[Ngữ văn 10] Tập làm văn

A

anhcuong0509

Last edited by a moderator:
S

seagirl_41119

Hãy phát huy tính tưởng tượng của mình đi nèo bạn ơi!!!!!!
Nếu một ngày bạn bị nhôt trong phòng một mình bạn sẽ thế nào????Hãy nghĩ rằng mọi người chỉ coi bạn là một vật trang trí,thích thì ngăm,không thích thì phớt lờ bạn.
Bạn đang mất tự do trong khi đồng loai của bạn thì khác,chúng được tung tăng,vẫy vùng ở MT sống đích thực,một nơi mà h đây đã trở nên xa xôi với bạn rùi.
Hãy đặt mình vào từng hoàn cảnh tương tự như những con vật đó để bộc lộ suy nghĩ và cam nhận của chúng,chúng cũng giông như ta thui ,chỉ là ta không thể hiêu chúng nói j mà thui.Thế mói cần tưởng tượng,nếu không phỏng vấn chúng cho nhanh đúng k?????
 
C

congchualolem_b

k phải kái j cũng nhờ ng khác bn àh...đối với kảm xúc bn phải thực sự trải nghiệm thì mới viết đc...kòn ng khác gợi ý chưa chắc bn làm hay....bn phải nhập vai..tưởg tượng và liên kảm....hãy sống đa kảm và vị tha 1 chút.....chịu khó bn nhé....kảm nhận = chính tâm hồn là phương pháp hữu hịu nhất mà tớ lun áp dụng ^^! chúc bn làm bài tốt :D
 
S

seagirl_41119

congchualolem_b nói đúng đó.Post đề là để thảo luận và cùng chia sẻ kinh nghiệm chư không phải là nhờ ng khác làm hộ đâu>Bài văn có cảm xuc của mình bao h cũng là hay nhất,cầm bài trả trên tay thấy sương biết bao dù cho điểm ta con thấp đi nữa.Hic.Nói đến lại bùn,điểm văn mình thấp wa'
 
S

seagirl_41119

Chang phải mình đã gợi ý cho bạn rùi sao?Bạn có thể dựa ý vào đó mà viết.Đó không phải là một dàn bài mà nó đơn giản chỉ là những điều mà bài văn của bạn cần nêu bật được.Sau khi tỉnh giấc hoá thành con cá,bạn hãy kết bài lại = một suy nghĩ của mình về việc mất tự do của con cá,có thể kể rằng bạn đã thả con cá đi chẳng hạn
 
S

seagirl_41119

Đề chim nhốt lồng nhé!!!!!!!!!

