Em - cô gái có đôi mắt buồn..

Vi Nguyen

Học sinh tiến bộ
Thành viên
26 Tháng tư 2017
760
900
179
21
Bình Định
THPT Chuyên Chu Văn An
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Em không muốn diễn nữa, mệt mỏi lắm. Nhưng nếu em khóc, ai sẽ lau nước mắt cho em? Nếu em gục ngã, ai đến nâng em dậy? Nếu tim em ngừng đập, ai sẽ khắc sâu hình bóng em? Chắc không có ai. Họ thích một cô gái luôn cười. Và em, đã cố gắng là người con gái như họ mong muốn. Đổi lại, em được gì? Vài ba lần vui chơi, một cuộc tình không sâu đậm,...
Một con người luôn cười, chưa chắc họ đã và đang có cuộc sống tốt đẹp. Em chỉ cười, để quên bớt muộn phiền. Mọi người nghĩ rằng cuộc sống của em chắc hạn phúc lắm. Họ nhìn vào đuôi mắt em mà nói rằng đây là nụ cười thật sự. Đúng rồi, vì em diễn giỏi quá. Có mấy ai, đã từng cố gắng nhìn sâu vào đôi mắt em, nhìn thấu được nỗi buồn của em ngay trong chính nụ cười đó?

Cuộc sống có quá nhiều muộn phiền, lo toan. Mỗi một nụ cười, mỗi một lần em điềm đạm bước qua khó khăn,... đánh đổi lại đó là từng bấy nhiêu lần em đã gục ngã. Mỗi một lần gục ngã – đứng dậy, nó lại khắc thành một vết lõm nơi đáy mắt. Có mấy ai đã từng kiên nhẫn đếm giúp em?



Em không muốn diễn nữa, mệt mỏi lắm. Nhưng nếu em khóc, ai sẽ lau nước mắt cho em? Nếu em gục ngã, ai đến nâng em dậy? Nếu tim em ngừng đập, ai sẽ khắc sâu hình bóng em? Chắc không có ai. Họ thích một cô gái luôn cười. Và em, đã cố gắng là người con gái như họ mong muốn. Đổi lại, em được gì? Vài ba lần vui chơi, một cuộc tình không sâu đậm,...

Ngôi nhà nơi em bước về, vẫn luôn tồn tại một cái góc nhỏ cho em co mình vào. Đêm đêm em vẫn khóc, vẫn mong chờ một bàn tay ấm sẽ sưởi cho em. Em muốn phá bỏ góc nhỏ trong chính tim em. Em muốn cười thật sự, muốn khóc đến sưng mắt, muốn la hét,... muốn là chính em.

Ai đã tước đi quyền tự do này của em? Hay chính em khờ dại tự rũ bỏ nó?

Cuối cùng, em nhận ra rằng, chính bản thân em đã rũ bỏ nó.


Từng ngày, em gom góp hết tất cả mảnh vỡ cuộc đời, ghép lại thành tấm gương, soi mình vào, mỉm cười...

Cười đó, nhưng mắt vẫn đượm buồn... chờ anh đến và nói rằng "Anh yêu đôi mắt buồn của

em"...
tho-tinh-buon-cua-co-gai.jpg

Like bài viết nếu thích
 

Quang Trungg

Học sinh xuất sắc
Thành viên
14 Tháng mười một 2015
4,677
7,748
879
20
Hà Nội
THCS Mai Dịch
Em không muốn diễn nữa, mệt mỏi lắm. Nhưng nếu em khóc, ai sẽ lau nước mắt cho em? Nếu em gục ngã, ai đến nâng em dậy? Nếu tim em ngừng đập, ai sẽ khắc sâu hình bóng em? Chắc không có ai. Họ thích một cô gái luôn cười. Và em, đã cố gắng là người con gái như họ mong muốn. Đổi lại, em được gì? Vài ba lần vui chơi, một cuộc tình không sâu đậm,...
Một con người luôn cười, chưa chắc họ đã và đang có cuộc sống tốt đẹp. Em chỉ cười, để quên bớt muộn phiền. Mọi người nghĩ rằng cuộc sống của em chắc hạn phúc lắm. Họ nhìn vào đuôi mắt em mà nói rằng đây là nụ cười thật sự. Đúng rồi, vì em diễn giỏi quá. Có mấy ai, đã từng cố gắng nhìn sâu vào đôi mắt em, nhìn thấu được nỗi buồn của em ngay trong chính nụ cười đó?

Cuộc sống có quá nhiều muộn phiền, lo toan. Mỗi một nụ cười, mỗi một lần em điềm đạm bước qua khó khăn,... đánh đổi lại đó là từng bấy nhiêu lần em đã gục ngã. Mỗi một lần gục ngã – đứng dậy, nó lại khắc thành một vết lõm nơi đáy mắt. Có mấy ai đã từng kiên nhẫn đếm giúp em?



Em không muốn diễn nữa, mệt mỏi lắm. Nhưng nếu em khóc, ai sẽ lau nước mắt cho em? Nếu em gục ngã, ai đến nâng em dậy? Nếu tim em ngừng đập, ai sẽ khắc sâu hình bóng em? Chắc không có ai. Họ thích một cô gái luôn cười. Và em, đã cố gắng là người con gái như họ mong muốn. Đổi lại, em được gì? Vài ba lần vui chơi, một cuộc tình không sâu đậm,...

Ngôi nhà nơi em bước về, vẫn luôn tồn tại một cái góc nhỏ cho em co mình vào. Đêm đêm em vẫn khóc, vẫn mong chờ một bàn tay ấm sẽ sưởi cho em. Em muốn phá bỏ góc nhỏ trong chính tim em. Em muốn cười thật sự, muốn khóc đến sưng mắt, muốn la hét,... muốn là chính em.

Ai đã tước đi quyền tự do này của em? Hay chính em khờ dại tự rũ bỏ nó?

Cuối cùng, em nhận ra rằng, chính bản thân em đã rũ bỏ nó.


Từng ngày, em gom góp hết tất cả mảnh vỡ cuộc đời, ghép lại thành tấm gương, soi mình vào, mỉm cười...

Cười đó, nhưng mắt vẫn đượm buồn... chờ anh đến và nói rằng "Anh yêu đôi mắt buồn của

em"...
tho-tinh-buon-cua-co-gai.jpg
Xúc động thật huhu:r2:r2
 

Toji Takeshi

Cựu Trưởng BP Quản lí |Cựu Mod Cộng đồng
Thành viên
TV BQT tích cực 2017
13 Tháng chín 2017
1,044
2,726
414
23
Đắk Lắk
THPT Nguyễn Trãi
Em không muốn diễn nữa, mệt mỏi lắm. Nhưng nếu em khóc, ai sẽ lau nước mắt cho em? Nếu em gục ngã, ai đến nâng em dậy? Nếu tim em ngừng đập, ai sẽ khắc sâu hình bóng em? Chắc không có ai. Họ thích một cô gái luôn cười. Và em, đã cố gắng là người con gái như họ mong muốn. Đổi lại, em được gì? Vài ba lần vui chơi, một cuộc tình không sâu đậm,...
Một con người luôn cười, chưa chắc họ đã và đang có cuộc sống tốt đẹp. Em chỉ cười, để quên bớt muộn phiền. Mọi người nghĩ rằng cuộc sống của em chắc hạn phúc lắm. Họ nhìn vào đuôi mắt em mà nói rằng đây là nụ cười thật sự. Đúng rồi, vì em diễn giỏi quá. Có mấy ai, đã từng cố gắng nhìn sâu vào đôi mắt em, nhìn thấu được nỗi buồn của em ngay trong chính nụ cười đó?

Cuộc sống có quá nhiều muộn phiền, lo toan. Mỗi một nụ cười, mỗi một lần em điềm đạm bước qua khó khăn,... đánh đổi lại đó là từng bấy nhiêu lần em đã gục ngã. Mỗi một lần gục ngã – đứng dậy, nó lại khắc thành một vết lõm nơi đáy mắt. Có mấy ai đã từng kiên nhẫn đếm giúp em?



Em không muốn diễn nữa, mệt mỏi lắm. Nhưng nếu em khóc, ai sẽ lau nước mắt cho em? Nếu em gục ngã, ai đến nâng em dậy? Nếu tim em ngừng đập, ai sẽ khắc sâu hình bóng em? Chắc không có ai. Họ thích một cô gái luôn cười. Và em, đã cố gắng là người con gái như họ mong muốn. Đổi lại, em được gì? Vài ba lần vui chơi, một cuộc tình không sâu đậm,...

