H
hiensau99
MỘT ĐỨA BÉ LƠ ĐỄNH
Giấp có tính hay nghịch và làm cái gì cũng không có ý tứ. Ở bên láng giềng, người ta mua cát về đổ thành đống, để sắp làm nhà. Giấp đi qua hay nhảy vào giữa đống cát chơi.
Một hôm, thợ nề đem vôi trộn với cát. Giấp không biết, cứ quen như mọi ngày, chạy từ xa nhảy vào giữa đống vôi, ngập quá đầu gối. Giấp không sao lôi chân lên được, kêu la rầm rĩ. Người láng giềng nghe tiếng, ra kéo nó lên, quấn áo lấm bết những vôi.
Về nhà, cha mẹ trông (80) thấy, mắng đánh, Giấp kêu van xin chừa, từ nay không dám lơ đễnh (81) như thế nữa.
Không có ý tứ. Không có ý tứ thường làm hỏng (82) (sai việc), và có khi nguy đến thân. Vậy làm việc gì ta phải có ý tứ và cẩn thận.
Làm việc gì cũng phải có ý tứ.
-----
(80) ngó
(81) đĩnh
(82) hư
MỘT ĐỨA TRẺ ƯƠNG NGẠNH
Ngọ là đứa trẻ tinh nhanh (lanh), nhưng tính (83) hay ương ngạnh. Nó đã làm cái gì, thì ai bảo làm sao nó cũng không nghe. Đã nhiều lần ở nhà bị cha mẹ đánh mắng vì nỗi cứng đầu cứng cổ.
Một hôm, đang buổi học, nó nói chuyện. Thầy bảo ngồi im (84), nhưng nó cứ nói. Thầy bắt nó đứng dậy, nó không đứng. Lúc tan buổi học, nó phải phạt ở lại hơn nửa giờ mới được về.
Nếu nó cứ ương ngạnh như thế, rồi có ngày phải đuổi, không được học nữa.
Tính ương ngạnh. Đứa trẻ ương ngạnh là đứa trẻ làm cái gì cũng tự ý mình, ai nói thế nào cũng không được. Ương ngạnh thì ai cũng ghét.
Ta nên nghe lời những bậc phụ huynh dạy bảo, thì rồi mới nên được người ngay lành.
Giải nghĩa. – Phụ huynh = phụ là cha, huynh là anh. Nói rộng là bậc ngang với cha với anh mình.
Cá không ăn muối cá ươn.
-----
(83) tánh
(84) nín lặng