27/7/2019
Gửi t, m và tình bạn của chúng ta
T đã đắn đo rất nhiều, cực nhiều về việc có nên viết bài viết này không...Nhưng m ạ...T phải viết...T cũng không biết là mình có muốn m đọc được bài này không , nếu ông trời muốn cho m đọc được thì m sẽ đọc được thôi...Có thể m đọc xong m sẽ thấy t ích kỉ, chuyện bé xé ra to hoặc thấy tính t trẻ con nhưng những điều này t đã giữ trong lòng rất lâu rồi.
M ạ...Lâu lắm r t mới vào lại gmail...Có mấy cái thông báo của diễn đàn về hội thoại m gửi đến mà t chưa đọc từ năm 2017...Khi đọc những câu đó lòng t dấy lên một cảm giác rất lạ...Có hoài niệm, có buồn, có chua xót...T vẫn thích tình bạn của t và m thời đó hơn....Không có tính toán mà lại trẻ con ra sao ấy...Chuyện gì t với m cũng kể cho nhau...Chỉ cần nhìn là biết t hoặc m đang nghĩ gì...Chuyện kể cả ngày cũng không hết...Năm đó t và m có rất nhiều điểm chung...M còn nhớ ngày mà t với m lên văn phòng nhận điểm thi hsg năm lớp 9 không...Cầm tờ điểm trên tay mà t không tin nổi vào mắt mình...M cũng vậy...Hai đứa chạy một mạch về lớp báo điểm với niềm vui vỡ òa...Năm đó t với m ngồi cùng bàn , bây giờ cũng thế mà sao t lại chẳng tìm đc cái cảm giác thân thiết lúc ấy nữa...Năm đó t và m tự hỏi không biết lên cấp 3 t vs m có thân với nhau như xưa nữa không và bây giờ có lẽ t , m đã biết được kết quả rồi...
Năm lên lớp 10 t không học cùng lớp với m...Ngày nộp học và nhận lớp cũng là m đi với t...T sợ t k vô đc A2, m động viên t ns t chắc chắn sẽ vô đc...Và t đã vô đc r đó...Học đc vài tháng ...M có bạn mới và t cũng vậy...Vì khác lớp nên thời gian chơi với nhau không nhiều, chỉ là những lần đi học rồi đi về...Tình bạn của t vs m vẫn như lúc trc...M biết không, có chuyện chi xảy ra hoặc chuyện chi đáng nhớ thì t phải dặn lòng là khi nào đi học sẽ kể cho m...Nhưng có một điều mà m không biết, m này, t ghen tị với m lắm đó, khi 2 đứa chơi thân với nhau nhưng m thì giỏi mà t thì ngược lại...Khát vọng lên A1 của t không nhiều chỉ muốn sau này tìm đc trường đại học tốt, nhưng lúc đó lại có thêm một lí do để t muốn vào a1 đó là tình bạn. Mấy tháng cuối năm t học ngày học đêm, đêm nào cũng thức đến 2h sáng...Mọi sự cố gắng và khát khao đó t đều dấu trong lòng...t sợ khi nói ra rồi t lại không thực hiện được...Ngày thầy ns t đc 5,5 điểm toán...T rất buồn m ạ, hôm đó t không nói với ai hết, t ra nhà xe mà nc mắt chảy, khi đó chỉ muốn khóc thật to thôi.M là ng đầu tiên mà t ns...Rồi m cũng an ủi, m ns mấy đứa lớp m đứa nào bao nhiêu điểm, r điểm sàn cỡ 22...Trưa về t chưa kịp ăn cơm mà onl fb hỏi điểm lí hóa...Có thể m cảm thấy rất gì và này nọ ...Nhưng đối với t đây là cơ hội cuối cùng rồi...M là ng đầu tiên t nói điểm đó...Ngày tổng kết cũng như bao ngày khác...Nhưng lúc nhận lại lớp t lại khóc...T khóc không phải là vì nhớ A2, t khóc cho Trang Diện Chi...T biết khi t và 3 đứa nó không học cùng lớp nữa cũng đồng nghĩa với việc t chỉ còn một đứa để tâm sự, chuyện trò mỗi ngày là m thôi đó.
Nhưng mọi chuyện không như mong đợi...Mấy tháng nay đối với t là một khoảng thời gian cực kì áp lực...Từ việc học cho đến gia đình...T cần một người tâm sự m ạ...Người đầu tiên t nghĩ đến là m...Lớp mới này t không thân với ai trừ mấy đứa Tân Thành và A2 sang...M biết tại sao mỗi khi đến lớp t lại cầm vở ra ghi không, t không muốn đến lớp sớm...T sợ cái cảm giác mà t với mấy đứa không cùng một thế giới...T sợ cái cảm giác khi m và Linh nói chuyện mà t không tìm được điểm chung nào giữa 2 đứa bây để tham gia...T sợ cái cảm giác thấy 2 đứa bây thảo luận làm t nhớ đến lúc trc t vs m cũng có một khoảng thời gian như vậy...Có nhiều bài t không biết làm...T muốn hỏi m nhưng lại sợ m cảm thấy t phiền...Vì điều đó mà lúc về nhà t ăn rồi học, không rời cái bàn học and máy tính....Học đến khuya...Nhưng sáng đến lp t lại ns với bây là tối qua t đọc truyện xem phim...T cũng k bt là tại sao t lại ns vs bây như thế nữa...Có lẽ kẻ sau cùng có cố gắng nỗ lực đến mấy thì học cũng không nói ra, khi nói ra rồi mà k thấy tiến bộ thì họ sẽ sợ bj ng khác cười chê...T cũng chỉ muốn giỏi hơn để có thể có điểm chung với 2 đứa bây khi đến lớp...Nhưng mọi sự cố gắng đó hình như không được đáp lại rồi...Càng ngày t càng đuối r m ạ...
T nhắn tin kể vs mấy đứa kia rằng t thấy bơ vơ lắm....Quân nớ đều nói là có m đó thì răng lại bơ vơ...Đọc mà nghẹn m ạ...
T sẽ không trách m thay đổi vì t cũng không biết là t thay đổi như thế nào...T thay đổi trc hay m trc...Có lẽ bây giờ tình bạn của chúng ta cũng trở thành tình bạn bình thường rồi...Ngoài việc đi học cùng nhau thì t với m thật sự hết điểm chung rồi...Nói là đi về cùng vậy nhưng trên đường chẳng ai nói với ai câu nào...Nhiều lúc t cảm thấy t vs m còn không thân bằng m vs Bình...Chẳng lẽ tình bạn của chúng ta chỉ đến từng này thôi sao
Có thể đối với m tình bạn này có cũng được mà không có cũng đc nhưng đối với t đây là tình bạn duy nhất và cuối cùng đối với t bây giờ...Có nhiều đêm t nằm mà rơi nước mắt m ạ...Khi mà mình không thông minh, học không giỏi, nhìn bây làm bài tập mà t tự hỏi tại sao bây lại làm được mà t thì không....T đã cố gắng rất nhiều nhưng may mắn k được mỉm cười vs t cho lắm....T sợ t đem lại kì vọng cho bố mẹ t quá lớn rồi lại tự mình dập tắt....Nếu là mấy năm trc thì t sẽ kể cho m nghe rồi nhưng bây giờ t lại k có đủ can đảm để nói với m những lời này....Áp lực học tập lại cộng thêm việc sợ mất cả cái tình bạn duy nhất này...Nó dồn thành một cục trong lòng luôn m ạ...Không nói đc vs m nên t quyết định viết bài viết này...
T hi vọng chúng ta sẽ như lúc trc...Nếu không đc như lúc trc thì t chúc m thành công trên con đường mà m đã chọn
Không biết đến khi nào t với m mới ngồi lại một chỗ và tự hỏi" KHÔNG BIẾT T VS M LÊN ĐẠI HỌC CÓ THÂN VỚI NHAU NỰA KHÔNG" T mong đây không phải là câu hỏi của riêng t.
Đây sẽ là lần cuối cùng t viết cho tình bạn của chúng ta.....
M ƠI...T MỆT LẮM RỒI