$\color{Red}{\bigstar \fbox{♥CLB thơ,văn♥}}\color{Red}{\fbox{♥Topic Sưu Tầm♥} \bigstar}$

Status
Không mở trả lời sau này.
S

sonsuboy

Mọi ngưòi tiếp tục nhé!______________________________________________________________________________________________________________
 
S

sonsuboy

Vâng ạ!Mà anh cũng đăng các tác phẩm sưu tầm được đi ạ!
Nhanh không á mà!
Anh cũng sẽ sắp đưa vào BQT của topic này rồi!=))_____________________
 
S

sonsuboy

Vâng,anh cố gắng ủng hộ topic của em nhé!Em cám ơn____________________________________________________________________
 
H

hocmai.ngu

XUÂN

Xuân
Vài tiếng cười giòn
Nắng hồng đôi má
Xuân đã đến thật gần
Mà đâu chừng xa lạ
Bởi xuân này em chẳng trở về
Để nhận ra
Tình yêu sỏi đá

Xuân
Tiếng hát bên sông
Dội tận đáy lòng
Xuân mơn man như gió
Xuân nhẹ nhàng như mây
Ta...
nguồn: goole

:):)
 
H

hocmai.ngu

Ơn trời tôi đã được gặp
Dẫu là 1 phút cũng là quen
30 giây yêu, 30 nhớ
Để rồi thao thức cả mấy đêm

Thơ tình: Duyên kiếp - 1
Em đến bên tôi rất tình cờ
Trong sáng hồn nhiên quá em ơi!
Tôi yêu em lắm, yêu nhiều lắm
Và nguyện suốt đời chỉ em thôi

Đôi ta ai cũng đã lỡ làng
Kẻ thì lỡ gánh kẻ trái ngang
Mà có khổ đau mới biết quý
Mong mỏi hạnh phúc hơn vạn lần

Có lần em hỏi nhỏ tai tôi:
"Mình duyên... không nợ, không anh ơi?
Em thấy sao lo... lo nhiều quá
Bởi anh rắc rối nhất trên đời"

Hãy vui đi nhé em tôi ơi
Trần gian kiếp người mấy ngày thôi
Tim anh vẫn hằng đêm mong mỏi
Mãi bên cạnh em thế đủ rồi.
nguồn: google
 
H

hocmai.ngu

Trở về với bình yên!

Tôi trở về ngôi nhà lợp cỏ gianh
Có hàng rào đinh lăng bao quanh nơi cuối xóm
Bụi tre già vi vu trong nắng sớm
Khẽ ngân lên những nốt nhạc an bình…

Thơ tình: Trở về với bình yên! - 1
Tôi trở về xem lại một tấm hình
Cất dưới đáy chiếc hòm đã bạc màu, hoen gỉ
Một tấm hình nhuộm màu vàng cũ kỹ
Của người đàn bà quê mùa và đứa bé đang lò rò tập đi.

Tôi trở về nghe câu hát ầu ơ
Nhìn khuôn mặt trẻ thơ say nồng trong giấc ngủ,
Cầm chiếc quạt nan phe phẩy bên cánh võng bện bằng sợi dây dù
Gõ nhịp đàn theo tiếng những bước chân!

Tôi trở về gục đầu lên mái tóc đã ngã màu hoa râm
Vuốt ve những nếp nhăn phủ đầy hai khóe mắt
Chợt thấy lòng quặn thắt
Đã lâu rồi… chưa trở về… ôm trọn lấy bình yên!!!
nguồn: google
 
H

hocmai.ngu

Em biết bám vào đâu?

Cuộc sống này em biết bám vào đâu?
Khi mọi thứ chỉ là đồ giả tạo
Để em sống một mình trong mộng ảo
Hết buồn rồi em tự đứng dậy thôi.

Thơ tình: Em biết bám vào đâu? - 1
Có những lúc em tự thấy chơi vơi
Kẻ nhảy dù giữa muôn trùng cuộc sống
Chẳng thể nào sống bằng ảo mộng
Tỉnh dậy rồi khoé mắt vẫn còn cay.

