Hôn nay mình đọc được một bài thơ rất hay nên muốn viết lại cho khỏi quên ^^
Thật ra đời chẳng giống trong thơ nhạc
Mình chẳng vui khi ai đó mỉm cười
Mà ngược lại, thấy người bên kẻ khác
Là trong lòng như xác pháo đang rơi...
Chữ cao thượng, cao tít tắp trên trời
Mình chẳng phải thiên thần để với tới
Thôi đành làm kẻ phàm nhân tội lỗi
Đi ghen hờn với những kẻ có đôi!
Mặc kệ đời dèm pha mình nhỏ mọn
Chứ nhất quyết không ưa nổi "kẻ thù"
Bỏ bùa mê thuốc lú để giành trọn
trái tim người về làm của riêng tư.
Mà thật ra nếu tay đôi quyết đấu?
Mình cũng có đời nào thắng nổi đâu
Người ta đẹp, giỏi giang... Mình thì xấu!
Trứng vịt muối đòi chọi với trân châu?!
Tủi thân vậy mà sao vẫn cứng đầu
Cứ đi thương người yêu của kẻ khác
Để lầm lũi cả cuộc đời ngơ ngác
Ngó nắng chiều mà cứ tưởng rạng đông!
"Ở lại đi, ta chỉ có tấm lòng..."
Người hỏi rằng: "Vậy có ăn được không?"
Còn kẻ ấy có bánh với hoa hồng
Chẳng lẽ lòng đành bỏ cuộc cho xong?
Ở lại đi... Ta chẳng có gì
Ngoài một-cuộc-đời sống với cố chấp chẳng biết để làm chi?