Câu 2:
a) Ý a cũng xài Lagrange sao ý :==, oh no.
Đặt [imath]G(x) = x^{p-1} -1[/imath] và [imath]H(x) = (x-1)(x-2) \cdots (x-p+1)[/imath]
Xét [imath]Q(x) = G(x)-H(x)[/imath] là đa thức bậc [imath]p-2[/imath]
Theo định lý Fecma nhỏ, ta có [imath]G(1), G(2), \cdots , G(p-1) \vdots p[/imath], đồng thời [imath]H(1), H(2),\cdots H(p-1) \vdots p[/imath] (hiển nhiên)
Nên [imath]Q(1), Q(2), \cdots Q(p-1)\equiv 0 (mod p)[/imath], tức phương trình [imath]Q(x)\equiv 0 (mod p)[/imath] có [imath]p-1[/imath] nghiệm phân biệt theo mod p.
Theo định Lý Lagrange, nếu Q(x) không đồng nhất 0 theo mod p, thì chỉ có tối đa p-2 nghiệm phân biệt theo mod p của phương trình trên (vô lý), nên Q(x) đồng nhất 0 theo mod p.
Tức [imath]x^{p-1} -1 \equiv (x-1)(x-2) \cdots (x-p+1) (mod p)[/imath]
b) Do Q(x) đồng nhất 0 theo mod p, nên mọi hệ số của Q(x) đều chia hết cho p.
Xét hệ số tự do là [imath]-1 - (p-1)! . (-1)^{p-1} \vdots p[/imath]
+ Nếu [imath]p=2[/imath], hiển nhiên thỏa mãn
+ Nếu p lẻ, khi đó [imath](-1)^{p-1} =1 \Rightarrow (p-1)! \equiv -1 (mod p)[/imath]