Nhật ký Loãng

K

kuckutkute

Đếch phải mod :|

Mệt lắm :M062:



Cần chỗ dựa :|

Sống lỏng lẻo chênh vênh và không mục đích quá rồi......


---------------------
Nhàm , chẳng còn gì để viết ...
 
K

kuckutkute

9 thể dục :-o Gì chứ cái môn hét, thét lác thì ăn 9 là vô tư ;;)

___________________________



Ra đường nhìn thấy toàn tiền là tiền ;;) Thế mà túi mình thì ứ thấy đâu ;;)
Bị sống ảo mới chán chứ ;;) cứ tưởng tiền của ai cũng là của mình :khi:


Sắp thi HSG đến nơi ;;)
Toán văn anh vỏ chuối hết cả =((


Nẫu cả ruột :-S


Ghét mấy thằng giỏi hơn mình thế ;;)

Ghét thật ý ;;)
 
T

tomandjerry789

Cái cô này tự sướng vui nhỉ! ;)) ...............................................................
 
F

freakie_fuckie

Ờ thì ngàn năm vẫn thế..cái số kiếp của giai nhân lúc nào mà chẳng lận đận long đong, muôn vàn sầu khổ. Thị Tẹt, chẳng biết nàng có phải *giai nhân* không, chỉ biết nàng ngày than, chiều trách, nếu tối được ở cùng nàng, chắc chắn còn nghe nàng ca cẩm nhiều nữa...Mà nàng kêu...nàng kêu gì ? Có giời mới biết , toàn vặt vãnh linh tinh, "giai nhân" kêu than nhiều quá, hoạ chăng trời giận , trời gán cho cái kiếp long đong ?
Quanh năm ngồi với nàng, thuộc lòng lời nàng oán như thuộc lời ru của mẹ..Nhức đầu lắm cơ nàng ơi, nàng có hiểu cho tôi ? Nhắc thì nàng thờ ơ lạnh nhạt : số kiếp long đong, giai nhân liễu yếu đào tơ, gặp sầu thì thở than, cái lẽ tự nhiên ấy, chẳng nhẽ đồng chí đầu đất mà không hiểu ?" Đúng là chuyên văn :| Chỉ toàn...chỉ toàn mấy cái ngơ ngơ vớ vẩn ...
Tội cái tai ta :( Khổ thế mà cô không cho đổi chỗ :"< cứ đà này thì thoát sao cái bệnh thở than lây như dịch cúm của nàng :-<~
________________


