H
huck
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Nhân vật:
Lục Tiểu Khiết:17t,là cô nhi được nhận nuôi.yêu đời, lạc quan,luôn biết quan tâm người khác.Hoc hành siêu ,chỉ là hơi hậu đậu.Sở trường :té.
Doãn Hạo :17t,con trai duy nhất của chủ tịch tập đoàn điện tử lớn nhất Châu á.Lạnh lung,ít nói,là hotboy của trường Châu Văn.Học hành cực siêu ,chỉ hơi khác thường trong việc thể hiện tình cảm đối với người khác.Sở trường :bóng rổ :đánh đàn.
Vũ Nhất Phong:17t ,ba mẹ li hôn,sống với ba,hiện la người thừa kế tập đoàn kinh doanh đá quý,có 1 em gái sống ở Mỹ.Mạnh mẽ ,phóng khoáng ,là chàng ‘vệ sĩ’ của tiểu khiết.Sở trường :bóng rổ ,đua xe.
Quen nhau lần đầu tiên là tình cờ
Chạm mặt lần thứ hai là ngẫu nhiên
Gặp nhau lần thứ ba là định mệnh.
Câu chuyện của nó nên bắt đầu từ đâu nhỉ .Từ nó của rất lâu rất lâu về trước và cái người mà không_ ai_ biết_ là_ ai đấy cùng những nguyện ước tuổi thơ.
Tiếng chuông đỗ 5 giờ báo hiệu giờ cầu nguyện đã kết thúc ,từng dòng người đổ ra từ mọi ngã của nhà thờ.Chỉ một thoáng sau khung cảnh đã lại chìm vào yên tĩnh.Trong nhà thờ chỉ còn lại 2 đứa trẻ ,đó là nó và “ai kia”.Nó _Lục tiểu Khiết _7 tuổi-không thể nói là xinh đẹp nhưng cũng khá dễ thương,”ai kia” thì nó hoàn toàn không biết gì cả.Nó chỉ chắp tay cầu nguyện,nó không muốn có quá nhiều người nghe thấy nguyện ước của nó nên nó đã đợi cho đến bây giờ,lúc mọi người đã về hết ,khi không gian nơi này đã hoàn toàn thuộc về nó_ngoại trừ “ai kia”.
-Con cầu xin hãy ban mọi điều tốt lành đến những người mà con yêu thương,xin hãy che chở họ,giúp họ vượt qua khó khăn.
-Sẽ chẳng ai nghe được lời cậu nói đâu.
Nó quay sang ,bắt gặp ngay ánh mắt của”ai kia”.Đó là một cậu bé với mái tóc màu hạt dẻ bồng bềnh .Đôi mắt long lan hđẹp như những ngôi sao trên bầu trời đêm nhưng sâu thẳm lại ẩn chứa một điều gì đó rất buồn bã,đau thương.Cậu mặc một cái áo ghi-lê đen bên ngoài ,bên trong là một cái áo sơ-mi sọc ca-rô.Trông cậu bé đẹp như một thiên sứ!!!.Không! có khi còn đẹp hơn cả thiên sứ ấy chứ .Nhưng mẹ bảo thiên sứ là người luôn mang lại hạnh phúc cho mọi người.Nhưng cậu bé thiên sứ trước mặt nó lại có điều gì đó rất khác biệt,cái cảm giác phải mang lại hạnh phúc cho cậu ấy.
-Cậu không tin vào mẹ Ma-ri-a ư?
-Đã từng –“ai kia”trả lời nó gọn lỏn
-Còn bây giờ ?
-không tin
-Vậy tại sao cậu lại đến nhà tờh khi bản thân không có niềm tin?
-Bởi vì tôi hy vọng
-Cậu hy vọng ,hy vọng điều gì chứ ?-Nó tròn xoe đôi mắt nhìn chằm chằm vào”ai kia”
-Hy vọng kì tích xảy ra.
-vậy nó có xảy ra không?
-Sao tôi phải nói cho cậu biết chứ ?”ai kia” lạnh lùng trả lời nó.
-Bởi vì tôi coi cậu là bạn-Nó nở một nụ cười thật tươi-Và tôi cũng muốn cậu coi tôi là bạn .
-Bạn bè chẳng có giá trị gì cả,một ngày nào đó họ cũng sẽ rời xa ta-“ai kia”trả lời sao giống “ông cụ non”quá.
-Nhưng tôi vẫn muốn làm bạn với cậu ,không hứa sẽ luôn bên cạnh cậu ,nhưng sẽ có mặt khi cậu cần .Khi cậu buồn ,muốn có ai đó bên cạnh ,cậu có thể tìm tôi.
