Cuộc sống

M

mattroimuadong_1012

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Mik đã từng nghĩ, cuộc sống này luôn tươi đẹp, mọi chuyện vui luôn đến với mik. Nhưng mik đã lầm khi bước vào cấp 2... khi ấy, mik mới chợt nhận ra rằng, mọi chuyện hok dưng mà đến với mik, mik cần phải cố gắng mới có thể đạt được. Lên cấp 2, cũng là bước qua một ngưỡng cửa mới, với thử thách mới, với nhiều câu chuyện mới đang đợi mik.
Mik thy ra trường chuyên của huyện, với biết bao công sức, hi vọng, cuối cùng mik cũng được học lớp chuyên, điều mik mong ước từ lâu. Nhưng mik hok ngờ, ngôi trường mik đến lại quá tiêu cực, mik cố gắng bao nhiêu, thỳ càng buồn bấy nhiêu, bao nhiêu mong muỗn ấp ủ trong lòng của mik như bị cuốn đi, mik hok còn muốn phấn đấu nữa, vs áp lực học tập, gia đình, bạn bè,... mik cảm thấy quá mệt mỏi.
Và ngày hôm nay, mọi chuyện dường như chưa chịu kết thúc. Ở trường, mik học tập đã có tiến bộ hơn, nhưng mỗi khi tiếng trống tan học vang lên, mik cảm thấy hok muốn rời khỏi lớp, đơn giản vì ở nhà, mik hok còn được hưởng thụ dù chỉ là 1 tia sáng le lói của sự tự do.
Mik hok biết phải diễn tả thế nào, mik hok muốn nói xấu bố mẹ hay đại loại là như vậy, nhưng bố mẹ mik dường như quá đáng quá. Bố mẹ hok cho mik động vào máy tình vì nghĩ rằng mik sẽ chát chúm..., dù mik có nói thế nào đi nữa, thỳ lời nói của mik vẫn hok có hiệu lực vs bố mẹ, hok những vậy, bố mẹ luôn ép buộc mik vào những điều lệ khắt khe, từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ mik có những phút giây giải trí giống như những người bạn hàng xóm, mik chỉ có thể đứng cửa mà thèm khát. Và bây giờ cũng vậy. Nhiều lúc mik hok thể chịu được nữa, mik đã cãi lại, và mik phải chịu đứng cho bố mẹ đánh mắng.
Có hôm, đang trời mưa bão, mik toan bỏ nhà đi, nhưng mik chợt nghĩ ra đó chỉ là 1 hành động ngốc nghếch mà thôi. Mik đành ngồi trong bóng tối mà nghĩ lại mọi chuyện vừa diễn ra, những cái tát hok làm mik khóc, mà mik khóc vì cuộc đời quá bất công đối vs mik. Tại sao người lớn hok bao giờ chịu hiểu cho mik và cũng như 1 số bạn khác, họ chỉ luôn nghĩ điều gì tốt cho mik mà hok nghĩ đến suy nghĩ của mik...
 
T

thuyhoa17

Bố mẹ hok cho mik động vào máy tình vì nghĩ rằng mik sẽ chát chúm...,

giống chị đó em, nhưng mà tại chị lì lợm quá nên cứ ôm cái máy tính cả ngày, mẹ nói nhiều quá .... "chai tai" rồi. ;))

Em ạ, có thể em còn quá nhỏ để có thể hiểu được rằng, bố mẹ làm tất cả từ nghiêm khắc đến chỉ bảo đều muốn tốt cho mình cả.

Còn bạn bè, dù là bạn bè có tốt hay ko thì con người ko phải hoàn hảo, có đôi khi bạn bè em muốn làm cho em vui nhưng tại ko hiểu em đang nghĩ cái gì nên cũng ko thể giúp gì cho em được.:(

Chuyện trường lớp, thì nếu em đã chọn ngôi trường đó thì chắc chắn em phải rất thích nó thì mới chọn nó, vì vậy em nên tạo cho mình 1 kỉ niệm đẹp với trường lớp, bạn bè, thầy cô, vì đó là nơi mà em đã chọn gắn bó suốt 4 năm học. ;)

chúc em học tốt nhé.:)
 
T

trifolium

Mik đã từng nghĩ, cuộc sống này luôn tươi đẹp, mọi chuyện vui luôn đến với mik. Nhưng mik đã lầm khi bước vào cấp 2... khi ấy, mik mới chợt nhận ra rằng, mọi chuyện hok dưng mà đến với mik, mik cần phải cố gắng mới có thể đạt được. Lên cấp 2, cũng là bước qua một ngưỡng cửa mới, với thử thách mới, với nhiều câu chuyện mới đang đợi mik.
Mik thy ra trường chuyên của huyện, với biết bao công sức, hi vọng, cuối cùng mik cũng được học lớp chuyên, điều mik mong ước từ lâu. Nhưng mik hok ngờ, ngôi trường mik đến lại quá tiêu cực, mik cố gắng bao nhiêu, thỳ càng buồn bấy nhiêu, bao nhiêu mong muỗn ấp ủ trong lòng của mik như bị cuốn đi, mik hok còn muốn phấn đấu nữa, vs áp lực học tập, gia đình, bạn bè,... mik cảm thấy quá mệt mỏi.
Và ngày hôm nay, mọi chuyện dường như chưa chịu kết thúc. Ở trường, mik học tập đã có tiến bộ hơn, nhưng mỗi khi tiếng trống tan học vang lên, mik cảm thấy hok muốn rời khỏi lớp, đơn giản vì ở nhà, mik hok còn được hưởng thụ dù chỉ là 1 tia sáng le lói của sự tự do.
Mik hok biết phải diễn tả thế nào, mik hok muốn nói xấu bố mẹ hay đại loại là như vậy, nhưng bố mẹ mik dường như quá đáng quá. Bố mẹ hok cho mik động vào máy tình vì nghĩ rằng mik sẽ chát chúm..., dù mik có nói thế nào đi nữa, thỳ lời nói của mik vẫn hok có hiệu lực vs bố mẹ, hok những vậy, bố mẹ luôn ép buộc mik vào những điều lệ khắt khe, từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ mik có những phút giây giải trí giống như những người bạn hàng xóm, mik chỉ có thể đứng cửa mà thèm khát. Và bây giờ cũng vậy. Nhiều lúc mik hok thể chịu được nữa, mik đã cãi lại, và mik phải chịu đứng cho bố mẹ đánh mắng.
Có hôm, đang trời mưa bão, mik toan bỏ nhà đi, nhưng mik chợt nghĩ ra đó chỉ là 1 hành động ngốc nghếch mà thôi. Mik đành ngồi trong bóng tối mà nghĩ lại mọi chuyện vừa diễn ra, những cái tát hok làm mik khóc, mà mik khóc vì cuộc đời quá bất công đối vs mik. Tại sao người lớn hok bao giờ chịu hiểu cho mik và cũng như 1 số bạn khác, họ chỉ luôn nghĩ điều gì tốt cho mik mà hok nghĩ đến suy nghĩ của mik...

tội nghiệp bạn ghê,........ nhưng bạn cũng nên biết rằng cha mẹ nào cũng từng trải qua tuổi teen :)), ở thời của họ, tuổi teen thì có nghĩa là làm việc giúp đỡ gia đình hết sức có thể, dư tí thời gian học là may rồi, vả lại cũng chẳng có nhiều phương tiện giải trí truyền thông như bây giờ,cho nên bây giờ, khi đã có con thì nhiều bậc cha mẹ lại áp đặt kinh nghiệm tuổi trẻ của họ cho mình < nhất là cái tại gia tòng phụ >_< >, mà hông hiểu rằng mỗi thời mỗi khác, khiến cho nhiều bạn bị ức chế :((. Nhưng bạn có biết , có nhiều nước phương tây lại có thói quen buông thả con cái, nên có nhiều người lại dễ sa đà hơn bên ta < nghe mí anh chị đi học bên đó về kể thế >...............
.......nói chung là cha mẹ và con cái nên hiểu nhau hơn, nên nói chuyện nhiều hơn để còn có cách giáo dục thích hợp vì đâu phải con nhà nào cũng như con nhà nào đâu mà cứ coi ti vi rồi cấm này cấm nọ ?...........
 
