R
rua_it
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Dẫn truyện
Vào 1 cuối thu,như thường lệ, CK rảo bộ quanh cánh rừng làng quen thuộc. Sáng nào cũng thế ,trước lúc bình minh , cha`ng dậy và đi bộ để tập luyện thể lực ( tại vì yếu như cái gì ế, nên thầy bắt tập để mà con thi học kì môn thể dục ) ) cũng như hít thở không khí trong lành của tạo hóa ban tặng. nhưng hôm nay trời lạ quá , cảnh vật có vẻ như khác lạ, thiên nhiên như đang hung dữ với con người. từng dợt sét và tiếng sấm vang dồn vọng lại từ phía xa xa.
có vẻ như chàng đã đi khá sâu vào khu rừng , nơi được cả làng cấm đoán ,dân làng chỉ dám khai thác rừng ở phía bìa rừng, họa may thì có tên thợ săn lì lợm vì cuộc sống mưu sinh mới dám vào sâu trong rừng săn thú.Nhưng từ trước đến giờ 10 kẻ vô thì kiểu gì cũng có kẻ không thấy trở ra ,dường như nó đang ẩn chứa 1 bí mật gì đó ghê rợn, 1 lời nguyền lưu truyền từ ngàn xưa...thế nhưng chàng cảm thấy thích thú khi đi vào đó,có lẽ do đã quen thuộc đường từ nhỏ hay do cái bản tính gan hùm trời cho của chàng ..
Do linh cảm có chuyện chẳng lành và có vẻ như trời sắp đổ mưa.chàng chuyển hướng đi về phía ngôi làng vì cũng sắp sửa đến giờ học (CK đang là học sinh lớp 11 của 1 trường THPT trong thị trấn)
nhưng lạ thay, lần này chàng đã đi hơn 30 phút mà vẫn chưa thấy lối ra , và vô tình chàng sa xuống 1 cái hố sâu , có thể nói đó là vực thẳm thì đúng hơn.............................................
............................................................................
Chap 1
…. Ck đang bơi giữa dòng nước xoáy với Quang Huy
1 hảo hữu của chàng. 2 người đang cố gắng thoát ra khỏi con nước dữ. Chật vật cả tiếng trời
cuối cùng họ cũng qua đến bờ bên kia của con sông. Một tiếng thở phào nhẹ nhõm kèm theo lời nói của chàng trai (CK) :
- hai2zz cuối cùng anh em ta cũng thoát rồi, mừng quá!
Quang Huy nói: uhm , hix không ngờ lần này vượt sông lại khổ sở đến thế. thôi chúng ta về chòi cá nào.
vừa về đến cái chòi hay nói đúng hơn là tuýp lều rách nát của 2 người chưa được bao lâu (lúc này trời cũng đã nhá nhem tối) thì họ thấy có 1 cô gái trẻ , tuổi chạc trăng rằm đi ngang.
nhìn vẻ mặt âu sầu của nàng chắc là có việc j` đây. Họ nghe được trong tiếng gió , có tiếng than vãn của nàng:
- hix nước dữ thế này , sao mà vượt sông về nhà, mẹ thì đang bệnh ko ai chăm sóc , trời ơi! sao tôi khổ thế này.
nghe đến đây thì cả 2 đã hiểu được nỗi thống khổ của nàng. Nhưng QH thì chỉ dửng dưng cười gượng. còn CK thì có vẻ bồn chồn ( yk da ko bik vì cô gái đẹp hay là vì hoàn cảnh của cô ta đây, cái tên này thật là .........ah)
trong đầu Ck chợt lóe lên ý nghĩ táo bạo, đi cùng cô ta vượt sông một lần nữa, ôi cái ý nghĩ điên khùng ấy đến khiến chàng không khỏi rùng mình vì nước sông hiện giờ rất ưa là dữ dội ah.
Ck đánh bạo theo sau cô gái, dường như anh đang quên đi các mối nguy hiểm đang chầu chực. đến nơi thấy cô gái vẫn bần thần nhìn dòng nước, anh e dè ( ngại ngùng) lên tiếng:
- Này cô gì đó ơi, tôi có thể giúp gì cho cô không nhỉ?
giật mình trước lời nói của chàng trai, cô gái nhìn mặt "hắn" ta một cách dò xét rồi nói:
- Có lẽ anh không giúp gì được tôi đâu.
mời các bạn đón xem chap 2 vào 1 ngày gần nhất!
Chap 2.1
có chứ, nếu cô muốn qua sông bây giờ. CK trả lời 1 cách mau mắn.
-Đúng là tôi muốn qua sông nhưng thủy thần dường như đang bực tức điều gì đó khiến nước sông chảy xiết quá,bơi qua giờ này thì không an toàn ! cô gái trả lời trong vô vọng.