Ngôi nhà nơi em bước về, vẫn luôn tồn tại một cái góc nhỏ cho em co mình vào. Đêm đêm em vẫn khóc, vẫn mong chờ một bàn tay ấm sẽ sưởi cho em. Em muốn phá bỏ góc nhỏ trong chính tim em. Em muốn cười thật sự, muốn khóc đến sưng mắt, muốn la hét,... muốn là chính em.

Ai đã tước đi quyền tự do này của em? Hay chính em khờ dại tự rũ bỏ nó?

Cuối cùng, em nhận ra rằng, chính bản thân em đã rũ bỏ nó.


Từng ngày, em gom góp hết tất cả mảnh vỡ cuộc đời, ghép lại thành tấm gương, soi mình vào, mỉm cười...

Cười đó, nhưng mắt vẫn đượm buồn... chờ anh đến và nói rằng "Anh yêu đôi mắt buồn của

em"...
tho-tinh-buon-cua-co-gai.jpg

Like bài viết nếu thích
Tội cho cô gái ấy
 
  • Like
Reactions: Vi Nguyen

hatsune miku##

Miss Cặp đôi ăn ý|Tài năng được yêu thích nhất
Thành viên
30 Tháng tám 2017
2,423
4,423
583
22
Vĩnh Phúc
Dược
Em không muốn diễn nữa, mệt mỏi lắm. Nhưng nếu em khóc, ai sẽ lau nước mắt cho em? Nếu em gục ngã, ai đến nâng em dậy? Nếu tim em ngừng đập, ai sẽ khắc sâu hình bóng em? Chắc không có ai. Họ thích một cô gái luôn cười. Và em, đã cố gắng là người con gái như họ mong muốn. Đổi lại, em được gì? Vài ba lần vui chơi, một cuộc tình không sâu đậm,...
Một con người luôn cười, chưa chắc họ đã và đang có cuộc sống tốt đẹp. Em chỉ cười, để quên bớt muộn phiền. Mọi người nghĩ rằng cuộc sống của em chắc hạn phúc lắm. Họ nhìn vào đuôi mắt em mà nói rằng đây là nụ cười thật sự. Đúng rồi, vì em diễn giỏi quá. Có mấy ai, đã từng cố gắng nhìn sâu vào đôi mắt em, nhìn thấu được nỗi buồn của em ngay trong chính nụ cười đó?

Cuộc sống có quá nhiều muộn phiền, lo toan. Mỗi một nụ cười, mỗi một lần em điềm đạm bước qua khó khăn,... đánh đổi lại đó là từng bấy nhiêu lần em đã gục ngã. Mỗi một lần gục ngã – đứng dậy, nó lại khắc thành một vết lõm nơi đáy mắt. Có mấy ai đã từng kiên nhẫn đếm giúp em?



Em không muốn diễn nữa, mệt mỏi lắm. Nhưng nếu em khóc, ai sẽ lau nước mắt cho em? Nếu em gục ngã, ai đến nâng em dậy? Nếu tim em ngừng đập, ai sẽ khắc sâu hình bóng em? Chắc không có ai. Họ thích một cô gái luôn cười. Và em, đã cố gắng là người con gái như họ mong muốn. Đổi lại, em được gì? Vài ba lần vui chơi, một cuộc tình không sâu đậm,...

Ngôi nhà nơi em bước về, vẫn luôn tồn tại một cái góc nhỏ cho em co mình vào. Đêm đêm em vẫn khóc, vẫn mong chờ một bàn tay ấm sẽ sưởi cho em. Em muốn phá bỏ góc nhỏ trong chính tim em. Em muốn cười thật sự, muốn khóc đến sưng mắt, muốn la hét,... muốn là chính em.

Ai đã tước đi quyền tự do này của em? Hay chính em khờ dại tự rũ bỏ nó?

Cuối cùng, em nhận ra rằng, chính bản thân em đã rũ bỏ nó.


Từng ngày, em gom góp hết tất cả mảnh vỡ cuộc đời, ghép lại thành tấm gương, soi mình vào, mỉm cười...

