A
anhtuanphan
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Chỉ có đọc kỹ mới có thể đồng cảm với những suy nghĩ và nỗi niềm của tác giả
nhờ mọi người đọc dùm và nhận xét
Leo núi
Sự nghiệp là vách đá cheo leo
Ta sẽ làm kẻ thích leo trèo
Đâu ước bình yên ưa mạo hiểm
Chẳng thích ngồi không cứ thích leo.
Vực sâu, núi dựng ranh giới mỏng
Thất bại thành công cách tí teo
Trái tim sắt đá không lùi bước
Đã có niềm tin hãy cứ leo.
Giao thừa
Mưa phùn gió lạnh khói mơ bay
Cánh én chao nghiêng cảnh sắc say
Pháo nổ vang trời người ngóng đợi
Cây mầm đang nhú có ai hay.
Sực tỉnh giấc xuân, còn mộng mị
Công danh gió thoảng, khó cầm tay.
Đêm nay giao thừa trời thay đổi
Lòng người tham vọng muốn đổi thay
Chửi mình
Học đòi thi sĩ cho tới cùng
Viết đi xoá lại gạch lung tung
Văn chương loèng xoèng như thùng rỗng
Chữ nghĩa loằng ngoằng ngỡ mê cung.
Cầu vồng
Thấm mưa lâu cầu vồng bừng sáng
Thất bại nhiều chiến thắng vinh quang
Ví trên đời không còn điều xấu
Thì thấy đâu cảnh sắc huy hoàng
Mất ngủ
Thăm thẳm đêm thâu, đêm một màu
Nhịp nhàng thở nhẹ, thở hơi sâu.
Ngoài trời đêm lạnh, màu đen kịt
Trong nhà người thức nếm cơn đau.
Tất cả trừ ta chìm giấc mộng
Ta ngoài tất cả chờ sáng mau
Chẳng biết hôm nay không ngủ được
Hay vì ngày trước đã ngủ lâu
Thơ và mộng
Mỗi lần rung cảm mỗi lần thơ
Một đêm suy tưởng một đêm mơ
Mộng mị cùng ai trong cảnh mộng
Thơ thẩn một mình ở chốn thơ
Cảnh và người
Sân trường hứng nắng, nắng rót sân
Tâm can bùng cháy, cháy vào tâm
Vì cảnh hay vì ai vậy nhỉ
Mắt đưa, lòng động, đứng lặng câm.
Vô duyên
Ngồi buồn quen tật làm thơ
Nhìn bức tường trắng ngẩn ngơ nghĩ lời
Ngoài kia vạn vật chào mời
Ngồi trong nhà rộng thấy người vô duyên.
Bão
Bão đến trời mưa xóm lập loè
Xa trong màn bạc chớp đỏ hoe
Sấm rung, sét giật, mưa màu nhạt
Đất trắng, trời mù, cảnh vắng hoe.
Ngày 8-3(tặng bạn T.)
Ái chà chà đã đến tháng ba
Tôi tần ngần gỡ tấm lịch ra
Đến ngày mai vừa tròn mồng tám
Lấy cái chi tặng bạn làm quà
Móc túi tiền không làm sao được
Thôi đành nặn óc nghĩ cho ra
Ý thơ đơn sơ lòng mộc mạc
Xin dành gửi tặng bạn của ta!
Mưa phùn
Sáng sớm nay bỗng nhiên trở dậy
Chợt thấy làn mưa phấn bay bay
Ôi làn mưa mang cho ta hồn tết
Đứng bần thần ngắm trời đất quay quay…
Ôi làn mưa sao đến chẳng cho hay
Đã đến rồi xin đừng đi đi mãi
Để cho người có thì giờ ngoảnh lại
Thấy đời mình thấm chút xuân xanh.
…Mưa vẫn rơi lất phất, lất phất
Rải nhẹ nhàng tí chút long lanh
Lạnh da thịt mà lòng thì ấm áp
Mới thấy rằng ta đã ngấm men say
Lòng sững sờ trước buổi sáng hôm nay.
Số
Khen thay tạo hoá khéo trêu ta
Thêm vào bản mệnh cái đào hoa
Đào hoa ôm hận vì hoa cái
Để nỗi yêu người chẳng nói ra.
Đợi bố mẹ về
Còn ba ngày nữa bố mẹ về
Giơ tay bấm đốt dài lê thê
Quá khứ trôi qua lòng buồn tủi
Bố mẹ gần về dạ sướng ghê
Đi ra đến ngõ, đầu liền ngó
Bước tới cửa buồng, dạ lại tê
Ngẫm ra một lúc một mình sướng
Cảnh thực đây rồi chẳng phải mê
Ngắm mây
Chiều mịt mờ ngắm chốn xa xôi
Thấy xa xa có áng mây trôi
Sao mây trắng dịu hiền như mẹ
Dáng ấp ôm tựa bố bên tôi
Phút mong manh những trông đoàn tụ
Dạ nghẹn ngào khi thấy mây trôi
Xa xa về phía miền tây ấy
Chợt tỉnh còn ai giữa sương rơi.
Nhớ người
Trăng tròn trăng lặn đã bao lâu
Tựa cửa trông người chẳng thấy đâu
Lắm lúc nghĩ suy lòng hậm hực
Những lần thương nhớ dạ âu sầu
Cách trở đớn đau thân ngựa khoẻ
Chia lìa buồn tủi cánh chim câu
Gạt trên khoé môi dòng lệ ngấn
Mong người bảo trọng chớ lo âu.
nhờ mọi người đọc dùm và nhận xét
Leo núi
Sự nghiệp là vách đá cheo leo
Ta sẽ làm kẻ thích leo trèo
Đâu ước bình yên ưa mạo hiểm
Chẳng thích ngồi không cứ thích leo.