Học hành thuận buồm xuôi gió nên cũng chẳng thấy lo :"> Khổ thế cơ, cái bản chất yêu hiện tại, chẳng màng tương lai là thế :"> Sao mà sửa :">
Ừ thì cứ ra sao thì ra ;;) Sống chết có số cả ;;) Trời chắc thương mà cho thi cử an lành ;;) Trời nào nỡ ghét em ;;) Em nào phải giai nhân mà giời ghét ;;) Giời nhỉ :">
~~~~~~~~



Tiếc thay những hành động táo bạo không lôi cổ mình lên khỏi mớ tầm thường
Bí bách trăm bề :-<
 
K

kuckutkute

Ơi ơi long đong, ơi ơi *bạc mệnh* =)) .


Ta ghét tất cả :)) Ta khinh hết thảy =)) Bỏ tất, bỏ tất giời ơi
Ôm mộng lên trăng mà sống ... ?!
 
H

hardyboywwe

Ơi ơi long đong, ơi ơi *bạc mệnh* =)) .


Ta ghét tất cả :)) Ta khinh hết thảy =)) Bỏ tất, bỏ tất giời ơi
Ôm mộng lên trăng mà sống ... ?!

sao lại chán đời dữ zậy hả em ;))
nhớ ngay xưa Chế Lan Viên đã từng nói
....................Hãy cho tôi 1 tinh cầu giá lanh
.....................1 vì sao trơ trọi cuối trời xa
em làm anh nhớ đến bài thơ này,nó tên là những sợi tơ lòng.Được sống trên thế gian này là niềm vinh hạnh,vui lên đi cưng! :))
 
Last edited by a moderator:
F

freakie_fuckie

@ Hard ;;) Đời như đàn, cần có lúc khoan lúc nhặt ;;) Thỉnh thoảng phải chán một tí để biết nâng niu những khoảnh khắc yêu đời chứ 8-}

-----------------------------------------------------------------

Nhớ lại hồi lớp 3 là đã quyết thề với đời rằng sẽ chỉ yêu những thằng không quá khổ :))
Giờ vẫn thế..cái cảm giác được bảo vệ người ta sao sung sướng lắm thay ;;)

Ước vọng cao cả thế mà hôm nay bị người ta cười sặc sụa :| Cười gì mà cười, viêc gì phải cho tay lên cọ cọ cái đầu mũi, việc gì phải ngúng nguẩy cái đầu, vung vẩy cái ngón tay :( Người ta mơ gì kệ người ta chứ /:)

Cơ mà nghe nói mấy thằng ẻo lả hay não gạch lắm :-SS Lỡ có thế thì cũng chả sao :D Càng có cơ sở thực hiện nữ quyền mà suốt những năm thời phong kiến phụ nữ nhà ta từng bị đè nén :| Ai bảo yêu thằng ngu không tốt bằng yêu mấy thằng có "quả của nợ chi chít nếp nhăn" trong cái đầu to tổ bố 8-}
Ghét cái mặt =))


BAo giờ mới yêu đc nhờ :( Chắc đôi ba năm nữa =)) Cứ khắc họa trước lý tưởng để lúc ấy khỏi bỡ ngỡ băn khoăn 8-}
------------------------------------


Giời ơi (lại kêu giời ), Dộ ôi ( 8-} chẳng biết kêu gì nữa ), làm hạt cát khổ quá lắm thay, nhất là mấy hạt cát lẫn trong đống vàng *chìm*. Biết mà, đứng giữa giời cao và hang hốc thì người ta vẫn khinh hang hốc chán =((

----------
Ít mạng mọt đi, bỏ ti vi ti vủng, không mấy khi đọc truyện tranh, đôi lúc ăn ngủ, phần lớn là đâm đầu vào viết lách (? ) Viết nhiều thứ, nhưng chẳng mấy khi đc cái gì ra hồn :) Nghỉ ngơi đều đặn , tâm hồn thư thái lắm :) Sống hơi nhàm, cơ mà thế này là quá tuyệt =)
mỗi cái khoản rửa bát buổi trưa là quá đau đầu :|
* gõ gõ* rồi *chăm chỉ gõ gõ*
Đau đớn thế :(
Ngõn tay sắp thành quả chuối ngự đến nơi :| Béo ra à ?! @-)

--------------
Đời có nhiều cái xấu mà :(( Đời có nhiều cái tầm thường mà :((
