Câu chuyện của Less...

Status
Không mở trả lời sau này.
T

tieuthu258

Sư chạy đâu ùi. Về quê lâu vậy chăng?

Truỵên chỉ đến vậy thôi à? Em cứ nghĩ là vẫn còn nữa. Hix

Truyện nói chung là nhiều chi tiết tình cảm. NHưng hay thì chưa hẳn. Cốt truyện bình thường. Giọng văn thì em ko thích lắm. Cứ như kể lại ý :)

Ngẫm lại nếu em mà có người bạn thế này thì ko biết có hoà đồng đựơc ko nhỉ^^. Tin là có :D
 
T

thuyan9i

hu hu
nghe xót xa quá
cái đoạn anh viet kể thiên bị gẫy tay ý
em sợ nên chả đọc nữa đâu nhá
 
0

0onhox_alone0o

truyện này đọc nghe cũng ổn muk cũng thấy thương thương
nhưng thật sự thj tui hok thjck cái kjeu này lém, đồng tính là nam thj tui thấy bthg còn nữ đồng tính thì tui thấy kiểu j ấy, vừa thấy sợ sợ lại thấy ghê ghê
tui muk có bạn như thja này thj hok pjt tui có thể đối mặt với người đó hay ko nữa
 
V

vietdreamerz

heheh
sư đây chứ đâu :D
hê lô tt :D
hê lo rũ, lâu rồi mất hút :D

cho đọc nhoè mắt luôn này :D
 
V

vietdreamerz

...Tình cảm xuất phát từ trái tim, có nhiều điều không cần thiết phải nói ra thành lời,chỉ cần dùng tâm mà cảm nhận sẽ biết được trái tim đối phương đang nghĩ gì...cũng chính vì vậy mà Thiên và Kim đều cảm nhận tình cảm của đối phương dành cho mình hoàn toàn khác với những người bạn khác...

Chính vì sự quan tâm này đã để mọi người chú ý tình cảm của Thiên dành cho Kim nhiều hơn và cũng không tránh khỏi sự chú ý của cô giáo....vừa lo vừa quan tâm, cô giáo quyết định vài ngày sau gặp và nói chuyện riêng với Bố Thiên về điều này....

Vào một buổi chiều đi học về, sau khi ăn cơm với Bố xong, Bố Thiên hỏi với giọng hơi nghiêm "Bố có gặp cô giáo con nói chuyện, cô nói có thể tình cảm và tính cách con có vấn đề, có đúng vậy không?"

Thiên hơi lo và hỏi lại "Ý bố là sao?"
Bố Thiên hạ giọng: "con có tình cảm đặc biệt với bạn cùng phải không?"
Thiên im lặng rất lâu: "Sao bố hỏi con những chuyện như vậy?"
Bố Thiên nói với giọng cứng rắn hơn "Bố là bố nên phải muốn biểt về con mình chứ, nếu đúng là như vậy, con nên thay đổi tính cách đó đi, vì điều này rất lập dị con biết không?"

Thiên nhìn bố hồi lâu và nói: "Con không biết mọi người đang nghĩ gì về con, nhưng dù tình cảm con thế nào thì con cũng không làm gì hại ai, tình cảm con cũng chân thật và không làm gì xấu cả?"

Bố Thiện quát nạt: "Nhưng tình cảm đó rất bệnh hoạn"
Thiên tức giận: "Tại sao bố lại nói với con như vậy, bố không nghĩ rằng tính cách con cũng một phần do Bố mang đến sao?"
Thiên lại nói: "Từ lúc sinh ra, tính cách con rất mạnh mẹ, con thương mẹ nhiều lắm, nhìn mẹ buồn con chỉ muốn là 1 thiên thần mạnh mẽ bên cạnh mẹ, chăm sóc mẹ để mẹ được cười nhiều và hạnh phúc như những người khác..."
Bố Thiên im lặng...Thiên lại nói: "mẹ hiền diệu làm con ấm áp cũng như các bạn cùng phái với con, họ làm trái tim con biết rung động, con muốn được che chở người làm con hạnh phúc."
Bố thiện lại nạt "tại sao con không suy nghĩ mọi người sẽ cười bố khi con như vậy?"

Thiên buồn và nhìn vào mắt bố nói: "Thân thể con do bố mẹ tạo ra, trái tim con ngọt ngào cũng do bố mẹ ban tặng..tính cách con khác thường con cũng không biết giải thích sao, nhưng bố không thể thay đổi được 1 điều đó là con là con bố....mọi người có cười bố thì bố phải chấp nhận như con đã phải chấp nhận bố khi bố bỏ mặt mẹ con...con không thể thay đổi bố được và bố cũng vậy."

Bố Thiên rất buồn nhưng vẩn cố nạt: "Bố cho con ăn học để hãnh diện với người ta chứ không muốn người ta cười bố, năm sau thi tốt nghiệp con hãy đi du học, ở bên nước ngoài có thể con sẽ lo học và không suy nghĩ bậy bạ nữa"

Thiên rất buồn khi nghe điều đó và nói "con sẽ đi như những gì bố muốn, và con sẽ học rất rất tốt để có tương lại cho bản thân con, người duy nhất bên cạnh con và lo cho con hiện giờ là bố nên con nghe theo sự quyết định của bố....nhưng 1 ngày nào đó khi con đường tương lai của con đã có hướng đi thì bố phải biết rằng bố không phải là người quyết định cho tình cảm hay hạnh phúc của con..."
 
V

vietdreamerz

...Thiên nhìn bố và nói thật suy nghĩ của mình "thật ra con rất hận bố vì đã không đem hạnh phúc cho mẹ...nhưng có điều bố thực sự cho con cuộc sống tốt so với nhiều người, bố hãy chấp nhận có 1 người con với tính cách kì lạ này, vì cuộc sống con người thân duy nhất chỉ còn có bố"...nói xong Thiên lên lầu..

Tâm trạng lúc này của Thiên càng buồn hơn, nổi nhớ mẹ làm Thiên rơi nước mắt...trong llúc này không gian phòng Thiên sao lớn quá, không có chút ấm áp gì cả...Thiên cầm điện thoại lên và gọi cho Kim "cậu đang làm gì vậy?"
Kim trả lời phá phách "tớ đang làm đẹp, càng nhìn trong gương còn thấy mình đẹp"
Thiên cười chọc "này ai nói cậu đẹp thế?"
Kim ghét nói "người ta vậy mà không đẹp hả?đánh đòn bây giờ đó..gọi tớ có gì không?"

Thiên có nhiều chuyện buồn muốn tâm sự với Kim lắm nhưng không hiểu sao khi điện thoại cho Kim, Thiên không biết kể thế nào...có thể Thiên không muốn kể những chuyện buồn của mình cho Kim nghe, chỉ muốn cho Kim biết mình vui vẻ thế thôi"

Đây cũng là điều khác biệt giữa Bích và Kim, với người mình thương thì chỉ muốn làm họ vui thế thôi, còn với bạn bè sẽ là chỗ dựa để trút nổi buồn...

Kim đột nhiên hỏi Thiên "cậu nhớ tớ không?"
Thiên cười chọc "ngày nào cũng gặp ở trưởng có gì đâu nhớ"
Kim bực bội "không nhớ thì thôi..tớ đang bận làm đẹp, tớ tắt máy nha"
Thiên biết cô nàng đang bị quê nên dỗ ngọt "người đẹp rồi, không cần làm đẹp vẫn đẹp mà"
Kim khoái chí nhưng vẫn làm bộ giận "không dám, không làm đẹp chắc bị cậu chê thậm tệ quá"

Hiên giờ trong lòng Thiên không thấy vui, vì Thiên biết rằng mình sẽ đi du học như lời bố nói, không biết có nên cho Kim biết không, vì người bạn trai của Kim cũng đi du học và để Kim 1 mình khi buồn, nếu bây giờ Kim biết Thiên cũng như vậy, liệu Kim sẽ buồn vì lại mất đi người quan tâm không?"

Thiên quyết định không nói vì Thiên còn thời gian 1 năm học nửa, trong thời gian đó Thiên sẽ làm Kim vui vẻ, bây giờ biết trước sẽ làm Kim suy nghĩ lung tung...Thiên nói với giọng chân thật "cậu trong lòng tớ đã rất đẹp, không cần làm đẹp đâu"
Kim cười nhẹ nhàng "tớ biết điều đó"

Khoảng cách giữa 2 điện thoại không làm họ thấy xa cách nhau...cả 2 đều nhận thấy đối phương đang hiện diện trước mắt khi nói chuyện...cả 2 nói chuyện rất khuya rồi mới đi ngủ..

Sáng hôm sau khi vào trường Bích đến gặp Thiên nói chuyện vì đã lâu lắm rồi Bích không còn đến nhà Thiên ôn bài với Thiên kể từ khi me Thiên gặp chuyện, Bích hỏi "tối nay cậu có muốn ôm tập nữa không?"
Thiên trả lời nhẹ nhàng "uhm"

Tối Bích đến nhà Thiên cùng ôn tập, học xong Bích chuẩn bị về Thiên nói "cậu ở đây chơi tí được không?có muốn tâm sự chuyện này"

Bích nói "chuyện gì vậy?"
Thiên kể "tớ gây với bố hôm qua, và bố tớ đã biết tớ như vậy, muốn năm học sau tớ đi du học đó."
Bích ngạc nhiên "cậu cũng đi du học ah?"
Thiên càng ngạc nhiên hỏi "sao lại là cũng thế, cậu không ngạc nhiên hả?"
Bích trả lời "vì tớ cũng sẽ đi du học mà"
Thiên nghe tin càng bất ngờ "sao cậu không kể tớ biết vậy?khi nào cậu đi?"
Bích nói "sau khi tốt nghiệp xong"

Có nghĩa là khi Thiên đi du học thì Bích cũng vậy, nhưng có điều Bích không hề kể cho Thiên nghe về việc này..Thiên hỏi "nếu như hôm nay tớ không kể việc tớ đi du học, cậu cũng không định nói cho tớ biết ah?"

