HMF Confess HMF Confession 296: Áp lực học hành và là con giáo viên.

quân pro

Cựu CTV Confession
Thành viên
22 Tháng bảy 2017
1,262
3,224
356
Hà Nội
THPT Trần Phú - Hoàn Kiếm
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

[19/05/2020 7:52:24]
Đây là tâm tư của 1 cảm thấy mệt mỏi với mọi thứ, có lẽ rất dài
Mình không giỏi môn tự nhiên như toán và lí nhưng môn hóa mình lại đi chuyên, năm sau mình mới thi HSG hóa . Mình cảm thấy mình không giỏi môn hóa và sai lầm khi chọn môn chuyên vì hồi lớp 7 thầy có bảo đi chuyên hóa không thì mình bảo có ( lúc đấy mình chả suy nghĩ nhiều cứ nghĩ học được , với lại cũng không hiểu biết nhiều về hóa lắm), chắc mọi người nghĩ mình nên từ bỏ môn mình không giỏi nhưng mình không thể vì ước mơ sau này là làm bác sĩ với lại mình quá tự ti mình bỏ không được, mọi người trong đội tuyển rất giỏi, mình nghĩ thực lực mình không thể, luôn là như vậy.
Bố mẹ mình là giáo viên, bố dạy ở cấp 2 mẹ thì dạy cấp 3, nhưng mình không muốn vào trường cấp 3 của mẹ chút nào cả, mình muốn học trương chuyên , mình sẽ không bị kiểm soát bởi bố mẹ và mấy thầy cô, với lại trường chuyên xa nhà nên ở nội trú, mình ghét làm con giáo viên trong trường lắm, ghét từ hồi mới vào trường cấp 2 của bố rồi, giáo viên trong trường lúc nào cũng so điểm số, mình thì không quan tâm vấn đề điểm sô lắm nhưng bố và mẹ thì khác.
Chính vì vậy mình mới cố gắng vào trường chuyên cấp 3 , nhưng lại sợ thực lực không đủ, mẹ thì bảo điểm số không quan trọng nhưng mỗi lần điểm thấp thì mẹ mình không vui lắm, bố cũng vậy .
Mình luôn thắc mắc sao họ có thể hành xử ngược lời nói chứ, năm nào cũng vậy cứ mỗi lần tổng kết học kì là bữa cơm chan nước mắt dù mình có là học sinh giỏi suốt mấy năm liền thì cũng ko đáp ứng kì vọng của họ, họ luôn bảo đó ko phải là điểm thật ( Mình biết mà và khóc rất nhiều bao nhiêu nổ lực bỏ ra thì học lại bảo đó ko phải thực lực thật).
Giờ mình phải làm sao chứ? Mình phải đi học thêm toán, mỗi lần đi mẹ thường nói vào trường mẹ cũng được ko cần phải học trường chuyên, nhưng mẹ vẫn muốn mk vào trường chuyên, mk biết điều đó Bố thì hướng mình đi chuyên Hóa và Anh vì mai mốt có tiếng anh nên nó giúp mình xin việc cũng dễ hơn.
Mình tiếng anh cũng không tệ cho lắm nhưng mỗi lần bố hỏi mình từ vựng là từ vựng nào ko biết, là bố bảo mk bỏ đi.Mình không thể giỏi như thế được và cũng ko thể nhớ những từ bố nói.
Mình không hiểu vì sao mà mình tự ti mọi thứ thế nhưng mỗi lần không làm tốt bố mẹ luôn chửi mình nhữn từ mà mình cảm thấy tổn thương lắm *
Giờ mình cũng không thể sắp xếp được thời gian học tập, mọi người cho mình bí quyết nhé Làm sao có thể mấy học môn tự nhiên được, đặc biệt là toán và hóa Học tiếng anh có cách nào giúp mình luyện tập phát âm và nói tiếng anh tự nhiên ko?
Mk không ở thành phố nên không có người nước ngoài để luyện tập, cô dạy tiếng anh mình thì toàn cho làm đề luyện vì thế mà nghe, phát âm và nói tiếng anh mình không được tốt
Mình mệt với bố mẹ và mọi thứ, mình luôn suy nghĩ tiêu cực chắc sắp trầm cảm quá
--------------------------------------------------
VÀO ĐÂY để gửi thông điệp của mình. Chúng tôi sẽ giúp bạn kết nối với những trái tim khác.

Đặc biệt: SẼ KHÔNG MỘT AI BIẾT BẠN LÀ AI!!!

