B
barbieflower
………………………………………………………………………………………………
Ra Chơi cả lớp đều được xả hơi một lúc
- Này, Thư Huyền đi ăn không?_Tiểu Linh hỏi
- Được rồi, hôm nay mình cũng vui mà, HAHA!!!
Cô rất tự hào vì hôm nay gặp may mắn
- Hmmm… “ Chết tiệt…”!_Trình Phong rất ấm ức
- Này, Hạ Thiên cậu…
Vừa định xoay qua hỏi Hạ Thiên có đi ăn không thì cậu ta mất dạng
- “ Đi đâu rồi nhỉ?”_Trình Phong đi ra ngoài lớp thì thấy cậu ta đang nói chuyện với ai đó qua điện thoại
- Đừng lo, Hạ Thiên này sẽ “ chăm sóc” cho cái thằng nhóc này, hì!
Nhìn có vẻ cậu ta rất bí hiểm
- NÀY…!
- ÓA…LÀ CẬU HẢ?_Hạ Thiên xoay qua thấy Trình Phong thì cậu ta vội cúp máy
- Cậu nói với ai vậy?
- À…À…Chỉ là bạn thôi, mà cậu tìm tớ có chuyện gì?
- Đi ăn trưa không, tớ đói quá sáng giờ không có ăn cái gì vào bụng cả!
- Ukm đi thôi!
Trình Phong đi trước và Hạ Thiên đi sau, cậu ta đi sau và thở nhẹ.
Tại căn-tin
- Này, cậu có thể cho mình ngồi chung được không?
Một tiếng hỏi nhẹ nhàng đó là Mandona cô ta định ngồi với Trình Phong, nhưng mà chẳng thấy trả lời.
Chuyện này khiến cho cả những người trong Căn-tin nhìn chăm chăm và làm cho Mandona xấu hổ
“ Kịch” một dĩa đồ ăn rất nhiều đặt lên bàn của Trình Phong
- Xin thất lễ!!!!_Thư Huyền ngồi bên cạnh của Trình Phong
- Này, cô ra chỗ khác mà ăn đi, chỗ này của tôi!
- Gì chứ? Nhìn đi căn-tin hết chỗ rồi, còn có chỗ này.
- Chỗ này của tôi!_Trình Phong chỉ
- Vậy cậu đi tìm rồi cái chỗ này có tên của Cậu chưa?_Thư Huyền vẫn ăn thoải mái
- CÔ…_Trình Phong nín họng
Mandona thấy vậy liền bỏ đi, và Tiểu Linh cũng đi đến
- Tiểu Linh ngồi bên đó đi!
- Thôi để tớ đi chỗ khác…!_Cô ấy nhìn thấy Hạ Thiên thì đỏ mặt và bỏ đi
- Con nhỏ này, nó sao thế nhỉ?
Hạ Thiên liền xoay đầu qua sau nhìn Tiểu Linh không nói gì…
Ra về…
- Hưm…Chán quá!!!
- Sao chán…?
Thư Huyền và Tiểu Linh đi về chung
- Không biết chán là chán…!
- Hì hi…!
- Này…!
Một giọng nói phía sau, Thư Huyền và Tiểu Linh quay qua sau
- Chuyện gì?
Một đám con gái có vẻ lớp lớn hơn
- Mày có phải là con Nguyệt Thư Huyền dám đánh anh Trình Phong phải không?
- “ Lại nữa…cái tên đó” Ta nói thiệt đó cái tên đó có j` mà các người hâm mộ dữ vậy?
- GÌ CHỨ, Anh ấy thì Đẹp trai, Học Giỏi, Con Nhà Giàu, Lạnh Lùng, Nhiều lúc lại Kute….v..v..v..
Bọn nó kể ra tới nổi Thư Huyền lấy cả hai tay hai chân ra đếm cũng không đủ
- Này, các người có kể quá không vậy? Thôi kệ các người ta đi đây
Thư Huyền quay đi, Thì bị bọn họ nắm tóc kéo lại và Tiểu Linh thấy vậy liền đấm một đấm vào mặt của bọn họ
- Cảm ơn, Tiểu Linh…TỤI MÀY CHẾT VỚI BÀ!!!!
Thư Huyền nhảy lên đấm đánh, ngay cả Tiểu Linh cũng đánh theo, cả hai đánh không biết nghỉ là gì.
“ BỐP” “ BỐP”
Thư Huyền và Tiểu Linh đánh tụi nó tất chiến tất thắng…
- Xong rồi, dọn mấy thứ này mệt quá, lu bu biết zậy không vướn chân vướn tay đụng đến thằng kia rồi!
- Hì hì không sao mà! Thôi đi về thôi!_Tiểu Linh vỗ vai và đi
…
Vừa định đi thì thấy Trình Phong và Hạ Thiên đang ra bãi đỗ xe và họ gặp Thư Huyền và Tiểu Linh
- Nhìn cái gì? Muốn bị móc mắt hả?_Thư Huyền quơ hai ngón tay lên
- Gì chứ? Mặt cô đâu có để hai chữ ( Cấm Nhìn) đâu mà không cho nhìn… “ Cái kiểu ăn theo của Thư Huyền hồi lúc”
- Cậu…!