-Cậu nói dối ,ba không cần tôi ,mẹ không quam tâm tôi .Cả thế giới này chẳng có ai cần đến tôi cả ,tại sao một người xa lạ như cậu lại muốn ở bên cạnh tôi ,muối kết bạn với tôi.
-Làm bạn bè thì chẳng cần có lí do gì cả ,đơn giản là tôi muốn ,thế thôi.Không phải là không ai cần cậu ,chỉ là cậu chưa tìm thấy thôi.
-Thực sự có người cần đến tôi sao?
-Tất nhiên rồi ,người đó sẽ yêu quý cậu ,sẽ coi sự tồn tại của cậu là niềm hạnh phúc của người đó.
Nó nắm lấy bàn tay nhỏ bé của “ai kia”,keo thằng bé đi thẳng ra sau vườn rồi dừng laị trước một tán cây thật to,cành lá xum xuê.
-Cho cậu xem cái này nè ,bí mật đó ,chỉ tôi và cậu biết thôi nhé
-Gì vậy ?-“ai kia” có vẻ ngơ ngác
-Đây là cây nguyện ước ,cậu chỉ cần bỏ một đồng xu vào đây rồi thành tâm cầu nguyện ,mong ước của cậu sẽ trở thành hiện thực.
-Vào cái lỗ này sao?”ai kia” chỉ vào cái hốc trên cái cây .
-Ừm ,nhìn tớ nè –nó làm từ từ từng bước một –nhét đồng xu và chắp tay cầu nguyện-tới lượt cậu đó.
-Tớ làm được sao?
-Ừm,cậu nhất địh làm được mà
“ai kia” làm theo nó .Khuôn mặt cậu bé thật thành tâm,sau đó”ai kia”mở mắt ra và nhìn nó ,nở một nụ cười thật tươi.
-Tớ làm được rồi !!!”ai kia”nói như reo lên.
Một người đàn ông lạ mặt xuất hiện
-thiếu gia ,đến giờ về rồi.
Nó có chút buồn ,nó mới gặp “ai kia” chưa lâu mà ,giờ cậu ấy sắp đi rồi .
-Cậu đi sao?- nó buồn bã hỏi
-Ừm ,tới phải đi rồi nhưng tờ sẽ gặp lại cậu chứ ?
-Ừm ,chúng ta sẽ gặp lại nhau vào chủ nhật tuần sau nhé
-cậu nhất định phải tới nhé
-Tớ hứa .Tớ có cái này muốn tặng cậu nè thiên sứ !
-GÌ vậy
-Vòng cổ cỏ ba lá ,nó sẽ mang lại cho cậu sự mạnh mẽ ,niềm tin và hạnh phúc .Mẹ tới bảo thế đó .
-Tớ sẽ giữ nó thật cẩn thận –“ai kia”khẽ thì thầm vào tai nó ,-Tớ cũng có môt bí mật ,tớ đã có người mà tớ muốn bảo vệ rồi ,khi nào gặp lại tớ sẽ nói cho cậu biết .
No tròn xoe mắt ngạc nhiên ,nó thực sự rất muốn biết người đó là ai nhưng bí mật thì cần chủ nhân của nó tự mình bật mí thì hơn.
Người đàn ông luc nãy lại xuất hiện
-Thiếu gia ,phu nhân đã về rồ ,chúng ta nên về thôi.
“Ai kia”chẳng nói gì cả,chỉ chăm chăm nhìn nó ,bất chợt cậu bé lên tiếng
-ừm ,tớ sẽ đợi
-Sẽ không thất hứa
-sẽ không đâu ,vì cậu là bạn tôi mà, tôi sẽ không làm cậu thất vọng.
-Ngoắt ngéo nào ,đợi tôi nhé tôi nhất định sẽ quay trở lại .
“Ai kia” bước đi ,cố ngoảnh mặt nhìn về phía nó,không hiểu mưa hay nước mắt rơi,long lanh lăn dài trên má ,rơi mãi rơi mãi ,chạm vào mặt đất rồi vỡ tung ra như nhưng bong bóng nước tronh cơn mưa .
Nói cố hét thật to, mong “ai kia”có thể nghe thấy
[FONT="]- thiên sứ ! xin đừng khóc ,xin hãy mạnh mẽ lên cho tới lúc gặp lại tôi nhé .Tôi sẽ luôn nhớ về cậu
“ai kia”cố gắng thò đầu ra cửa xe ô tô ,vẫy tay chào nó
-tớ hứa, và tớ không phải là thiên sứ ,lần sau gặp lại tớ sẽ nói cho cậu biết tên tớ .