-Tôi có thể bơi cùng cô, dìu cô qua sông, cô đồng ý chứ. Ck vừa nói vừa liếc nhìn ánh mắt cô gái.
-Mà anh là ai, sao lại muốn mạo hiểm vì tôi, nước sông thế này dù có anh thì cũng không chắc tôi có thể qua sông anh toàn.
-Tôi ư, chỉ là 1 kẻ không sợ trời không sợ đất thôi mà vừa nói Ck vừa cười.
-Thôi tôi không cần anh giúp đâu, tôi có thể tự mình qua sông được mà, anh không cần đi theo tôi đâu, tối rồi anh về nhà cơm nước đi.
CK còn kì kèo với cô gái nhưng vẩn không được, cuối cùng anh gửi tặng cô ấy một lời chúc đi đường bình an và lặng lẽ nhìn cô gái từ từ bơi qua dòng nước ma mãnh.Đoạn đường từ bờ bên này ra giữa sông không có gì mấy, cô ta vẫn an toàn, nhưng trông dáng vẻ liêu xiêu mệt mỏi của cô gái thì CK bắt đầu lo lắng. Bỗng điều mà anh đang nghĩ cũng xảy ra, cô gái bị dòng nước cuốn trôi và đang cố chới với.CK chạy trên bờ ra phía trước cô gái rồi nhảy xuống bơi thật nhanh đến cô gái, chàng thanh niên 17 tuổi đang cố hết sức lực của mình để cứu cô gái,một người mà chàng không hề quen biết nhưng lại bất chấp nguy hiểm để cứu, có vẻ như chàng đã thích cô ta khi lần đầu nhìn thấy, trái tim chàng đập mạnh khi nói chuyện với cô ta lúc vừa nãy.Phải mất gần 5 phút thì chàng mới đến gần được cô gái. Về phần cô gái thì mặc dù đuối sức bị nước cuốn nhưng bản năng sinh tồn không cho phép cô bỏ cuộc, cô vẫn cố gắng ngoi lên được mặt nước…nhưng cô sắp không trụ được nữa rồi…………………………………..
điều gì sẽ đến ở chap 2.2 nhỉ, tớ đang nghĩ )??????
Chap 2.2
...đúng lúc mà cô cảm thấy hối hận vì không đồng ý cho chàng trai đi theo giúp mình và muốn buông xuôi thì bỗng 1 bàn tay ôm lấy người cô, cô giật mình quay lại. Thì ra đó là chàng trai vừa rồi, CK không nói gì mỉm cười với cô gái, rồi ra sức ôm cô bơi vào bờ, nước giữa dòng càng lúc càng xiết, cũng may là không có xoáy nước, nếu không thì nãy giờ cô ấy đã bị chìm rồi. Cô gái thả lỏng người, nhắm mắt mặc kệ chàng trai cứu giúp, vì cô biết , lúc này nếu như mà vùng vẫy thì sẽ càng khó khăn hơn cho chàng trai,nhưng nếu ai tinh ý nhìn vẻ mặt của cô ta thì sẽ nhận thấy một nụ cười đắc ý trên khuôn mặt xinh xắn của nàng, và tinh ý hơn thì có thể thấy rọ nàng ta không có chút biểu hiện gì của sợ sệt cả.Quang Huy thấy CK đi lâu thế mà chưa về thì lòng lo lắng không yên, chàng bèn men theo lối cũ để kiếm người chiến hữu của mình. Vì nếu trời tối mà phải ở trong căn chòi cá này một mình thì quả là một cực hình cho chàng( sợ ma đây mà!), ra đến bờ sông, một cảnh tượng làm QH vã mồ hôi hột, CK 1 tay ôm cô gái, một tay cố vùng vẫy bơi vào bờ, nhưng chàng không biết được , nơi chàng đang bơi vào là một chỗ nước rất xoáy, có thể nhấn chìm mọi thứ…QH vội vàng hét to nhưng CK nào có thể nghe được vì gió thổi rất mạnh và khoảng cách cũng hơi xa, không thể giữ được bình tĩnh, Qh vội nhảy xuống dòng nước để cứu bạn,trong đầu chàng hiện lên những câu nói ”Cục muối chia đôi mà cục đường tao ăn cả” , “có phúc cùng hưởng có họa mình mi”. nhưng đó chỉ là những câu nói vui đùa, 2 con người từ nhỏ đến lớn luôn tíu tít bên nhau thì tình cảm có khác gì anh em ruột, mặc dù thì họ là anh em thật (anh em họ chứ gì ) ). QH lúc nãy vượt sông đã rất mệt nhưng bây giờ chàng lại tiếp tục bơi ra giúp đỡ CK mặc kệ tính mạng của mình , quả thật là một con người trọng tình nghĩa. CK vẫn tiếp tục “cùng” cô gái bơi về phía bờ mà không biết nguy hiểm đang chực chờ phía trước.QH như con thiêu thân cố bơi lao thật nhanh về phía CK, nhưng khi còn cách khoảng 20m thì QH chết sững người khi thấy 1 vùng ánh sáng lóe ra ngay chỗ nước xoáy, nó nuốt chửng lấy 2 con người gần đó rồi biến mất, lúc này bỗng nhiên dòng nước cũng yên bình trở lại, mặt sông phẳng lặng, nhưng QH thì lòng đau buốt,chàng biết đã vĩnh viễn mất đi người anh em tốt của mình, người từng chia ngọt xẻ bùi với mình trong lúc khó khăn cũng như hoạn nạn.chàng bơi ra phía CK lúc nãy nhưng anh cảm thấy vô vọng vì không thấy bất cứ cái gì báo hiệu cho sự sống bên dưới, chàng lũi thũi bơi về căn chòi và thầm cầu nguyện cho số phận người anh em của mình.....................
………………..CK tỉnh lại thì trời cũng đã tối, trong đầu chàng vẫn còn ám ảnh giấc mơ vừa rồi, một cảm giác ghê sợ, cũng như ngọt ngào dâng trào , chàng nhớ lại trong giấc mơ, khi nhìn thấy dòng xoáy trước mặt, chàng biết là tiến thoái lưỡng nan quay ngược về thì chết vì hết sức mà bơi tiếp thì chết vì dòng nước xoáy, đúng lúc này cô gái mới nói chuyện với chàng.Cô gái hỏi :”ta tên Tiêu Thanh ,có thể cho ta biết tên chàng được không?”.
- Ta tên là Cao Khánh, tên của nàng thật tuyệt a, nhưng tiếc là bây giờ chúng ta phải “đi” rồi. CK trả lời giọng buồn thiu.
- Chàng ôm người ta như thế thì chết cũng vẫn lời mà.
Câu nói đùa của cô gái lúc này không khỏi làm Ck bật cười.
- Nếu lúc nãy, chàng biết kết cục thế này, chàng có cứu ta không?
- Có chứ.
Ck trả lời không chút đắn đo.
- Ta yêu chàng mất rồi. Cô gái cười nói, còn CK thì không biết nên khóc hay nên cười. Chàng chỉ biết ngẩn người nhìn cô gái trong lòng đến tí xíu nữa thì chìm.( đang bơi mà).
- Nếu bây giờ phải chết, thì chàng có nguyện ý đi theo ta, làm trượng phu của ta không?
- Đương nhiên là đồng ý rồi, ( thật là dại gái nhờ mấy bạn )
Nói xong, cũng là lúc mà chàng không thể bơi được nữa, đuối sức và cũng là lúc mà 2 người bị dòng nước cuốn về phía dòng xoáy, chàng mơ hồ cảm thấy thân hình mình và cô ta bị nhấn chìm, trong tiềm thức, chàng không biết vô tình hay cố ý mà chàng vẫn ôm chặt cô gái, và chàng đặt nhẹ 1 nụ hôn lên khuôn mặt nàng. Sau đó thì Ck chợt tỉnh giấc. tư vị ngọt ngào kia vẫn còn ) ( đúng là hết thuốc chữa) . Nhưng cảnh vật chợt làm CK tỉnh hơn,không phải là cánh rừng già lúc sáng, chàng đang nằm trên một cái giường mà cách bài trí của nó cũng như căn phòng thì là của một nữ nhân , mà kinh ngạc hơn là cách bài trí rất giống trong những phim “Thần Điêu Đại Hiệp” hay 1 phim cổ trang khác. Chàng tự tát mình vài cái xem đang mơ hay đang tỉnh, cảm giác đau buốt cho thấy đây là sự thật, .Chàng ko để ý nãy giờ tay chàng vẫn đang nắm chặt một cái gì đó, mở tay ra , chàng kinh hãi giật mình khi đó là sợi dây chuyền mà cô gái trong giấc mơ đeo trên cổ, trên đó có đính chiếc ngọc bội hình phượng hoàng với 2 chữ hán tự " Tiêu Thanh" được chạm trổ khá sắc sảo và tinh vi.
CK bất chợt thầm than trong đầu " Trời oi! ta đang ở đâu thế này ! hjx hjx"
Câu chuyện sẽ tiếp tục ra sao, chúng ta hãy cùng đợi xem chap 3 sẽ rõ!
Chúc mọi người thi cử đạt kết quả cao.
Last edited by a moderator: