Hôm nay h tự dưng tìm thấy bức thư của cách đây lâu lắm rùi đấy!hix
Cảm giác ư ko bít nói sao cả,buồn,nhớ,.......nhưng lại thấy vui vui như là vừa tìm thấy 1 cái gì đó đã mất.
T à!t có bít là h đã rất cố gắng,h làm mọi thứ chỉ để trốn tránh 1 cảm giác(đó là để quên t đi)nhưng sa khó quá vậy.t bảo h thật yếu đuối...h có thể làm tất cả mọi việc thật tốt.Nhưng khi ở bên t thật ra h ko hỉu mình thế nào nữa và rồi cái gì cũng phụ thuộc vào t,hix.sao t ko nói cho mình dù chỉ một câu thôi h sẽ sữa đc mà,h biết h đã sai sai rất nhiều nhưng sao t ko tha thứ cho h,cho h 1 cơ hội?hay 1 lý lo rõ ràng khi t ra đi t làm h pải nghĩ nhiều quá.nhiều khi h cảm thấy h bực t có cả hận nữa nhưng ko sao mà quên t đi hay ít yêu t.mọi người bảo h hâm bị làm sao nhưng h vẫn cảm thấy h làm đúng,hi.
Thời gian có thể trôi qua và có thể trong t ko còn có h thì h vẫn mãi ở bên t.
Nếu t ko muốn làm người ấy của h thì cứ noi h như bạn!h rất vui khi đc nói chuyện với t,đc t chia sẽ những vướng mắc trong cuộc sống,dù sao h cũng sẽ sát cánh cùng t.h chỉ muốn nói với t:h yêu t nhìu,mập yêu à!