Vẻ đẹp của thiên nhiên: Bức tranh tứ bình- bốn mùa của núi rừng Việt Bắc. Bằng bút pháp hội họa tài hoa, tác giả làm bật lên vẻ đẹp đặc trưng của núi rừng VB bốn mùa Xuân – Hạ - thu –Đông. Cảnh vật sinh động, tươi tắn sắc màu:
+ Mùa đông: Trên cái nền xanh lặng lẽ, trầm tĩnh của rừng già giữa mùa đông lạnh giá, bỗng nở bừng những bông hoa chuối đỏ tươi như những đốm lửa nhỏ xua tan cái lạnh lẽo của mùa đông
+ Ánh nắng hiếm hoi
=> Đem lại cảm giác mùa đông nơi đây không lạnh - một cảm nhận tinh tế và độc đáo của nhà thơ
+ Xuân sang: Núi rừng VB tràn ngập màu trắng tinh khiết của hoa mơ. “Mơ nở”-> Gợi hình ảnh rừng hoa đang bung nở - bức tranh động. “Trắng rừng”- trắng cả không gian, trắng cả thời gian mùa xuân.
=> Vẻ đẹp đặc trưng của mùa xuân VB.
+ Hè về: Một tiếng ve kêu khiến không gian xao động, cảnh vật như chuyển động. Tiếng ve như hiệu lệnh khiến rừng Phách đột ngột “đổ” vàng. Sự chuyển mùa được biểu hiện qua sự chuyển màu trên thảo mộc cỏ cây. Sắc “vàng” - đặc trưng của mùa hè VB -> Cảm nhận độc đáo.
+ Mùa thu: Nói tới mùa thu không thể thiếu trăng thu. Tác giả cảm nhận ánh trăng tràn trên những cánh rừng, rọi qua vòm lá đem đến vẻ đẹp của sự thanh bình … Trăng
+ tiếng hát -> lãng mạn
-
Vẻ đẹp của con người: Bức tứ bình về vẻ đẹp phẩm chất, tâm hồn con người
+ Đó là những con người khỏe khoắn, tự tin, làm chủ thiên nhiên, núi rừng.
+ Con người khéo léo cần mẫn trong công việc.
+ Con người chịu thương, chịu khó, nhưng cũng rất duyên dáng dịu dàng
+ Con người ân tình và rất mực thủy chung.
=> Nỗi nhớ đằm sâu nhất, gốc rễ của mọi nỗi nhớ là vẻ đẹp con người VB.
- Âm hưởng chung của đoạn thơ là nỗi nhớ nhung tha thiết: Điệp từ “nhớ”
- Nhịp thơ lục bát nhịp nhàng, uyển chuyển, êm đềm như khúc hát dân ca. Đoạn thơ giàu tính tạo hình, giàu âm hưởng, cấu trúc hài hòa, cân đối, đậm chất trữ tình
=> Góp phần thể hiện tấm lòng, tình cảm gắn bó, mến yêu của người cán bộ kháng chiến đối với thiên nhiên và con người Việt Bắc.
=>Kỉ niệm đẹp đẽ về Việt Bắc và cuộc kháng chiến cứ hiện lên dồn dập.
Nhắc đến mùa đông là nhắc đến những cái lạnh thấu xương ,giá buốt nhưng tác giả lại cảm thấy sự ấm áp của mùa đông nơi núi rừng hoang vắng bởi cánh rừng bat ngàn một màu xanh đan xen lẫn những sắc đỏ tươi của màu hoa chuối đã tạo nên một ngọn lửa ám áp trong lòng tác giả .xa xa tác giả con bắt gặp hinh ảnh của người dân việt bắc cần mẫn làm việc"dao cài thắt lưng" làm cho tác giả cảm thấy mùa đông ở đây không còn giá buốt.
"Ngày xuân mơ nở trắng rừng
Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang"
Đông đi xuân lai đến ,mùa xuân mang dến cho trăm hoa sự sống ,mang sự ấm áp của cơn mưa tia nắng mặt trời .Cả khu rừng Việt bắc như sống dậy bởi màu trắng tinh của hoa mơ tràn ngập khu rừng làm cho tác giả ko thể nào quên được những hình ảnh ấy trong tâm trí mình và làm sao quên được hình ảnh người con gái việt bắc đann nón " chuốt từng sợi giang " , một cách tỉ mỉ và hăng say
" Ve kêu rừng phách đổ vàng
Nhớ cô em gái hái măng một mình "
Hầu như mỗi mùa , khu rừng việt bắc lại mang một màu sắc riệng . khu rùng giờ dây đã bị bao trùm bởi màu vàng của lá cùng với bản đòng ca cùa những chú ve dã tạo nên một bức tranh mùa hè đặc ăắc trong tâm trí tác giả và bất chợt tác giả lai nhớ đến người con gái lên rừng hái măng . tao nên một cảm xúc khó tả trong lòng tác giả
Mỗi mùa ở khu rừng việt bắc tác giả lai tìm thấy một vẻ đẹp riêng và thơ mộng .Mùa thu cũng vậy tác giả bị hút hồn bởi ánh sáng của ánh trăng trong những đêm rằm .
"Rừng thu trăng ̣rọi hòa bình
Nhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung"
Cả khu rùng chìm trong màu sáng huyền ảo và thơ mộng của ánh trăng, đan lẩn vào đó là tiếng hát của người con gái hôm nào ngọt ngào ,da diết và chứa đựng những cảm xúc yêu thương của con người Việt Bắc
Mưới câu thơ đả nói lên vẻ đẹp của bức tranh tứ bình nơi núi rùng Việt Bắc và doan thơ đã diễn tả được tình cảm nhớ thương Việt Bắc sâu nặng của người cán bộ kháng chiến khi rời Việt Bắc để trở về thủ đô Hà Nội.
nhóc ơi thiếu biện pháp tu từ và tác dụng