[Hội-nhóm]Hội quán : Hội ngộ những tâm hồn yêu thơ

L

leduyducvt1986

Cám ơn người đã ủi an tôi
Khuyến khích tình tôi với nụ cười
Bảo tôi mở cửa linh hồn nhỏ
Cho bóng mặt trời chiếu rọi soi

Muốn mở cánh cửa lắm khổ đau
Để tan biến hết những u sầu
Để gió lùa vào lau khô lệ
Để trăng vội vã bước theo sau

Muốn mở cho tan những muộn phiền
Xua đi tàn tích những chuân chuyên
Xua đi bóng tối buồn đêm vắng
Những tiếng thở dài như tiếng than

Muốn mở đuổi đi những ngỡ ngàng
Xua đi tình cũ đã dở dang
Xua đi một mảnh tim tan vỡ
Một mảnh tim buồn mãi lang thang

Muốn mở nhưng mà mở được đâu
Cánh cửa từ lâu khép chặt sầu
Từ dạo tình đi tình bỏ lại
Yếm bùa thần chú nhốt tình sâu

Làm sao mở được cánh cửa đây?
Nhốt mãi tình tôi một kiếp nầy
Xin ai tháo gỡ bùa ma quái
Cứu hộ linh hồn mãi bủa vây!...
Khép lại đi
Những nỗi buồn dĩ vãng
Đừng buồn,đừng tự che mình trong những miền ký ức
Hãy mở cửa,rộng hồn mình bạn nhé
Ngày mai,ánh nắng sẽ chiếu vàng...
 
V

vitcondethuong10211

tui đã học trong trường phù thuỷ
biết mọi loại bùa chú oái om
có bùa gì mà tui không thể giải
hãy để tui giải giúp bạn đy

tình bỏ ta đi thì sao ta phải nhớ
ta hãy quên và rộng mở con tim
khi bị người ta làm tim tan nát
thì hãy tự ghép lại cho lành

đất nhân khang đêm nay nổi gió
mưa trái mùa buốt giá con tim
tôi không thể kìm được nước mắt
khi đọc vần thơ thấm đẫm lệ sầu

mối tình đầu là mối tình đẹp nhất
người yêu đầu mãi mãi không quên
dù cho ta lao vào tình mới
nó cũng không giúp ta bớt được sầu

ta chỉ vui lại khi chính ta tự hiểu
cuộc đời này không phải sống để yêu
ta còn phải làm nhiều việc khác
giúp ta vui như khi ở bên người!!!
>>>>>>>>>>>>tự nhiên nủi hứng làm thơ thế ko bít>>>mai sau mà làm nhà thơ thỳ toi
 
Last edited by a moderator:
L

leduyducvt1986

Như đã hứa,Trở-về xin thử sức tiếp lời đoạn thơ của doigiaythuytinh


Gió bạo tàn xốc tung mái tóc

Mây ngẩng ngơ ve vãn trời thu

Bay....bay...lá cuộn tròn

Lá phất phơ

Lá nhẹ tênh

Hoà vào làn gió

Chải chuốt trời mây

Bay....bay...lá bay mãi

:(

Chầm chậm xoay
Xoay tròn những vòng xoay
Cứ thế,
Lá theo gió
cuốn
vào khoảng hư không
vô thường...

Ngỡ đâu
Cơn mưa chiều ập đến
Gió đâu mất
Chỉ còn mưa
Những cơn mưa cuối mùa
Mang theo cái rét buốt
Lá lạc mình,ướt đẫm
Xoay tròn...nước cuốn trôi...

Về đâu chiếc lá?
Nào ai biết
Cứ thế
Chầm chậm xoay
Xoay tròn những vòng xoay...

