Cơ cấu kinh tế hai tầng là một chủ nghĩa kinh tế được đề xuất bởi nhà kinh tế người Nhật Bản, Rōichi Hirano, năm 1956. Nó cho rằng một xã hội kinh tế được chia thành hai tầng: một tầng là kinh tế truyền thống với nền kinh tế nông nghiệp và thủ công; và một tầng kinh tế hiện đại với nền kinh tế công nghiệp và khoa học kỹ thuật.
Trong quá trình tăng trưởng kinh tế, Nhật Bản đã sử dụng chủ nghĩa kinh tế hai tầng để tập trung vào việc phát triển kinh tế công nghiệp, đặc biệt là công nghiệp sản xuất và đầu tư vào công nghệ cao, trong khi vẫn giữ nền kinh tế nông nghiệp và thủ công để hạn chế sự thay đổi quá nhanh trong xã hội và tạo ra nguồn lao động rộng rãi cho công nghiệp hiện đại. Nó giúp Nhật Bản tăng trưởng kinh tế mạnh mẽ trong thập kỷ sau Chiến tranh thế giới II.