Phần II : Cuộc Sống Mới
Sau bữa cơm trưa,Phong và bác quản gia nói với nhau điều gì đó.Bác quản gia có vẻ không đồng tình nhưng vẫn đành gật đầu nghe theo. Phong nói vọng vào bếp
-Cô gái kì lạ kia , có mấy cái chén mà sao rửa lâu thế ra đây tôi nói cái này!
-tôi có tên hẳn hoi sao không gọi tên tôi mà cứ kêu toi là cô gái kì lạ hả ?_vừa nói nhi vừa đi ra vẻ ngoài không chút hài lòng.
-tôi thích gọi cô như thế đó cô gái kì lạ cô gái kì lạ .. haha tức lên rùi ak ?
Nhi bực bội ngồi xuống ghế không nói câu gì !
- thôi không đùa nữa_dọng phong nghiêm túc chở lại_ Thế cô đã có dự định gì cho tương lai chưa!
-tôi cũng chưa biếtt hế nào nữa !
-thế thì tốt cô cứ lại nhà tôi giúp việc cho nhà tôi!Cô yên tâm chúng tôi sẽ không ngược đãi cô đâu !
-Xí tôi sợ bị anh ngược đãi chắc! nếu tôi nói tôi không đồng ý thì sao !
- Không đồng ý cũng phải đồng ý vì tôi cho cô giúp việc nghỉ rồi từ h cô sẽ là ốin mới của nhà tôi!
-Anh dám sao
_sao tôi không dám chứ.mọi chuyện như thế nhé chiều này đi với tôi tới chỗ này!_nói rồi phong đứng dậy trở về phòng bác quản gia cũng đứng nên ra vườn chăm sóc vườn hoa.
- này anh kia đứng lại đứng lại đó!
-Nhớ đó chiều nay 3 h đừng để tôi phải tìm cô!
.....
-3h rồi cô gái kì lạ cô đâu rồi!
-tôi đây ko cần hét lớn thế đâu
-tôi sợ cô điếc không nghe thấy tôi gọi thôi haha
-anh dám..._ nhi dơ tay nên định đánh thì phong cầm náy tay cô kéo nhi ra xe không nói câu gì.anh đẩy cô vào xe rồi thắt dây an toàn hộ mặ Nhi ửng đỏ. cô hỏi Phong
- tên kia anh định đưa tôi đi đâu hả
-đến nơi cô sẽ biết thôi!
- anh nói mau anh định đưa tôi đi đâu!
Phong làm ngơ như không nghe thấy gì .Nhi đành ngồi yên để phong chở đến một shop nhỏ gần thành phố:
- Không phải cố muốn bắt đầu cuộc sống mới sao thế thì cần phải mua đồ cá nhân chứ. Hồi còn sống vk tôi cũng hay đến đây mua quần áo lắm.cô yên tâm tôi sẽ không trừ vào tiền lương của cô đâu
-tôi có tiền lương sao
-tất nhiên.mau vào đi_phong kéo nhi vào cửa tiện
Cô chủ nơi đây cũng quen với phong biết tình cảnh của phong nên khi thấy anh đi cũng nhi tưởng là anh đã tìm đc cô gái mới cũng mừng thay cho Phong.
Phong tự tay chọn đồ cho nhi.Nhi chỉ biết làm theo không nói nên lời vì quá bỡ ngỡ và ngạc nhiên.
Bữa tối hôm đó Phong dẫn Nhi đến một nhà hàng sang trọng. chỉ có hai người dưói ánh nến lung linh và tiếng nhạc du dương. Tối hôm đó trên đường về Nhi đã hỏi Phong một câu và câu trả lời của phong làm nhi khá bất ngờ
-Phong tại sao anh lại tốt với tôi thế
-Vì cô giống vợ của tôi
-tôi giống vợ của anh.tôi tưởng anh còn chưa âập gia đình. mà sao tôi lại giống vợ anh
- vợ tôi mất cách đây ba năm rồi. Cô rất giống cô ấy từ tính cách đến ngốc nghếch. cô gái kì lạ ạ!
Nhi im lặng cúi mặt xuống không nói câu gì.Phong cũng chú tâm lái xe. Hai người đều mang một nỗi buồn khó nói nào đó
Vừa về đến nhà Nhi đã chạy vội nên phòng không nói câu gì. Phong thì chỉ kẽ mỉm cười.Để lại sự thác mắc nhẹ cho bác quản gia .
Sáng hôm sau Nhi vừa thức dậy đã thấy hai bác cháu Phong đang lo lắng điều gì đó.Nhi lại gần hai người
-Cũng có chuyện phải làm anh đau đầu sao. Bộ có việc gì thế bác quản gia.
-cô thư kí của cậu chủ bị tai nạn tối qua h đang trong bệnh viện . Mà giờ cậu chủ sắp có một cuộc gặp quan trọng với khách nước ngoài.
-thế thì có vấn đề gì đâu ,không có thư kí cũng đi được mà_nhi hỏi lại
-Nhưng cậu chủ không biết tiếng anh mà vị đối tác đó thì lại..
-Tôi hiểu rồi. nhìn anh vậy mà ko biết tiếng anh sao. Thôi đừng lo lữa cứ để tôi thay cô thư kí của anh.
-cô làm đc sao_ phong nhìn nhi với ánh mắt đắn đo ngờ vực
- hai bác cháu đợi tôi tí tôi nên thay đồ._ nhi quay nên phòng
một lúc sau bước xuống làm cho phong cũng phải bất ngờ
-có câu người đẹp vì lụa quả không sai ha
- anh muốn tôi giúp anh thì đừng có trêu tôi nữa không anh biết tay tôi
-thì không đùa nữa được chưa
- chúng ta đi đc chưa.trên đường đi anh có thể nói sơ qua về công việc của anh,về vị đối tác chứ.
-đc.hi vọng cô sẽ làm đc như cô nói
-anh yên tâm đi
Trên đường đi ba người bàn bạc về công việc . Phong lém nhìn nhi anh thấy tim đạp rộn ràng có lẽ anh đã yêu cô thật ròi anh thầm nghĩ.
Lúc trao đổi với đối tác Đến cả bác quản gia cũng lể phục cô vì trình độ ngoại ngữ và sự chuyên nghiệp đến bất ngờ củacô
về nhà bác quản gia bỗng mở lời . làm nhi thấy ngạc nhiên bởi trước h có vẻ bắc ko ưa cô cho lắm
-tại sao cô biết ngoại ngữ thế
-tôi là thư kí thất nghiệp mà
-thế từ mai cô làm thư kí của tôi luôn nhá_phong chen ngang
-tôi chr giúp anh thôi còn nếu tôi làm thư kí thì thư kí cũ của anh ko phải giốn tôi thất nghiệp sao
- co đúng là kì lạ
- tôi kì lạ thế đó ảnh hưởng gì anh không
- có chứ ảnh hưởng lớn lắm đó vì tôi yêu cô_nói dứt câu phong hôn chộm nhi một cái. Nhi đẩy anh ra chạy luôn nên phòng không nói câu gì.
Bác quản gia thì chỉ biết đứng cười tội nghiệp cho nhi bởi bác biết cậu chủ vốn rất thẳng thắn nhưng bác vẫn e ngại về suốt thân của Nhi