
S

seagirl_41119

e vừa post cả đống thơ về 20/11 cho văn lớp 8 đấy,thử vào đó tìm xem.

Tiết trời trở lạnh sang đông. Ngày 20-11 lại đến. Những kỷ niệm về công ơn Thầy Cô giáo bỗng trổi dậy trong tiềm thức khiến mỗi chúng ta lại nao nao xúc động. Nhanh thật! Mới đó mà gần mười năm đã trôi qua kể từ ngày đầu tiên em cắp sách đi học. Gần mười năm em đến trường được Thầy Cô giảng dạy, mười năm mà tình nghĩa của Thầy Cô ngọt ngào quyện theo mỗi bước tiến của em. Và bây giờ đây chúng em đang ở ngôi trường Việt Đức thân yêu, học lớp 10 TN 1 với thầy cô mới nhưng 2 tháng qua cũng đã là quá đủ để chúng em cảm nhận được tình yêu thương mà các thầy các cô đã dành cho chúng em. Và chúng em cảm thấy chúng em đã lớp 10 rồi mà vẫn như là học sinh lớp 1, mới bẽn lẽn bước vào lớp.
Điều mà em đón nhận được ở tất cả các vị Thầy Cô ấy là tình thương bao la vô bờ bến. Đã bao lần em bắt gặp ở Thầy Cô nét phiền muộn ưu tư khi chúng em chưa ngoan. Và cũng bao lần em nhìn thấy những nụ cười rạng rỡ làm Thầy Cô trẻ hẳn lại mỗi lúc chúng em cố gắng trong học tập. Cao cả thay những kỹ sư tâm hồn!
Thầy Cô đã vì chúng em mà có quản ngại chi. Vậy mà đôi lúc chúng em nào có hiểu ra điều đó làm cho Thầy Cô phiền lòng. Chúng em đã từng không chuẩn bị bài khi đến lớp, và viện lý là bài khó học. Nhưng tại sao chúng em không hiểu rằng để giảng dạy cho dễ hiểu, Thầy Cô đã tốn bao công sức chuẩn bị giáo án hằng đêm.
Tại sao chúng em không biết rằng có những đêm mất điện, trong lúc chúng em ngủ say thì Thầy Cô còn thức bên ngọn đèn chấm bài, sửa từng câu, từng chữ... Còn biết bao câu hỏi tại sao, chúng em thật nông nổi và đáng trách. Nhưng Thầy Cô bao giờ cũng sẵn sàng tha thứ bằng tình thương yêu học trò nồng thắm. Ôi Thầy Cô của chúng em!
Rồi khi em được công nhận là học sinh giỏi, cha mẹ, bạn bè và người xung quanh đều khen ngợi. Nhưng em hiểu rằng, đằng sau thành tích đó là những giọt mồ hôi và hơi ấm tình thương của Cô. Em như một bông hoa, còn Cô là lòng đất. Hoa phải nhờ đất nuôi sống, nhờ đất lớn lên và xinh đẹp tô điểm cho đời. Thế nhưng người ta chỉ khen hoa đẹp, mấy ai nhớ đến nguồn gốc đã nuôi sống bông hoa.
Song, đất không bao giờ phiền lòng về điều đó, vẫn tháng tháng ngày ngày nuôi sống vẻ đẹp cho đời. Cô cũng vậy, như dòng nước chảy xuôi, dạy dỗ chúng em mà không hề toan tính. Cho nên chúng em - những bông hoa phải biết cội nguồn cho mình sức sống, mà tỏ lòng biết ơn đối với Thầy Cô. Dù biết là nhớ ơn thế nào cho đủ, nhưng cũng phải tỏ chút gì để thể hiện tinh thần uống nước nhớ nguồn. Lòng biết ơn đôi khi chỉ là việc đến thăm viếng Thầy Cô mỗi dịp Tết, lễ... nhưng nó sẽ động viên Thầy Cô rất nhiều trong việc giảng dạy.
...Một mùa Xuân mới lại sắp về. Chúng em thêm một tuổi, và tóc Thầy Cô cũng thêm nhiều sợi bạc. Tóc Thầy Cô đã bạc đi cho mùa Xuân quê hương mãi mãi tươi xanh. Thầy Cô, đó là tấm gương sáng tuyệt vời, là ngọn đuốc thiêng liêng soi đường cho chúng em bước tới. Rồi mai kia khi chúng em đã rời xa quê hương. Em đã vào đại học, tiếp tục con đường học vấn của mình. Bước đường tương lai rộng mở trước mắt em. Con đường ấy chính Thầy Cô là người khai mở. Vì thế, cho dù đã trưởng thành đến mấy, dù giữ vị trí nào trong xã hội, thì những hình bóng kính yêu của Thầy Cô mãi mãi ở bên em như nhắc nhở, động viên em trong suốt cuộc đời. Hôm nay đây, với sự họp mặt đầy đủ của các thành viên trong lớp 10 TN 1, chung em xin được kinh tặng cô những bông hoa tươi thắm nhất, không chỉ là tấm lòng mà chúng em giành cho cô mà còn là một lời hứa chân thực nhất chúng em muốn nói với cô: Chúng em sẽ cố gắng chăm ngoan hơn để không phụ lòng cô đã mong mỏi ở chúng em.Ngoài mẹ cha , thầy cô là tất cả ,
Đã cho em đôi cánh bước vào đời
Trong lòng em mãi luôn thầm nhủ :
"Nhớ ơn thầy cô đến trọn đời!"