[/FONT]
Lục Tiểu Khiết:17t,là cô nhi được nhận nuôi.yêu đời, lạc quan,luôn biết quan tâm người khác.Hoc hành siêu ,chỉ là hơi hậu đậu.Sở trường :té.
Doãn Hạo :17t,con trai duy nhất của chủ tịch tập đoàn điện tử lớn nhất Châu á.Lạnh lung,ít nói,là hotboy của trường Châu Văn.Học hành cực siêu ,chỉ hơi khác thường trong việc thể hiện tình cảm đối với người khác.Sở trường :bóng rổ :đánh đàn.
Vũ Nhất Phong:17t ,ba mẹ li hôn,sống với ba,hiện la người thừa kế tập đoàn kinh doanh đá quý,có 1 em gái sống ở Mỹ.Mạnh mẽ ,phóng khoáng ,là chàng ‘vệ sĩ’ của tiểu khiết.Sở trường :bóng rổ ,đua xe.
Chapter 1:
Thiên sứ!xin đừng khóc
Quen nhau lần đầu tiên là tình cờ
Chạm mặt lần thứ hai là ngẫu nhiên
Gặp nhau lần thứ ba là định mệnh.
Câu chuyện của nó nên bắt đầu từ đâu nhỉ .Từ nó của rất lâu rất lâu về trước và cái người mà không_ ai_ biết_ là_ ai đấy cùng những nguyện ước tuổi thơ.
Tiếng chuông đỗ 5 giờ báo hiệu giờ cầu nguyện đã kết thúc ,từng dòng người đổ ra từ mọi ngã của nhà thờ.Chỉ một thoáng sau khung cảnh đã lại chìm vào yên tĩnh.Trong nhà thờ chỉ còn lại 2 đứa trẻ ,đó là nó và “ai kia”.Nó _Lục tiểu Khiết _7 tuổi-không thể nói là xinh đẹp nhưng cũng khá dễ thương,”ai kia” thì nó hoàn toàn không biết gì cả.Nó chỉ chắp tay cầu nguyện,nó không muốn có quá nhiều người nghe thấy nguyện ước của nó nên nó đã đợi cho đến bây giờ,lúc mọi người đã về hết ,khi không gian nơi này đã hoàn toàn thuộc về nó_ngoại trừ “ai kia”.
-Con cầu xin hãy ban mọi điều tốt lành đến những người mà con yêu thương,xin hãy che chở họ,giúp họ vượt qua khó khăn.
-Sẽ chẳng ai nghe được lời cậu nói đâu.
Nó quay sang ,bắt gặp ngay ánh mắt của”ai kia”.Đó là một cậu bé với mái tóc màu hạt dẻ bồng bềnh .Đôi mắt long lan hđẹp như những ngôi sao trên bầu trời đêm nhưng sâu thẳm lại ẩn chứa một điều gì đó rất buồn bã,đau thương.Cậu mặc một cái áo ghi-lê đen bên ngoài ,bên trong là một cái áo sơ-mi sọc ca-rô.Trông cậu bé đẹp như một thiên sứ!!!.Không! có khi còn đẹp hơn cả thiên sứ ấy chứ .Nhưng mẹ bảo thiên sứ là người luôn mang lại hạnh phúc cho mọi người.Nhưng cậu bé thiên sứ trước mặt nó lại có điều gì đó rất khác biệt,cái cảm giác phải mang lại hạnh phúc cho cậu ấy.
-Cậu không tin vào mẹ Ma-ri-a ư?
-Đã từng –“ai kia”trả lời nó gọn lỏn
-Còn bây giờ ?
-không tin
-Vậy tại sao cậu lại đến nhà tờh khi bản thân không có niềm tin?
-Bởi vì tôi hy vọng
-Cậu hy vọng ,hy vọng điều gì chứ ?-Nó tròn xoe đôi mắt nhìn chằm chằm vào”ai kia”
-Hy vọng kì tích xảy ra.
-vậy nó có xảy ra không?
-Sao tôi phải nói cho cậu biết chứ ?”ai kia” lạnh lùng trả lời nó.
-Bởi vì tôi coi cậu là bạn-Nó nở một nụ cười thật tươi-Và tôi cũng muốn cậu coi tôi là bạn .
-Bạn bè chẳng có giá trị gì cả,một ngày nào đó họ cũng sẽ rời xa ta-“ai kia”trả lời sao giống “ông cụ non”quá.
-Nhưng tôi vẫn muốn làm bạn với cậu ,không hứa sẽ luôn bên cạnh cậu ,nhưng sẽ có mặt khi cậu cần .Khi cậu buồn ,muốn có ai đó bên cạnh ,cậu có thể tìm tôi.