Hai người lại cãi nhau…
- Này, cậu định đứng đó cãi tới tối hả?_Hạ Thiên hò đầu từ cửa xe ra
- Được rồi…!
Tiểu Linh vừa nhìn thấy Hạ Thiên thì quay qua sau
- Tớ xin về trước đây!
- Này, về sớm vậy?_Thư Huyền ngạc nhiên
- Thôi tớ về trước, tạm biệt!_Cô ấy chạy về một mạch mà không quay lại chào
- Hmmm…Cái con bé này…!
Thư Huyền không hiểu nổi, Trình Phong lên xe của mình
- Này…!_Trình Phong nhìn Thư Huyền kêu
- GÌ?
- Lên xe đi tôi đưa cô về!
- MÁ ƠI, NGÀY M AI CÓ BÃO TỚI!!!_Thư Huyền shock toàn tập
- Không lên thì thôi, tôi đi trước!
- Ngu gì…hì hì cảm ơn!
Thư Huyền nhảy lên xe của Trình Phong
- Cậu về trước tớ muốn đi đây một lát!_Hạ Thiên nói với Trình Phong rồi lái xe đi
- ???
Cả hai ngơ ra luôn, Tiểu Linh bỏ đi và cả tên này cũng bỏ đi
…
Tại chỗ của Tiểu Linh
- “ TRỜI ƠI, MÌNH CHẠY LÀM GÌ CHỨ? ANH TA CÓ GÌ ĐÂU MÀ MÌNH PHẢI SỢ”!!!!!_Cô ấy gãi đầu và tức lên
- Nhưng…Anh ta…mình…mình…hixhix…hixhixx… “ mày đừng khóc Tiểu Linh, anh ta không xứng với mày đầu đừng khóc…”
Nhưng nước mắt của cô ấy rơi lã chã và cô ngồi xuống và bắt đầu khóc tiếp
- Anh ta có gì đâu mà mình phải khóc…anh ta không hợp với mình…không hợp..mà…
- Người ta nói con gái khóc lên rất đẹp phải không?
Một giọng nói hiền hòa và một dàng người trước mặt Tiểu Linh
- HẢ?...!_Cô dụi mắt và ngước lên…
- Hạ Thiên…
………………………………………………………………………………………………
Ra Chơi cả lớp đều được xả hơi một lúc
- Này, Thư Huyền đi ăn không?_Tiểu Linh hỏi
- Được rồi, hôm nay mình cũng vui mà, HAHA!!!
Cô rất tự hào vì hôm nay gặp may mắn
- Hmmm… “ Chết tiệt…”!_Trình Phong rất ấm ức
- Này, Hạ Thiên cậu…
Vừa định xoay qua hỏi Hạ Thiên có đi ăn không thì cậu ta mất dạng
- “ Đi đâu rồi nhỉ?”_Trình Phong đi ra ngoài lớp thì thấy cậu ta đang nói chuyện với ai đó qua điện thoại
- Đừng lo, Hạ Thiên này sẽ “ chăm sóc” cho cái thằng nhóc này, hì!
Nhìn có vẻ cậu ta rất bí hiểm
- NÀY…!
- ÓA…LÀ CẬU HẢ?_Hạ Thiên xoay qua thấy Trình Phong thì cậu ta vội cúp máy
- Cậu nói với ai vậy?
- À…À…Chỉ là bạn thôi, mà cậu tìm tớ có chuyện gì?
- Đi ăn trưa không, tớ đói quá sáng giờ không có ăn cái gì vào bụng cả!
- Ukm đi thôi!
Trình Phong đi trước và Hạ Thiên đi sau, cậu ta đi sau và thở nhẹ.
Tại căn-tin
- Này, cậu có thể cho mình ngồi chung được không?
Một tiếng hỏi nhẹ nhàng đó là Mandona cô ta định ngồi với Trình Phong, nhưng mà chẳng thấy trả lời.
Chuyện này khiến cho cả những người trong Căn-tin nhìn chăm chăm và làm cho Mandona xấu hổ
“ Kịch” một dĩa đồ ăn rất nhiều đặt lên bàn của Trình Phong
- Xin thất lễ!!!!_Thư Huyền ngồi bên cạnh của Trình Phong
- Này, cô ra chỗ khác mà ăn đi, chỗ này của tôi!
- Gì chứ? Nhìn đi căn-tin hết chỗ rồi, còn có chỗ này.
- Chỗ này của tôi!_Trình Phong chỉ
- Vậy cậu đi tìm rồi cái chỗ này có tên của Cậu chưa?_Thư Huyền vẫn ăn thoải mái
- CÔ…_Trình Phong nín họng
Mandona thấy vậy liền bỏ đi, và Tiểu Linh cũng đi đến
- Tiểu Linh ngồi bên đó đi!
- Thôi để tớ đi chỗ khác…!_Cô ấy nhìn thấy Hạ Thiên thì đỏ mặt và bỏ đi
- Con nhỏ này, nó sao thế nhỉ?
Hạ Thiên liền xoay đầu qua sau nhìn Tiểu Linh không nói gì…
Ra về…
- Hưm…Chán quá!!!
- Sao chán…?
Thư Huyền và Tiểu Linh đi về chung
- Không biết chán là chán…!
- Hì hi…!
- Này…!
Một giọng nói phía sau, Thư Huyền và Tiểu Linh quay qua sau
- Chuyện gì?
Một đám con gái có vẻ lớp lớn hơn
- Mày có phải là con Nguyệt Thư Huyền dám đánh anh Trình Phong phải không?
- “ Lại nữa…cái tên đó” Ta nói thiệt đó cái tên đó có j` mà các người hâm mộ dữ vậy?
- GÌ CHỨ, Anh ấy thì Đẹp trai, Học Giỏi, Con Nhà Giàu, Lạnh Lùng, Nhiều lúc lại Kute….v..v..v..
Bọn nó kể ra tới nổi Thư Huyền lấy cả hai tay hai chân ra đếm cũng không đủ
- Này, các người có kể quá không vậy? Thôi kệ các người ta đi đây
Thư Huyền quay đi, Thì bị bọn họ nắm tóc kéo lại và Tiểu Linh thấy vậy liền đấm một đấm vào mặt của bọn họ
- Cảm ơn, Tiểu Linh…TỤI MÀY CHẾT VỚI BÀ!!!!
Thư Huyền nhảy lên đấm đánh, ngay cả Tiểu Linh cũng đánh theo, cả hai đánh không biết nghỉ là gì.
“ BỐP” “ BỐP”
Thư Huyền và Tiểu Linh đánh tụi nó tất chiến tất thắng…
- Xong rồi, dọn mấy thứ này mệt quá, lu bu biết zậy không vướn chân vướn tay đụng đến thằng kia rồi!
- Hì hì không sao mà! Thôi đi về thôi!_Tiểu Linh vỗ vai và đi
…
Vừa định đi thì thấy Trình Phong và Hạ Thiên đang ra bãi đỗ xe và họ gặp Thư Huyền và Tiểu Linh
- Nhìn cái gì? Muốn bị móc mắt hả?_Thư Huyền quơ hai ngón tay lên
- Gì chứ? Mặt cô đâu có để hai chữ ( Cấm Nhìn) đâu mà không cho nhìn… “ Cái kiểu ăn theo của Thư Huyền hồi lúc”
- Cậu…!
Hai người lại cãi nhau…
- Này, cậu định đứng đó cãi tới tối hả?_Hạ Thiên hò đầu từ cửa xe ra
- Được rồi…!
Tiểu Linh vừa nhìn thấy Hạ Thiên thì quay qua sau
- Tớ xin về trước đây!
- Này, về sớm vậy?_Thư Huyền ngạc nhiên
- Thôi tớ về trước, tạm biệt!_Cô ấy chạy về một mạch mà không quay lại chào
- Hmmm…Cái con bé này…!
Thư Huyền không hiểu nổi, Trình Phong lên xe của mình
- Này…!_Trình Phong nhìn Thư Huyền kêu
- GÌ?
- Lên xe đi tôi đưa cô về!
- MÁ ƠI, NGÀY M AI CÓ BÃO TỚI!!!_Thư Huyền shock toàn tập
- Không lên thì thôi, tôi đi trước!
- Ngu gì…hì hì cảm ơn!
Thư Huyền nhảy lên xe của Trình Phong
- Cậu về trước tớ muốn đi đây một lát!_Hạ Thiên nói với Trình Phong rồi lái xe đi
- ???
Cả hai ngơ ra luôn, Tiểu Linh bỏ đi và cả tên này cũng bỏ đi
…
Tại chỗ của Tiểu Linh
- “ TRỜI ƠI, MÌNH CHẠY LÀM GÌ CHỨ? ANH TA CÓ GÌ ĐÂU MÀ MÌNH PHẢI SỢ”!!!!!_Cô ấy gãi đầu và tức lên
- Nhưng…Anh ta…mình…mình…hixhix…hixhixx… “ mày đừng khóc Tiểu Linh, anh ta không xứng với mày đầu đừng khóc…”
Nhưng nước mắt của cô ấy rơi lã chã và cô ngồi xuống và bắt đầu khóc tiếp
- Anh ta có gì đâu mà mình phải khóc…anh ta không hợp với mình…không hợp..mà…
- Người ta nói con gái khóc lên rất đẹp phải không?
Một giọng nói hiền hòa và một dàng người trước mặt Tiểu Linh
- HẢ?...!_Cô dụi mắt và ngước lên…
- Hạ Thiên…
………………………………………………………………………………………………