Ngàn đời ngàn kiếp yêu em....

D

dinhducquy

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Anh Nhớ em Nhiều Lắm em Biết Không

Có những lúc anh nhớ em nhớ thật nhiều.........
em có biết không em.....(?)............

Bao ngày qua,
anh đau khổ và************************************************..
đã nuốt rất nhiều nước mắt...............
anh ước mọi việc vẫn chưa xảy ra...........
Không, không phải thế..........
Anh ước anh chưa từng gặp em......
em yêu àh.......................
Nếu ngày ấy anh đừng ngu ngốc,
anh đừng đến cạnh em để làm quen thì giờ này mọi chuyện đâu như vậy.......

Có phải anh ngu ngốc không em???....................
Mọi chuyện đều do anh cả đúng không em???......
Uh đúng rồi, do anh cả thôi.
Trách ai cơ chứ, trách ai đây?
Không thể trách ai được vì mọi chuyện chỉ tại anh......
Em biết không anh thú nhận trong nước mắt đấy.........

Đau quá..........
thật đau khi nghe lại bài hát của chúng mình...........
anh đã hối hận khi xóa bỏ bài hát em hát tặng anh,
hối hận lắm em àh..............
Làm sao đây?
Làm sao để anh quên lời bài hát ấy...........
làm sao để anh quên số điện thoại ấy..........
làm sao để anh quên giọng nói ấy..........
làm sao để anh quên nụ cười ấy************************************************.
làm sao để anh quên bóng dáng ấy..................
làm sao************************************************............
làm sao************************************************.
và phải làm sao đây hả em************************************************...

Anh ngồi đây viết mọi thứ qua sự mù mờ của dòng nước mắt.......
Anh đã cố gắng,
cố gắng không nghĩ, không nhớ và không khóc nữa.....
thế nhưng anh đã quá yếu đuối..................
hay vì anh nhu nhược hả em?????

Mọi người nghĩ anh mạnh mẽ,
nghĩ anh kiên cường,
nghĩ anh vô cảm và.................
em cũng nghĩ thế phải không.....(?)......
Anh không có đâu em àh,..........
trái tim anh vẫn biết đau mà,
nước mắt anh vẫn có thể rời mà,
lòng anh vẫn biết mình đang lạnh mà....

Anh không kiên cường mạnh mẽ hay vô cảm....
Anh vẫn là thằng nhóc ngày nào thôi...
Chỉ có điều anh không còn vui như trước nữa......
Anh không cười nhiều nữa,
anh không thấy hạnh phúc nữa,
anh chẳng còn thấy gì vui ở đời nữa kể từ lúc đó.....
Mọi thứ dồn ép anh đến một nơi lạnh lẽo tăm tối.......
anh chỉ cần một tia sáng nhỏ về niềm tin thôi anh sẽ thoát khỏi nơi ấy.......
Nhưng chẳng còn ánh sáng về niềm tin trong em nữa từ dạo ấy....

Em ơi anh phải làm gì đây?
Anh không thể chạy đến bên em

....ôm chầm lấy em cầu xin sự tha thứ hay thương hại.
Nhưng anh lại rất muốn được là 0x yêu trong vòng tay của em.......

Anh khó xử quá,
Anh bứt rứt quá..................
Qua điện thoại anh nhận ra tiếng của em,
rất ấm áp và ngọt ngào..............
Nhưng anh thì chẳng thể nói được lời nào vì sợ...........
anh sợ mọi thứ sẽ lại gợi lên và rồi sẽ lại như thế này.............
đó là theo chiều hướng tốt.

Nếu theo chiều hướng xấu có lẽ...
anh sẽ trở nên rẻ tiền và đáng khinh trong đôi mắt em.....
Không, anh không muốn mình trở nên rẻ tiền trong mắt em.........
Có lẽ anh sẽ phải luẩn quẩn với cái vòng này mãi thôi...........
Khi nào anh tìm được tia sáng niềm tin ấy một lần nữa hả em.....(?)....
Ai sẽ đem nó đến cho anh đây????????????
 
Top Bottom