Bích im lặng và trả lời "uhm"
Thiên nhìn Bích và cũng hiểu lý do vì bản thân Thiên cũng không dám nói cho Kim - người mà Thiên yêu - biết rằng mình sẽ xa người đó.

Thiên nhìn Bích nói với giọng thân mật "Bích nè...cậu biết lý do tớ không yêu cậu được không?"
Bích im lặng...

Thiên lại tiếp tục nói "không phải vì cậu không đẹp hay không tốt mà là vì cậu hiểu tớ, trái tim tớ dành cho Kim trước, không thể đồng thời cùng 1 lúc tớ đi trao tình cảm cho 2 người...tớ không dám yêu cậu, tớ tôn trọng cậu nên không thể tổn thương cậu, không gì đau khổ khi chia sẻ tình cảm với người khác, nếu cậu cùng một lúc chia sẻ tình cảm với Kim thì 1 ngày nào đó cậu sẽ căm giận tớ và bỏ mặt tớ...tớ dừng ở tình bạn là để duy trì người bạn đáng quý như cậu"

Bích nhìn Thiên và lại im lặng, Thiên cười nhẹ nhàng lại nói với Bích "nhưng tớ sẽ du học cùng 1 nước với cậu, cậu chịu không?" - có thể đây là điều duy nhất mà Thiên đáp lại tình cảm quý giá mà Bích dành cho mình

Bích cười trở lại "cậu nói thật chứ?"
Thiên nói "uhm tớ gạt cậu làm gi?"
Bích rất vui vì hiên giờ có thể Bích không có được thời gian bên Thiên nhưng có thể trong thời gian du học đó Thiên sẽ là người bảo vệ mình ở nơi xa sứ kia...

Thiên luôn biết rằng yêu luôn đau khổ nếu không được đáp lại, Thiên chỉ muốn Bích biết rằng bạn bè thì có thể ở bên nhau ở nhiều phương diện, không hẳn là phải chiếm đoạt nhau mới có thể ở bên nhau...
 
V

vietdreamerz

......Nhưng Thiên không biết rằng lời hứa du học kia đã làm thay đổi con người và tính cách của Bích...Bích ôm ấp ảo mộng là sau này Thiên sẽ dành tất cả thời gian bên mình, lòng danh tị của 1 người đang yêu trở nên mạnh mẽ trong lòng Bích, vì khi yêu có thể người ta trở nên đẹp đẽ cũng có thể làm người ta trở nên thủ đoạn...

Sau khi từ nhà Thiên về nhà Bích điện thoại nói chuyện với Thiên "tớ quen ngày mốt sinh nhật mẹ tớ,chiều mai khi đi học về cậu đi mua đồ với tớ đươc không?Thiên trả lời "uhm được mà"...Bích rất vui trong lòng và rất mong đến ngày mai để được bên Thiên

Và rồi ngày hôm sau khi vào trường học Thiên như mọi khi kiếm Kim để cùng chơi và ăn với nhau, nhưng hôm nay Kim không đi học vì bệnh, Thiên lo lắng quen cả việc có hẹn với Bích chiều hôm nay, Thiên cứ mong hết giờ thật mau để đến thăm Kim...hết giờ học Bích đến gặp Thiên hỏi với tâm trạng vui vẻ: "mình đi đâu mua đồ đẹp đây ta?"

Lúc này Thiên mới nhớ ra hôm qua có hẹn với Bích, nhưng Thiên muốn gặp Kim hơn nên nói "hôm nay tớ không đi được, mai đi nha Kim bệnh rồi tớ muốn gặp Kim"

Bích tức giận: "cậu hứa với tớ rồi mà, đi mua rồi về gặp không được sao?"
Thiên đã lo lắng cho Kim cả buổi học rồi thì làm sao có thể chờ đến khi đi mua đồ về mới đi, Thiên nói: "tớ xin lỗi cậu, mai đi nha, tớ muốn gặp Kim lắm"

Nói xong Thiên chạy thật nhanh lấy xe bỏ Bích lại, tâm trạng lúc này của Bích rất không vui, tâm trạng cáu gát vô cùng và lầm thầm trong miệng "kim kim suốt ngày cứ Kim, hy vọng nó bệnh chết đi cho rồi"

Thiên đến nhà Kim,Kim bệnh nằm bẹp giường trong rất đáng yêu, Thiên hỏi "cậu thấy thế nào?sao bệnh hoài vậy?"
Thấy Thiên đến, Kim nhõng nhẽo "tớ đau đầu lắm, mệt nữa cơ"
Thiên hỏi trong lo lắng "thế cậu ăn gì rồi?uống thuốc chưa hả?
Kim lại nhõng nhẽo "tớ ăn và uống thuốc rồi nhưng sao vẫn thấy nhức êy?"
Thiên nói "tớ lo lắm cứ muốn hết tiết nhanh để đến thăm cậu đấy"
Kim cười "tớ cũng chờ cậu đến đó, tớ thích khi cậu quan tâm"
Kim lại nói "tớ bệnh mà cậu bỏ mặt tớ, tớ không tha cho cậu đâu"
Thiên cười "bệnh mà còn dữ thế ah"

Thiên vui vì Kim cần Thiên, được người mình yêu cần và nhớ đến thật hạnh phúc....Thiên chăm sóc cẩn thận cho Kim như từng chăm sóc ở Vũng tàu, cảm giác thật quen thuộc ấm áp ngày nào...Kim nói "tớ nhớ lúc tớ bệnh cậu từng hứa vẽ tranh cho tớ, cậu còn nhớ không?"