Cuộc sống này thật dễ đổi thay
Khi hai người chẳng nhìn về một hướng
Người gian dối để em ôm mộng tưởng
Khô mắt rồi em chẳng khóc được đâu.

Đã hết rồi ta chẳng nghĩ cho nhau
Chẳng ân cần, lo toan trời trở gió
Lời yêu xưa đã chẳng còn bỏ ngỏ
Hết thật rồi, vò võ chỉ mình em...
nguồn: google
 
H

hocmai.ngu

Em sẽ lại bên anh

Anh viết tên em trong buổi chiều đầy nắng
Gió nhẹ nhàng, mây lững lờ trôi
Con thuyền kia thả hồn theo ký ức
Lẳng lặng một chiều em bước bên anh.

Thơ tình: Em sẽ lại bên anh - 1
Dẫu biết rằng cuộc tình mình là mộng ảo
Dẫu biết rằng tình yêu rất vô tình
Chỉ bởi vì ta yêu thương nhau quá vội
Nên giận hờn, oán trách... để chia xa

Yêu cuồng nhiệt, ngọt ngào nhưng cay đắng
Giữa hai ta - hai nửa mặt cuộc đời
Nửa bên này - xa lạ với nửa kia
Hai trái tim không cùng chung nhịp đập.

Anh biết một ngày em sẽ ra đi
Mang theo tình yêu, niềm tin và hy vọng
Mang theo cả trái tim yêu khát khao cháy bỏng
Để nơi này anh lẳng lặng buồn đau

Con tim anh bừng tỉnh bởi khát khao
Gác một bên - tình yêu và dĩ vãng
Anh sẽ yêu, yêu đam mê cháy bỏng
Anh sẽ tin, niềm tin yêu rực cháy
Anh sẽ làm, cho trọn vẹn tim yêu
Bởi một ngày... Em sẽ lại bên anh.
nguồn: google
 
S

sonsuboy

Cám ơn bạn!_________Chúng ta tiếp tục nhé!________________________________________________________________________
NHỚ MÃI HÈ ƠI
Tác giả: Khuất Việt Hưng
Thẫn thờ giữa buổi trưa hè
Chạnh lòng thương những tiếng ve học trò
Phượng hồng nhớ đến ngẩn ngơ
Tuổi thơ trong sáng bây giờ lùi xa.
Nhớ sao ngày ấy đã qua
Trèo lên cây bẻ nhành hoa trong trường
Tặng người bạn gái yêu thương
Đến giờ còn đọng vấn vương trong lòng.
Rời tuổi thơ với phượng hồng
Gói vào nỗi nhớ mênh mông đường dài
Mang theo khát vọng tương lai
Giảng đường đại học miệt mài luyện chăm.
Thương ôi năm tháng khó khăn
Sinh viên toàn nói chuyện ăn suốt ngày
Trưa hè ngồi dưới hàng cây
Ngắm thềm nắng rải đong đầy vần thơ.
Mang lòng yêu đến ngẩn ngơ
Mà không dám nói phải nhờ cành hoa
Rợp bằng lăng tím chiều tà
Là tình yêu của riêng ta gửi nàng.
Ước gì quay ngược thời gian
Để mình lại được mơ màng trộm yêu
Thả hồn như những cánh diều
Chao nghiêng giữa lộng gió chiều mênh mang.
Nguồn:GG
 
H

hocmai.ngu

Hoài niệm về một nửa

Ta trở về miền ký ức xa xưa
Nơi đò đưa bến vắng những chiều mưa
Nơi chôn giấu mối tình một nửa
Một nửa ta mang, một nửa ai cất giùm?