P

phamminhkhoi

Cuộc sống là cuộc sống chớ thắc mắc làm gì ?

Tại sao có đứa học hành chả ra làm sao lại thành công, trong khi có những đứa cày bừa như điên lại ngậm ngùi chịu cay đắng ? Số phận, số phận thôi :))

Nỗi buồn của em là cái mà hàng triệu em bé thèm muốn đó.
 
Last edited by a moderator:
N

narcissus234

ôi cô bé ngốc wa'. chị từng trải wa điều mà e đã nói,nhưng ko phải chỉ dừng tại đó,thậm chí còn hơn e nữa kìa, tính chị vốn ngang bướng, chị ko bao jờ chấp nhận rằng minh sai, chị cũng như e, lun bị những điều lệ khắt khe dc c9ặt ra,mà người thảo ra mí bộ luật ấy,là bà nội,ngoại,cô chú, và cha mẹ..., đã chừng ấy năm trời chị phải tuân thủ đấy,e thấy khiếp ko?chị cũng ko ngờ chị có thể thực hiện,chịu đựng jỏi như vậy, cũng như e,ko vi tính,ko nhạc,ko ra khỏi cửa,đi học đc đưa rước, cặp sách lun dc kiểm tra, wen bạn bè lun phải báo cáo , cả địa chỉ nhà,cha mẹ người ta,thầy cô cũng phai có số đt..., chị ko ngờ rằng chi dc sống trong nhà, mà cứ tưởng trong tù...,đã bao lần,đi học, chị chẳng mún về... cho đến những tháng gần đây, chị mới hiểu, chị lun đòi hỏi ở ng khác,hỉu chị.,mà ko thử tìm cách hỉu người xung wanh,nhất là cha mẹ,nguoi đã wan tâm,chăm sóc minh từ thửo còn thơ,đã bao đêm thức trắng khj mình bệnh,thử hỏi có ạ dc như vậy?co ạ tốt vs minh như cha mẹ ko?dĩ nhiên là ko,ko bao jờ, hãy hơn 1 lần hỉu ch mẹ,dừng bắt họ phải hỉu minh(1 tâm lí thường tinh của bất kì ạ mún lớn lên..."con chuyện bị nghi là chat ấy, chị nói thật...e đừng trách "ko có lửa thì ko có khói" đc, nhưng dẫu có chat hay ko, thì đấy cũng đã là wá khứ, tot nhất bay h`, hay tạo 1 niềm tin,= bất kì já nào, e còn dc ưu đãi hơn chị,những tháng ngày dc bên ja đìn ,bn bè của chị jờ đây chỉ tính theo ngày,chi mong dc như e...,hãy có những kỉ niệm thật đẹp bên ja đình và nan bè,ben ngoi truong ấy, jống như 1 wuyển sách,khj đọc nó,hay trở thành tòng phạm vs tác jả mà đừng đào bới cái tiêu cực ò nó, có như thế, e mói hỉu dc mọi já trị tinh hoa mà tác jả mun gửi đến. hay cố gắng e ạ, cuoc sống ma e đang có, bik bao trẻ e mồ côi,ngheo khó khác đang mong mun đấy,hãy bik trân trọng cái mình có, đừng để mất đi moi bik hối hận...
mong rằng chị viết ít, e sẽ hỉu nhìu...những j đằng sau những dòng chữ này
 
T

tranthuha93

uk , bn giống t quá đi,

mình lên mạng chủ yếu là để học nhưng mẹ mình cứ sợ chat chit như mấy đứa con trai cùng làng hay ra quán chơi, thế là cấm k cho online, trừ khi máy có trục trặc j, mới dc online nhờ ông anh giúp ^^ khi nào mẹ t k có ở nhà thì vào YH chỉ đọc tn nếu online dc chút lại phải hiện đang bận, để mọi ng k pm, ;)) chán thế

còn việc đi chơi, mẹ t cấm, nhưng t vẫn đi :)) nhiều khi nói dối là đi đằng này đằng nọ mượn sách, ...đi chơi là chủ yếu nhưng khoản này mẹ t k cấm tụ tập với bn bè, ;)) hum bữa sinh nhật đứa bn, thằng bn đến rủ mẹ t vẫn cho đi đều ;))

thực ra bố mẹ đặt quá nhiều kì vọng vào con cái khiến chúng ta bị áp lực , t cũng vậy thui, nhưng t cũng muốn lấy đó là động lực để t phấn đấu, mẹ t hứa rất nhiều: " thi đõ đại học cho mày đi miền Nam chơi, mày thích j tao cho,..." từ trc đến nay mấy lời hứa của mẹ t ít có trọng lực lắm, nhưng t vẫn tin mẹ t thực hiện lời hứa, cứ coi như là mục đích để hướng tới

cố lên bn ơi, cố gắng học tập, đỗ đại học,...rồi "sự tự do"sẽ đến với bn thui
 
D

doigiaythuytinh

Nếu mới cấp 2 mà em đã nghĩ thế này thì khi lên cấp 3, chắc em chết vì nhăn nhó quá :|
Học hành là chuyện cả đời
Bạn bè là chuyện cả kiếp
Giáo dục tiêu cực...là chuyện thường tình <Đặc biệt là những trường chuyên :)) :))>
Cuộc sống vốn phức tạp em à
Tuỳ theo cách nhìn nhận mà mỗi người có một cách sống khác nhau :)

Hằng ngày chị cũng phải chịu đủ chuyện :D
Bạn bè ganh đua
Sống ở đây chả có tí thoải mái với một bà mợ LẠNH NHƯ BĂNG
Nhưng nhờ cái chủ nghĩa MẶC KỆ mà chị vẫn sống tốt em à :D

Cố lên!! Em gái nhá :)
 
M

mattroimuadong_1012

Em cảm ơn tất cả anh chị, đã góp ý với e. Bố mẹ tất nhiên là muốn tốt cho mik, nhưng đừng nên ép buộc con cái quá, nên để chúng có tự do nhưng hok phải thái quá, như vậy con cái mới có khả năng phát huy những khả năng tiềm ẩn trong mik. Đôi khi như vậy sẽ giúp mik ứng xử khôn khéo vs các tình huống éo le trong cuộc sông, giống như câu nói "học đi đôi với hành"
 
A

angel_97

pà ui
tui hỉu cảm giác của pà =.='.
thì tại pố mẹ đã trải wa cái thời chiến tranh xa ngoắc đó 8-}
tại vì lúc ấy pố mẹ pà = tủi pà bi h đã phải làm việc cực nhọc rồi=.="
nên bi h lại đổ lên pà , vậy thôi =.='
p/s : nhưng pà đừng buồn :D...sẽ có lúc thay đổi mà pà;)...cứ cố gắng học hành thiệt giỏi vào;)...rồi pà cũng phải nói cái câu : " CÁM ƯN CUỘC SỐNG Ý MÀ " ;)
 
M

mattroimuadong_1012

uk
thanks bà nhiều
bà à
nhiều lúc bố mẹ tui thương giáo huấn tui
bằng những cái kỉ niệm
nào là lớp 1 đã phải nấu cơm
đi học cách nhà hàng bao nhiêu cây số
mà vẫn phải đi bộ
lắm hôm trời mưa
nước ngậm đến bắp chân
mà hok có tiền mua nổi cái xe đạp mà đi
tui biết
nhưng ít ra bố mẹ cũng nên hiểu
cuộc sống giữa bố mẹ và chúng ta là 1 khoảng cách quá dài
nhiều lúc buồn
tui nghĩ
tại sao bố mẹ lại sinh ra tui cơ chứ
 
A

angel_97

thì vì đó là ý tưởng chợt lóe lên trong đầu pà thôi mà;)
nhưng mà tui vẫn thý rằng : pố mẹ ít nghe tâm sự + nỗi lòng của kon cái =.='
nhưng ít nhất, họ cũng đã trải wa bao nhiu khổ sở :D...và muốn cho pà hỉu được công lao đó thôi;)
p/s : mà pố mẹ tui cũng thế đấy =.="...toàn giáo huấn thôi àh :D...pà giống tui màh :D
 