Mọi thắc mắc các bạn hãy gửi về GIẢI ĐÁP THẮC MẮC HOCMAI FORUM CONFESSIONS

Những chia sẻ sẽ được đăng trong box HOCMAI Forum Confessions
 

realjacker07

Học sinh gương mẫu
Thành viên
11 Tháng ba 2017
1,930
3,130
426
Hà Nội
Trường Đời
[19/05/2020 7:52:24]
Đây là tâm tư của 1 cảm thấy mệt mỏi với mọi thứ, có lẽ rất dài
Mình không giỏi môn tự nhiên như toán và lí nhưng môn hóa mình lại đi chuyên, năm sau mình mới thi HSG hóa . Mình cảm thấy mình không giỏi môn hóa và sai lầm khi chọn môn chuyên vì hồi lớp 7 thầy có bảo đi chuyên hóa không thì mình bảo có ( lúc đấy mình chả suy nghĩ nhiều cứ nghĩ học được , với lại cũng không hiểu biết nhiều về hóa lắm), chắc mọi người nghĩ mình nên từ bỏ môn mình không giỏi nhưng mình không thể vì ước mơ sau này là làm bác sĩ với lại mình quá tự ti mình bỏ không được, mọi người trong đội tuyển rất giỏi, mình nghĩ thực lực mình không thể, luôn là như vậy.
Bố mẹ mình là giáo viên, bố dạy ở cấp 2 mẹ thì dạy cấp 3, nhưng mình không muốn vào trường cấp 3 của mẹ chút nào cả, mình muốn học trương chuyên , mình sẽ không bị kiểm soát bởi bố mẹ và mấy thầy cô, với lại trường chuyên xa nhà nên ở nội trú, mình ghét làm con giáo viên trong trường lắm, ghét từ hồi mới vào trường cấp 2 của bố rồi, giáo viên trong trường lúc nào cũng so điểm số, mình thì không quan tâm vấn đề điểm sô lắm nhưng bố và mẹ thì khác.
Chính vì vậy mình mới cố gắng vào trường chuyên cấp 3 , nhưng lại sợ thực lực không đủ, mẹ thì bảo điểm số không quan trọng nhưng mỗi lần điểm thấp thì mẹ mình không vui lắm, bố cũng vậy .
Mình luôn thắc mắc sao họ có thể hành xử ngược lời nói chứ, năm nào cũng vậy cứ mỗi lần tổng kết học kì là bữa cơm chan nước mắt dù mình có là học sinh giỏi suốt mấy năm liền thì cũng ko đáp ứng kì vọng của họ, họ luôn bảo đó ko phải là điểm thật ( Mình biết mà và khóc rất nhiều bao nhiêu nổ lực bỏ ra thì học lại bảo đó ko phải thực lực thật).
Giờ mình phải làm sao chứ? Mình phải đi học thêm toán, mỗi lần đi mẹ thường nói vào trường mẹ cũng được ko cần phải học trường chuyên, nhưng mẹ vẫn muốn mk vào trường chuyên, mk biết điều đó Bố thì hướng mình đi chuyên Hóa và Anh vì mai mốt có tiếng anh nên nó giúp mình xin việc cũng dễ hơn.
Mình tiếng anh cũng không tệ cho lắm nhưng mỗi lần bố hỏi mình từ vựng là từ vựng nào ko biết, là bố bảo mk bỏ đi.Mình không thể giỏi như thế được và cũng ko thể nhớ những từ bố nói.
Mình không hiểu vì sao mà mình tự ti mọi thứ thế nhưng mỗi lần không làm tốt bố mẹ luôn chửi mình nhữn từ mà mình cảm thấy tổn thương lắm *
Giờ mình cũng không thể sắp xếp được thời gian học tập, mọi người cho mình bí quyết nhé Làm sao có thể mấy học môn tự nhiên được, đặc biệt là toán và hóa Học tiếng anh có cách nào giúp mình luyện tập phát âm và nói tiếng anh tự nhiên ko?
Mk không ở thành phố nên không có người nước ngoài để luyện tập, cô dạy tiếng anh mình thì toàn cho làm đề luyện vì thế mà nghe, phát âm và nói tiếng anh mình không được tốt
Mình mệt với bố mẹ và mọi thứ, mình luôn suy nghĩ tiêu cực chắc sắp trầm cảm quá
--------------------------------------------------
VÀO ĐÂY để gửi thông điệp của mình. Chúng tôi sẽ giúp bạn kết nối với những trái tim khác.

Đặc biệt: SẼ KHÔNG MỘT AI BIẾT BẠN LÀ AI!!!

Mọi thắc mắc các bạn hãy gửi về GIẢI ĐÁP THẮC MẮC HOCMAI FORUM CONFESSIONS

Những chia sẻ sẽ được đăng trong box HOCMAI Forum Confessions
Trước hết là về vấn đề trầm cảm thì có những ngày bạn sẽ cảm thấy không có năng lượng hay hứng thú, suy nghĩ tiêu cực nhiều, chuyện ấy rất đỗi bình thường, nhưng để "trầm cảm" thật ý thì bạn còn rất xa nên bạn không phải lo lắng gì hết. Dành mỗi ngày chút sự tập trung cho bản thân, nói chuyện với bản thân, viết nhật ký bla bla bla các kiểu vào là sẽ ổn thôi.

Vì mình dự định học chuyên Anh nên chắc lời khuyên về môn Anh sẽ chi tiết hơn. Gần đây thì có chị Hana's Lexis trên Youtube, bạn chịu khó xem những playlist của chị ấy, nhiều cái kiến thức mà chưa thầy cô nào mình từng học nói được thì nay chị ấy đã nói. Bạn cũng không cần quan trọng quá nhiều về cái chuyện phải nghe nói y như người bản xứ trừ khi bạn có ý định du học hay làm ở nước ngoài. Tiếng Anh để xin việc chỉ cần nói lưu loát, có cái accent đặc tiếng Việt cũng chả sao. Còn khả năng nghe, bạn sẽ phải nghe rất nhiều mới tiến bộ lên được. Khi xem phim, ừ thì bạn cứ xem có phụ đề tiếng Việt đi nhưng mà khi đã xem video trên YouTube bằng tiếng Anh thì dùng ngay phụ đề tiếng Anh cho mình. Từ nào không hiểu, ngừng video lại rồi ghi ra bất kỳ đâu, lúc sau tra lại; hoặc không thì nếu có phụ đề Việt rồi thì nghe xong một lần tiếng Anh, chuyển sang phụ đề ấy để hiểu. Làm thế tốn thời gian và rất mệt, mình phải nói luôn như vậy; nhưng bù lại bạn tiến bộ rất nhanh (kể cả từ vựng hay nghe nói), những lần sau bạn xem sẽ thoải mái hơn rất nhiều. Ngoài ra bạn phải tạo cho mình một môi trường bao quanh bằng tiếng Anh, quan tâm đến văn hóa, thời sự các nước phương Tây, tham gia các mạng xã hội kiểu Twitter hay Reddit.

Mình cảm giác như đang có một cái xu hướng, kiểu các ông bố bà mẹ nghe nhiều người ta nói là kỳ vọng quá cao xong rồi đặt áp lực làm hại con trẻ nên cũng sợ, không bộc lộ trực tiếp nữa nhưng mà theo ý ngầm. Cái này có thể coi là một tín hiệu tích cực vì bố mẹ cũng đang dần thay đổi và cởi mở hơn rồi, bạn nên chấp nhận chờ đợi họ dần dần. Nếu họ vượt quá giới hạn thì kiểu dọa đi khỏi nhà à :v

Điểm số của bạn mình cũng không nắm được nên mình chỉ khuyên được từng này thôi. Về việc thi trường chuyên thì mình nói thẳng ra là rất khó (bạn có nói là thực lực của bạn là không thể, kém hơn nhiều so với những đứa cùng đội tuyển). Cho mình hỏi bạn thi đến HSG cấp tỉnh (thành phố) chưa nhỉ? Nếu chỉ dừng lại quanh mức cấp huyện (quận) thì hi vọng vào trường chuyên rất mong manh luôn, bạn cần phải xác định được như vậy. Tuy nhiên, bạn có động lực học mà mình phải nói là cũng khá ổn áp nên cứ đăng ký nguyện vọng đi, lỡ được thì sao? Dựa vào điểm thi thử, nếu gặp phải thầy cô chấm chặt tay thì cứ dựa vào đấy thêm khoảng 0.5-1.5 điểm vào, nếu thầy cô có kinh nghiệm nhiều năm thì tin theo, thầy cô mới vào thì có thể trừ đi một tẹo là sẽ ra điểm thi thật (có thể thôi nhé, cũng nhiều cái yếu tố tác động vào, mình không chắc đâu)

Chúc bạn thành công!
 

Tiểu Bạch Lang

Cựu TMod Toán|Duchess of Mathematics
Thành viên
9 Tháng tư 2020
1,049
1,064
181
19
Hải Dương
THPT Chuyên Nguyễn Trãi
Không ngờ bạn cũng có chung cảm xúc với mình!Nhiều người bảo là con giáo viên sướng nhưng mình không thấy thế.Mình cũng là con giáo viên nên hiểu rõ những vấn đề mà con giáo viên gặp phải như bị bạn bè ganh ghét,đố kị,cho là được bố mẹ nâng đỡ;bị so sánh thành tích;...
Bạn muốn thi vào trường chuyên thì cứ cố gắng hết sức là được,đừng tự ti quá!Bạn mới lớp 7 hay 8 phải không?Vẫn kịp mà!Quyết tâm cao,học kĩ,nắm chắc kiến thức,đặc biệt là bạn phải gạt bỏ những lo âu đi thì bạn có thể sẵn sàng bước vào kì thi chuyên rồi!
Chúc bạn thành công!
 

minhloveftu

Học sinh tiêu biểu
Thành viên
15 Tháng một 2019
3,097
2,567
501
Quảng Trị
Trường Đời
Phải công nhận rằng bạn với mình quá giống nhau luôn, lần đầu tiên đọc một confess mà thấy trùng với trường hợp của mình đến như vậy. Điểm số đối với mình không quan trọng nhưng bố mẹ mình lại nghĩ khác mặc dù lúc đầu chính họ cũng nói như suy nghĩ của mình :(. Về phần con giáo viên thì mình thấy bình thường, may mà bố mình không là giáo viên nếu không thì không biết chuyện gì xảy ra nữa.
Dù sao thì mong bạn cũng suy nghĩ tích cực, buông bớt cho nhẹ đầu, cuối cùng thì mọi chuyện cũng sẽ qua thôi
Chúc bạn thành công !!
 
  • Like
Reactions: lam371 and hoa du
Top Bottom