Tâm sự Mình đang có dấu hiệu tái phát trầm cảm

TrnT Uyên

Học sinh mới
Thành viên
18 Tháng mười 2022
7
15
16
17
Huyện Con Cuông
Nghệ An
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Mình đang có dấu hiệu tái phát trầm cảm, lần bệnh trước của mình đã cách đây 2 năm rồi.
Mình không biết lý do cụ thể là từ đâu, có lẽ là do chuyển cấp, một ít áp lực từ bên ngoài đã khiến vết sẹo mà trầm cảm mang lại cho mình, vốn đã lành nay lại bị xé rách và rỉ máu từng chút một.
Mình ngồi ở trong lớp học, giây trước còn đang nói chuyện với bạn bè, trong một phút lơ đãng vì bài học trên bảng, mình nhớ đến những khiển trách nhỏ của gv. Nó vốn không là gì cả, điều chỉnh một chút sẽ ổn thôi, nhưng cảm xúc của mình bỗng bị phóng đại lên, mình tự bóc ra những sai lầm của bản, mình tự tạo cho bản thân một viễn cảnh, chìm vào lo âu và tuyệt vọng bất tận không biết đến từ đâu.
Rồi mình thoát ra khỏi trạng thái đó, và nhận ra đó là gì.
Mình rất sợ trầm cảm, mình sợ bản thân bị dày vò bởi nó. Bị bóng tối nhấn chìm mới biết quý giá ánh mặt trời, nhất là đối với một người đã bò ra khỏi bóng tối và đang đứng dưới ánh mặt trời như mình, nay lại có nguy cơ rơi xuống vực thẳm lần nữa.
Mình đã từng rất tự hào vì tự chữa khỏi trầm cảm cho bản thân, cuộc sống hậu trầm cảm tươi đẹp tới nỗi mình cho rằng chỉ cần mình mãi tích cực như vậy thì sẽ không bao giờ bị trầm cảm nữa.
Nhưng cuộc sống mà, có lần một thì dễ có lần hai. Những dấu hiệu gần đây đã dội một gáo nước lạnh lên đầu mình, xé rách ảo tưởng tốt đẹp của mình, càng bất lực hơn nữa là, mình đã không thể tự điều chỉnh cảm xúc của bản thân. Suy nghĩ của mình khi bình thường và khi chìm vào trạng thái nó giống như hai con người khác nhau vậy, bình thường càng tích cực thì trạng thái trầm cảm càng căng thẳng và lo âu.
Mình gần đây ngủ rất nhiều, và thường ngủ mãi không tỉnh giữa chừng dù là ngủ hơn tám tiếng, tình trạng này đã xảy ra sớm hơn tình trạng lo âu nên mình đã không để ý đến, mình đã không biết đó là dấu hiệu khác của trầm cảm vì lần bệnh trước của mình ngược lại, một ngày chỉ ngủ bốn tiếng.
Bây giờ mình thực sự rất bất lực, nhìn những dòng nhật ký mình viết khi lâm vào trạng thái lo âu, mình càng lo ngày mà mình tái phát hoàn toàn sẽ tới gần.
 

Thu Phương 195

Học sinh chăm học
Thành viên
11 Tháng sáu 2020
583
1
1,026
146
Hà Nam
Tư vấn cộng đồng
Có lẽ b nên đặt báo thức ngủ đủ số tiếng mình đặt ra. Rất khó nhưng mình cố gắng dậy sớm buổi sáng, ăn sáng đầy đủ, làm việc nhà cho quên đi mọi thứ lo âu. Khi ngủ quá nhiều thực sự cũng rất mệt, não cứ đơ cả ra ấy. Những lúc khó chịu mình cũng có thể bộc phát ra mà k cần cố gắng kiềm chế nữa. Vui thì cười, buồn thì khóc, tức thì nói ra hoặc hét(nếu có thể). Bộc lộ cảm xúc thật của mình như 1 đứa trẻ có lẽ sẽ phần nào giúp b thoải mái hơn chút. Những lúc bức bối trong người mình hay uống nước lọc, nước dừa, ăn chuối chín(chuối giúp giảm stress thì phải).
Mình thích ngắm bầu trời nên chiều chiều thi thoảng mình hay đi lượn rồi ngắm nhìn mây trời, chụp lại ảnh lúc mặt trời lặn. Nhìn những bức ảnh đẹp cũng rất yên bình.
Để thoát khỏi trạng thái của b mình cũng biết và hiểu sẽ rất khó nhưng nếu có thể hãy gạt nó sang 1 bên và lao vào làm việc chân tay, mệt là lăn ra ngủ chả nghĩ được gì thêm nữa.
Mong b có thể thoát khỏi nó mãi mãi. Gửi b 1 cái ôm. Dù thế nào cũng luôn nở nụ cười nhé!!
 
  • Love
Reactions: TrnT Uyên

TrnT Uyên

Học sinh mới
Thành viên
18 Tháng mười 2022
7
15
16
17
Huyện Con Cuông
Nghệ An
Có lẽ b nên đặt báo thức ngủ đủ số tiếng mình đặt ra. Rất khó nhưng mình cố gắng dậy sớm buổi sáng, ăn sáng đầy đủ, làm việc nhà cho quên đi mọi thứ lo âu. Khi ngủ quá nhiều thực sự cũng rất mệt, não cứ đơ cả ra ấy. Những lúc khó chịu mình cũng có thể bộc phát ra mà k cần cố gắng kiềm chế nữa. Vui thì cười, buồn thì khóc, tức thì nói ra hoặc hét(nếu có thể). Bộc lộ cảm xúc thật của mình như 1 đứa trẻ có lẽ sẽ phần nào giúp b thoải mái hơn chút. Những lúc bức bối trong người mình hay uống nước lọc, nước dừa, ăn chuối chín(chuối giúp giảm stress thì phải).
Mình thích ngắm bầu trời nên chiều chiều thi thoảng mình hay đi lượn rồi ngắm nhìn mây trời, chụp lại ảnh lúc mặt trời lặn. Nhìn những bức ảnh đẹp cũng rất yên bình.
Để thoát khỏi trạng thái của b mình cũng biết và hiểu sẽ rất khó nhưng nếu có thể hãy gạt nó sang 1 bên và lao vào làm việc chân tay, mệt là lăn ra ngủ chả nghĩ được gì thêm nữa.
Mong b có thể thoát khỏi nó mãi mãi. Gửi b 1 cái ôm. Dù thế nào cũng luôn nở nụ cười nhé!!
Thu Phương 195Cảm ơn chị nhiều, đây là lời khuyên tốt nhất mà ngày hôm nay em nhận được.
Chúc chị một buổi tối vui vẻ ❤️
 
  • Love
Reactions: Thu Phương 195

yuper

Cựu Mod Sinh
Thành viên
TV BQT quản lý tốt nhất 2016
TV ấn tượng nhất 2017
19 Tháng bảy 2011
2,687
1,924
539
Mình đang có dấu hiệu tái phát trầm cảm, lần bệnh trước của mình đã cách đây 2 năm rồi.
Mình không biết lý do cụ thể là từ đâu, có lẽ là do chuyển cấp, một ít áp lực từ bên ngoài đã khiến vết sẹo mà trầm cảm mang lại cho mình, vốn đã lành nay lại bị xé rách và rỉ máu từng chút một.
Mình ngồi ở trong lớp học, giây trước còn đang nói chuyện với bạn bè, trong một phút lơ đãng vì bài học trên bảng, mình nhớ đến những khiển trách nhỏ của gv. Nó vốn không là gì cả, điều chỉnh một chút sẽ ổn thôi, nhưng cảm xúc của mình bỗng bị phóng đại lên, mình tự bóc ra những sai lầm của bản, mình tự tạo cho bản thân một viễn cảnh, chìm vào lo âu và tuyệt vọng bất tận không biết đến từ đâu.
Rồi mình thoát ra khỏi trạng thái đó, và nhận ra đó là gì.
Mình rất sợ trầm cảm, mình sợ bản thân bị dày vò bởi nó. Bị bóng tối nhấn chìm mới biết quý giá ánh mặt trời, nhất là đối với một người đã bò ra khỏi bóng tối và đang đứng dưới ánh mặt trời như mình, nay lại có nguy cơ rơi xuống vực thẳm lần nữa.
Mình đã từng rất tự hào vì tự chữa khỏi trầm cảm cho bản thân, cuộc sống hậu trầm cảm tươi đẹp tới nỗi mình cho rằng chỉ cần mình mãi tích cực như vậy thì sẽ không bao giờ bị trầm cảm nữa.
Nhưng cuộc sống mà, có lần một thì dễ có lần hai. Những dấu hiệu gần đây đã dội một gáo nước lạnh lên đầu mình, xé rách ảo tưởng tốt đẹp của mình, càng bất lực hơn nữa là, mình đã không thể tự điều chỉnh cảm xúc của bản thân. Suy nghĩ của mình khi bình thường và khi chìm vào trạng thái nó giống như hai con người khác nhau vậy, bình thường càng tích cực thì trạng thái trầm cảm càng căng thẳng và lo âu.
Mình gần đây ngủ rất nhiều, và thường ngủ mãi không tỉnh giữa chừng dù là ngủ hơn tám tiếng, tình trạng này đã xảy ra sớm hơn tình trạng lo âu nên mình đã không để ý đến, mình đã không biết đó là dấu hiệu khác của trầm cảm vì lần bệnh trước của mình ngược lại, một ngày chỉ ngủ bốn tiếng.
Bây giờ mình thực sự rất bất lực, nhìn những dòng nhật ký mình viết khi lâm vào trạng thái lo âu, mình càng lo ngày mà mình tái phát hoàn toàn sẽ tới gần.
TrnT UyênTrầm cảm có thể tái phát, em liên hệ đường dây nóng ngày mai để được tư vấn xem nhé, đã bị rồi dễ bị tiếp lắm, nên điều trị và phòng ngừa cho đúng nha em

Em search trên gu gồ là ra đó
 
Last edited:

congchuatuyet204

Cựu Mod Cộng đồng
Thành viên
TV BQT được yêu thích nhất 2016
12 Tháng mười một 2010
2,685
9,828
929
Đắk Lắk
Mình đang có dấu hiệu tái phát trầm cảm, lần bệnh trước của mình đã cách đây 2 năm rồi.
Mình không biết lý do cụ thể là từ đâu, có lẽ là do chuyển cấp, một ít áp lực từ bên ngoài đã khiến vết sẹo mà trầm cảm mang lại cho mình, vốn đã lành nay lại bị xé rách và rỉ máu từng chút một.
Mình ngồi ở trong lớp học, giây trước còn đang nói chuyện với bạn bè, trong một phút lơ đãng vì bài học trên bảng, mình nhớ đến những khiển trách nhỏ của gv. Nó vốn không là gì cả, điều chỉnh một chút sẽ ổn thôi, nhưng cảm xúc của mình bỗng bị phóng đại lên, mình tự bóc ra những sai lầm của bản, mình tự tạo cho bản thân một viễn cảnh, chìm vào lo âu và tuyệt vọng bất tận không biết đến từ đâu.
Rồi mình thoát ra khỏi trạng thái đó, và nhận ra đó là gì.
Mình rất sợ trầm cảm, mình sợ bản thân bị dày vò bởi nó. Bị bóng tối nhấn chìm mới biết quý giá ánh mặt trời, nhất là đối với một người đã bò ra khỏi bóng tối và đang đứng dưới ánh mặt trời như mình, nay lại có nguy cơ rơi xuống vực thẳm lần nữa.
Mình đã từng rất tự hào vì tự chữa khỏi trầm cảm cho bản thân, cuộc sống hậu trầm cảm tươi đẹp tới nỗi mình cho rằng chỉ cần mình mãi tích cực như vậy thì sẽ không bao giờ bị trầm cảm nữa.
Nhưng cuộc sống mà, có lần một thì dễ có lần hai. Những dấu hiệu gần đây đã dội một gáo nước lạnh lên đầu mình, xé rách ảo tưởng tốt đẹp của mình, càng bất lực hơn nữa là, mình đã không thể tự điều chỉnh cảm xúc của bản thân. Suy nghĩ của mình khi bình thường và khi chìm vào trạng thái nó giống như hai con người khác nhau vậy, bình thường càng tích cực thì trạng thái trầm cảm càng căng thẳng và lo âu.
Mình gần đây ngủ rất nhiều, và thường ngủ mãi không tỉnh giữa chừng dù là ngủ hơn tám tiếng, tình trạng này đã xảy ra sớm hơn tình trạng lo âu nên mình đã không để ý đến, mình đã không biết đó là dấu hiệu khác của trầm cảm vì lần bệnh trước của mình ngược lại, một ngày chỉ ngủ bốn tiếng.
Bây giờ mình thực sự rất bất lực, nhìn những dòng nhật ký mình viết khi lâm vào trạng thái lo âu, mình càng lo ngày mà mình tái phát hoàn toàn sẽ tới gần.
TrnT UyênHơn 5 năm trc chị cũng bị trầm cảm, đang ở mức độ nhẹ. Nhưng thực ra dù nặng hay nhẹ thì bệnh này đều rất dễ tái lại nếu như k có ng đồng hành.
E đã nhận ra đc thay đổi của bản thân và muốn mình k rơi vào tình trạng như trc thì e hãy thử thay đổi mình 1 chút xem.
Hoà mình vào thiên nhiên là 1 ý tưởng k tồi em ạ. Hôm nay tâm trạng c khá tệ, chị được chồng đưa đến 1 khu sinh thái. Tách mình khỏi ồn ào của thành phố, chỉ để mình ngắm nhìn và lắng nghe cây cỏ. Đấy là 1 cách để em cho bản thân mình đc "nghỉ dưỡng"
EE6A89D7-9CDD-45C1-9AE4-9B7B6A034B05.jpeg

62778681-64EB-438B-994F-32EE29E45BCE.jpeg

Đó là lúc e lắng nghe chính mình và để bản thân thư giãn. Cây cỏ k biết tạo áp lực cho em nên cứ thoải mái đi nhé. Hơi thở của chính rất thông minh đấy em. Đến một nơi rộng lớn, xoá bớt suy nghĩ tiêu cực nhé.

Còn việc e ngủ nhiều e có thể nhờ ba mẹ e đánh thức e dậy đúng giờ. Và tất nhiên cũng nên chia sẻ điều e đang gặp phải cho ba mẹ nữa nhé. Ba mẹ sẽ là ng đồng hành tuyệt vời với em.
Chúc em nhanh khoẻ.
 

Marcco

Cựu TMod Cộng đồng
Thành viên
30 Tháng sáu 2022
394
1,273
116
Nghệ An
Nghệ An
Mình đang có dấu hiệu tái phát trầm cảm, lần bệnh trước của mình đã cách đây 2 năm rồi.
Mình không biết lý do cụ thể là từ đâu, có lẽ là do chuyển cấp, một ít áp lực từ bên ngoài đã khiến vết sẹo mà trầm cảm mang lại cho mình, vốn đã lành nay lại bị xé rách và rỉ máu từng chút một.
Mình ngồi ở trong lớp học, giây trước còn đang nói chuyện với bạn bè, trong một phút lơ đãng vì bài học trên bảng, mình nhớ đến những khiển trách nhỏ của gv. Nó vốn không là gì cả, điều chỉnh một chút sẽ ổn thôi, nhưng cảm xúc của mình bỗng bị phóng đại lên, mình tự bóc ra những sai lầm của bản, mình tự tạo cho bản thân một viễn cảnh, chìm vào lo âu và tuyệt vọng bất tận không biết đến từ đâu.
Rồi mình thoát ra khỏi trạng thái đó, và nhận ra đó là gì.
Mình rất sợ trầm cảm, mình sợ bản thân bị dày vò bởi nó. Bị bóng tối nhấn chìm mới biết quý giá ánh mặt trời, nhất là đối với một người đã bò ra khỏi bóng tối và đang đứng dưới ánh mặt trời như mình, nay lại có nguy cơ rơi xuống vực thẳm lần nữa.
Mình đã từng rất tự hào vì tự chữa khỏi trầm cảm cho bản thân, cuộc sống hậu trầm cảm tươi đẹp tới nỗi mình cho rằng chỉ cần mình mãi tích cực như vậy thì sẽ không bao giờ bị trầm cảm nữa.
Nhưng cuộc sống mà, có lần một thì dễ có lần hai. Những dấu hiệu gần đây đã dội một gáo nước lạnh lên đầu mình, xé rách ảo tưởng tốt đẹp của mình, càng bất lực hơn nữa là, mình đã không thể tự điều chỉnh cảm xúc của bản thân. Suy nghĩ của mình khi bình thường và khi chìm vào trạng thái nó giống như hai con người khác nhau vậy, bình thường càng tích cực thì trạng thái trầm cảm càng căng thẳng và lo âu.
Mình gần đây ngủ rất nhiều, và thường ngủ mãi không tỉnh giữa chừng dù là ngủ hơn tám tiếng, tình trạng này đã xảy ra sớm hơn tình trạng lo âu nên mình đã không để ý đến, mình đã không biết đó là dấu hiệu khác của trầm cảm vì lần bệnh trước của mình ngược lại, một ngày chỉ ngủ bốn tiếng.
Bây giờ mình thực sự rất bất lực, nhìn những dòng nhật ký mình viết khi lâm vào trạng thái lo âu, mình càng lo ngày mà mình tái phát hoàn toàn sẽ tới gần.
TrnT Uyêna đầu tháng tư anh cũng bị trầm cảm nhẹ do áp lực học tập + bạn bè anh lúc đó nghĩ a là đứa xui nhất thế giới thậm chí một vài điều tiêu cực lướt qua trong đầu. Anh cố gắng thoát ra khỏi các mối quan hệ không phù hợp bản thân, giao lưu làm quen nhiều người bạn mới, sống tích cực hơn, suy nghĩ thoáng hơn xíu. Nói miệng thì dễ nhưng làm mới khó, em có thể làm từ từ, từng chút một rồi nó sẽ đỡ hơn, em sống vui vẻ thì cuộc sống sẽ vui vẻ theo á cố lên nè cô gái
 
  • Love
Reactions: TrnT Uyên
Top Bottom