Cười đó, nhưng mắt vẫn đượm buồn... chờ anh đến và nói rằng "Anh yêu đôi mắt buồn của

em"...
tho-tinh-buon-cua-co-gai.jpg

Like bài viết nếu thích
thật cảm đông
 

Nhọ cute

Học sinh tiến bộ
Thành viên
10 Tháng tám 2017
947
583
159
21
Hải Phòng
THCS Vinh Quang
Em không muốn diễn nữa, mệt mỏi lắm. Nhưng nếu em khóc, ai sẽ lau nước mắt cho em? Nếu em gục ngã, ai đến nâng em dậy? Nếu tim em ngừng đập, ai sẽ khắc sâu hình bóng em? Chắc không có ai. Họ thích một cô gái luôn cười. Và em, đã cố gắng là người con gái như họ mong muốn. Đổi lại, em được gì? Vài ba lần vui chơi, một cuộc tình không sâu đậm,...
Một con người luôn cười, chưa chắc họ đã và đang có cuộc sống tốt đẹp. Em chỉ cười, để quên bớt muộn phiền. Mọi người nghĩ rằng cuộc sống của em chắc hạn phúc lắm. Họ nhìn vào đuôi mắt em mà nói rằng đây là nụ cười thật sự. Đúng rồi, vì em diễn giỏi quá. Có mấy ai, đã từng cố gắng nhìn sâu vào đôi mắt em, nhìn thấu được nỗi buồn của em ngay trong chính nụ cười đó?

Cuộc sống có quá nhiều muộn phiền, lo toan. Mỗi một nụ cười, mỗi một lần em điềm đạm bước qua khó khăn,... đánh đổi lại đó là từng bấy nhiêu lần em đã gục ngã. Mỗi một lần gục ngã – đứng dậy, nó lại khắc thành một vết lõm nơi đáy mắt. Có mấy ai đã từng kiên nhẫn đếm giúp em?



Em không muốn diễn nữa, mệt mỏi lắm. Nhưng nếu em khóc, ai sẽ lau nước mắt cho em? Nếu em gục ngã, ai đến nâng em dậy? Nếu tim em ngừng đập, ai sẽ khắc sâu hình bóng em? Chắc không có ai. Họ thích một cô gái luôn cười. Và em, đã cố gắng là người con gái như họ mong muốn. Đổi lại, em được gì? Vài ba lần vui chơi, một cuộc tình không sâu đậm,...

Ngôi nhà nơi em bước về, vẫn luôn tồn tại một cái góc nhỏ cho em co mình vào. Đêm đêm em vẫn khóc, vẫn mong chờ một bàn tay ấm sẽ sưởi cho em. Em muốn phá bỏ góc nhỏ trong chính tim em. Em muốn cười thật sự, muốn khóc đến sưng mắt, muốn la hét,... muốn là chính em.

Ai đã tước đi quyền tự do này của em? Hay chính em khờ dại tự rũ bỏ nó?

Cuối cùng, em nhận ra rằng, chính bản thân em đã rũ bỏ nó.


Từng ngày, em gom góp hết tất cả mảnh vỡ cuộc đời, ghép lại thành tấm gương, soi mình vào, mỉm cười...

Cười đó, nhưng mắt vẫn đượm buồn... chờ anh đến và nói rằng "Anh yêu đôi mắt buồn của

em"...
tho-tinh-buon-cua-co-gai.jpg

Like bài viết nếu thích
thật cảm đ̣ộng
 
  • Like
Reactions: hatsune miku##

Sophie Vương

Học sinh tiến bộ
Thành viên
7 Tháng chín 2017
905
1,133
189
19
TP Hồ Chí Minh
Em không muốn diễn nữa, mệt mỏi lắm. Nhưng nếu em khóc, ai sẽ lau nước mắt cho em? Nếu em gục ngã, ai đến nâng em dậy? Nếu tim em ngừng đập, ai sẽ khắc sâu hình bóng em? Chắc không có ai. Họ thích một cô gái luôn cười. Và em, đã cố gắng là người con gái như họ mong muốn. Đổi lại, em được gì? Vài ba lần vui chơi, một cuộc tình không sâu đậm,...
Một con người luôn cười, chưa chắc họ đã và đang có cuộc sống tốt đẹp. Em chỉ cười, để quên bớt muộn phiền. Mọi người nghĩ rằng cuộc sống của em chắc hạn phúc lắm. Họ nhìn vào đuôi mắt em mà nói rằng đây là nụ cười thật sự. Đúng rồi, vì em diễn giỏi quá. Có mấy ai, đã từng cố gắng nhìn sâu vào đôi mắt em, nhìn thấu được nỗi buồn của em ngay trong chính nụ cười đó?

