Mình ở chung trọ với một người bạn. Thực ra bạn ấy rất hiền và tốt bụng. Nhưng nhiều khi mk thấy rất bực bội mà k bk phải lm sao: - mình thì k đi học thêm nên các buổi chiều mk là người nâu nướng này nọ, bạn ấy rửa bát. Nhiêu khi hết thức ăn cx chả tự giác gì cả. Mk toàn phải lo hết chắc bạn ây nghĩ rằng nấu ăn là việc của tớ - việc thứ hai, bạn ấy k học buổi chiều mk thì đi học tới 5h mới về. Thế mà cơm bạn ấy cx k thèm cắm, một là mk tự làm hai là nhắc cậu ấy - nhà cửa mk đều dọn hết từ bếp núc đến phòng tắm, lau nhà... Mk muốn bạn ấy chia sẻ chứ... Nếu mk ns ra thì lại nghĩ mk bà già, khó ở, cộc tính, mà mk cx khó xử lắm. Nói ra thì ngại. ..huhu ở với nhau 3 năm cấp ba đó là sao đây? ??? Help me
Cảm ơn cậu, mk sẽ thử Cảm ơn mà ns ra thế này thì ngại lắm sợ rồi sau này sẽ khó xử, dè chừng cho cả hai bên Ừm cảm ơn cậu nhiều Hi vọng là cậu ấy hiểu
Ý, cái này giống thời sinh viên của anh nè ! Tình hình là 1 tháng tụi anh ở chung cũng xảy ra tình trạng như em vậy á. Sau một thời gian thì anh suy nghĩ là phải chia công việc và nội quy rõ ràng ) Thời khóa biểu ai rảnh thì chia nhau ra đi chợ, nấu ăn. Ai tới lượt của mình mà ko làm thì đóng phạt 10k , qua ngày rồi mà ko rửa bát, lau nhà thì phạt 10k ) Tuần đầu thì tụi anh cũng có số tiền kha khá, 3 thằng dắt nhau đi ăn vặt trà sữa bằng tiền nộp phạt cũng vui e ạ ) Riết rồi ko ai dám tái phạm nữa, rồi từ đó thành thói quen Anh nghĩ là e nên chọn 1 cơ hội nào đó, 2 đứa ngồi lại đề ra lịch làm việc nhà, rồi nội quy phòng,.. những hình thức phạt bá đạo 1 tí,vừa vui lại vừa ko phải mất lòng nhau Chúc em luôn vui vẻ nhaaaa
Chào em, Đã là bạn bè thì nên chia sẻ với nhau chứ không phải sống cùng nhau trong sự "chịu đựng" đâu em nhé! Khi chúng mình lên đại học, chúng mình đã tự hình thành được nếp sống của bản thân, bản tính tự lập chứ chẳng còn buông thả như hồi còn ở với bố mẹ nữa. Vậy nên mỗi người nên có trách nhiệm với cuộc sống của mình. Khi em không nói chuyện thẳng thắn với bạn, là khi em cũng đang nuông chiều bạn để bạn hình thành những thói quen không được tốt cho lắm đâu nhé! Dần dần hai người sẽ chẳng thể chia sẻ với nhau những điều đơn giản nữa và rồi...cứ thế xa nhau thôi... Hãy nói chuyện với bạn mình, chia sẻ những suy nghĩ, khó khăn của mình theo hướng xây dựng để có thể rút kinh nghiệm cho nhau. Có thể, bạn em cũng có những điều chưa hài lòng về em thì sao nhỉ? Chúc em may mắn! Chị Răng Khểnh <3
Huhu e cảm ơn chị nhiều. Chị ns đúng thật nếu chiều chuộng bản thân quá mức thành ra sẽ lười biếng, ỷ lại. Thực ra hai tụi e cx k phải là thân nhau lắm đâu ở chung vs nhau để đỡ tiền thôi ạ. E biết là mk phải ns nhưng vẫn cứ ngại ngùng lắm chị ơi. Chắc chắn một điều khi e nói ra hai đứa sẽ xa lại càng xa hơn.huhu... .
Em cảm ơn anh ạ. Mà khổ thân bạn em thì đi học thêm cả tuần chả có bữa nào đc nghỉ. Vs lại đc chiều từ hồi còn ở nhà nên quen rồi. Giờ k khéo nói ra nó lại bỏ đi. Mà e ở trọ 1tr/tháng lận....huhu.. ..
Em phải lựa khi nào 2 đứa thật sự vui vẻ mà nói chuyện nè. NÊn dẫn đầu vào những câu nói vui như : Ê mày ! Hay bữa nay mình chia nhau ra làm việc đi, có nội quy phòng, đóng tiền rồi cuối tuần mình đi trà sữa,... ( vừa nói vừa cười ..) SẼ ok hơn á em ))
Chắc do bạn này quen phân chia công việc, quen phải hoàn thành việc của mình cần làm thôi nên không để ý đây mà. Ở trọ chung mà không chia sẻ, nói nhỏ những điều này để phân chia công việc, phụ giúp nhau hợp lý là khó ở chung lâu được lắm á em. Chị nghĩ hôm nào nên nói khéo bạn ấy rồi bàn bạc lại xem, không cần ngại gì đâu.
Dạ vâng ạ e cảm ơn chia sẻ của chị nhiều Mk hay ngủ muộn, học trên gác cậu ấy lạo ngủ sớm thế là ngày nào cậu ấy cx căng màn trước. Mk chỉ chui xuống ngủ à