Văn kiểm tra 45 phuts

toilatot

Banned
Banned
Thành viên
1 Tháng ba 2017
3,368
2,140
524
Hà Nam
THPT Trần Hưng Đạo -Nam Định
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Đọc đoạn thơ sau và trả lời các câu hỏi từ câu 1 đến câu 5.

"...Hạt gạo làng ta
Có bão tháng Bảy
Có mưa tháng Ba
Giọt mồ hôi sa
Những trưa tháng sáu
Nước như ai nấu
Chết cả cá cờ
Cua ngoi lên bờ
Mẹ em xuống cấy...."

(Trích Hạt gạo làng ta - Trần Đăng Khoa)

Câu 1: Nêu hai phương thức biểu đạt nổi bật được dùng để viết đoạn thơ? (0.5 điểm)

Câu 2: Xác định hình ảnh tương phản được sử dụng trong đoạn thơ trên. (0.5 điểm)

Câu 3: Xác định biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn thơ và nêu hiệu quả biểu đạt của biện pháp tu từ đó. (0.5 điểm)

Câu 4: Đoạn thơ khẳng định những giá trị gì của "hạt gạo làng ta"? (0.5 điểm)

Câu 5: Viết một đoạn văn khoảng 4-5 câu trình bày cảm nhận của em về "hạt gạo làng ta" trong đoạn thơ trên? (1.0 điểm)

II. PHẦN LÀM VĂN (7,0 điểm)

Kể lại một kỉ niệm sâu sắc của em về tình cảm gia đình theo ngôi kể thứ nhất.
 