Bạn cũ rồi còn nhớ tôi nữa không?
Người ấy chung trường, chung lối nhỏ vào thôn
Mỗi đêm về không hẹn ngắm sao hôm
Hai ánh mắt chợt nhìn nhau e thẹn

Thơ tình: Hoài niệm về một nửa - 1
Ai ngại ngùng khẽ nép vào mái hiên?
Chẳng nên lời cũng hiểu chút tình riêng
Giấu vào lòng bao nỗi niềm nhung nhớ
Để đêm về dệt mộng viết thành thơ

Ta giã biệt khi thơ còn dang dở
Thu chưa qua mà ngỡ gió xôn xao
Mùa chưa đến nên trái chẳng ngọt ngào
Ai chia nửa để phần tôi một nửa

Những nỗi niềm đã từ lâu chất chứa
Để bây giờ lần nữa nỗi nhớ về
Man mác buồn khi hiên cũ vắng ai?
Người xa mãi để mình tôi đứng đợi

Mỗi tối về đếm khẽ ánh sao rơi
Để giữ lấy một nỗi buồn nhè nhẹ
Nhè nhẹ thương…xin đừng xa nữa nhé
Cho tôi về, đi qua những cơn mê

Mang theo mãi nỗi lòng như thế đấy
Cho nửa đời trần thế chẳng bơ vơ
Để đêm về anh chàng lại làm thơ
Hoài niệm mãi về ước mơ một nửa.
nguồn: google
 
S

sonsuboy

THẦY
Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ...
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu ...

Nguồn:GG
 
H

hocmai.ngu

Hãy xóa bớt khoảng tối

Anh chưa biết phải dừng lại ở nơi đâu?
Khi con đường anh chọn đã lạc lối
Khi trái tim anh vẫn còn khoảng tối
Ai để lại hôm qua và mai sau

Thơ tình: Hãy xóa bớt khoảng tối - 1
Thời gian ngoài kia đang vội vã đi mau
Hối thúc dòng đời mọi trái tim hối hả
Sao trong anh vẫn chưa thấy gì cả
Cái nhịp đời để chạy với thời gian

Có thể có không giữa muôn triệu ngàn
Nửa trái tim vẫn chưa đầy sắc thắm
Nửa trái tim vẫn chưa từng dậy sóng
Vẫn đi tìm nửa trái tim như anh

Nếu một ngày tim em, tim anh
Xích lại gần nhau làm nên một thế giới
Thì xin em hãy xóa bớt khoảng tối
Tô tim mình lung linh những sắc màu
nguồn: google
 
H

hocmai.ngu

Chân tình cho người

Tôi yêu người bằng nguyên cả trái tim
Vẹn cả tâm hồn, hơn cả trời, cả đất
Hơn cả trăng sao, hơn cả vầng nhật nguyệt
Cả cuộc đời này nguyện dâng hết người thôi

Thơ tình: Chân tình cho người - 1
Nhớ hôm qua khi còn bước chung đôi
Lúc mặn nồng người thề non hẹn bể
Dẫu cuộc đời có phong ba bão tố
Người nguyện thề chỉ yêu mãi mình tôi

Vậy mà nay người nỡ phụ tình tôi
Người quay lưng, tôi hỏi lòng: Sao vậy?
Có phải yêu thương quá chân thành là có tội
Tội tình gì người chẳng nói cùng tôi?

Có thể với người tôi là đã... xa xôi
Còn với tôi người vẫn là tất cả
Trong trái tim tôi hình bóng người vẫn thế
Vẫn đậm đà, vẫn da diết…người ơi!

Những lúc cô đơn có bao giờ người thổn thức
Nhớ về tôi và những dấu yêu nào
Cho dù có đi cùng trời cuối đất
Chân tình nào người tìm thấy được hơn tôi?
nguồn:google
 
S

sonsuboy

THỨ BẢY BUỒN
Tác giả: Người Mang Tâm Sự
Thứ bảy ơi sao mà buồn đến thế
Đi làm về chỉ biết ngủ vô tư
Nhìn người ta trên môi luôn mỉm cười
Bên người tình trao bao lời diệu ngọt
Nhìn lại mình ôi sao mà đau xót
Biết online buồn thui thủi một mình
Tìm đâu ra được một tấm chân tình
Cùng dạo bước ngắm nhìn hoàn hôn xuống
Tim cô đơn chẳng bao giờ em muốn
Thứ bảy về buồn ôi lại buồn hơn
ước mơ sao được cùng ai dổi hờn
Cho thứ bảy không cô đơn trống vắng
Nguồn:GG
 
H

hocmai.ngu

Bắt đầu yêu

Từng vòm mây trắng lững thững trôi
Nhẹ nhàng suốt trong nắng giữa trời
Vương trên cây xanh cùng cỏ lá
Đường làng ngã bóng của quê tôi.

Nắng tươi cho cánh bướm dập dìu
Bướm trắng tình tứ hoa mỹ miều
Vườn nhà chim khuyên cao giọng hát
Một khúc chứa cả mấy thương yêu.

Từng búp phượng non môi mũm mĩm
Vươn dậy trên những cánh xương khô
Nắng đầu mùa nắng trong và sáng
Từng gánh hàng rong đầy ắp mơ.

Tím biếc hoa xoan ngõ rụng đầy
Khói bếp nhè nhẹ khói bay bay
Hoa gạo mỗi bông hoa rực rỡ
Ở cuối làng có cánh diều bay.


Thơ tình: Bắt đầu yêu - 1

Thanh bình mộc mạc đấy làng tôi
Vui những tiếng người đẹp hoa tươi
Tôi biết yêu hoa từ cái thuở
Say hoa khi mới quá tuổi mười.

Tôi ở Du Đồng em Hòe Thị
Hai làng cách hơn nửa đoạn đường
Duyên trời trời sắp cho hai đứa
Ngồi chung một lớp học chung trường.

Tôi không chăm học còn hay thơ
Khi nhỏ ham chơi mà lại khờ
Tôi thường qua nhà mỗi buổi sáng
Rủ nàng đi học tặng nàng thơ.

Nàng cầm trên tay thơ nàng đọc
"Thảo! Em là tiên xuống làm người
Môi non, đẹp hơn là đôi mắt"
Chẳng thẹn hai đứa phá nhau cười.

Ngày tháng trôi dần năm qua đi
Em đến tuổi yêu độ xuân thì
Suối tóc xanh mượt da trắng mịn
Lung linh mi mắt. Ô! nàng Thi.

Nhưng hoa thơm ai chỉ nhìn không!
Gái ngoan lắm kẻ tối mơ mộng
Tự đó bao nhiêu là ong bướm
Rủ rê nàng suốt cả mùa đông.

Nghe lời mẹ khuyên dặn những lời
Ong bướm sẽ là ong bướm thôi
Mẹ thương con mẹ thân con gái
Trai hiền lành con liệu kết đôi.

Gió sớm dần lên nắng rộn ràng
Em ngồi thơ thẩn trước hiên ngang
Đầu nghĩ những gì tôi chẳng biết
Giật mình khi thấy bóng tôi sang.

Hai con chim én lại gặp nhau
Lòng muốn... nhưng môi chỉ hé môi
Tâm tình tuy rằng chưa thổ lộ
Mắt xanh đã tỏ rõ bao lời.

Tôi để lòng lại chân bước về
Em chạy ra ngõ tôi dắt xe
Thon thon cái mình, tôi say đắm
Hồn xiêu đằng hồn xe hư xe.

Vì em anh không ngủ đêm nay
Thức trắng ba đêm với bốn ngày
Anh viết tặng em bài thơ mới
Trải lòng thương nhớ bấy lâu nay.
nguồn: goole
 
H

hocmai.ngu

Chiều mưa ngày ấy

Anh vẫn nhớ buổi chiều mưa hôm ấy
Anh tìm em không thấy giữa trời mưa
Mình quen nhau đã được 1 năm trời
Và dường như, lần đầu ta gặp mặt

Thơ tình: Chiều mưa ngày ấy - 1
Trong tâm trí anh luôn nhớ thật chặt
Dáng em người nhỏ nhắn rất xinh tươi
Quay sang ngang anh thốt tiếng "Linh à"
Có phải em, người đàn bà của anh

Chiều lại mưa, cơn mưa mãi không tạnh
Hai đứa ngồi bên cạnh uống trà xanh
Em hỏi nhỏ, anh yêu em không anh
Ngốc lắm ạ, anh yêu em nhiều lắm

Tình chúng mình sẽ muôn hoa sắc thắm
Không thể nào đắm chìm vào biển sâu
Anh yêu em to như quả địa cầu
Không khi nào anh nói câu li biệt.....
nguồn: google
 
S

sonsuboy

Văn biểu cảm về ngưòi thân:
Trong cuộc sống hàng ngày, có biết bao nhiêu người đáng để chúng ta thương yêu và dành nhiều tình cảm. Nhưng đã bao giờ bạn nghĩ rằng, người thân yêu nhất của bạn là ai chưa? Với mọi người câu trả lời ấy có thể là ông bà, là mẹ, là anh chị hoặc cũng có thể là bạn bè chẳng hạn. Còn riêng tôi, hình ảnh người bố sẽ mãi mãi là ngọn lửa thiêng liêng, sưởi ấm tâm hồn tôi mãi tận sau này.
Bố tôi không may mắn như những người đàn ông khác. Trong suốt cuộc đời bố có lẽ không bao giờ được sống trong sự sung sướng, vui vẻ. Bốn mươi tuổi khi chưa đi được nửa chặng đời người, bố đã phải sống chung với bao nhiêu bệnh tật: Đầu tiên đó chỉ là những cơn đau dạ dày, rồi tiếp đến lại xuất hiện thêm nhiều biến chứng. Trước đây, khi còn khỏe mạnh, bao giờ bố cũng rất phong độ.
Thế nhưng bây giờ, vẻ đẹp ấy dường như đã dần đổi thay: Thay vì những cánh tay cuồn cuộn bắp, giờ đây chỉ còn là một dáng người gầy gầy, teo teo. Đôi mắt sâu dưới hàng lông mày rậm, hai gò má cao cao lại dần nổi lên trên khuôn mặt sạm đen vì sương gió. Tuy vậy, bệnh tật không thể làm mất đi tính cách bên trong của bố, bố luôn là một người đầy nghị lực, giàu tự tin và hết lòng thương yêu gia đình.
Gia đình tôi không khá giả, mọi chi tiêu trong gia đình đều phụ thuộc vào đồng tiền bố mẹ kiếm được hàng ngày. Dù bệnh tật, ốm đau nhưng bố chưa bao giờ chịu đầu hàng số mệnh. Bố cố gắng vượt lên những cơn đau quằn quại để làm yên lòng mọi người trong gia đình, cố gắng kiếm tiền bằng sức lao động của mình từ nghề xe lai.
Hàng ngày, bố phải đi làm từ khi sáng sớm cho tới lúc mặt trời đã ngã bóng từ lâu. Mái tóc bố đã dần bạc đi trong sương sớm. Công việc ấy rất dễ dàng với những người bình thường nhưng với bố nó rất khó khăn và gian khổ. Bây giờ có những lúc phải chở khách đi đường xa, đường sốc thì những cơn đau dạ dạy của bố lại tái phát.
Và cả những ngày thời tiết thay đổi, có những trưa hè nắng to nhiệt độ tới 38-48 độ C, hay những ngày mưa ngâu rả rích cả tháng 7, tháng 8, rồi cả những tối mùa đông lạnh giá, bố vẫn cố gắng đứng dưới những bóng cây kia mong khách qua đường. Tôi luôn tự hào và hãnh diện với mọi người khi có được một người bố giàu đức hy sinh, chịu thương, chịu khó như vậy.
Nhưng có phải đâu như vậy là xong. Mỗi ngày bố đứng như vậy thì khi trở về những cơn đau quằn quại lại hành hạ bố. Nhìn khuôn mặt bố nhăn nhó lại, những cơn đau vật vã mà bố phải chịu đựng, tôi chỉ biết òa lên mà khóc. Nhìn thấy bố như vậy, lòng tôi như quặn đau hơn gấp trăm ngàn lần. Bố ơi, giá như con có thể mang những cơn đau đó vào mình thay cho bố, giá như con có thể giúp bố kiếm tiền thì hay biết mấy? Nếu làm được gì cho bố vào lúc này để bố được vui hơn, con sẽ làm tất cả, bố hãy nói cho con được không?
Những lúc ấy, tôi chỉ biết ôm bố, xoa dầu cho bố, tôi chỉ muốn với bố đừng đi làm nữa, tôi có thể nghỉ học, như vậy sẽ tiết kiệm được chi tiêu cho gia đình, tôi có thể kiếm được tiền và chữa bệnh cho bố. Nhưng nếu nhắc đến điều đó chắc chắn là bố sẽ buồn và thất vọng ở tôi nhiều lắm.