Đầy rẫy ra đấy sao không bới :(( Sao lại cứ phải tìm mấy thứ vớ vẩn, rác rưởi ấy ở "người" ta * ăn vạ*

---

9 toán :| Đáng ăn mừng =))
 
F

freakie_fuckie

Đời như ao nông, khuấy vừa vừa thì đẹp, khuấy mạnh thì toàn cặn với bùn :-j

Ta trở lại =)) Sống giống như ngày xưa :x Sạch sẽ và có vệ sinh =))
Sống trôi qua không cặn, cũng yên ả với thanh bình lắm 8-}

Chiều nay nghỉ một tý :) Giời đẹp, tự thưởng cho mình buổi chém gió :) Chạy mãi hụt hơi, lăn ra chết lúc nào không biết :))

Có mấy đứa trông đẹp thế mà cái tính thì "xấu xa, ti tiện, kinh khủng, tầm thường" không chịu đc :| Lời nói ra thế hay bản chất thật sự thế :-?
Có đôi đứa ứ có như vẻ bề ngoài =)) Càng nói mới càng yêu :x
Hầu hết những thằng mồm to đều là những thằng não phẳng :)">~)
Còn mấy thằng không nói đều là những thằng giả ngu giả dại :| Nguy hiểm :-SS
Dẫu sao thì ai cũng yêu ta, và ta cũng yêu bọn nó :x
Ghét mỗi mấy thằng ghét ta :| Sống không mở lòng thì ta cũng ở ngoài không dám vào vậy =]] Mà ta sinh ra thế ;;) Ghét gì ta 8-}
============


Không gây gổ mới mấy đứa tầm thường nữa :| Và cũng ứ dám vào hang ổ của lũ tầm thường =)) Kẻo mang tiếng "'phách lối, vênh mẹt lên giời :)
Ngẩng cao lên một tý, toàn giời cao mới nắng =)) Đường cạnh nhà mình, chẳng biết hoa phượng mới hoa sấu đã nở chưa ?Phượng mà nở chắc sẽ hái đôi bông về ép tiêu bản =))
Tặng thằng bạn :)) Nó dị ứng phấn hoa 8-} Mà phượng có phấn không :-?? chả rõ =))

=======
Sao quanh 4rum nài người ta có cái lối viết lạ ghê :( viết nhật ký vắt dòng kiểu
tao thấy
Buồn
Lắm
Rất

Buồn
??!
Sao lại có kiểu cảm xúc không bằng phẳng mà rối ren đến nhường ấy ? Mà sao đến cảm xúc người ta cũng áp đặt cho nó mới khuôn sáo với lại trào lưu cầu kỳ nhờ :-?
Đọc vào mà muốn "cảm" :)) chẳng khác gì như ngồi trong phòng vệ sinh mà gõ, từng chút, từng chút , rơi rơi =))


=================
Khác rồi, ta sắp khác :)) có lẽ là thế, khác in ít hôm qua =]]
Nện dép tổ ong trên nền Hà Nội mà ta nghe như ở nơi nào xa lắm :)
Chắc là ngày mai sẽ khác =)) Đời thay đổi. ta cũng đổi :)) Ta nào có giữ thói quen mới cái gì đc đâu 8-}



viết , hì hục viết, nhìn chó nhìn mèo gặm xương rồi lại viết :)) Địa lý, ghét cô Địa lắm nhóe =))


 
F

freakie_fuckie

Cầm, ném, quẳng, hay chôn, đốt ?
Sợ lắm mấy cái tàn dư nguy hiểm :-SS
Thế với đời từ nay đêk bao giờ yêu cô Sinh (sự) với cô công nghê nặng nghệ
 
F

freakie_fuckie

Thế là hết hè rồi đới :( Thế là không có hoa phượng nữa rồi đới :( Bựa thế :| Ngó nắng mà cứ tưởng vẫn tháng 6 :"< Còn đang định hái hoa ép hình con bươm bướm trong vở :)
Thế mà hết hè rồi :((~
Ai về hạ cũ nhặt cho người ta một cánh phượng rơi để người ta ép tiêu bản với :(( Giời ơi :(( Phượng của người ta :((

Bảo thằng cu cùng bàn hái cho cái lá me :| Thằng dở hơi lại ném cả quả dép tổ ong rồi nghếch cái mặt lên nhìn lá rụng =)) Ngu là rất khổ :| Phải có cái dép vào mặt thì đầu óc mới khai sáng ra mà :]] Thế mà nó lại chẳng được giời cho cái cơ hội khai sáng ý mới tiếc chứ :( Có lẽ là đợi lần nép dép hái hoa sau :)