-Cậu nói dối ,ba không cần tôi ,mẹ không quam tâm tôi .Cả thế giới này chẳng có ai cần đến tôi cả ,tại sao một người xa lạ như cậu lại muốn ở bên cạnh tôi ,muối kết bạn với tôi.
-Làm bạn bè thì chẳng cần có lí do gì cả ,đơn giản là tôi muốn ,thế thôi.Không phải là không ai cần cậu ,chỉ là cậu chưa tìm thấy thôi.
-Thực sự có người cần đến tôi sao?
-Tất nhiên rồi ,người đó sẽ yêu quý cậu ,sẽ coi sự tồn tại của cậu là niềm hạnh phúc của người đó.
Nó nắm lấy bàn tay nhỏ bé của “ai kia”,keo thằng bé đi thẳng ra sau vườn rồi dừng laị trước một tán cây thật to,cành lá xum xuê.
-Cho cậu xem cái này nè ,bí mật đó ,chỉ tôi và cậu biết thôi nhé
-Gì vậy ?-“ai kia” có vẻ ngơ ngác
-Đây là cây nguyện ước ,cậu chỉ cần bỏ một đồng xu vào đây rồi thành tâm cầu nguyện ,mong ước của cậu sẽ trở thành hiện thực.
-Vào cái lỗ này sao?”ai kia” chỉ vào cái hốc trên cái cây .
-Ừm ,nhìn tớ nè –nó làm từ từ từng bước một –nhét đồng xu và chắp tay cầu nguyện-tới lượt cậu đó.
-Tớ làm được sao?
-Ừm,cậu nhất địh làm được mà
“ai kia” làm theo nó .Khuôn mặt cậu bé thật thành tâm,sau đó”ai kia”mở mắt ra và nhìn nó ,nở một nụ cười thật tươi.
-Tớ làm được rồi !!!”ai kia”nói như reo lên.
Một người đàn ông lạ mặt xuất hiện
-thiếu gia ,đến giờ về rồi.
Nó có chút buồn ,nó mới gặp “ai kia” chưa lâu mà ,giờ cậu ấy sắp đi rồi .
-Cậu đi sao?- nó buồn bã hỏi
-Ừm ,tới phải đi rồi nhưng tờ sẽ gặp lại cậu chứ ?
-Ừm ,chúng ta sẽ gặp lại nhau vào chủ nhật tuần sau nhé
-cậu nhất định phải tới nhé
-Tớ hứa .Tớ có cái này muốn tặng cậu nè thiên sứ !
-GÌ vậy
-Vòng cổ cỏ ba lá ,nó sẽ mang lại cho cậu sự mạnh mẽ ,niềm tin và hạnh phúc .Mẹ tới bảo thế đó .
-Tớ sẽ giữ nó thật cẩn thận –“ai kia”khẽ thì thầm vào tai nó ,-Tớ cũng có môt bí mật ,tớ đã có người mà tớ muốn bảo vệ rồi ,khi nào gặp lại tớ sẽ nói cho cậu biết .
No tròn xoe mắt ngạc nhiên ,nó thực sự rất muốn biết người đó là ai nhưng bí mật thì cần chủ nhân của nó tự mình bật mí thì hơn.
Người đàn ông luc nãy lại xuất hiện
-Thiếu gia ,phu nhân đã về rồ ,chúng ta nên về thôi.
“Ai kia”chẳng nói gì cả,chỉ chăm chăm nhìn nó ,bất chợt cậu bé lên tiếng
-ừm ,tớ sẽ đợi
-Sẽ không thất hứa
-sẽ không đâu ,vì cậu là bạn tôi mà, tôi sẽ không làm cậu thất vọng.
-Ngoắt ngéo nào ,đợi tôi nhé tôi nhất định sẽ quay trở lại .
“Ai kia” bước đi ,cố ngoảnh mặt nhìn về phía nó,không hiểu mưa hay nước mắt rơi,long lanh lăn dài trên má ,rơi mãi rơi mãi ,chạm vào mặt đất rồi vỡ tung ra như nhưng bong bóng nước tronh cơn mưa .
Nói cố hét thật to, mong “ai kia”có thể nghe thấy
[FONT="]- thiên sứ ! xin đừng khóc ,xin hãy mạnh mẽ lên cho tới lúc gặp lại tôi nhé .Tôi sẽ luôn nhớ về cậu
“ai kia”cố gắng thò đầu ra cửa xe ô tô ,vẫy tay chào nó
-tớ hứa, và tớ không phải là thiên sứ ,lần sau gặp lại tớ sẽ nói cho cậu biết tên tớ .
[/FONT]
Last edited by a moderator: