Hoàng hôn - Hỗn loạn

H

hoanghondo94

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Hỗn loạn

Em đi về nơi mênh mang cơn sóng
Nơi nào khắc khoải nhuốm màu hoang

Em đi về phía em bên mùa tóc rối.
Gió mơn man trên từng sóng lá thành nội.
Em ngỡ mình lưu lạc về dở dang.
Có những chiều, vuốt tóc, nén tiếng thở than.
Em cười mình, cười người, cười những điêu tàn hờn dỗi.

Em cười trên nỗi đau cơn khốn cùng tội lỗi,
cợt ngả, nghiêng nghiêng, khóe miệng xiên xiên.


Rồi méo xệch.

Tay đâu vuốt hết tội kia trôi miền mệt,
Em đâu tin đời còn ngả còn nghiêng,
còn huyên thuyên, cuối cùng đơm mắt biếc.

Em trong em, nghiêng cười, cơn nuối tiếc.
Mắt một đời, một người, một ngày sinh.

Em tuyển những sinh linh,
nhuốm màu tang tóc.


Những sinh linh úa tàn thời gian trong cuộc đời gai góc.

Em chiêu hồn, những mảnh vỡ lẻ loi.
Trong sống còn, em còn chút đơn côi.
Đủ ôm ấp những gì em cho là tội lỗi.

Em cười người, cười đời, cười chính em trong ngàn cơn chìm nổi.

Ham muốn nhất thời,
trên đời ngả nghiêng.

Rắng mặt, môi mềm, chiều bỗng hóa thiêng liêng.
Sóng chim về, vàng nhạt màu hóa ra xanh biếc.

Lại chìm nổi, những gam màu biền biệt.
Những sinh linh thiếu hơi ấm ngày qua,
tản đi về, trong ánh sáng xa hoa.
Bỏ lại em, đơn lẻ ngày xô đẩy.
Chìm chìm chìm rồi ba vạn lần đẩy đẩy.

Em ngã giữa đời.
Cười nhạt.
Ngủ cho ngày:
Rất bình yên.

Mất thật nhỉ? Một khoảng trời rất riêng.

Của em.
Vội vàng như quên mất......:))............



...................................................Hoàng Hôn................................................................
 
Last edited by a moderator:
H

hardyboywwe

"Hoàng hôn"-sao bỗng dưng buồn thế "nàng".Ta cảm thấy giờ đây nó pha chút gì u uất,rên xiết,đớn đau.

Vẫn nhớ cái ngày "nàng" vào nhật kí của ta.Những lời văn đáng yêu của "nàng" làm ta có chút gì đó e thẹn,một chút bâng khuâng dậy sóng trong sâu thẳm tâm hồn.Còn giờ đây...?

Ta lại yêu "hoàng hôn" trong những sáng tác mà nàng tự tay viết cho ta đọc cách đây vài tháng.Nó hiền hòa,êm ả,sâu lắng và lãng mạn.Ta hình dung "nàng" là một cô thiếu nữ mới lớn dịu dàng,tinh tế với "đôi má ửng đỏ trong ráng chiều nghiêng nghiêng".Đọc nó,ta bỗng khát vọng nhiều hơn về những rung cảm đầu đời.Nguời yêu của ta không phải là hoàng hôn hồng hào,da diết,sâu sắc và tuyệt mĩ như thế này đâu.Trong cảm nhận của ta đó chỉ "là vì sao nhỏ bé ta mãi ước cho lòng làm bầu trời xanh xanh" mà thôi.

Chút ngẫu hứng lúc 23h đêm.
 
H

hoanghondo94

Ngỡ đã quên
Những phong rêu
Phủ đầy trang nhật kí
Lời yêu xưa
Người tri kỉ
Nào vội vã quay lưng
Hỏi Nắng.........
Có lên không..?
Cho đời hết lạnh
Những cơn mưa
Liệu có tạnh
Cho cầu vồng
Tỏa sáng
Bầu trời quang............

Khi yêu
Hoa kia nở rộ
Rực rỡ ngày đêm
Anh có thấy
Góc phố bên thềm
Đã lỡ mang hơi ấm
Trời trong
Gió hát
Mây vui
cây bằng lăng
Một màu trong phẳng lặng
Để Gió gửi tặng
Một lời yêu........

Chút nắng chiều.
..vấn vương...
tưởng chừng như quên mất
Đời không chân thật
Gió quét
Tan tành
Kí ức xưa...
mỏng manh....
Tóc kia trào hơi lạnh
Anh......
.ôm kí ức xưa..
của ngày mưa
.... không đến.......
.
Người dưng lỡ hẹn
Em hỏi gió
Vì sao ?


Thỉnh thoảng có người nhớ đến mình , ta cũng nhớ hardy lắm , những câu thơ ngọt ngào , một tâm hồn dào dạt , nóng bỏng .......nhớ NGÀY XƯA...........:((........chúng ta đã biết nhau như thế nào nhỉ , rồi sao nữa..........một chàng trai với tâm hồn nhạy cảm khó tìm.....với những cảm xúc và những vần thơ không ai trộn lẫn đc...có khi chỉ vài câu thơ của chàng thôi cũng đủ khiến ta thấy như yêu một phần thế giới , thơ chàng hay lắm...và chàng thì........... tuyệt vời lắm lắm... .:)

thấy nhớ AI ĐÓ............

 
Last edited by a moderator:
H

hardyboywwe

Hoàng hôn.....

Lần này hoàng hôn của nàng thật sự hỗn loạn.

Lúc rên xiết,cuồng loạn,đau thương,bi lụy....và giờ lại da diết,nồng cháy,nhẹ tênh và đa tình.

Phải chăng hoàng hôn đã cố hữu là như vậy?Nó đầy ắp những suy niệm và cảm giác của loài người chốn phong trần.


*****
Hồi ức

Cuối một ngày tàn

Ánh hoàng hôn loang đỏ không gian.

Những con đường nhẹ tênh

Bỗng mây trời nghiêng bóng

Cho tôi biết bâng khuâng.

Bước chân...

Thơ thẩn

Hoang mang.

Em tha thướt qua tôi.

Tóc mây nào

Cho cơn mơ loang đỏ

Ánh hoàng hôn.


****
Nhạy cảm.Tuyêt vời....Ưm!....Cám ơn nàng đã nghĩ tốt về ta.Cám ơn rất nhiều.Tớ không giỏi thơ ca.Tớ không giỏi văn chương chữ nghĩa.Nhưng tớ đang làm thi sĩ một cách giả tạo.Phải!Tó cố làm thi sĩ...Vì cuộc sống,vì những điều kì diệu.Vì con người và vì cả những ánh hoàng hôn đa tình đầy hỗn loạn kia.
 
Last edited by a moderator:
Top Bottom