Thiên bất ngờ nhớ ra là mình đã quen lới hứa khi đi vũng tàu với Kim là sẽ vẽ cho Kim, ai dè khi bệnh lại lần nữa Kim mới nhắc mình, Thiên cười "tại cậu không nhắc nên ai mà nhớ"
Kim nói "hứa vẽ cho người ta thì cậu phải nhớ, ở đâu kiểu chờ người ta nhắc thế?"
Thiên lại cười "uhm khi nào hết bệnh tớ vẽ cho"
Kim nói "Thôi tớ đưa hình tớ tối nay cậu về vẽ mai phải đưa tớ đó,chứ ngồi vẽ chân dung mệt và lâu lắm"
Thiên cười chọc "lấy hình nào đẹp đẹp đó, xấu quá tớ vẽ rung tay ah"
Kim nói với giọng điệu chảnh: "tớ đẹp thì tấm nào mà không đẹp"

Kim lấy hình đưa cho Thiên rồi Thiên về để Kim nằm nghĩ.....về đến nhà thay đồ Thiên đã lập tức lấy bút ra vẽ để kịp mai đưa cho Kim...quả thật Kim rất dễ thương, hình chân dung của kim làm Thiên say đắm....có lẽ quá yêu Kim nên Thiên làm việc ngại ngùng đó là hôn lên bức hình đó thật nồng nàn....Thiên vẽ bức tranh Kim cả đêm một cách cẩn thận từng nét và dự định mai sẽ đi mua khung hình đống vào cho đẹp rồi tặng...
 
V

vietdreamerz

Ngày hôm sau vào lớp Thiên gặp Bích để xin lỗi, Bích vẫn còn tức giận nên không thèm trả lời và đi thẳng vào lớp...

Vì bận cả buổi tối cho bức vẽ của Kim, Thiên đã quên cả việc điện thoại xin lỗi Bích nên Thiên biết Bích rất giận....để xin lỗi trong lúc ngồi học Thiên lấy ra tờ giấy vẽ, vẻ 3 bức tranh nhỏ rất đáng yêu và dễ thương "hình 1 cậu bé cầm hoa quỳ xin lỗi 1 cô bé, hình 2 là hình cô bé giận đá đích cậu bé té xuống nước, hình 3, cậu bé đứng lên bị tuột quần miệng vẫn ngậm cành hoa xin lỗi"...nhận được hình vẽ đáng yêu quá nên Bích không thể không cười...và viết lại tờ giấy trả lại "đáng đời cậu bé bị tuột quần"...

Thiên biết Bích đã hết giận vì đã viết lại như vậy, ra về Thiên đợi Bích và nói "hôm nay mình đi mua đồ, sẳn ghé tớ đi mua khung hình luôn nha"...Kim không biết Thiên mua khung hình cho ai nên cười trả lời 'uhm đi đâu cũng được nè"

Suốt cả buổi chiều Thiên và Bích đi ăn và đi mua đồ rất vui vẻ, Bich vui vô cùng, cảm giác ở bên Thiên nhiều bao nhiêu thì Bích lại càng yêu Thiên bấy nhiêu...đến chỗ bán khung vẽ,Thiên lựa rất kỹ lưỡng, Bích hỏi "cậu mua khung vẽ làm gì vậy?"
Thiên trả lời trong nụ cười "ahm tớ vẽ hình chân dung của Kim tặng Kim, tớ mua khung hình đống tặng sẽ đẹp hơn.

Sắc mặt Bích thay đổi nói trong lòng "lại Kim suốt ngày Kim"
Sau khi mua xong Thiên muốn về nhà lấy hình đống vào và đưa Kim vì hứa hôm sau mang qua, do bệnh nên hôm nay Kim vẫn nằm ở nhà chờ Thiên qua...sẵn chỗ bán khung gần nhà nên Thiên tạt qua nhà để lấy hình rồi chở Bích về mới tạt qua nhà Kim sau.....

Nhưng khi về đến nhà bố Thiên nói "tối nay con phải đi với Bố qua Nội vì ông Bác ở nước ngoài về con phải qua chào, sẳn Bố nói về việc du học của con luôn"

Muốn đêm hình qua cho Kim nhưng bố lại bắt đi..Thiên đành nhở Bích "cậu về chạy xe ngang qua nhà Kim đưa hình dùm cho tớ nha, chắc Kim đang chờ xem hình"

Bích bực bội nhưng đành nói "uhm tớ biết rồi"
Thiên đống hình vào khung rất đẹp, ngồi lau khung hình cẩn thận, khuôn mặt ganh tị của Bích cứ đâm đâm nhìn vào bức hình Kim với bộ mặt tức tối..

Sau khi đưa hình cho Bích xong, Thiên lên lầu điện thoại để Kim biết mà không chờ....trên đường đi Bich rất không vui, đang đi giữa đường Bích lấy khung hình ra nhìn chầm chầm tức giận...đột nhiên Bích lột lấy hình trong khung ra vẽ xé rách từng mãnh nhỏ, đập vỡ cả khung hình, sau đó về nhà thay đồ một hồi sau điện thoại với giọng tiếc nuối "tớ xin lỗi cậu, lúc nãy tớ bỏ khung hình vào cặp, đi nữa đường tớ bị cướp giật cái cặp vì khi nghe điện thoại xong tớ bỏ điện thoại vào cặp"

Thiên nghe như vậy lo cho Bích "cậu không sao chứ"
Bích giả vờ:"tớ không sao, tớ xin lỗi làm mất hình kim"
Thiên nói "không sao đâu, mất thì thôi, tớ sẽ nói lại với Kim"
Bích trả lời giả dối "Kim có giận cậu không?hay để tớ nói dùm cậu"
Thiên nói "không sao đâu, tớ nói được rồi, cậu nghĩ đi ha"

Thật ra Bích chỉ muốn Kim thất vọng không nhận được hình hômnay thôi, tình yêu của Bích dành cho Thiên trở thành sự chiếm hữu, Bích muốn chiếm hữu Thiên, muốn có được điều đáng lẽ không phải của minh
 
V

vietdreamerz

...Sau khi nói chuyện với Bích xong, có lẽ Thiên sợ Kim buồn nên điện thoại "chắc ngày mai cậu mới có thể nhận được hình đó"
Kim hỏi "sao vậy?hình đâu rồi?"
Thien kể chuyện của Bích cho kim nghe, Kim buồn và nói "thôi không sao, bích có bị sao không?"
Thiên nói "không sao đâu, cậu không buồn chứ?"
Kim nói nhõng nhẽo "buồn sao không,tớ chờ cả ngày rồi cơ"
Thiên suy nghĩ một hồi và hỏi "tối nay tớ sẽ qua nhà cậu vẽ cho cậu được không?"
Kim khoái chí "qua đi, qua liền đi"
Thiên nói "để lát tớ qua, tớ đang ở nhà Nội, lát về nhà khi Bố tớ đi rồi tớ sẽ qua"

Về đến nhà là Bố Thiên đi liền, trong suy nghĩ có lẽ Bố có 1 mái ấm khác bên ngoài,từ lúc mẹ Thiên mất nhà của Thiên chỉ là nơi để Thiên ngủ chứ không có 1 tí gì ấm áp, và cũng có thể Bố Thiên biết về Thiên nên lại càng không muốn gần gũi Thiên...

Thiên mang quần áo để qua nhà Kim ngủ, mang đầy đủ cọ vẽ để vẽ, bố mẹ Kim rất hiền, họ cũng biết Thiên và kim là bạn thân nên cũng không nghĩ gì và có thể do họ biết Kim có bạn trai bên Úc nên cũng không lo sơ về tình cảm của con mình....

Khi qua đến nơi Thiên đã thấy Kim đang nói chuyện với anh bạn trai kia, nhưng rất đặc biệt khi thấy Thiên, Kim ngại ngùng ra ngoài cửa sổ mà nói không nói trong phòng như trước đây nữa...chờ một hồi Kim nói chuyện xong, Kim hỏi "cậu có mang đồ theo không?cậu đi tắm thay đồ để thoái mái đi, vẽ từ từ cũng được"

Thiên cũng muốn vậy nên đi tắm, tắm xong mặc đồ ngắn vào thật thoái mái Thiên xếp đồ gọn vào trong túi.....Kim vào trong nhà tắm để rửa mặt, cô nàng đang bôi sữa rữa mặt tự nhiên la lên "cậu để quên đồng hồ trong nhà tắm kia"

Vì Kim đứng ở bồn rửa mặt còn cái đồng hồ thì ở ngay móc máng đồ 2 khoảng cách xa nên Thiên bước vào để lấy đồng hồ...đang loay hoay thì cúp điện, trời thì tối thui, cô nàng Kim kia thì sợ Tối, nhưng Thiên đứng góc kia cũng không thấy Kim, 2 người mò mò tìm nhau vì trong phòng tối không thấy gì hết....khoảng không gian trong nhà tắm khiến 2 người tìm nhau mà đến nổi ôm nhau lúc nào không để ý, không biết vô tình hay cố ý hay có lẽ sợ tối,cả 2 đứng trong nhà tắm và đã ôm nhau....không hiểu sao Thiên không muốn bỏ ra, vờ như trời đang tối để ôm Kim....còn Kim cảm giác thật lạ, tim đập liên hồi, cảm giác ôm Thiên như 1 người con trai đang ôm mình vào lòng...công thêm Thiên lại nói nhẹ nhàng bên tai "cậu sợ lắm không?"

Kim như ấp úng không nói được "không không sợ lắm"
Thiên lại nói với giọng ngại ngùng "tớ ôm cậu 1 tí được không"
câu hỏi kia thật khó trả lời, Kim không nói nên lời chỉ im lăng để Thiên ôm, cảm giác nóng lên trong người thật khó chịu...Kim sờ lại mặt Thiên như trò chơi ở Vũng tàu....Kim sờ vào môi Thiên thật lâu và vì mềm mại làm sao, không biết quán tính hay tự nhiên hay tình cảm giấu kín trong lòng khiến Thiên không kìm chế được... bản năng tự phát của con người làm Thiên hôn Kim....nổi ngạc nhiên bất ngờ khi được hôn làm Kim nghẹn ngào...nhưng không thể nào đẩy Thiên ra được, đôi môi Thiên nồng ấm và mềm mại quá...Thiên chỉ hôn có vài giây tích tắc mà thôi vì sợ Kim giận, nhưng cảm giác của 1 con người về tình ái không ai cưỡng qua được, lần này người hôn lại là Kim....Kim thích cảm giác dục vọng xấu xa kia...cảm giác nóng bỏng của nụ hôn như đốt chết hết mọi ngại ngùng của cả 2...
 
V

vietdreamerz

...Thiên không thể tin rằng có 1 ngày mình được hôn lên đôi môi mềm mại của Kim, Thiên luôn tự hỏi thật ra nụ hôn mà Kim đã hôn là xuất phát từ tình yêu hay chỉ là chớp nhoáng của sự khoái cảm của dục vọng khi được mình hôn...có lẽ quá nên Kim nên Thiên rất sợ mình đang nhận cảm giác ảo....

Lúc đó đèn vẫn chưa có, không gian vẫn tối thui nhưng sao Kim vẫn cảm giác được khuôn mặt của Thiên từ nụ hôn...khi hôn Thiên xong, Kim không biết phải bắt đầu nói gì đây...giữa không gian chỉ có 2 đứa, nụ hôn tuy đã dứt nhưng cơn nóng của nụ hôn vẫn sôi trong cơ thể Kim, Kim thầm nghĩ Thiên có phép thuật không?sao lại thôi miên mình bây giờ thế, sao mình không di chuyển được bước chân ra khỏi nhà tắm...Kim nhỏ nhẹ hỏi "đây là cảm giác gì vậy, tại sao cậu có thể khiến tớ mất tự chủ, tại sao cậu làm tớ không còn biết mình là ai, hay cậu thật sự đã làm phép thôi miên mình"

Thiên cười nhẹ "có phải mình thôi miên cậu thật không?hay là do cậu bất cẩn đã đi vào thế giới của mình mà không ra được..mình cũng đang suy nghĩ, có thể nào cậu chỉ đi lạc vào 1 lạc thôi không, mình ở ngày đây cậu có thấy mình không?"

Kim thầm nhủ "trời ơi mình đã không còn là mình, mình chỉ muốn ôm thiên, muốn Thiên hôn mình đến ngạt thở, sao mình lại dừng hôn chứ, mình sợ hay sao?hay vì nó quá nóng bổng làm con tim mình đã biến đâu rồi?

...Thiên ôm kim một hồi và nói "mình xuống nhà tìm đèn đốt cho sáng đi rồi ngồi nói chuyện được không?" - Thiên biết cứ ôm như vậy hoài Thiên sẽ khó nói chuyện với Kim và Thiên cũng sợ ba mẹ Kim phát hiện khi cả 2 ở trên phòng tối khui khi cúp điện..

Kim đồng ý ...khi đèn được đốt sáng lên, sánh đèn cày mờ mờ làm không gian trong phòng càng thêm lãng mãn, không biết ông trời tạo cơ hội cho Thiên hay đang thử thách Thiên nữa...Thiên và Kim ngồi trên giường nói chuyện. Thiên nhìn vào mắt Kim và hỏi "cậu có thể cho tớ biết cảm giác lúc này của cậu là gì không?'

Kim ngại ngùng "ý cậu hỏi là gì?"
Thiên thành thật nói "thật ra khi hôn cậu, tớ rất hạnh phúc, tớ muốn ôm chặt cậu không bao giờ buông ra, nhưng điều tớ quan tâm đó có phải là tinh cảm thật không?cậu có tình cảm với tớ và cậu thương tớ hay không khi cậu hôn tớ?"
Kim trả lời trong suy nghĩ "tớ tớ cũng không biết, cảm giác đến bất ngờ quá, bất ngờ đến không kịp trở tay, tớ biết đó là cảm giác thật nhưng tớ không biết đó có phải là tình yêu hay không...tớ rất cần thời gian để nắm bắt thứ cảm giác kì lạ kia"

Thiên cười "uhm cậu cũng ngốc như tớ, vì đôi lúc tớ cũng ngu trong cảm xúc lắm" - Thiên nói như vậy là để Kim không bị áp lực về cảm xúc mơ hồn kia
Kim tức giận rất đáng yêu "ơ ơ tớ đâu có ngốc"
Thiên cười trong diệu dàng "cậu ngốc mới đáng yêu chứ?
Kim nhìn Thiên chân thật "cậu chờ tớ được không?tớ sẽ trả lời tình cảm này của cậu để cậu biết đó là gi?vì hiện giờ trong lòng tớ vẫn có 1 người, cậu xuất hiện trong cuộc sống tớ quá ấm áp và bất ngờ, đôi lúc tớ không biết nó là gì nữa"

Thiên nói "Đó là điều tớ lo sợ, tớ sợ cậu nhầm lẫn giữa cảm mến và tình yêu, có thể tớ quan tâm cậu,ở bên cậu hôn cậu làm cậu chưa phân biệt được..nhưng tớ sẽ chờ cậu, tớ vẫn ở bên cậu như tớ ngày nào...dù sau này cậu trả lời thế nào thì cậu vẫn không mất tớ, tớ không muốn cậu đi vào thế giới 1 cách mơ hồ mà không hiểu bản thân có thật muốn như vậy không...tớ yêu cậu hãy biết điểu đó là được rồi"

Kim không thể không nhìn vào mắt Thiên và thầm nghĩ "sao đôi mắt kia thẩm thế,sao mà ngọt ngào chân thật thế"
Kim cười "uhm nhưng dù thế nào, cậu cũng phải ở bên cạnh tớ đó"
Thiên cười "có bao giờ tớ không bên cạnh cậu đâu, cậu ngốc thế không có tớ bên cạnh lỡ cậu bị ai ăn hiếp thì sao"
Kim bị quê trong dễ thương:"nè nè tớ không có ngốc, tớ chỉ chậm trong suy nghĩ tí thôi mà"
Thiên cười "vậy mà còn ráng chống cự nữa"

Kim cười ngượng...cả 2 nói chuyện nhiều điều cả đêm không ngủ, mặc dù cảm giác nóng bỏng kia vẫn còn trong 2 người nhưng dừng lại là điều tốt nhất cho cả hai.

Thiên hỏi "này sau này cậu có ước mơ muốn làm việc gì vậy?"
Kim cười nói "tớ muốn tiếp viên hàng không|"
Thiên cười nhạo "trời tiếp viên hàng không ah?có lộn không vậy?"
Kim tức "vô duyên ước mơ người ta mà lộn gì ở đây huh?"
Thiên cười "uah uah mà sao lại thích công việc đó thế?"
Kim cười khoái chí "tớ thích được du lịch, được đi khắp nơi"
Thiên lại cười "tính cậu thích bay nhảy không gò bó nên thích công việc đó đúng rồi"
Kim cười "uhm ne, còn cậu?"
Thiên nói "tớ thích làm nhà thiết kế thời trang, sau này tớ sẽ học thiết kế"
Kim ngạc nhiên cười hỏi "sao lại thiết kế thời trang thế?sao không làm kiến trúc sư đi,thiết kế nhà cửa cho tớ nè"
Thiên gỏ đầu Kim cười "cậu cũng vô duyên như tớ ấy, tớ thích thiết kế thời gian tự nhiên kêu người ta thiết kế nhà cửa"
Kim lại hỏi "mà sao cậu thích zo?"
Thiên nói với vẻ thích thú "con người có người đẹp người xấu, người ta nói đẹp nhờ vẽ bên ngoài mà, thời trang rất đa dạng, quần áo nè, trang sức nè...tớ thích được học vẽ về trang sức vì trang sức mang nhiều ý nghĩa trong bức vẽ, tớ muốn mang những suy nghĩ của mình để vẽ ra những trang sức đẹp nhất"

cả 2 nói về ước mơ say mê giống như 1 lời hẹn trong lòng sẽ cố gắng thực hiện được khi trưởng thành...Kim đang say mê đột nhiên hỏi ngang Thiên "này cậu, tớ muốn cậu tặng cho tớ 1 món quà mà không bao giờ tớ đánh mất được, vậy thì cậu sẽ tặng gì?"

Thiên suy nghĩ 1 hồi rồi nói "vậy ah, cậu xòe tay ra đi, tớ tặng liền cho?"
Kim ngạc nhiên "ơ ơ tặng liền, cậu mua hồi nào mà tặng?"
Thiên nói "hỏi làm gì cậu cứ xòe tay ra đi"
Kim thích thú xòe tay ra, Thiên bỏ tay vào túi và nắm tay lại như trong tay có cái gì đó rồi để vào lòng bàn tay của Kim, rồi úp tay kim lại..Thiên nói "cậu mở ra đi tớ tặng rồi đó"

Kim càng ngạc nhiên hơn khi trong tay có gì đâu..Kim hỏi trông ngớ ngẩn "tớ có thấy gì đâu?"
Thiên cười "Tớ tặng rồi, tớ tặng cậu không khí đó, vì không khí thì cậu không bao giờ đánh mất được, cậu phải biết rằng không khí ở khắp nơi cũng như tớ ở khắp nơi bên cậu....khi cậu ở bất cứ đâu làm gì, khi buồn cậu hãy nắm tay lại và mở ra như thế sẽ luôn cảm nhận món quà tớ ở khắp nơi...