Vậy là những tia nắng lại xuất hiện trên cửa lồng của tôi-một con chim tội nghiệp vì đã không còn sự tự do.Hàng ngày tôi ngắm nhìn ra bên ngoài và ước ao đc như đồng loại của mình đó là đc bay lượn để khám phá những nơi chân trời xanh ngoài kia.đc ngắm nhìn những ngọn núi con sông thơ mộng của thiên nhiên,đc hoà vào bản đồng ca của những chú chim hoang dã.
Tôi sinh ra đã có đc 1 vẻ đẹp tuyệt vời:có một bộ lông khá đẹp lại còn có một giọng hót tuyệt vời nữa -một giọng hót mà bao loài chim khác ao ước.Tôi là một cô sơn ca xinh xắn,nhưng ngay từ khi con nhỏ tôi đã bị bắt chỉ vì một phút ham chơi,k nghe lời mẹ...thế là từ đó cuộc sống ,môi trường của tôi chỉ còn lại 1 k gian nhỏ hẹp là chiếc lông sắt này đây.Chiếc lồng thật đẹp với những màu sắc sặc sỡ,nó rất hợp với 1 con chim đẹp như tôi nhưng nó lại k hợp với tính cách của tôi tí nào.Tôi thik đc bay lươn ngoài bầu trời và sống tự do cơ.
Hàng ngày tôi đc chăm sóc một cách cẩn thận,từ bữa trưa đến bưa tối,chẳng thiếu bữa nào,thức ăn k hum nào là k thừa.Lúc đầu tôi thấy hp' vì không cần kiếm ăn cũng có cái để ăn nhưng dần dần tôi thấy chán,thức ăn của tôi hum nào cũng giống hum nào,kh có j thay đổi.Thức ăn của con ng cho tôi đc đóng hộp cẩn thận,với hình ảnh một chú chim khá bảnh ở ngoài hộp.Tôi cũng có lúc ao ước đc gặp chàng ấy nhưng thật sự chuyện đó là k thể.Chẳng bít chàng ở đâu,đc tự do bay lượn hay cũng như tôi,bị nhốt vào lồng làm thú vui cho lũ người đáng ghét kia nhỉ?
Tuy sống ở đây khá lâu rùi nhưng thực sự tôi chẳng có cảm tình j với cái gia đình này.Họ chỉ khiến tôi buồn khổ hơn cho số phận nghiệt ngã của mình thui.Tại sao số tôi lại khổ thế?Giá như lúc đó tôi theo mẹ thì đâu đến nỗi.Hic.
Kia rồi ,những ng bạn của tôi đã đến.hum nào cũng vậy họ đậu ngoài cửa sổ và kể cho tôi nghe về những gì họ thấy đc khi bay lượn.Tuy càng nghe càng buồn nhưng tôi vẫn muốn nghe,tôi luôn hi vọng có một ngày đc tự mình khám phá nhưng nếu k thể thì đành cứ thế này mãi thôi,nghe họ kể để nếu có 1 ngày tôi đc như họ tôi cũng có chút hiểu bít về cuộc sống bên ngoài.Nếu h cho tôi 1 điều ước tôi sẽ ước mình đc tự do dù chỉ một ngày và ngay ngày hum sau tôi có chết đi chăng nữa tôi vẫn muốn...vẫn muốn...
Họ kể cho tôi nghe xong rồi lại bay đi để lại tôi trong sự cô đơn đầy đau khổ này.Những ng kia đều k có ở nhà,giá như tôi có thể mở chiếc chốt kia ra nhỉ,chỉ cần nó mở là ước mơ của tôi có thể thực hiện.Bỗng một suy nghĩ loé lên trong đầu tôi.Tiếng chuông cửa báo hiệu đã có ng về.Tôi nằm xuống bất động.1',2' ,3',4'.....vẫn k thấy j.và rồi một tiếng hét vang lên:Con chim chết rồi,mẹ ơi!!!! Đó chính là tiếng thét của thằng nhóc hum nào cũng cho tôi ăn và uống.Nào,mở lồng ra đi,mở đi.Tôi sẽ bay ngay khi chiếc lồng đc hé mở .Tôi đã nghĩ vậy đấy.Thế nhưng chuyện j kia????????Tôi nghe thấy một tiếng khóc ,rất wen ,tôi đã nghe rất nhiều.Đó là tiêng khóc của cậu bé jong như mấy lần cậu bị đánh khóc vậy nhưng hum nay sao nghe khác thế?Cậu ta khóc vì tôi chết sao?Chiếc lồng của tôi từ từ đc hạ xuống.Két!Chiếc chót đã đc mở,thế nào,bay thôi!!Ôi tôi không thể cất nổi chiếc cánh của mình.Lâu rồi k bay hay là do nhưng giọt nước mắt của cậu bé làm cho đôi cánh của tôi trở nên nặng trĩu,k cất lên nổi?Tôi sao ấy nhỉ.Vụt!!!Tôi bay lao ngay ra ngoài cửa sổ.Vậy là tôi đã đc tự do.Nhìn kia,tên đó thật ngóc khi cho rằng tôi đã chết.tooi bay đi khỏi căn nhà đó mà k chút tiếc nuối.