Vực sâu, núi dựng ranh giới mỏng
Thất bại thành công cách tí teo
Trái tim sắt đá không lùi bước
Đã có niềm tin hãy cứ leo.
Giao thừa
Mưa phùn gió lạnh khói mơ bay
Cánh én chao nghiêng cảnh sắc say
Pháo nổ vang trời người ngóng đợi
Cây mầm đang nhú có ai hay.
Sực tỉnh giấc xuân, còn mộng mị
Công danh gió thoảng, khó cầm tay.
Đêm nay giao thừa trời thay đổi
Lòng người tham vọng muốn đổi thay
Chửi mình
Học đòi thi sĩ cho tới cùng
Viết đi xoá lại gạch lung tung
Văn chương loèng xoèng như thùng rỗng
Chữ nghĩa loằng ngoằng ngỡ mê cung.
Cầu vồng
Thấm mưa lâu cầu vồng bừng sáng
Thất bại nhiều chiến thắng vinh quang
Ví trên đời không còn điều xấu
Thì thấy đâu cảnh sắc huy hoàng
Mất ngủ
Thăm thẳm đêm thâu, đêm một màu
Nhịp nhàng thở nhẹ, thở hơi sâu.
Ngoài trời đêm lạnh, màu đen kịt
Trong nhà người thức nếm cơn đau.
Tất cả trừ ta chìm giấc mộng
Ta ngoài tất cả chờ sáng mau
Chẳng biết hôm nay không ngủ được
Hay vì ngày trước đã ngủ lâu
Thơ và mộng
Mỗi lần rung cảm mỗi lần thơ
Một đêm suy tưởng một đêm mơ
Mộng mị cùng ai trong cảnh mộng
Thơ thẩn một mình ở chốn thơ
Cảnh và người
Sân trường hứng nắng, nắng rót sân
Tâm can bùng cháy, cháy vào tâm
Vì cảnh hay vì ai vậy nhỉ
Mắt đưa, lòng động, đứng lặng câm.
Vô duyên
Ngồi buồn quen tật làm thơ
Nhìn bức tường trắng ngẩn ngơ nghĩ lời
Ngoài kia vạn vật chào mời
Ngồi trong nhà rộng thấy người vô duyên.
Bão
Bão đến trời mưa xóm lập loè
Xa trong màn bạc chớp đỏ hoe
Sấm rung, sét giật, mưa màu nhạt
Đất trắng, trời mù, cảnh vắng hoe.
Ngày 8-3(tặng bạn T.)
Ái chà chà đã đến tháng ba
Tôi tần ngần gỡ tấm lịch ra
Đến ngày mai vừa tròn mồng tám
Lấy cái chi tặng bạn làm quà
Móc túi tiền không làm sao được
Thôi đành nặn óc nghĩ cho ra
Ý thơ đơn sơ lòng mộc mạc
Xin dành gửi tặng bạn của ta!
Mưa phùn
Sáng sớm nay bỗng nhiên trở dậy
Chợt thấy làn mưa phấn bay bay
Ôi làn mưa mang cho ta hồn tết
Đứng bần thần ngắm trời đất quay quay…
Ôi làn mưa sao đến chẳng cho hay
Đã đến rồi xin đừng đi đi mãi
Để cho người có thì giờ ngoảnh lại
Thấy đời mình thấm chút xuân xanh.
…Mưa vẫn rơi lất phất, lất phất
Rải nhẹ nhàng tí chút long lanh
Lạnh da thịt mà lòng thì ấm áp
Mới thấy rằng ta đã ngấm men say
Lòng sững sờ trước buổi sáng hôm nay.
Số
Khen thay tạo hoá khéo trêu ta
Thêm vào bản mệnh cái đào hoa
Đào hoa ôm hận vì hoa cái
Để nỗi yêu người chẳng nói ra.
Đợi bố mẹ về
Còn ba ngày nữa bố mẹ về
Giơ tay bấm đốt dài lê thê
Quá khứ trôi qua lòng buồn tủi
Bố mẹ gần về dạ sướng ghê
Đi ra đến ngõ, đầu liền ngó
Bước tới cửa buồng, dạ lại tê
Ngẫm ra một lúc một mình sướng
Cảnh thực đây rồi chẳng phải mê
Ngắm mây
Chiều mịt mờ ngắm chốn xa xôi
Thấy xa xa có áng mây trôi
Sao mây trắng dịu hiền như mẹ
Dáng ấp ôm tựa bố bên tôi
Phút mong manh những trông đoàn tụ
Dạ nghẹn ngào khi thấy mây trôi
Xa xa về phía miền tây ấy
Chợt tỉnh còn ai giữa sương rơi.
Nhớ người
Trăng tròn trăng lặn đã bao lâu
Tựa cửa trông người chẳng thấy đâu
Lắm lúc nghĩ suy lòng hậm hực
Những lần thương nhớ dạ âu sầu
Cách trở đớn đau thân ngựa khoẻ
Chia lìa buồn tủi cánh chim câu
Gạt trên khoé môi dòng lệ ngấn
Mong người bảo trọng chớ lo âu.
Last edited by a moderator: