Hơn cả sự bất tử

B

bebongvip_1999

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Chap 1: Chuyện hình như không có thật​
Lan kéo chiếc áo khoác và hòa vào dòng người trên con đường bên công viên . Trời tối và đầy sương nhưng cô bé vẫn cố gắng đi nép vào mấy bụi cây như sợ mọi người trông thấy mình . Đặc biệt là Việt , cô muốn Việt cứ đi tiếp mà không biết có người dõi theo .
Lan biết rõ con đường mà Việt sẽ đi . Thứ năm nào cũng vậy , Việt luyện bóng đá từ 6-8 giờ tối . Lan thường rủ Quỳnh đi xem Việt tập bóng . Nhưng hôm nay thì không thể . Lan rùng mình khi một dòng sương từ trên cây rơi vào đỉnh đầu . Cô bé rất hồi hộp . Việt sẽ đi băng qua công viên trong khoảng 5 phút nữa , và cô muốn nhìn thấy Việt .
Lan và Việt đã quen nhau nửa năm nay và đó là quãng thời gian hạnh phúc nhất của Lan . Mặc dù hai đứa mới 16 tuổi , nhưng mẹ của Lan đã thừa nhận rằng hai đứa sinh ra để làm bạn suốt đời của nhau vậy .
Chấp nhận sự chia lìa thật là khó khăn . Thật chẳng ai ngờ mọi sự sẽ kết thúc như thế này , khi mà giờ đây Lan đang thầm lặng đứng chờ Việt đi qua , chỉ monh nhìn lại dù chỉ một nụ cười của cậu . Cô biết Việt khong thích những kẻ lén lút , nhưng có gì nghiêm trọng nữa đâu ...
Bât chợt cô bé nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc của Việt . Cậu ta đi rất nhanh với chiếc túi trên vai và choếc mũ lưỡi trai sụp xuống mặt . Lan gần như bật khóc khi nhhifn thấy Việt rất gần như vậy . Không thể tin được là tất cả đã qua , rằng cô chẳng còn được Việt nắm tay ấm áp ...
***​
Việt vứt phịch chiếc túi ở hành lang và vào phòng khách . Mẹ cậu hỏi :
- Hôm nay con tập tốt không ?
Việt nhún vai và nói rằng buổi tập cũng tạm ổn .
-Xem nào , con vẫn còn buồn phải không ? - Mẹ Việt hỏi tiếp .
Cậu lại nhún vai lần nữa rồi đỏ hoe mắt nói :
-Có chuyện này buồn cười lắm , mẹ biết không ? Con có cảm giác như Lan ở quanh đây ... Con cảm thấy như là bạn ấy cũng quay lại công viên và đi theo con... Mẹ có tin chuyện đó không ?
Mẹ cậu đáp :
-Có chứ ! Lan đã rất yêu quý con khi nó còn sống và mẹ tin là nó vẫn luôn yêu thương con , kể cả bây giờ và về sau nữa ...
Việt mỉm cười nhấc chiếc khung ảnh Lan lên và nhìn sâu vào mắt cô bé . Hôm nay là ngày thứ 100 từ khi Lan ra đi trong một vụ tai nạn giao thông . Mới 16 tuổi , Lan cũng bật khóc khi cô bé quay lưng đi và tan vào làn sương lạnh lẽo . Cô biết mình mãi mãi không bao giờ mất Việt , nhưng cũng mãi mãi không bao giờ được gặp cậu thêm một lần nữa ...


Mời đón xem Chap 2 : Chiếc cầu​
 
B

bebongvip_1999

Chap 2 : Chiếc cầu ( Phần 1 )​
Tại Học viện Quân sự West Point ( Mỹ) trong một tiết học về môn kỹ thuật , khi giáo sư ra đề tài vẽ một chiếc cầu , dĩ nhiên sinh viên của trường phải hiểu đây là một chiếc cầu cần được thiết kế cho mục tiêu quân sự . Các sinh viên khác đều thiết kế cho mục tiêu quân sự . Các sinh viên khác đều thiết kế một cái cầu theo tiêu chuẩn và kỹ thuật như đã học ở phần lý thuyết . Riêng Whister lại không đếm xỉa gì đến khía cạnh quân sự . Anh vẽ một chiếc cầu thơ mộng , bắc qua một mỏm núi cao với một gam màu sáng của ánh mặt trời đang ló dần trên đỉnh . Dọc hai bờ sông là thảm cỏ xanh rì . Nhưng thơ mộng hơn nữa là có hai đứa bé đứng câu cá trên chiếc cầu ấy .
Vị giáo sư cầm bức tranh lên quan sát và tỏ vẻ không hài lòng . Ông yêu cầu anh phải xóa hình ảnh hai đứa bé .
( Còn nữa )
p/s : Thông cảm vì ít time quá :(( !
 
Last edited by a moderator:
B

bebongvip_1999

Chap 2 : Chiếc cầu ( Phần 2 )
Wishter ngẫm nghĩ một hồi bèn đặt cọ lông di chuyển hai đứa bé từ chiếc cầu xuống thảm cỏ bên bờ sông . Lần này vị giáo sư tỏ ra giận dữ , ông quát to và đập tay xuống bàn :"Tôi đã bảo anh phỉa cất chúng ra khỏi bức tranh".
Không thể vẽ thiên mà thiếu bóng dáng con người , Whister bèn vẽ hai ụ đất trên thảm cỏ dọc theo dòng sông như muốn vị giáo sư hiểu ngầm rằng anh đã chôn hai cậu bé trong hai cái mộ đấy .
***​
Hằng ngày , chúng ta cũng đang vẽ bức tranh của những chiếc cầu gặp gỡ , cảm thông , yêu thương để xóa đi những ngăn cách , những hận thù . Một cử chỉ hỏi thăm , một nụ cười, một cái bắt tay , một ánh mắt cảm thông của con người đang là những thanh gỗ được ghép lại thành chiếc cầu để nối kết nhân loại .
Con người chỉ có thể sống hòa bình và an vui khi giữa chúng ta được nối kết bằng những chiếc cầu của gặp gỡ , yêu thương và tha thứ .
Hết​
Đón xem Chap 3 : Chọn lối để đi ...​
 
A

anhhaihung

mINH THAT CAM DONH QUA ! HIC...HIC...:-SS:-SS:-SS:-SS:-SS:-SS:-SS:-SS:(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)(:)-<:-<:-<:-<:-<:-<:-<:-<:-??:-??:-??:-??:-??:-??:-??:khi (105)::khi (105)::khi (105)::khi (105)::khi (105)::khi (105)::khi (105)::khi (105)::khi (105)::khi (105)::M012::M012::M012::M012::M012::M012::M012:
 
P

...pebun...gac0n...

bun thếy chap 1 mí chap 2 chả liên wan gì đến nhau kà
_ __!
đêy là 2 chiện # nhau hay chỉ là 1 chiện??
:-/ :-/ :-/
 
B

bebongvip_1999

Hi hi , là 2 chuyện khác nhau mí chứ không phải một chuyện đâu . Mình nghĩ viết cái nì là vít về giá trị tinh thần đó nghen ;)) . Thui tiếp nha ! Chap 3 nì :
Lần đầu tiên tôi có những người bạn
9273661225017337.jpg
Ngày đầu tiên mình vào học mãi , mình rất bỡ ngỡ khi bắt đầu làm quen với một thế giới mới nhưng rất rụt rè không hề làm quen với ai . Mình chỉ biết lặng lẽ đánh những bài viết . Rồi một người bạn đã bắt đầu làm quen với mình trên profile ...
20112172132.jpg

- Bạn tên gì ?
- Mình tên ... Hà Anh .
Mình đã rất ngạc nhiên khi thấy một người rất cởi mở làm quen với mình trên trang này. Mình cũng biết được tên bạn ấy là Hải Đăng khi dùng nick boomvippro , bạn ấy đã hướng dẫn mình về trang www.hocmai.vn này . Từng chữ cái trên profile của mình đã thể hiện giọng nói ấm áp của Đăng . Để tỏ lòng cảm ơn , tôi đã tặng bạn " Hoàng hậu của các loài hoa " .
2011083957.jpg

Rồi chúng tôi đã cùng nhau sát cánh nhưng kiểm tra một tiết đã đến gần , mình đã xa học mãi một thời gian dài . Khi mình trở lại , thì boomvippro đã ngoại tuyến . Khi vào profile của bạn , mình sững sờ khi thấy : Hoạt động gần đây nhất : 23 ngày trước . Chỉ còn một đóa hồng tàn trên chiếc lịch tháng ...
00k600c2uN5.jpg

Từ đó , mình đã chăm chỉ vào Box Toán - Nơi Đăng đã có nhiều bài tại đây , có cả bài bạn ấy đã bênh vực mình khi spam . Tại nơi đây , mình đã có sư phụ dạy toán : atom_bomb . Sư phụ đã dạy mình rất cẩn thận từng dạng toán rồi anh phamminhkhoi đã hướng dẫn mình tới trang ngoại khóa . Chị thuy_078 đã dẫn đường mình tới Box Ngữ Văn v.v... Mình xin cảm ơn tất cả mọi người đã cho mình cơ hội , và đây là lần đầu tiên mình được hướng dẫn tận tình như boomvippro .:) Cảm ơn mọi người
00k700c2uN5.jpg

Boomvippro à , mình cảm ơn bạn và những người khác đã giúp mình tới trang học mãi này . Cảm ơn đã giúp mình có cơ hội trở thành một thành viên thực thụ trên diễn đàn . Xin cảm ơn và xin tặng mọi người để cảm ơn - một bài của Girl's Generation :[YOUTUBE]Bp8ff-_Crag[/YOUTUBE]
friendship181.gif
 
Top Bottom