Sử 7 Kinh tế Đàng Trong, Đàng Ngoài

A

abluediamond

Mình post bài hơi trễ, coi như đáp án trong KT 1 tiết vậy :D.........

Đàng Ngoài:

- Nông nghiệp:

+ Sau khi đánh bại nhà Mạc, chính quyền Lê - Trịnh đã cố khắc phục hậu quả chiến tranh, khôi phục sản xuất nông nghiệp. Đối với việc thủy lợi, triều đình Lê-Trịnh cũng quan tâm. Khi thời tiết hạn hán nặng, triều đình cử quan xuống các đạo xem xét và sai làm xe tát nước để chống hạn. Việc tuần tra, sửa chữa đê điều cũng thực hiện thường xuyên.

+ Mỗi người chỉ được một miếng đất nhỏ, người nông dân phải xen canh tăng vụ, tận dụng tối đa mảnh đất, mỗi năm thường thu hoạch 2-3 vụ. Kỹ thuật sản xuất nông nghiệp ở đồng bằng đạt trình độ khá cao. Phương pháp cày cấy chủ yếu dựa vào sức người, nông cụ giản đơn như liềm, cuốc, cày, bừa, hái

+ Do chính sách khuyến nông và sức lao động chăm chỉ của người dân, đến đầu thế kỷ 18, nông nghiệp Đàng Ngoài có những tiến bộ đáng kể. Những năm không gặp phải thiên tai, lụt lội, nhiều năm được mùa.

- Thủ công nghiệp:

+ Ngoài những nghề truyền thống nhằm phục vụ đời sống sinh hoạt như thợ đá, thợ sơn, thợ mộc, thợ rèn, thợ nề... như trước, còn có những ngành nghề phục vụ mục đích quân sự, chính trị mới như đóng tàu, đúc súng đạn. Đàng Ngoài có tài nguyên phong phú, tập trung chủ yếu ở vùng trung du phía bắc, gần biên giới với Trung Quốc.

+ Do ảnh hưởng của nội chiến kéo dài, sang thế kỷ 18 việc khai thác mỏ mới được xúc tiến mạnh và quản lý chặt chẽ. Đồng thời, triều đình kiểm soát nghiêm việc mua bán các loại khoáng sản, nhất là đồng, chì và thiếc, những kim loại cần cho việc chế tạo vũ khí. Phương thức khai thác mỏ thời kỳ này vẫn mang tính thủ công: quặng đào lên bằng công cụ thô sơ rồi đãi và nấu trong lò nổi thô sơ

- Thương mại:

+ Kinh tế hàng hoá phát triển khá mạnh trong thế kỉ 17, nhiều đô thị phồn thịnh, tiêu biểu là Thăng Long (Hà Nội) và Phố Hiến (Hưng Yên), quan hệ buôn bán với nước ngoài được mở rộng.

+ Dù bị các chúa Trịnh và chúa Nguyễn ngăn cấm, giữa Đàng Trong và Đàng Ngoài vẫn có luồng buôn bán trao đổi không chính thức.

+ Khác với thời Lê Sơ thực hiện chính sách đóng cửa đối với ngoại thương, các chúa Trịnh thực thi chính sách mở cửa với nước ngoài. Ngoài những đối tác truyền thống từ phương Đông như Trung Quốc, Nhật Bản, thời kỳ này đã có thêm các đối tác từ phương Tây như Pháp, Anh, Bồ Đào Nha, Hà Lan.

Đàng Trong

- Nông nghiệp:

+ Từ đầu thế kỷ 17, Nam Bộ còn là vùng đất hoang vu. Từ khi khai phá vùng này, các chúa Nguyễn có chính sách quan tâm đến nông nghiệp. Hàng loạt con sông và kênh được đào vét ở Thuận Quảng, điển hình như kênh Trung Đan và Mai Xá. Sang thế kỷ 18, những vùng đất hoang vu ở Nam Bộ đã trở thành ruộng phì nhiêu, ruộng tốt bậc nhất Đại Việt.

- Thủ công nghiệp:

+ Về cơ bản, Đàng Trong có những nét tương đồng trong phát triển thủ công nghiệp so với Đàng Ngoài. Do sự tác động từ sự du nhập của khoa học kỹ thuật phương Tây, thủ công nghiệp Đàng Trong không chỉ phát triển về quy mô mà còn xuất hiện nhiều ngành nghề mới như đóng tàu, thuyền, đúc súng, khai thác mỏ. Trong ngành khai thác mỏ, Đàng Trong không có nhiều tài nguyên khoáng sản như Đàng Ngoài, chỉ có một số mỏ sắt và mỏ vàng.

- Thương Mại

+ Nhiều đô thị ven biển, ven sông phát đạt, có quan hệ mậu dịch với các nước Đông Á, Đông Nam Á và một số nước phương Tây. Hội An, Thanh Hà (gần Huế), Gia Định và những đô thị và hải cảng nổi tiếng.

+ Cùng sự mở mang đất đai vào phía nam, các chợ cũng hình hành ngày càng nhiều vì nhu cầu trao đổi hàng hóa. Sự phát triển của kinh tế hàng hóa đã dẫn đến sự hình thành các luồng buôn bán lưu thông hàng hóa giữa các vùng trong nước.

+ Dù bị các chúa Trịnh và chúa Nguyễn ngăn cấm, giữa Đàng Trong và Đàng Ngoài vẫn có luồng buôn bán trao đổi không chính thức

Cách của chúa Nguyễn tuyên truyền dân đi khai hoang

- Chúa Nguyễn ra sức khuyến khích việc khai hoang. Khi diện tích đất đai đã khá rộng, chúa Nguyễn cho phép họ lập làng theo kiểu làng Đàng Ngoài, biến tất cả ruộng đang đóng thuế thành ruộng công. Để khuyến khích và tăng thu nhập, tránh giao tranh với nhà nước, chúa Nguyễn cho phép họ khai hoang đất ngoài làng để làm ruộng tư (Gọi là '' Bản bức Tư điền''). Chúa Nguyễn còn trao những chức vụ quan trọng cho họ, biến họ thành chỗ dựa và cơ sở xã hội Đàng Trong.

- Để tăng thêm lượng dân khai hoang, mở rộng kinh tế, chúa Nguyễn bắt nông dân và tù binh Đàng Ngoài vào khai hoang.

- Ngoài các lực lượng kể trên, chúa Nguyễn còn khuyến khích các quan lại địa chủ giàu có từ Bắc Bố Chính (Quảng Bình, Quảng Trị) vào vùng cực nam để khai khẩn, họ còn được cho phép nuôi nô tì. Bọn địa chủ bắt nạt nô tì gay gắt, để tăng thêm đất đai cho mình. Do đó họ cũng là 1 lực lượng quan trọng.

- 1 lực lượng lao động khác góp phần khai hoang là người Hoa Trung Quốc, do bị nhà Thanh (Dân tộc Nữ Chân) tiêu diệt. 1 số lính nhà Minh ko thuần phục nên đã chạy sang đây nương nhờ chúa Nguyễn. Do vậy Chúa Nguyễn đã khuyến khích họ cùng với người Việt đi khai hoang.

Xong...................
 
Top Bottom