Ending của Cô bé bán diêm??

Z

zombie98

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Tớ gửi ý kiến của các mem lớp học thêm bọn tớ về cái kết của Cô bé bán diêm. Các bạn í ko đồng ý cái kết khá là "lửng" của nhà văn, ừ thì khi phân tích ra nó cũng khá xuôi nhưng mà người đọc ko khỏi cảm thấy chút gì đó đáng buồn và làm ta cứ khắc khoải suy nghĩ đến nó và tự an ủi về cái cuộc sống nơi thiên đường của cô bé tội nghiệp. Hơn nữa, mấy người đi đường nhìn cô mà cứ như vô cảm vậy, lại càng thêm buồn... Dù cô đã nhìn thấy biết bao cảnh tượng tuyệt vời, nhưng nó ko đủ sức làm giảm điều này đi... Có cách nào, hay có cái kết nào tránh được điều đó hay không, và hãy phân tích nó khác và đỡ buồn đi ở điểm nào so với cái kết cũ??( Đề nâng cao đấy!):D
(Price là THANKS nhé, được ko??)
 
G

ga_cha_pon9x

nhoc_bettyberry said:
Mở đoạn: Cô bé bán diêm cùng bà bay lên cao.
Thân đoạn: 1. Khoảng khắc hai bà cháu bay lên trời.
- Tuyết vẫn rơi. Nhưng em bé ko cảm thấy lạnh nữa. Vòng tay của bà thật ấm áp.
- Bầu trời rộng lớn, vũ trụ bao la và những vì sao lấp lánh đang hiện ra trước mắt em bé.
- Thế giứoi nhỏ bé dưới kia bây giờ thật nhỏ bé so với niềm hạnh phúc của em bé.
2. Hai bà cháu ở thiên đường.
- Bà dẫn cháu đến một ngôi nhà nhỏ nhắn có dây thường xuân bao quanh, nằm trên một vườn hoa đẹp lạ kì.
- Hai bà cháu bước vào nhà. Ngôi nhà thật đầy đủ: Có lò sưởi ấm cúng trong bếp, có ngỗng quay trên bàn ăn trải khăn trắng tinh, có cây thông Nô-en trang hoàng lộng lẫy.
- Và bên cạnh bàn, một người phụ nữ đang ngồi đó. Em bé nhìn. Bao nhiêu kí ức trở về: Vẫn mái tóc đó, vẫn khuôn mặt đó, vẫn nụ cười như bừng nở nắng mai, vẫn mùi hương dịu dàng ấm áp. Đó là mẹ.
- Em bé chạy lại. Mẹ ôm em bé vào lòng. Hai mẹ con khóc ướt đẫm khuôn mặt. Khóc cho hạnh phúc.
- Em bé kể lại chuyện ở dưới trần gian, cuộc sống ko no đủ và thiếu tình thương cho mẹ nghe. Mẹ xoa đầu em bé.
3. Em bé gặp thượng đế chí nhân.
- Đã đến giờ gặp thượng đế, em bé chia tay mẹ để cùng bà đi gặp thượng đế.
- Thượng đế thật cao lớn như trái tim vĩ đại của ngài. Chiếc ngai dát vàng lông lẫy nguy nga.
- Em bé quỳ xuống yết kiến ngài. Thượng đế từ từ bước xuống xoa đầu em bé và cho em ba điều ước.
( Em bé ước
(1) Mong bố dưới trần gian cai rượu, mạnh khỏe và gây dựng sự nghiệp, tìm được bạn đời để quan tâm, chăm sóc.
(2) Mọi trẻ em đều tìm được một mái ấm gia đình, được sống no đủ, hạnh phúc.
Và em nói rằng thế là quá đủ cho em rồi. Em ko cần điều ước thứ 3 )
Thượng đế cảm động trước trái tim nhân hậu của em bé. Ngài quyết định sẽ cho em bé đi học - 1 món quà thay cho điều ước thứ 3.
-> Kết thúc: Em bé vui đùa cùng những người bạn ở trường học trên thiên đường
Kết đoạn: Thượng đế chí nhân sẽ ban cho những con người nhân hậu cuộc sống tốt đẹp




Theo mình nghĩ thì cái kết của t/g vẫn là tốt nhất vì nó thể hiện đc sự vô cảm,thờ ơ của con người ở xã hội lúc bấy giờ.(tuy là ko có hậu).Cái kết ms tớ vừa quote ra đây được hư cấu thêm từ chi tiết cô bé cùng bà bay lên thiên đàng nhưng cũng vẫn có hậu hơn như kết của nhà văn.
Ở trên mục Chú ý của S-box này có pic nói về cái kết mới,bạn xem thử nhé:)
 
Top Bottom