Giải thích câu nói của Hoài Thanh

L

lucky_rabbit_1997

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Hoài Thanh viết:" Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện những tình cảm ta sẵn có". Hãy dựa vào kiến thức đã học giải thích và làm rõ câu nói trên?
Ai làm giúp em đề này với.....:-SS Em xin cảm ơn nhiều.
 
H

hiemcokhotim_love

Văn chương là tiếng nói của tcảm con ng, nó khơi dậy trong mỗi ng những tcảm sẵn có nhg nó cũng gây cho ta những tcảm ta chưa có. Đó là lòng vị tha, sự đồng cảm, là khát vọng cống hiến, hy sinh...Văn chương nhen nhóm, làm nảy nở và tạo ra những tcảm đó. Lời nhận định: "…” của HT là hoàn toàn đúng đắn. Tphẩm: Bài ca nhà trank bị gió thu phá đã làm rung động những trái tim cộc cằn, khô khan, gây cho ng ta 1 tyêu thg đồng loại và chấp nhận hy sink. Hay bài thơ Bánh trôi nc của HXH, bài thơ Sau phút chia ly của ĐTĐ, k ai có thể chắc chắn rằng mỳnk k thg xót, đồng cảm, vs những ng phụ nữ xã hội pkiến, cũng k ai có thể chắc rằng mỳnk sẽ có 1 tcảm vợ chồk sâu sắc đến vậy. Thành ngữ, tục ngữ cũng đâu chỉ là "túi khôn" của nhân loại, chẳng phải ca dao, dân ca là cây đàn muôn điệu, là tiếng nói tâm tình của ndân VN sao? Csống muôn hình vạn trạng hiện lên qua từng câu ca dao (trích dẫn), đi vào trái tim từng con ng, thắp lên những ánh lửa nhân ái, gắn chặt tyêu thg của ng vs ng. Đó chính là GT thiêng liêng của văn chg. Văn học mang đến cho cs cta nhiều điều nhg tiếp nhận chúng thế nèo, cảm nhận chúng ra sao lại là 1 vấn đề khác. Văn chg gây cho ta nhữg tcảm ta chưa có và cta là nhữg ng phải biến chúng thành những tcảm thật trong cs

Bài học đường đời đầu tiên - yeu thg đồg loại
 
S

sakura_thix_sasuke

Hoài Thanh viết:" Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện những tình cảm ta sẵn có". Hãy dựa vào kiến thức đã học giải thích và làm rõ câu nói trên?
Văn chương "luyện những tình cảm ta sẵn có", tức là làm cho những tình cảm sẵn có trong lòng người trở nên sâu sắc hơn. Con người sinh ra và lớn lên đã có sẵn lòng yêu kính mẹ cha. Khi bắt gặp những câu thơ như thế này:
" Tôi nhớ mẹ tôi, thuở thiếu thời
Lúc người còn sống tôi lên mười
Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội
Áo đỏ người đưa trước chậu phơi"
("Nắng mới"- Lưu Trọng Lư)
ai chẳng bâng khuâng da diết nhớ về những kỉ niệm ngọt ngào mà thiêng liêng của tình mẹ. Và bỗng thấy mình yêu thương mẹ bik bao!...
 
Last edited by a moderator:
S

sakura_thix_sasuke

Văn chương còn "gây cho ta những tình cảm ta hok có", tức là đem đến cho tâm hồn những cảm giác, những tình cảm mới mẻ mà ta chưa hề bik. Đọc câu thơ của Trần Đăng Khoa:
" Ngoài thềm rơi chiếc lá đa
Tiếng rơi rất mỏng như là rơi nghiêng"
ta bỗng thấy tâm hồn xao xuyến lạ thường, và chợt nhận ra thiên nhiên xung quanh thật thú vị, hấp dẫn vô cùng. Từ đó, ta biết yêu cái đẹp tinh tế của thiên nhiên...
Quả thật, văn chương làm cho tâm hồn con người trong sáng hơn, phong phú hơn.
Mỏi tay chết!!!
 
Top Bottom