baochau1112

Cựu Phụ trách nhóm Văn | CN CLB Khu vườn ngôn từ
Thành viên
6 Tháng bảy 2015
6,549
13,985
1,304
Quảng Nam
Vi vu tứ phương
Phần II, e tham khảo bài này nhé ^^
Mãi cho đến bây giờ, tôi mới thật sự hiểu một điều giản dị. Những bí ẩn của cuộc sống bắt đầu từ tình cảm. Trong kí ức của tôi, mẹ luôn là một người tuyệt vời nhất. Mẹ đã mang cho tôi nhiều niềm tin trong cuộc sống này. Có khi cuộc sống không là gì cả, nhưng một khoảnh khắc lại là tất cả! Và những khoảnh khắc ấy là những mảnh ghép cho cuộc sống, dần dần chúng hiện lên theo năm tháng, tạo nên một bức tranh giữa tôi và mẹ. Bức tranh to hơn, rộng hơn mà khi càng không lớn, con người ta ai cũng muốn vẽ lên những gam màu tươi sáng nhất. “Lần đầu tiên, khi còn rất nhỏ, con đã háo hức trèo lên bậc tam cấp khá cao một mình và bị ngã. Con ngồi khóc mãi, ấm ức mong có ai đến nâng con dậy, dỗ dành và dắt con đi tiếp…” Mẹ kể vậy đầy âu yếm nhìn tôi! Tôi không nhớ rõ chuyện mẹ kể là có thật hay không? Nhưng chắc đại loại là có thật. Nhưng tôi không còn như vậy nữa, tôi lớn hơn và đã hiểu chuyện hơn. Đó là một trong những kí ức tuổi thơ mà tôi biết thông qua mẹ. Tôi và mẹ suốt ngày ở bên nhau như hình với bóng khi còn nhỏ. Nhưng bây giờ, vì nhiều lý do nên tôi không còn gần mẹ như trước. Tôi cũng không để ý rằng tóc mẹ đã bạc hay chưa? Hay mặt mẹ có nhiều nếp nhăn hơn trước không? Nhưng tôi vẫn yêu mẹ, yêu như tôi yêu bản thân mình. Và tôi tin, mẹ cũng giống hàng triệu người mẹ trên thế giới này cũng yêu tôi. Có khi còn hơn bản thân mình ấy chứ! Khi tôi còn nhỏ, một hôm sau khi đi học về, một đứa bạn rủ tôi đi tắm sông. Tôi do dự, ngần ngại rồi cũng theo chúng bạn đi. Tôi tưởng về nhà sẽ bị một trận đòn tả tơi khi mẹ biết. Nhưng mẹ chỉ hỏi tôi có phải con vừa đi tắm sông về không? Tôi ngạc nhiên, vì sao mẹ lại biết và không hề la mắng tôi???. Rồi mẹ ôn tồn kể cho tôi nghe về chuyện “chiếc gương thần”. Mẹ nói có một bà tiên cho mẹ chiếc gương, có thể thấy việc làm của tất cả người thân mình. Từ đó, tôi không còn đi đâu chơi mà không xin phép mẹ cả hoặc là cũng chỉ quanh quẩn gần nhà. Và dù có đi xa thì tôi vẫn luôn ngó về phía sau, vì tôi tin, mẹ luôn dõi theo tôi ở đâu đó. Nhưng chắc hẳn bạn đã hiểu, chẳng có cái gương thần nào hết. Chỉ là một ý nghĩ của người lớn để dọa trẻ con mà thôi. Cũng chỉ là niềm tin được xây dựng trên một tình cảm thiêng liêng mà mẹ đã tặng cho tôi. Nhờ vậy mà tôi có trách nhiệm với bản thân hơn. Lên mười một tuổi, tôi vẫn gầy và ẻo lả như một cọng cỏ mảnh. Khi bảo tôi nhảy qua một cái xà bắt trên hai thanh sắt kia, thầy giáo thể dục gửi theo tôi ánh mắt ái ngại. Kết quả buổi tập thử hôm ấy, tôi không nhảy qua mức xà quy định. Khi thấy tôi gần như bỏ cơm tối vì buồn, mẹ lại kể về những bậc tam cấp và cô bé là tôi ngày nhỏ, còn tôi thì nhớ lại cảnh mình bị té. Nhưng lúc đó tôi đã mười một tuổi, tôi không muốn ai phải nâng tôi đứng lên nữa cả. Tôi phải tự đi trên chính đôi chân của bản thân mình. Lần kiểm tra môn thể dục nhảy xà sau đó hai tuần, tôi đạt điểm cao nhất - so với thành tích của bản thân tôi. Đích đến của tôi không còn là mức xà kia, mà là chính bản thân tôi. Tôi phải vượt qua tất cả để đến đích. Vậy là mười một tuổi, tôi đã hiểu thế nào là đích muốn và sự quyết tâm. Năm học lớp 9, tôi được chọn vào đội tuyển dự thi học sinh giỏi của trường. Tôi mừng không kể xiết, tôi về báo với mẹ, mẹ cũng mừng không kém. Từ đó, tôi lao mình vào học như chưa bao giờ học. Tôi học không kể ngày đêm. Có hôm đến lớp hai mắt tôi mở không ra. Những đêm đông trời lạnh buốt. Khi cả nhà đã ngủ say thì mẹ vẫn còn ngồi ở đó. Mẹ sẽ không biết tôi không học gì đâu. Nhưng tôi biết rằng, mẹ sẽ vẫn bên tôi, dõi theo tôi trên bước đường đời. Rồi ngày đi thi cũng cận kề, tôi hồi hộp đến mức không ngủ được. Mẹ lại đến bên tôi, kể tôi nghe những chuyện ngày xưa. Hai mắt tôi lim dim rồi ngủ thiếp dưới vòng tay ấm áp của mẹ. Và rồi kết quả không như tôi mong đợi, tôi không đoạt được giải thưởng nào cả. Chỉ vì một sự lơ là mà bỏ qua cả một quá trình học tập. Dường như cả thế giới đang sụp đổ xung quanh tôi. Và suốt ngày, tôi chỉ vùi đầu vào gối mà khóc. Để nghĩ tại sao mình lại thất bại như thế này. Nhưng rồi mẹ cũng lại đến bên tôi, động viên, an ủi tôi, cho tôi hơi ấm. Tình thương cũng là một chỗ dựa để tôi có thể vững bước sâu hơn nữa trên đường đời. Một khoảnh khắc sâu trong tim rằng cả cuộc đời đâu chỉ là niềm vui… Khi phải chuyển trường từ cấp hai lên cấp ba. Gia đình tôi lo lắng cho tôi rất nhiều. Mẹ lo cho tôi, cuộc sống ở nơi thành thị, rời xa vòng tay của mẹ. Liệu con có làm được không? Mẹ yên tâm, con sẽ làm được, chim non sẽ cất cao đôi cánh bay khỏi tổ và đi đến những miền đất mới, phải không mẹ? Cho đến bây giờ, tôi không bao giờ ngồi đếm những thất bại của bản thân (vì nó quá nhiều), mà chỉ ngồi nhớ lại lời mẹ dạy cho tôi – những bài học không thể so đo với triết lý thâm sâu của các nhà khoa học. Bởi vì đó là bài học làm người. Một bài học chỉ có thể xuất phát từ trái tim của người mẹ. Mẹ là một người biết khơi gợi như lúc nào đây. Cảm ơn mẹ…Con sẽ bắt đầu lại bằng một trái tim đầy tự tin. Để rồi một ngày nào đó, con sẽ trở thành mẹ. Con sẽ kể cho con của con nghe câu chuyện về mẹ - người mẹ tuyệt vời nhất của con!
 