Mong năm sau lên lớp 10 đc ngồi cạnh mới bạn trẻ cao 1 mét tám nhăm chẳng hạn, để bạn ý hái lá me cho mà chẳng cần tung dép :]]

=======================================================
Cô sinh nghỉ ốm đúng hôm không làm bài tập
Cô anh bị gãy chân =))
Ngày nào đây thế nhỉ =))
=======================

Đôi lúc ta cảm thấy hình như ta đi sai đường :|
Sao người ta quen cứ dần thành biết hay thành lạ hết thế nhỉ :-?
Ta biết có người vẫn yêu quý ta lắm đấy :) chỉ có điều nhời nói ra hơi khó nghe chút thôi :-? Mà sao người ta lại cứ phải như thế nhỉ :-? Ta tin lòng người đẹp hơn những gì người nói :) Ta tin thế, đừng ai làm ta mất lòng tin.../
 
K

kuckutkute

Cực ghét mấy thằng lòe đời là một, lòe người là hai, lòe tình là ba :-j Một lũ toàn thằng cả gan với bị bệnh bựa.
Nhớ lại cảm giác mấy hôm trước :">~ Lòng phơi phới như đang trôi trên dòng sông có bóng thùy dương 8-}
Giờ thì khác rồi :| Mọi xúc cảm lại trở về cái tật "thù đời" cố hữu :| Sao lại nỡ biến người ta thành thằng hề não mịn ? Sao lại định lừa hết của người ta :(
Lòng người chắc dễ giống cái lá khoai quá :| Mấy thằng vô nhân tính dạng như vại thì vặt cổ treo lên vách hết cho rồi :| Sao lúc người cười ta cũng thấy trơ trẽn quá :| Cái kiểu cười vô duyên hời hợt >"< Lúc người gọi ta cũng thế :| Khác gì đâu :-? Đang phân vân không biết có nên gọi cái thể loại ý là "người" không :| Gọi thế e chẳng khác gì chế giễu giá trị với tiêu chuẩn của con người quá :| Hay gọi người ta là "con-người" 8-} Chắc là thế rồi :-j
Bị lừa :| Nhục thôi :"> Không dám buồn quá, cũng không dám vui *ầng ậng nước mắt* Mỗi tội hơi tiếc tiếc với lị có in ít hờn ghen 8-} Sến sẩm v~ :| Dẫu sao cũng chẳng nên khóc *lấy khăn tay chấm mắt* Chắc gì ngày mai ta còn yêu quý những thứ ta đang nhỏ lệ cho ?
=======================================================

Dạo này yêu mấy em xinh tươi hoàn hảo quá đáng bên Gothic quá :)) Ngày trước thằng Emerald cũng yêu Gothic lắm :x Nhớ nó bỏ xừ ra ý :((
========================================
Dứt áo ra đi :| Mà cũng chẳng cần tí công sức nào mà dứt :">~ Có ai níu đâu *tủi thân*


 
F

freakie_fuckie

Giật đùng đùng như điên 8-} Nếu có valy thì sẽ kéo cho nó ép nát sàn nhà lên nữa :"> Vùng vằng *gót giày kêu cành cạch trên nền* =)) Lâu lắm rồi ta không bựa như thế 8-} Trước, dẫu có buồn, có vui, ta lúc nào cũng thích thể hiện hẳn ra :)) Kể chăng cũng chỉ là mấy đòi hỏi tình cảm thái quá của bọn trẻ con bồng bột. :">Nay cũng buồn một chút, nhưng ta chẳng dám nói mới ai [ "tự nhủ" à mà có viết vài dòng trong cái nhật ký này, chả biết ai đọc không *đừng có đọc, đọc là làm tổn thương ta lắm đấy* người ta chỉ thích buồn một mình mà thôi !!! :((]