******************
Không biết phần nối tiếp ấy có hợp với chủ ý của "tác giả" không...Dẫu sao cũng mong em đừng cười,đừng chê nhé..:(



 
L

leduyducvt1986

trái tim ta từ lâu đã khép
và không còn biết giận-ghét-yêu-thương
ta chỉ muốn đừng ai như ta nữa
để thế gian này ta chiếm hết cô đơn
ta sẽ sống những tháng ngày cô độc
nhìn thế gian họ sống yêu thương
ta sẽ nhủ kiếp này thật không uổng
nhờ có ta mà hạnh phúc đơm hoa
Tham thế Tình sầu ơi
Hãy mở lòng chia sẻ
Đừng đòi ôm giữ hết.
Những nỗi niềm cô đơn...=((
 
L

leduyducvt1986


Có thật xa là nhớ không anh?

Em lọt thỏm giữa hư vô

Dòng đời vội vã xô bồ

Em đắm mình trong hoài niệm

Của ngày xửa ngày xưa

Em mơ về hạnh phúc

Một ngôi nhà, với anh và những đứa trẻ





Có thật xa là nhớ không anh?

Một, hai, ba, em nhớ những buổi chiều

Ba, hai, một, em trở về buổi sáng

Sáng sáng, chiều chiều của những ngày có anh





Đãm mình trong nhung nhớ

Em bỏ lỡ thời gian

Sai rồi

Nhưng...

Có thật xa là nhớ không anh?
"Có thật xa là nhớ không anh?"
Đừng hỏi vậy em ơi
Nỗi nhớ của con tim
Cứ dài theo năm tháng
Có bao giờ ngủ say...

"Có thật xa là nhớ không anh?"
Vì sóng còn vỗ bờ
Vì mây còn tìm núi
Nên dẫu xa ngàn dặm
Ta còn nhớ,còn thương
 
L

leduyducvt1986

hic, là 1 người yêu thơ nhưng cho đến bây giờ mới tìm được cái pic này.
- họ tên: Ngô Vũ Vân Anh
- bút danh tự chọn: Lonely
- thể thơ yêu thích: nhiều
- yahoo: vananh_1809
Đã ghé thăm thôi đừng vội bước
Hội quán này mong thỏa lòng thơ
Này lời thơ xin tặng người bên ấy:
Duyên hội ngộ,nhớ nhé người ơi...@};-
 
L

leduyducvt1986

thất bại một lần bước nữa không
có xá chi đâu chốn cõi lòng
tôi không đi nữa không bước nữa
sợ rồi cái lạnh lẽo của mùa đông
Gió ngừng thổi mây có còn trôi nữa?
Mưa thôi rơi lá có còn xanh mãi?
Đông thôi lạnh Xuân có về ấm áp?
Thôi bước đi,tương lai có lại gần?

Mặc bão tố,mặc mưa rơi,rét buốt
Bấy nhiêu thôi đâu có nghĩa gì đâu
Hãy cứ bước,đừng ngại ngần chi hết
Không thất bại sao có được thành công!
 
V

vitcondethuong10211

Tham thế Tình sầu ơi
Hãy mở lòng chia sẻ
Đừng đòi ôm giữ hết.
Những nỗi niềm cô đơn...=((
"Trở về " nói lạ thế
có gì đâu mà tham
tui chỉ giữ cô đơn
còn bao nhiêu hp
tui vẫn cho mọi người
tui ko muốn mở lòng
bởi tôi thật ích kỉ
khi nỗi buồn của tôi
lại bắt người khác chịu
tôi muốn bạn bè tôi
luôn luôn nở nụ cười
còn bao nhiêu đau khổ
tự mình tôi giải quyết
tôi không thick nhờ ai
và cũng ko muốn nợ
bởi tôi luôn như thế
chỉ muốn cho yêu thương
chứ ko mong nhận lại
và sẽ không nhận lại
bởi lẽ tôi là tôi!!!!
 
V

vitcondethuong10211

Gió ngừng thổi mây có còn trôi nữa?
Mưa thôi rơi lá có còn xanh mãi?
Đông thôi lạnh Xuân có về ấm áp?
Thôi bước đi,tương lai có lại gần?