Cuộc sống có quá nhiều muộn phiền, lo toan. Mỗi một nụ cười, mỗi một lần em điềm đạm bước qua khó khăn,... đánh đổi lại đó là từng bấy nhiêu lần em đã gục ngã. Mỗi một lần gục ngã – đứng dậy, nó lại khắc thành một vết lõm nơi đáy mắt. Có mấy ai đã từng kiên nhẫn đếm giúp em?



Em không muốn diễn nữa, mệt mỏi lắm. Nhưng nếu em khóc, ai sẽ lau nước mắt cho em? Nếu em gục ngã, ai đến nâng em dậy? Nếu tim em ngừng đập, ai sẽ khắc sâu hình bóng em? Chắc không có ai. Họ thích một cô gái luôn cười. Và em, đã cố gắng là người con gái như họ mong muốn. Đổi lại, em được gì? Vài ba lần vui chơi, một cuộc tình không sâu đậm,...

Ngôi nhà nơi em bước về, vẫn luôn tồn tại một cái góc nhỏ cho em co mình vào. Đêm đêm em vẫn khóc, vẫn mong chờ một bàn tay ấm sẽ sưởi cho em. Em muốn phá bỏ góc nhỏ trong chính tim em. Em muốn cười thật sự, muốn khóc đến sưng mắt, muốn la hét,... muốn là chính em.

Ai đã tước đi quyền tự do này của em? Hay chính em khờ dại tự rũ bỏ nó?

Cuối cùng, em nhận ra rằng, chính bản thân em đã rũ bỏ nó.


Từng ngày, em gom góp hết tất cả mảnh vỡ cuộc đời, ghép lại thành tấm gương, soi mình vào, mỉm cười...

Cười đó, nhưng mắt vẫn đượm buồn... chờ anh đến và nói rằng "Anh yêu đôi mắt buồn của

em"...
tho-tinh-buon-cua-co-gai.jpg

Like bài viết nếu thích

hay quá <3 , bn viết truyện về tâm trạng là hay lắm đó
 

Lanh_Chanh

Học sinh tiến bộ
Thành viên
29 Tháng chín 2017
794
1,416
189
Nam Định
National Economics University
Em không muốn diễn nữa, mệt mỏi lắm. Nhưng nếu em khóc, ai sẽ lau nước mắt cho em? Nếu em gục ngã, ai đến nâng em dậy? Nếu tim em ngừng đập, ai sẽ khắc sâu hình bóng em? Chắc không có ai. Họ thích một cô gái luôn cười. Và em, đã cố gắng là người con gái như họ mong muốn. Đổi lại, em được gì? Vài ba lần vui chơi, một cuộc tình không sâu đậm,...
Một con người luôn cười, chưa chắc họ đã và đang có cuộc sống tốt đẹp. Em chỉ cười, để quên bớt muộn phiền. Mọi người nghĩ rằng cuộc sống của em chắc hạn phúc lắm. Họ nhìn vào đuôi mắt em mà nói rằng đây là nụ cười thật sự. Đúng rồi, vì em diễn giỏi quá. Có mấy ai, đã từng cố gắng nhìn sâu vào đôi mắt em, nhìn thấu được nỗi buồn của em ngay trong chính nụ cười đó?

Cuộc sống có quá nhiều muộn phiền, lo toan. Mỗi một nụ cười, mỗi một lần em điềm đạm bước qua khó khăn,... đánh đổi lại đó là từng bấy nhiêu lần em đã gục ngã. Mỗi một lần gục ngã – đứng dậy, nó lại khắc thành một vết lõm nơi đáy mắt. Có mấy ai đã từng kiên nhẫn đếm giúp em?



Em không muốn diễn nữa, mệt mỏi lắm. Nhưng nếu em khóc, ai sẽ lau nước mắt cho em? Nếu em gục ngã, ai đến nâng em dậy? Nếu tim em ngừng đập, ai sẽ khắc sâu hình bóng em? Chắc không có ai. Họ thích một cô gái luôn cười. Và em, đã cố gắng là người con gái như họ mong muốn. Đổi lại, em được gì? Vài ba lần vui chơi, một cuộc tình không sâu đậm,...

