A
amaranth
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Xưa con còn ở quê mình
Người quê chân chất nghĩa tình có nhau
Một lần theo bạn chăn trâu
Thấy cây “mai” trắng nở sau vườn nhà
Con về hỏi mẹ hỏi ba
“Cây gì hoa trắng, mượt mà sắc hoa”?
Mẹ cười, khẽ cất lời ca
(Tháng hai, con cứ ngỡ là gió thu)
“Bướm vàng đậu nhánh mù u
Lấy chồng càng sớm lời ru càng buồn
Một lời con phải nhớ luôn,
Dù trong sóng gió, chớ buông thân mình”
…
Nay con trót vướng vào tình
Bỏ thuyền học vấn chênh vênh giữa dòng
Lần đầu rung động trong lòng
Tin người, con đã thắm nồng trọn trao
Để rồi mưa gió lao xao
Gió thu, con nhớ năm nào… tháng Hai
Mù u hoa nở trắng cây…
Tình con nay cũng đến ngày “đơm hoa”
Lạnh lùng chi bấy… người ta:
“Cô liệu cho chóng, kẻo mà thiệt thân!”
Ngày xưa chăn gối ái ân
Con nào có biết thế nhân vô tình
Lệ rơi thánh thót muôn nghìn
Gục trên trang giấy, thương mình rưng rưng
Con mơ thấy lửa bập bùng…
Trẻ thơ cất tiếng: “mẹ đừng giết con!”
Má hồng lỡ mất dấu son
Thuyền đà khép ván, thôi còn biết sao
…
Đêm nay thổn thức nghẹn ngào
Nhớ ôi câu hát năm nào mẹ ru
“Bướm vàng đậu nhánh mù u…”