………..Trên mặt đất làm gì có đường, người ta đi mãi thì thành đường thôi………
-Tôi muốn biết cuối con đường có cái gì!
-Thì là thành công chứ còn gì nữa??
-Nhưng tôi muốn biết nó như thế nào…tôi muốn thành công!!
-Thì bạn cứ đi đi!!
-Đấy mới là điều tôi cần biết. Bạn xem, có con đường nào đâu??
-Sao bạn thực dụng quá vậy?? Muốn có đường thì phải tạo, muốn đi thì phải kiên nhẫn chứ!!
………..Trên mặt đất làm gì có đường, người ta đi mãi thì thành đường thôi………
Thật vậy, câu văn như có ý đề cập đến những ước mơ, hoài bão của con người. Họ có những hy vọng cho tương lai, ngày mai dựa vào những cơ sở, vật chất mà họ đang có. Chúng giúp họ thực hiện được ước mơ, hy vọng. Nhưng cái chính vẫn là sự quyết tâm, nỗ lực của chính bản thân họ.
Muốn tạo ra con đường, mình phải có ý chí, quyết tâm và ý tưởng. Muốn biết nơi cuối con đường có gì, mình phải kiên nhẫn đi trên con đường mình đã chọn. Vấn đề ở đây là: mình phải tạo ra con đường cho mình cũng như là cho người khác cùng đi. Nếu như chỉ mình ta đi trên con đường đó thì con đường đó chỉ là những vết lằn còn in lại dấu chân ta và theo thời gian mà không khai thác sẽ mờ nhạt dần. Còn nếu đã có người đi qua, ta đang đi và đang có người đi trên con đường ấy thì con đường ấy càng rộng mở và rõ ràng.
Nhưng cách tốt hơn cả là hãy tự tạo cho mình một con đường và không nên cứ đi theo con đường của người khác vì đó là một sự phụ thuộc…..
Một câu chuyện dẫn chứng:
“Hoa là bạn tôi. Trong lớp, Hoa là lớp phó học tập, sức học thì không thua gì lớp trưởng nhưng vì điều kiện khó khăn, Hoa đã bỏ lỡ nhiều cơ hội học hỏi. Tất nhiên là vấn đề ở đây chính là sự nỗ lực không ngừng nơi Hoa và không bao giờ dựa trên đôi chân của người khác mà tiến…………nhưng còn tôi, nhà khá giả, cũng có điều kiện và học giỏi….. Thế mà lại đi trên chính đôi chân của bạn thân mình-Hoa. Thay vì nhờ giúp đỡ, tôi lại yêu cầu Hoa cho mượn bài để chép luôn và thật khúng khiếp khi……..Hoa cũng bằng lòng cho mượn….
Đến khi phát hiện bằng cấp chỉ là vỏ bọc thì trong đầu tôi chả có cái gì gọi là kiến thức cả. Lúc đó mới thấm thía câu ………..Trên mặt đất làm gì có đường, người ta đi mãi thì thành đường thôi………”
Chẳng có gì liên quan giữa chúng nhưng muốn hiểu phải qua suy luận…Tôi đã không đi trên con đường của chính mình, tôi phải có sự hoài bão nào đó mới đi đến thành công và mong muốn. Nhưng đến cả ước mơ cũng không có thì làm sao mà có con đường để đi???
Vậy thì tạm kết luận thế này: Khi ta có một cơ sở, một điều kiện để thành công thì hãy nên hy vọng, tin tưởng và bên cạnh đó hãy nỗ lực bằng chính sức lực của mình…Để làm gì? Để có con đường và đi đến thành công. Hãy tự tạo cho mình một con đường, một sự nghiệp để thực hiện.
-Tôi có một khát khao. Vậy làm sao để thực hiện???
-Hãy tạo một con đường cho mình hoặc đi trên con đường của người khác khi họ đã thành công.
Bài viết hơi lan man, khó hiểu và có vẻ lạc đề ạ!!!