Ngôi nhà nơi em bước về, vẫn luôn tồn tại một cái góc nhỏ cho em co mình vào. Đêm đêm em vẫn khóc, vẫn mong chờ một bàn tay ấm sẽ sưởi cho em. Em muốn phá bỏ góc nhỏ trong chính tim em. Em muốn cười thật sự, muốn khóc đến sưng mắt, muốn la hét,... muốn là chính em.

Ai đã tước đi quyền tự do này của em? Hay chính em khờ dại tự rũ bỏ nó?

Cuối cùng, em nhận ra rằng, chính bản thân em đã rũ bỏ nó.


Từng ngày, em gom góp hết tất cả mảnh vỡ cuộc đời, ghép lại thành tấm gương, soi mình vào, mỉm cười...

Cười đó, nhưng mắt vẫn đượm buồn... chờ anh đến và nói rằng "Anh yêu đôi mắt buồn của

em"...
tho-tinh-buon-cua-co-gai.jpg

Like bài viết nếu thích
Tâm trạng quá,xúc động,nghẹn ngào~~~Yociexp20~~~
 
  • Like
Reactions: Vi Nguyen

tttpbmt3002@gmail.com

Học sinh tiến bộ
Thành viên
3 Tháng mười 2017
873
1,231
159
21
Đắk Lắk
Em không muốn diễn nữa, mệt mỏi lắm. Nhưng nếu em khóc, ai sẽ lau nước mắt cho em? Nếu em gục ngã, ai đến nâng em dậy? Nếu tim em ngừng đập, ai sẽ khắc sâu hình bóng em? Chắc không có ai. Họ thích một cô gái luôn cười. Và em, đã cố gắng là người con gái như họ mong muốn. Đổi lại, em được gì? Vài ba lần vui chơi, một cuộc tình không sâu đậm,...
Một con người luôn cười, chưa chắc họ đã và đang có cuộc sống tốt đẹp. Em chỉ cười, để quên bớt muộn phiền. Mọi người nghĩ rằng cuộc sống của em chắc hạn phúc lắm. Họ nhìn vào đuôi mắt em mà nói rằng đây là nụ cười thật sự. Đúng rồi, vì em diễn giỏi quá. Có mấy ai, đã từng cố gắng nhìn sâu vào đôi mắt em, nhìn thấu được nỗi buồn của em ngay trong chính nụ cười đó?

Cuộc sống có quá nhiều muộn phiền, lo toan. Mỗi một nụ cười, mỗi một lần em điềm đạm bước qua khó khăn,... đánh đổi lại đó là từng bấy nhiêu lần em đã gục ngã. Mỗi một lần gục ngã – đứng dậy, nó lại khắc thành một vết lõm nơi đáy mắt. Có mấy ai đã từng kiên nhẫn đếm giúp em?



Em không muốn diễn nữa, mệt mỏi lắm. Nhưng nếu em khóc, ai sẽ lau nước mắt cho em? Nếu em gục ngã, ai đến nâng em dậy? Nếu tim em ngừng đập, ai sẽ khắc sâu hình bóng em? Chắc không có ai. Họ thích một cô gái luôn cười. Và em, đã cố gắng là người con gái như họ mong muốn. Đổi lại, em được gì? Vài ba lần vui chơi, một cuộc tình không sâu đậm,...

Ngôi nhà nơi em bước về, vẫn luôn tồn tại một cái góc nhỏ cho em co mình vào. Đêm đêm em vẫn khóc, vẫn mong chờ một bàn tay ấm sẽ sưởi cho em. Em muốn phá bỏ góc nhỏ trong chính tim em. Em muốn cười thật sự, muốn khóc đến sưng mắt, muốn la hét,... muốn là chính em.

Ai đã tước đi quyền tự do này của em? Hay chính em khờ dại tự rũ bỏ nó?

Cuối cùng, em nhận ra rằng, chính bản thân em đã rũ bỏ nó.


Từng ngày, em gom góp hết tất cả mảnh vỡ cuộc đời, ghép lại thành tấm gương, soi mình vào, mỉm cười...

Cười đó, nhưng mắt vẫn đượm buồn... chờ anh đến và nói rằng "Anh yêu đôi mắt buồn của

em"...
tho-tinh-buon-cua-co-gai.jpg

Like bài viết nếu thích
cảm dong
 
Top Bottom