M

mattroimuadong_1012

uk
nhưng bố mẹ thỳ ai biết được suy nghĩ của họ
họ ít hiểu tui
nhiều khi tui muốn tâm sự vs bố mẹ
nhưng lại hok muốn nữa
từ khi bé đến khi 10 tuổi
tui được sống trong sự chiều chuộng của bố mẹ nhưng chẳng mấy tự do
bây giờ khi có e trai tui
tui suốt ngày bị bố mẹ mắng
tui hok thể hiểu nổi nữa
 
P

phamminhkhoi

uk
nhưng bố mẹ thỳ ai biết được suy nghĩ của họ
họ ít hiểu tui
nhiều khi tui muốn tâm sự vs bố mẹ
nhưng lại hok muốn nữa
từ khi bé đến khi 10 tuổi
tui được sống trong sự chiều chuộng của bố mẹ nhưng chẳng mấy tự do
bây giờ khi có e trai tui
tui suốt ngày bị bố mẹ mắng
tui hok thể hiểu nổi nữa

hehe....sao ai cũng nhớ đến những lần bố mẹ đánh mắng mình vậy ^^ Còn nhiều kỷ niệm vui mà em ^^ Sau này đi xa sẽ nhớ lắm đó ^^
 
M

mattroimuadong_1012

tất nhiên
điều đó thỳ e biết
chuyện đó thỳ hok thể tránh được
e biết là bố mẹ đánh mắng là tốt cho mik
nhưng nhiều lúc ức lắm
hổi bé
được bố mẹ chiều chuộng
chỉ đi xa bố mẹ 1 ngày mà e còn khóc
chứ bjờ cảm tưởng xa được bố mẹ là thoát khỏi địa ngục
nhiều lúc nghĩ cảnh xa bố mẹ trong tương lai
e cũng có phần hơi lo
vì hok biết khi xa rồi
có làm nổi trò trống gì hok nữa
 
H

huyenlt.luongdacbang10a2

áp lực

Hổng hỉu các bạn sao nhueng đối với riêng mình thì những lúc mình buồn thì bạn bè là những nguòn động viên an ủi lớn nhất đối với mình có những điêuf không chia sẻ được với gia đình nhưng bạn bè lại là nơi để ta tâm sự nỗi niềm , trong đời ai hẳ cũng có những khó khăn như bạn vậy không bít các bạn trong những giây phút ấy các bạn làm gì còn đối với mình thì nhung luc ay minh can ban be hon bao gio het minh nghĩ rang mat troi mua dong khong nen qua bun se anh huong rat lon doi voi viec hoc tap cua ban day , minh hi vong rang ban se co them nhieu niem vui moi trong cuoc song... Chuc ban luon vui ve.
 
M

mattroimuadong_1012

cảm ơn bạn
mik có bạn
những người bạn luôn sẵn sàng chia sẽ vs mik
nhưng thơi gian trên lớp trong những ngày hè đối vs chúng mik
quá bận rộn
lớp mở các cuộc thi
lên bọn mik túi bụi vs công việc chuẩn bị
lên hok có thời gian để nói chuyện vs nhau
 
M

mattroitinhyeu_142

hazz, bố mẹ ai chả thế. mjk thì ... nói cũg khó mà diễn tả được. Đừg suy nghĩ j dại dột.
Tự cái tiêu đề đã nói rồi mà. Đơn giản vì đó là cuộc sống. Good luck! :)
 
M

mattroimuadong_1012

uk!
mik biết roài
bố mẹ sắp cắt mạng của mik òy
chỉ còn vài ngày nữa
để mik có thể onl thường xuyên như thế này thui
mik buồn lắm
chẳng biết đến bao giờ mới được nối lại mạng
 
A

angel_97

tốt nhất là pà cứ cố giải thjk cho pố mẹ hỉu ;)
chứ ko thiết phục + giải thjk thì làm sao pố mẹ pà hỉu+ biết được :D
p/s: cố lên pà nhé ! ;)
 
M

mattroimuadong_1012

phải lựa lúc và lựa thời cơ thui
biết làm sao được
khổ thía đấy
thành sp òy
 
Top Bottom