Văn 8 Làm văn về cảm xúc của tác giả

tranlebaochau016

Học sinh mới
Thành viên
25 Tháng một 2022
2
1
6

Ngọc Hà Trần

Học sinh
Thành viên
9 Tháng ba 2022
10
17
21
30
Hà Nội
Chào bạn, bạn có thể tham khảo đoạn văn sau đây:
Bài thơ “Ông đồ” là một bài thơ đặc biệt xuất sắc của nhà thơ Vũ Đình Liên. Nhà phê bình văn học Hoài Thanh đã từng nhận xét rằng: “Ít có bài thơ nào bình dị mà cảm động đến vậy.” Quả đúng là như thế, bài thơ “Ông đồ” như một tiếng nói từ sâu thẳm tận đáy con tim của Vũ Đình Liên về sự lụi tàn, nhạt phai của một thế hệ, một nét đẹp văn hóa của xã hội cũ. Không quá ủy mị, sướt mướt, mà sao từng câu từng chữ trong bài thơ ấy đều thấm đượm nỗi buồn, nỗi đau, nỗi tiếc thương vô hạn của chính tác giả. Đó là vào những năm cuối thế kỉ 19, đầu thế kỉ 20, Nho học đang dần suy tàn, nhưng chữ Nho vẫn được ưa chuộng. Mỗi khi Tết đến xuân về, hình ảnh ông đồ già bên nghiên mực đen, giấy đỏ ngồi nghiêm chỉnh giữa những góc phố cổ kính, đông đúc đã trở nên quen thuộc với mỗi con người Việt Nam. Cứ thế, họ lặng lẽ làm đẹp cho đời bằng sự tài hoa, tinh tế của bản thân mình. Thế nhưng, theo quy luật của vạn vật tự nhiên, mọi thứ cũng dần phai nhạt theo thời gian, cứ “mỗi năm mỗi vắng”, “người thuê viết nay đâu”. Vẫn tại nơi chốn ấy, vẫn những “mực tàu giấy đỏ” ấy, mà những con người trân trọng nét đẹp ấy đâu rồi? Dường như cảm nhận được sự lụi tàn đó, tác giả như đang níu kéo, vớt vát chút tinh hoa còn sót lại một cách bất lực. Rồi cuối cùng nhận lại được gì? Là sự hụt hẫng, tiếc thương cho những quốc hồn quốc túy đã thực sự bị trôi vào quên lãng. Khung cảnh vẫn thế không có gì đổi thay, ngày Tết vẫn tưng bừng rộn rã, hoa đào vẫn nở, người vẫn du xuân trẩy hội, nhưng ông đồ của ngày xưa đã mãi mãi không xuất hiện nữa rồi. Tác giả gửi gắm nỗi niềm ưu tư, trăn trở của mình vào phần cuối của bài thơ hòng mong ngóng sự đồng cảm nơi người đọc. Bằng bút pháp tả cảnh ngụ tình tuyệt vời của mình, phải chăng bài thơ là tiếng khóc của Vũ Đình Liên dành cho một thế hệ vang bóng nay đã xa.
 
  • Love
Reactions: Hanna Rin
Top Bottom