  • Like
Reactions: Pi Pi

Ngọc Đạt

Banned
Banned
TV ấn tượng nhất 2017
11 Tháng năm 2017
5,281
7,952
829
21
Lâm Đồng
THCS Lộc Nga
Đọc đoạn thơ sau và trả lời các câu hỏi từ câu 1 đến câu 5.

"...Hạt gạo làng ta
Có bão tháng Bảy
Có mưa tháng Ba
Giọt mồ hôi sa
Những trưa tháng sáu
Nước như ai nấu
Chết cả cá cờ
Cua ngoi lên bờ
Mẹ em xuống cấy...."

(Trích Hạt gạo làng ta - Trần Đăng Khoa)

Câu 1: Nêu hai phương thức biểu đạt nổi bật được dùng để viết đoạn thơ? (0.5 điểm)
=> Biểu cảm

Câu 2: Xác định hình ảnh tương phản được sử dụng trong đoạn thơ trên. (0.5 điểm)
=> mưa bão và nắng gắt

Câu 3: Xác định biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn thơ và nêu hiệu quả biểu đạt của biện pháp tu từ đó. (0.5 điểm)
=> Biện pháp tu từ: So sánh qua từ "như"
Nước như ai nấu
=> Hiệu quả: tăng sức biểu cảm lên để biết cái nắng gắt ảnh hưởng như thế nào?

Câu 4: Đoạn thơ khẳng định những giá trị gì của "hạt gạo làng ta"? (0.5 điểm)
=> Hạt gạo được làm từ những giọt mồ hôi, nước mắt. Làm ra hạt gạo là cả 1 quá trình chăm sóc, thu hái, xay giã. Chúng ta cần quý trọng nâng niu chúng.

Câu 5: Viết một đoạn văn khoảng 4-5 câu trình bày cảm nhận của em về "hạt gạo làng ta" trong đoạn thơ trên? (1.0 điểm)
Bài làm:
" Hạt gạo làng ta" là một bài thơ rất hay của nhà thơ Trần Đăng Khoa. Ta dễ thấy bài thơ mượn hình ảnh cấy gặt lúa của mẹ trong những ngày nắng, hình ảnh hạt gạo trên cây lúa đã phải chịu bao nhiêu mưa bão. Hạt gạo làm ra từ công sức của người nông dân, là cả một quá trình chăm bón , gặt hái. Chúng ta ở đây sung sướng khi chỉ ăn những bát cơm, vì thế hãy biết ơn những người nông dân cũng như quý trọng hạt gạo, hạt gạo là hạt ngọc trời.

Em chắc bài này chị đăng để ôn tập học kì. Tuy hơi muộn nhưng coi như là để mấy lớp 6 cũng có tài liệu tham khảo.
Em còn nhỏ nên văn còn hơi yếu!
 

khuattuanmeo

Cựu Mod tiếng Anh
Thành viên
24 Tháng một 2014
1,190
1,091
299
24
Hà Nội
Đọc đoạn thơ sau và trả lời các câu hỏi từ câu 1 đến câu 5.

"...Hạt gạo làng ta
Có bão tháng Bảy
Có mưa tháng Ba
Giọt mồ hôi sa
Những trưa tháng sáu
Nước như ai nấu
Chết cả cá cờ
Cua ngoi lên bờ
Mẹ em xuống cấy...."

(Trích Hạt gạo làng ta - Trần Đăng Khoa)

Câu 1: Nêu hai phương thức biểu đạt nổi bật được dùng để viết đoạn thơ? (0.5 điểm)
Trả lời: Hai phương thức biểu đại được sử dụng trong đoạn thơ là biểu cảm và tự sự

Câu 2: Xác định hình ảnh tương phản được sử dụng trong đoạn thơ trên. (0.5 điểm)
Trả lời: Cua ngoi lên bờ – Mẹ em xuống cấy

Câu 3: Xác định biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn thơ và nêu hiệu quả biểu đạt của biện pháp tu từ đó. (0.5 điểm)
Trả lời: Biện pháp so sánh: Nước như ai nấu – Chết cả cá cờ => hiệu quả nghệ thuật: làm hình ảnh hiện lên cụ thể hơn, gợi được sức nóng của nước – mức độ khắc nghiệt của thời tiết; đồng thời gợi ra được nỗi vất vả, cơ cực của người nông dân.

Câu 4: Đoạn thơ khẳng định những giá trị gì của "hạt gạo làng ta"? (0.5 điểm)
Trả lời: Qua đoạn thơ, tác giả muốn khẳng định hạt gạo là sự kết tinh của cả công sức lao động vất vả của con người lẫn tinh hoa của trời đất. Vì thế, nó mang cả giá trị vật chất lẫn giá trị tinh thần.
 
Top Bottom