Người ta quyết thế, dầu buồn, dầu vui *người ta xin phép cả thiên hạ*, cho người ta *âm thầm* nhét vào trong bụng, đừng ai cố tình biết, đừng ai entry, cũng mong luôn đừng ai đọc :(( *mà lỡ có đọc thì cũng đừng để người ta biết nghe chưa 8-} Chả biết có đáng ăn mừng không - mừng cái ngày đầu tiên ta biết tự nhét buồn vui vào bụng. Có lẽ ta khác trước rồi .

Ta cũng chợt ngộ *lại chợt* : mấy năm ở 4rum, cãi nhau nhiều, chửi nhau cũng nhiều, khinh nhau cũng rất rất là nhiều , và yêu thì cũng thế :) Ta biết sao đây ? Thôi thì dành lời cảm ơn nho nhỏ~ mà cũng chẳng biết dành cho ai ? Có lẽ là dành cho mấy bạn ta yêu rồi :((
Cắp *** ra đi :* Thôi không thèm nhìn lại nữa ~ Tiếc gì đâu ? Nhớ có lần ta bảo cái nơi này là hổ lốn =))

==========================================
Lúc nào quay lại đây nhỉ :-? *vuốt cằm, gõ guốc*. Chắc là ngày mai, ngày kia, tháng sau, hoặc tháng sau nữa, hoặc tối nay :-S Thôi thì cứ điệp từ "chắc hoặc- chắc hoặc", ta chắc là ta chẳng đoán được ngày về :-S

*(lại) tìm cách xin xỏ mấy mẩu tình thương :-S Thôi thế là bao giờ lòng ta ưa sướt mướt vại :-S Giời ơi sao giời chẳng cho ai hiểu nổi lòng con (thay con mới) :-S Viết nhiều hơn dự kiến, buồn hơn dự kiến ~ cháy hết cả giờ
Goodbye Babes :-S Đặc biệt là mấy Babes chẳng bao giờ ngó NK của tớ 8-}
 
K

kuckutkute

Ta với nàng, dăm vài câu chuyện, kể cũng có một chút thân quen. Nàng yêu ta, như bất cứ ai gặp ta cũng yêu ta vậy. Ta cũng thân với nàng hơi hơi, đôi lúc ta tưởng như thấy bình yên và dăm đôi tin tưởng nơi nàng trong không gian phù phiếm mà niềm tin là thứ xa xỉ lắm.. Rồi nàng đi. Lặng lẽ như mưa ngoài song cửa, như mây trắng qua đồi, như hết nắng lại giông, như tàn đông xuân đến. Ừ thì kệ nàng chứ :”> Đi thì đi *phẩy mũi* Nói vậy mà hình như lúc ấy ta cũng có chút nhớ mong. Chẳng đến nỗi phải khóc Dương Khuê như Nguyễn Khuyến nhưng rõ ràng lòng ta cũng phảng phất cái nhớ mong của người ngóng bạn !
Khi tình ta sắp nhạt, nỗi nhớ dần nguôi thì nàng về. Thế đấy :-? Khổ lắm, nàng lại về. Không chờ mà đi. Chẳng hẹn hò lại đến. Có khoảnh khắc ta nằm im thở khẽ, ta rung đùi nghe tiếng nàng gõ cửa phòng ta. Ta mong lắm phen này bạn bè được phen đoàn tụ, ta mong lắm nàng về chốn ta để ta cố tìm chút mùi hoài niệm. Vậy mà…
Chẳng chào chẳng hỏi, nàng ngồi phịch ra giữa nhà ta như mấy bà hàng cá tôm vừa mất tiền trong túi. Ta hiểu chứ. Ta biết nàng rất mệt, quá quá là mệt chẳng biết chừng. Nàng mệt mỏi bởi những kẻ ghét nàng danh vọng lên cao như diều gặp gió, rộ như hoa nở vườn hè mà tìm cách thể hiện, tìm cách hãm hại, rồi…vuốt mặt nàng. Nàng buồn tủi lắm, đã có khi ta ngỡ ngay cả mơ nàng cũng gặp toàn lũ tầm thường não phẳng đòi vượt trướng nàng, đòi đẩy nàng ra khỏi cái cõi danh vọng phù du.