Bố luôn nói rằng bố sẽ luôn chiến đấu. Chiến đấu cho tới những chút sức lực cuối cùng để có thể nuôi chúng tôi ăn học thành người. Bố rất quan tâm đến việc học của chúng tôi. Ngày xưa bố học rất giỏi nhưng nhà nghèo bố phải nghỉ học. Vào mỗi tối, khi còn cố gắng đi lại được, bố luôn bày dạy cho mấy chị em học bài.
Trong những bữa cơm bố thường nhắc chúng tôi cách sống, cách làm người sao cho phải đạo. Tôi phục bố lắm, bố thuộc hàng mấy nghìn câu Kiều, hàng trăm câu châm ngôn, danh ngôn nổi tiếng…
Chính vì vậy, tôi luôn cố gắng tự giác học tập. Tôi sẽ làm một bác sĩ và sẽ chữa bệnh cho bố, sẽ kiếm tiền để phụng dưỡng bố và đi tiếp những bước đường dở dang trong tuổi trẻ của bố. Tôi luôn biết ơn bố rất nhiều, bố đã dành cho tôi một con đường sáng ngời, bởi đó là con đường của học vấn, chứ không phải là con đường đen tối của tiền bạc. Tôi sẽ luôn lấy những lời bố dạy để sống, lấy bố là gương sáng để noi theo.
Và tôi khâm phục không chỉ bởi bố là một người giỏi giang, là một người cao cả, lòng kiên trì chịu khó mà còn bởi cách sống lạc quan, vô tư của bố. Mặc dù những thời gian rảnh rỗi của bố còn lại rất ít nhưng bố vẫn trồng và chăm sóc khu vườn trước nhà để cho nó bao giờ cũng xanh tươi.
Những giỏ phong lan có bao giờ bố quên cho uống nước vào mỗi buổi sáng; những cây thiết ngọc lan có bao giờ mang trên mình một cái lá héo nào? Những cây hoa lan, hoa nhài có bao giờ không tỏa hương thơm ngát đâu? Bởi đằng sau nó luôn có một bàn tay ấm áp chở che, chăm sóc, không những yêu hoa mà bố còn rất thích nuôi động vật.
Tuy nhà tôi bao giờ cũng có hai chú chó con và một chú mèo và có lúc bố còn mang về những chiếc ***g chim đẹp nữa. Và hơn thế, trong suốt hơn năm năm trời chung sống với bệnh tật, tôi chưa bao giờ nghe bố nhắc đến cái chết, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc trốn tránh sự thật, bố luôn đối mặt với “tử thần”, bố luôn dành thời gian để có thể làm được tất cả mọi việc khi chưa quá muộn.
Nhưng cuộc đời bố bao giờ cũng đầy đau khổ, khi mà cả gia đình đã dần khá lên, khi các chị tôi đã có thể kiếm tiền, thì bố lại bỏ chị em tôi, *****, bỏ gia đình này để ra đi về thế giới bên kia. Bố đi về một nơi rất xa mà không bao giờ được gặp lại. Giờ đây khi tôi vấp ngã, tôi sẽ phải tự đứng dậy và đi tiếp bằng đôi chân của mình, bởi bố đi xa, sẽ không còn ai nâng đỡ, che chở, động viên tôi nữa.
Bố có biết chăng nơi đây con cô đơn buồn tủi một mình không? Tại sao nỡ bỏ con ở lại mà đi hả bố? Nhưng con cũng cảm ơn bố, bố đã cho con thêm một bài học nữa, đó chính là trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta hãy trân trọng những gì đang có, hãy yêu thương những người xung quanh mình hơn, và đặc biệt hãy quan tâm, chăm sóc cho bố của mình, tha thứ cho bố, khi bố nóng giận và nỡ mắng mình bởi bố luôn là người yêu thương nhất của chúng ta.
Bố ra đi, đi đến một thế giới khác, ở nơi đó bố sẽ không còn bệnh tật, sẽ thoát khỏi cuộc sống thương đau này. Và bố hãy yên tâm, con sẽ luôn nhớ những lời dạy của bố, sẽ luôn thương yêu, kính trọng biết ơn bố, sẽ sống theo gương sáng mà bố đã rọi đường cho con đi. Hình ảnh của bố sẽ luôn ấp ủ trong lòng con. Những kỷ niệm, những tình cảm bố dành cho con, con sẽ ôm ấp, trân trọng, nó như chính linh hồn của mình.
Nguồn:GG
 
H

hocmai.ngu

Hoa đậu xuống tóc em

Những chùm hoa đậu xuống tóc em
Và tiếng ngàn thông...trưa xào xạc gió
Dưới chân đồi lượn quanh con phố
Cả trời hoa khoe sắc bên hồ...

Thơ tình: Hoa đậu xuống tóc em - 1

Như con tằm rút ruột nhả tơ
Tạo hóa dày công dời non, trữ nước
Để suốt tỷ năm biến miền sơn cước
Thành Đà Lạt thành phố tôi yêu

Tôi cùng em trong cánh rừng chiều
Trên đồi thông có ngôi nhà nhỏ
Đã luống tuổi bỗng thấy mình bỡ ngỡ
Và...thẹn thùng như buổi đầu tiên

Rồi bên nhau thăm thung lũng Tình yêu
Thăm Nhà Vua cùng Nam Phương một thuở
Những biệt thự rêu phong mái nghiêng tháp cổ
Vẫn còn đây dấu ấn của Cung đình

Trong cung bậc cảm xúc của đời mình
Nhớ mãi chút tình những ngày Đà Lạt
Tưởng đã dịu rồi phút giây dào dạt
Bỗng cháy ran nghẹt thở...lửa tình.
nguồn: google
 
H

hocmai.ngu

Cho tôi trở về tuổi thơ tôi

Cho tôi trở về tuổi thơ tôi
Những chiều quê cánh diều ngút gió
Những ước mơ vẫn còn dang dở
Với còn đường xanh mướt cỏ may

Cho tôi trở về tuổi thơ tôi
Trưa nắng hè trốn ngủ đi chơi
Cánh đồng quê in dấu chân người
Lùa vịt qua mương làn da đen nhẻm

Thơ tình: Cho tôi trở về tuổi thơ tôi - 1

Cho tôi trở về tuổi thơ tôi
Những chiều nao đắp mương tát cá
Con đường quê trải vàng rơm rạ
Gió chiều hè, lá dứa gấp xoay xoay.

Cho tôi trở về tuổi thơ tôi
Pháo nổ pháo nang cười chưa dứt
Lúc chia phe cỏ gà, cỏ giựt
Tắm ao bèo bị đỉa bâu chân.

Cho tôi trở về tuổi thơ tôi
Ai viết nhạc sáo diều hay thế?
Chuyển xửa, chuyện xưa nghe bà kể
Chuyện cô Tấm hiền, chuyện Thạch Sanh.

Cho tôi trở về tuổi thơ tôi
Có đèn ống bơ, có con diều giấy
Có xâu muỗm nướng giòn béo ngậy
Những ngày mùa rá rổ mót khoai

Cho tôi trở về tuổi thơ tôi
Vẫn con đường quê màu xanh mướt
Có bụi tre con trâu già vẫn buộc
Buổi trưa hè kẽo kẹt võng đưa.

Cho tôi trở về tuổi thơ tôi
Một tuổi thơ đã mãi xa rồi…
nguồn: google
 
Status
Không mở trả lời sau này.
Top Bottom