Mặc bão tố,mặc mưa rơi,rét buốt
Bấy nhiêu thôi đâu có nghĩa gì đâu
Hãy cứ bước,đừng ngại ngần chi hết
Không thất bại sao có được thành công!
những câu hỏi kia sao mà lạ thế?
vì có bao giờ gió ngừng thổi đâu?
gió đưa mây đi đến tít chân trời
và mây gió sẽ bên nhau mãi mãi

mưa thôi rơi cho nắng vàng lên chứ
trời mưa rơi sẽ khiến lá u sầu
cơn mưa tạnh nắng làm lá ấm
mưa nắng thay nhau chăm sóc lá cây

đông không đi làm sao xuân đến được?
mỗi một mùa có những vẻ đẹp riêng
không phải đông chỉ toàn là buốt giá
có phải xuân chỉ ấm áp ngập tràn

nào ai nỡ bước chân đi ngay chứ
tương lai kia đâu thể đến được ngay
ta phải sống vì ngày hôm nay chứ
đợi tương lai ta sẽ chỉ héo mòn

nhưng không phải là ta nhìn tăm tối
mà do ta muốn nắm giữ thời gian
ta chỉ muốn chính ta làm chủ nó
giữ được mi rồi đó thời gian ơi!!

ta không đợi không phải ta ko đón
ta vẫn chờ tương lai ta chạy đến
để chính ta sẽ định đoạt tương lai
và rồi ta sẽ được thoả ước mơ
 
P

phamminhkhoi

Tên: Phạm Minh Khôi
Bút danh: Mưa nửa đêm
Thể thơ yêu thích: Tự do, lục bát
YH: Jeevas_1990

Một chủ nhât nào
Tôi lang thang
Đêm trường
Đi hái những vì sao....

Một thứ hai nào
Vẹt gót giầy đá sỏi
Nhặt lên từng mảnh hư vô

Một thứ ba nào
Hai dòng sông
Xanh thắm
Đò tình ai đánh đắm
Tan nát hoàng hôn

Một thứ tư nào
Tôi chờ em
Mây trắng
thăm thẳm, vô cùng

Một thứ năm nào
Tôi lượm lại chiếc máy bay bằng giấy
Ngày xưa
Nhà lầu 2 tầng cũ kỹ
Bao lần gió mưa........

Một thứ sáu nào
Tôi chờ
Hai mùa thu, đã lỡ
Chiều đổ nắng xuống đôi vai
Sông xanh như những vệt dài......

Một thứ bảy nào
Giấc ngủ trưa chẳng êm đềm
Mộng mị
Nửa hư
Nửa thực
Chập chờn.....
 
P

phamminhkhoi

Bồng bềnh mây nước nên duyên
Mây đi đi mãi rồi quên một thời
Núi cao chi lắm núi ơi
Che khuất mặt trời, che cả người thương

.....................................................................................................................................................................................................................................................................................


 
Last edited by a moderator:
V

vitcondethuong10211

Bồng bềnh mây nước nên duyên
Mây đi đi mãi rồi quên một thời
Núi cao chi lắm núi ơi
Che khuất mặt trời, che cả người thương

.....................................................................................................................................................................................................................................................................................
núi cao sông rộng chẳng đẹp sao?
mà sao bạn lại không thick nó
có phải chăng tại lòng người sầu quá
khiến cho cảnh vật cũng ko vui

mây đi mây cũng đi cùng gió
chứ có khi nào lại cô đơn
mây cứ đi mà mây không trở lại
có lẽ bởi núi quá hững hờ
 
L

leduyducvt1986

Tên: Phạm Minh Khôi
Bút danh: Mưa nửa đêm
Thể thơ yêu thích: Tự do, lục bát
YH: Jeevas_1990

Một chủ nhât nào
Tôi lang thang
Đêm trường
Đi hái những vì sao....

Một thứ hai nào
Vẹt gót giầy đá sỏi
Nhặt lên từng mảnh hư vô

Một thứ ba nào
Hai dòng sông
Xanh thắm
Đò tình ai đánh đắm
Tan nát hoàng hôn

Một thứ tư nào
Tôi chờ em
Mây trắng
thăm thẳm, vô cùng

Một thứ năm nào
Tôi lượm lại chiếc máy bay bằng giấy
Ngày xưa
Nhà lầu 2 tầng cũ kỹ
Bao lần gió mưa........