Vậy là cuộc đơif tôi đã có thể thay đổi.Bầu trơi thật trong xanh,khac hẳn với những j tôi thấy đc wa ô cửa sổ.Bầu trời rông lớn wa'.Đang sung sướng thì bỗng một cơn mưa ào tới khiến toi bàng hoàng.Trời trong xanh là thế,tại sao lại....?
Tôi vội vàng bay trở lại ngôi nhà ấy nhưng ôi sao đôi cánh của tôi trở nên nặng vì nước mưa????Tôi k thể.Tôi đang rất đói nữa....
Xoẹt xoẹt.
-Đến h ăn rùi cô sơn ca dễ thương của tôi ơi!!!!
Tôi mở đôi mắt ra thì ra tôi đang mơ,chiêc chốt lồng vẫn vậy,bộ lông của tôi bị ướt vì sự hậu đậu của cậu bé khi cho nước vô trong lồng cho tôi.Vậy ra tôi k hề đc tự do.
Cuộc sống thật tẻ nhạt bít mấy.Những con ng kia sao k thể hỉu lòng tôi nhỉ??????Giá tôi bít nói tiêng ng tôi sẽ xin họ cho tôi đc tự do một ngày,chỉ một ngày thui rùi tôi sẽ quay trở về bên họ như xưa.Những niềm vui trong cuộc sống của tui chẳng lẽ chỉ vậy thui sao?chỉ là ăn và hót,nhảy nhot một cách chán chường trong chiếc lồng này.
Màn đêm buông xuống,lòng tôi càng quạnh vắng ,càng cô đơn,cnagf ao ước nhiều thứ liên wan đến sự tự do.Tôi thấy mệt và muốn dừng lại sự sống cuảminhf nhưng tôi k đủ sức để làm việc đó.
Một luồng sáng xuất hiên trước lồng của tôi,và một ông già hiên ra nói:
-Thơì gian 1 ngày làm chim của con đã hết,con có thể trở lại làm một cô bé như xưa!
Ông già biến mất trước sự ngỡ ngàng của tôi.Và rồi tôi thấy cơ thể mình bỗng lơn lên ,lông chim cũng biến mất.Tôi còn nói đc tiếng ng nưa chứ.Nhìn lại thấy cô chim nhỏ của tôi đang ở trong lồng.Tôi đã đc làm cô chim nhỏ trong một ngày sao?Cô chim đó đã ở cùng tôi suốt 1 năm wa.Có lẽ tôi bít mình đang làm j.Tôi mở chiếc chốt cửa lồng và lên giường đi ngủ.
Sáng hôm sau tỉnh dậy quả thực cô chim k còn đó.Nó đang đậu trên bệ cửa sổ,thấy tôi nó vội bay đi.Tôi mỉm cười và ước răng sự lựa chọn của tôi là k sai.Chúc chim nhỏ của chị sông tốt,Hãy sống tự do như những con chim khác nhé em!Cuộc sống của em k phải trong lồng sắt mà ở ngoài đó đúng k?
Chẳng có j khổ đau hơn sự cô đơn và mất tự do cả.Tôi hiểu rồi,hiểu tất cả rồi.
 
S

seagirl_41119

Bài này mình chưa viết ra giấy mà nghĩ đến đâu post đến đó nên từ ngữ câu cú chưa hay lắm,bạn đọc và thay đổ sao cho phù hợp nhé.
 
C

congchualolem_b

Theo bn kia nói là về chú gà chọi tên "Oanh lịêt" chứ k phải chú sơn ca, với lại theo tớ nghĩ khi làm bài này bn cần kể lại đã bị bắt như thế nào? khung cảnh xung quanh lạ lẫm thế nào trong lần đầu bn đến? sự chăm sóc của những ng đó thế nào?sự phản kháng chống lại việc giam giữ đc thể hiện bằng những hành động nào và bn đã bị kịêt sức dần dần ra sao?kết cục bn đã đc thả thế nào hay vẫn còn bị nhốt...v..v đó là ý chính mà cần phải có trong bài các bn tham khhảo nhá.Còn về chú gà chọi Oanh liệt đó bn cũng nhắc tới những tình tiết tương tự nhưng có xen vào cảm xúc và suy nghĩ khi bị nhốt khi cậu chủ đối xử với mình như thế.....chúc bn làm tốt
 
Top Bottom