Đó là bài xã luận của congchua_t2008,một thành viên của hocmai.vn
 
S

seagirl_41119

Bao năm tháng,nay ta giật mình tỉnh giấc
Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương
Những ngày vui của 1 thuở đến trường
Đang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.
Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm
Cô dạy con từng nét chữ vần thơ
Cô đưa con gõ cánh cửa cuộc đời
Và duyên dáng của một người con gái.
Tâm hồn con,một nỗi buồn dài
Cô ôm ấp , xoa đầu khi con khóc
Vầng trán cô những vần nhăn se sắt
Âu yếm nhìn chúng con
Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền
Vẫn ngỗ nghịch gọi cô là "trại chủ"
Và chúng con là những con cừu bé nhỏ
Cô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la.
Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua
Con mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏ
Một tình thương bao la và vô tận
Cô dành cả cho những con cừu nhỏ-chúng con.
 
H

haiangel

Bao năm qua con chẳng hề hay biết
Có người trao mình trọn hết cả yêu thương,
Luôn đứng sau động viên lúc đến trường
Và nhắc nhở những khi không tới lớp.
Cô ơi!

Mặc dù con mãi mãi yêu cô nhất
Nhưng trong lòng vẫn dối mãi không thôi,
Rằng là cô - một "trại chủ độc ác"!!!
Có lẽ con đã lầm?

Đã đến lúc đối mặt với sự thật
Rằng chính cô - người "trại chủ" tuyệt vời!
Là hình tượng để cho con hướng tới
Đầy nghiêm khắc và tràn ngập yêu thương...

Cô!Cô ơi!!!!Cô..

Đặng Sơn Hải
 
Last edited by a moderator:
H

haiangel

Bao năm qua con chẳng hề hay biết
Có người trao mình trọn hết cả yêu thương,
Luôn đứng sau động viên lúc đến trường
Và nhắc nhở những khi không tới lớp.
Cô ơi!

Mặc dù con mãi mãi yêu cô nhất
Nhưng trong lòng vẫn dối mãi không thôi,
Rằng là cô - một "trại chủ độc ác"!!!
Có lẽ con đã lầm?

Đã đến lúc đối mặt với sự thật
Rằng chính cô - người "trại chủ" tuyệt vời!
Là hình tượng để cho con hướng tới
Đầy nghiêm khắc và tràn ngập yêu thương...

Cô!Cô ơi!!!!Cô...

Đặng Sơn Hải/lớp 9A/THCS Tân Mai
 
B

besidenden

thanks , năm nay trường mình bắt làm bích báo . mìnnh thấy bài của anh haiangel được đóo-+ . haiangel Bao năm qua con chẳng hề hay biết
Có người trao mình trọn hết cả yêu thương,
Luôn đứng sau động viên lúc đến trường
Và nhắc nhở những khi không tới lớp.
Cô ơi!

Mặc dù con mãi mãi yêu cô nhất
Nhưng trong lòng vẫn dối mãi không thôi,
Rằng là cô - một "trại chủ độc ác"!!!
Có lẽ con đã lầm?

Đã đến lúc đối mặt với sự thật
Rằng chính cô - người "trại chủ" tuyệt vời!
Là hình tượng để cho con hướng tới
Đầy nghiêm khắc và tràn ngập yêu thương...

Cô!Cô ơi!!!!Cô...
 
B

badien_bakhung

20-11

Do ko co vietkey nen minh viet ko dau. bai nay la tu minh viet do

Lời tri ân
Cô là vầng trăng sang
Soi sang từng bước đi
Dìu dắt em từng ngày
Động viên lúc khó khăn
Luôn cho em nghị lực
Trên con đường học vấn
Thầy là ánh mặt trời
Tỏa ánh sang hào quang
Cho em them động lực
Thành công trong sự nghiệp
Vững bước đến tương lai
Tác giả: Nguyễn Viết Thành – 11/5 – THPT LƯƠNG THẾ VINH – QUẢNG NAM.
 
Last edited by a moderator:
N

namboibmhg

Thưa Thầy

Thưa thầy, bài học chiều nay
Con bỏ quên ngoài cửa lớp
Dưới gốc phượng già, nằm nghe chim hót
Con hóa mình thành bướm và hoa


Thưa thầy bài tập hôm qua
Con bỏ vào ngăn khóa kín
Mải lượn lờ theo từng vòng sóng
Cái ngã điệu đàng, sân trượt patin



Thưa thầy, bên ly cà phê đen
Con đốt thời gian bằng khói thuốc
Sống cho mình và không bao giờ mơ ước
Mình sẽ là ai ? Tôi sẽ là ai ?


Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nay
Con vẫn thấy một vầng trăng ấm sáng
Thầy ngồi bên bàn phẳng lặng
Soạn bài trong tiếng ho khan



Thưa thầy, cho là nhận: điều giản đơn
Sao con học hoài không thuộc
Để bây giờ khi con hiểu được
Biết làm sao tạ lỗi cùng thầy
 
Top Bottom