Một thứ sáu nào
Tôi chờ
Hai mùa thu, đã lỡ
Chiều đổ nắng xuống đôi vai
Sông xanh như những vệt dài......

Một thứ bảy nào
Giấc ngủ trưa chẳng êm đềm
Mộng mị
Nửa hư
Nửa thực
Chập chờn.....
Bắt đầu bằng ngày cuối
Những bước chân lang thang
Đi tìm những vì sao
Của riêng mình quên lãng

Rồi cứ thế ngày sang
Tiếp dài sự trống vắng
Mỗi ngày một ký ức
Giấu trong mình suy tư
 
V

vitcondethuong10211

lòng thơ hòa quyện những đớn đau
lệ lòng tuôn chãy, chãy đi đâu
chung thủy đa tình đành ôm hận
một kiếp yêu đương một kiếp sầu
có phải chăng vì tình yêu trắc trở
khiến cuộc tình gặp lắm trái ngang
làm cho tim ai đó đau tê tái
đã khiến cho họ thấy buồn đau

đã qua rồi ta cứ để nó qua
càng níu kéo tim ta càng đau khổ
khi đã yêu thì ta không hối tiếc
dù cho ta có phải chuốc buồn đau

khi ta yêu là mong người hạnh phúc
thấy người cười ta cảm thấy vui hơn
thấy người đau tim ta như sát muối
chỉ mong người sẽ mãi cười tươi

còn riêng ta ôm đau thương,tủi giận
giấu trong lòng những chua xót,đắng cay
để thấy người luôn cười vui vẻ
lòng ta đã thoả ước mơ rồi:)
 
N

nhoc_suka

bút danh:khách
một người vui vẻ như vịt con
mà sao làm thơ lại sầu thế?
phải chăng:
người hay cười là người có trái tim đau khổ
lấy tiếng cười che lấp sự đau thương
@vit con:thơ buồn nhưng hay đó,nhưng đừng có muốn làm nhà thơ nhé!!!!!
 
L

leduyducvt1986

Bồng bềnh mây nước nên duyên
Mây đi đi mãi rồi quên một thời
Núi cao chi lắm núi ơi
Che khuất mặt trời, che cả người thương

.....................................................................................................................................................................................................................................................................................


Bởi đâu mây,nước nhẹ trôi
Bởi đâu con gió hòa vào núi non
Trùng trùng những núi mờ sương
Đèo cao khuất bóng,còn thương hững hờ
Qua sông mới thấu lòng đò
Nặng mình vượt sóng đưa người sang sông
Trèo lên đỉnh núi mà trông
Thuyền neo bến mới,lòng không đợi lòng...
 
L

leduyducvt1986

Vì ai lệ quyện với vần thơ
Giấy trắng mực loan tỏ dạ chờ
Ý xạ tâm tình sầu lấp ló
Cửa hờ trăng lén ngó bao giờ
Hương quỳnh thoang thoảng gieo sầu nhớ
Gió đẩy mây đưa ánh nguyệt mờ
Ý lạc mất vần đâu lối thoát ?
Cũng đành nghiêng bút gác vần thơ
Phải chăng yêu thơ là đa cảm
Cho lòng nhỏ lệ những đêm trăng...
...
Nhẹ mái chèo khuơ đêm thanh vắng
Vỡ tan từng mảnh,trăng chẳng lành...
 
L

leduyducvt1986

Tương tư từ thuở lên mười
Tương tư từ thuở biết người hồng nhan
Bây giờ én lượn xuân sang
Lòng sao vẫn cứ mơ màng tương tư?

Bao mùa viết một lá thư
Mười năm không gửi bây chừ còn đâu?
Xuân này em đã làm dâu
Riêng tôi ngồi đếm nỗi sầu tương tư!
Bốn mùa nhớ,bốn mùa thương
Ghép lại trăm năm vấn vương còn mãi...
 
Top Bottom