Nàng nói với ta, tuôn dài bao nhiêu ấm ức, chuyện này chuyện nọ, rồi cái nọ lại sọ cái kia. Nàng hét lên vào mặt ta rằng nàng phục “con nọ con kia” sát đất, nó đanh đá, rồi nó ghê gớm, nó nói toàn câu “xóc tai” khiến nàng có bực bôi, có khó chịu trong lòng cũng không dám đến thẳng nhà nó mà mửa ra từng lời vào mặt. Rồi nàng kể lể về mấy cái công việc trong box này box nọ, toàn những chuyện ta chẳng biết và thấy cũng không cần phải biết. Nàng tuôn lời há có khác gì hát Quốc ca Pháp ở Quảng trường Ba Đình, đọc hiệp định tự do nơi tù ngục..Môi ngọc nàng, sau khi lời thoát chỉ biết bĩu dài thườn thượt, cố gắng mím chặt lại để cái khinh khỉnh trong lòng chẳng thoát ra ngoài =]]
Nàng mới qua, ta cũng khó làm lòng nàng phật ý. Nói có vài lời công bằng kể ra ta thấy cũng hợp lẽ đúng sai :D Vậy mà nàng nổi cơn dồ dại cả với ta, ngoáy mông cút khỏi nhà ta sau đôi lần bị đuổi, để lại ta với con tim tan nát lắm :”>~
Có lẽ cái danh vọng ảo khiến nàng mờ mắt. Cái màu acc khác thường đã đè bẹp cái não vốn nhỏ nhoi của nàng, tôi luyện cái dây thần kinh “cái tôi” của nàng “rung rinh” hơn cả dây đàn guitar của Trần Tiến :”>~ Đúng sai chẳng cần biết. Sai đúng cũng chẳng cần quan tâm :-?? Chỉ biết là nó động vào nàng thì nàng buồn khổ lắm, thì nàng không chịu được. Nàng có cho phép nàng được sai, à quên, cho phép ai bảo nàng sai bao giờ đâu ? Nàng căm cả mấy thằng hay chọc gậy nàng. Phải. Gậy ngu lắm nhóe, cái đời gậy gộc, kể có khôn thì cũng phải biết tìm cái xe mà chọc, ai lại phải cái xe lu !
Kể cũng đau đớn hơi hơi, đã có lần ta lại thấy nàng hao hao mấy kẻ đần độn trong mấy hài kịch mà ta hay xem trên in tơ loét :D Nhìn nàng phát biểu những câu chẳng ra đâu, nhìn nàng gọi ta là “cái thể loại”, nhìn nàng biến khỏi nhà ta chẳng quay đầu, ta cũng chỉ đành cười trừ chứ không nỡ buồn hay nỡ giận. Dầu dối hay không, ta cũng chẳng thể phủ định rằng lúc ấy ta phải cố lắm mới chẳng phun một tràng cười bay cả răng lẫn lợi vào cái mặt phấn nhà nàng :D Cơ mà làm thế thì nàng chắc buôn lắm. Kẻ giai nhân hay khiến lòng ta bối rối vậy mòa :( Ta chẳng cố tình nặng nhẹ gì với nàng đâu nhé. Nàng mà lỡ có buồn ta thì nàng cũng đừng buồn nữa, gạt nước mắt đi,đừng bỏ ăn, đừng mất ngủ, đừng đêm đêm nhớ đến ta dưới hình ảnh kẻ đầu trâu mặt ngựa suốt ngày réo gọi tên nàng :))
À mà ta quên mất rằng hình như nàng bị “vô cảm” *nàng bảo vại :-?* Thế thì chắc với quả tuyệt chiêu “Diện bố sam” mặt chai như tấm nhựa đường, chắc nàng chẳng để ý đến mấy lời nhảm nhí ta nói đâu :”>~
Cảm xúc dâng trào quá, trút tý ấm ức mấy ngày nay :(
=================
Mưa. Rất mưa.
May mà còn có việc để làm :">
 
F

freakie_fuckie

Tủi quá 8-} Hờn ghê gớm quá 8-}
Check lại cái lịch học của tuần. Văn. Văn. Quái gì cũng văn. 8-|
Có lẽ nhầm đường thiệt rồi :(( Biết thế trượt mợ từ vòng đầu đi cho nhẹ cái nợ =.= Chỉ thấy phí mãi thời gian vào cái không đâu @@ Tự dưng thấy tương lai cứ mịt mà mịt mờ. *Nhắm mắt đưa chân*- Đây,cô nhé, cô liệu mà dẫn dắt cái thành quả của cô đi cho đúng đường, nhé. Đời con là của cô đấy !Cho cô ! =.=
Chiều thứ năm ngày mai, có lẽ là sẽ được học thêm với mấy đứa " suýt học sinh rởm" 8-|
Cầu mong cho các giáo viên sẽ chăn dắt một đoàn "suýt học sinh rởm" hiền hiền một tý cho dễ thở :-<

Chán mớ đời 8-} Tự dưng thấy mình dạo này có xu hướng cùng một giuộc với mấy con lợn 8-}


==========================

Toè ~ Lại phí thời gian :-< Tự dưng lúc này lại ước ta có cái chí làm giai quá :((

Phải phải
Ta là đàn bà
Loại đàn bà "*** không qua ngọn cỏ".. =))

 
F

freakie_fuckie

Re.

Tôi biết về Phật Giáo không nhiều, vơ được quyển sách nào thì đọc cái ấy. Cũng có điều hiểu được, học được, làm được, nhưng nhiều điều buộc phải “bó tay”. Ví dụ như mấy lời này: “Khi nào bạn bực tức, giận dữ, hãy bất động! Ngay tại đó! Đừng cử động! Đừng làm gì cả! Đừng nói gì – dù chỉ một lời. Hãy yên lặng và bất động hoàn toàn. Tuyệt đối không biết gì đến kẻ hoặc sự việc làm cho mình giận dữ” (Hạn chế sân hận, trải rộng tình thương - Tỳ kheo VISUDDHÀCÀRAZ). Trời ơi, mình giận muốn chết, muốn gào thét, muốn cào cấu, muốn đập phá mà không cho mình nhúc nhích, sao có thể hả hê? Đạt được đạo mới khó làm sao...

Aishhhhhh! Đúng là trời vật thánh hành :-<
Về nơi sơn cước giao du với mấy cô thôn nữ trắng như bông bưởi chắc đầu ta mới có thể tỉnh ra phần nào...
......................................................Một ngày lạnh nắng to......
Tôi cần tiền và cũng hơi hơi cần tình nữa 8-}

 
F

freakie_fuckie

Re.

Thời gian trôi - năm nào cũng thế ! Tết tây tết ta đều vui như tết ! :) Vui hơn cả là tiền mừng tuổi năm nay khá là giống với năm trước mặc dù tuổi đã khác đi nhiều :) Chắc là mình vẫn còn trẻ chán =))
Nay mai đỗ cấp 3, mong là đỗ trường nào cho tử tế =)) Hôm nọ ra Văn Miếu chơi cầu mong cụ Khổng cho học hành thuận lợi :) Người đông quá chẳng biết cụ có nghe thấy lời cầu nguyện của ta không á :-SS.
À đấy mà quên :) Tự dưng thấy ngu không thể tả =)) Cầu học hành thuận lợi khác gì cầu "cá đẻ ngọn đa" :( Người ta ghép học với HÀNH cũng phải có lý do chính đáng nào chứ nhỉ :))

~~

Nhà mới có cái mùi ẩm ẩm ngai ngái của xi măng. Kinh phát chết @@. Mở cửa sổ tìm tí không khí trong lành thì chỉ toàn là dây điện. Ghê quá là ghê :)| Trèo cầu thang-thẳng 4 tầng để về phòng, mệt cha mệt mẹ :( Dạo này không được ngủ cạnh mẹ cứ thấy nhơ nhớ là sao ta ý :( Ngày trước phòng hẹp, mẹ nằm giữa, mỗi nách một thằng con - đầu đầy chấy 7-> nửa đêm nằm gãi như điên hệt hai con khỉ @.@. Mẹ hay cho gác chân - Giờ phải nằm một mình, tự dưng thấy đau người mỏi cẳng :(. Rời váy mẹ thì không sống nổi là vì thế. Bức bối quá là bức bối :(
Mà lại còn cái điện thoại nữa chứ. Ngay ở đầu giường :| Đầu óc thằng sắp đặt :)-SS) để ở đâu mà lại nhét cái điện thoại vào chỗ của khỉ ý nhỉ. :| Không còn chỗ chắc :| Ngốc quá thể tả =.= Trước lúc bé mỗi lần gọi dậy bố hay thơ thơ thẩn thẩn gì đấy, cái kiểu "Con chim chích chòe gọi con dậy...b-( " Giờ lớn r`, lúc nào cần gọi là lại nháy điện thoại ầm ầm :) Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ !!!!

~~~

Ktra 15' văn :) Không viết nổi gì vào giấy mặc dù đã tủ bài Ánh trăng =)) Giông quá ý :( Ác ơi là ác, ác quá thể đừng :( Mong là cô ...ân xá, không thì đen lắm. Rất đen.
Rõ ràng là đầu năm mình không ăn thịt chó mà nhỉ :(
Cha bố cái đời học sinh :(
 
F

freakie_fuckie

:d

Hôm nay lên lớp văn chém gió (chẳng có gì đặc biệt vì ngày nào cũng chém gió cả :)) ), nhưng cái đặc biệt là được nghe đồng (bệnh) bọn kể chuyện.
Kiểu như Hedgehog's dilemma.

Có hai con nhím. Hai com nhím yêu nhau. Mà yêu nhau lại chẳng dám yêu nhau, vì gai mà chọc vô nhau thì sẽ đau đớn tệ. Thế là thôi yêu nhau.


Yêu của bọn não đất bảo sao chóng vánh không thể tả :p, lại còn ngu nữa chứ, ngu nên mới thành bi kịch.

Sao thằng tác giả không cho hai con nhím áp bụng lên nhau nhỉ ? :-? Bụng nhín làm quái có gai @.@. Áp lên nhau vừa được yêu nhau lại còn vừa êm vừa ấm, hạnh phúc cả đôi bên :p
Ngu thấy mồ. Được mỗi cái...buồn là giỏi.


Chỉ có mỗi ta là khổ =(( Khổ hơn bọn nhím nhiều :(( (Nhím khổ vì ngu còn ta thì khổ vì khôn không được :thở dài:

Ta giống chim bói cá, các người ta thì giống bóng trăng in, cách nhau mặt nước mà xa nhau đến vàn dặm. Khổ ơi....


~~~~~~~~~~


Tự dưng ngẫm ra làm mình thất vọng cũng không buồn lắm, làm người khác thất vọng thấy buồn hơn. Chán không thể tả, có lẽ phải học cách bớt lương thiện đi thôi :( Ra chiến trận toàn bị bọn lính khác nó đánh cho tàn xác :)) Xã hội bất công tệ!
 
F

freakie_fuckie

Trăng nào về soi sáng bến xưa
Để ta tỏ những bóng người qua lại
Mây khói thời gian cuốn đi tình vụng dại
Ký ức thiên thanh, ký ức gật đầu cười.

Trăng càng sáng, anh càng xa lạ quá ?
Anh chặt dây cột thuyền - anh cút khỏi bến xưa :-w
Đợi ai - ai đợi mà chờ?
Ta nằm bến cũ ta chờ mây qua.

Mây đâu phải ai, nhỉ. Ta lại đợi mây về. Kỷ niệm 120 ngày chính thức bước qua cổng hoàng hôn lẻ bóng.

Bỏ tui anh mỉm môi cười,
Riêng tui lại thấy cuộc đời đen thui
[..]
Tự dưng anh nói chia xa
Ước chi lúc đó tui dám nói tổ cha thằng 4`.

Ngồi viết lăng nhăng. Nghĩ lăng nhăng. Thơ lăng nhăng, thô tục vô cùng tận. Có ai thích đi qua cổng hoàng hôn với em không?

Thơ viết ra không hiểu sao cứ dzớ dza dzớ dzỉn.
 
Top Bottom