Kim không biết nói gì, không biết diễn tả cảm động thế nào. Thiên quá ngọt ngào quá lãng mạn, có thể sau này Kim sẽ nhận được rất nhiều quà nhưng Kim biết rằng món quà tình cảm lãng mạn kia chỉ có duy nhất Thiên là có thể nghĩ ra mà tặng cho mình mà thôi...
 
V

vietdreamerz

.... cả 2 đang nói chuyện với tâm trạng vui vẻ tình cảm lắm thì điện thoại Thiên reo lên - người gọi là Bích "cậu đã nói với Kim chưa, tớ lo cậu buồn nên điện thoại cho cậu"

Thiên nói với giọng vui "không sao đâu tớ đang ở nhà Kim, tớ sẽ vẽ lại cho Kim" - hình như lúc này Thiên mới nhớ ra ý định của mỉnh qua nhà Kim tối nay là vẽ hình cho Kim vậy mà nãy giờ cứ lo lãng mạn với Kim suốt...

Bích đổi thái độ - vì cô nàng không ngờ chính mình đã tạo cơ hội cho Thiên qua nhà Kim như vậy "cậu ở nhà Kim tối nay ah?có cần thế không?"
Thiên thì ngây thơ trả lời thành thật "dù gì thì cũng cám ơn tên cướp vì tớ có lý do qua nhà Kim nè, tớ đang rất vui"
Bích tức giận trong lòng nhưng giả vờ vui mừng "thấy cậu vui là tớ vui lắm, không thì tớ lo cậu bị Kim giận"
Thiên cười nhẹ và hỏi "còn cậu, đã đỡ sợ chưa, mất điện thoại và cặp vỡ chắc cậu buồn lắm"

Bích thấy Thiên quan tâm kiếm cớ nhõng nhẽo và cũng muốn kéo dài thời gian nói chuyện "tớ còn sợ đấy, bố mẹ tớ biết chắc tớ sẽ bị la vì bất cẩn,tớ buồn lắm tập vỡ phải chép lại hết"

Thiên thấy cũng 1 phần liên quan đến mình nên hơi lo lắng "chắc không sao đâu mẹ cậu không la đâu vì gặp sự cố mà, còn tập vỡ để tớ chép lại phụ cậu nha"

Nói chuyện say sưa để hỏi thăm Bích thì Thiên cũng quên rằng có 1 cô nàng đang mặt hầm hầm không vui,có lẽ bản tính con gái thường như vậy, thấy Thiên ngồi nói chuyện với con gái khác lâu thế mà quen cả mình đang ngồi đó chờ,lại còn quan tâm nữa chứ thì con gái nào mà không ghen chứ, đặc biệt là người mà mình đang có tình cảm nữa.

Kim nói với giọng nhõng nhẽo "tớ bị sợ hãi, bị mất hết đồ, cậu phải bồi thường cho tớ đó, không tớ buồn tớ bệnh ấy"

Càng nói chuyện Thiên càng thấy Kim đổi giọng, Thiên thầm nghĩ không biết tên cướp lấy đồ của Bich thật sự giúp mình hay hại minh không biết....Thiên nói "Được rồi cậu làm tớ cảm giác như tớ là tội nhân ấy, thôi cậu nghĩ ngơi đi có gì mai gặp nói chuyện sau nha"...

Nói xong Thiên quay sang Kim và nói "Bích điện thoại cho mình về việc bị giật giỏ sách, tội cậu ấy bị mất hết sách vỡ và cả điện thoại nên cậu ấy buồn"

Kim nói chuyện với giọng giận lẫy "Bích tội nghiệp thì cậu qua nhà Bích mà an ủi người ta, chứ ở nhà tớ thì làm sao làm người ta vui được"

Thiên ngạc nhiên khi Kim nói lẫy như vậy "ơ ơ cậu sao thế?tự nhiên nói thế?"
Kim ghét nói "tớ thấy sao nói vậy có gì đâu"
Thiên cười chọc "Bộ an ủi Bích là phải đến tận nhà Bích hả?biết vậy lúc nãy tớ nói vậy với Bích để Bích vui"

Kim càng tức giận "uhm thì bây giờ qua đi nè, ở đây chi rồi thấy tiếc"
Thiên càng thấy Kim thế càng thấy tức cười hơn "này này tớ thấy có mùi khét khét, mùi ghen tị nồng lắm rồi đó"

Kim lại nói lẫy "ai ở không mà ghen với tị"

Thiên thầm nghĩ trong lòng "bản thân mình cũng là con gái mà đôi lúc mình thấy con gái thật khó hiểu, có thể thôi mà cũng ghen"...Thiên dỗ ngọt "Cô nàng Kim yêu dấu ơi, tớ quan tâm Bích đơn giản chỉ là bạn, không hề có gì đâu nè"

Kim im lặng....Thiên nói với giọng chọc "có người giữ trái tim người ta rồi mà ở đó ghen làm gì không biết."

Kim nói với giọng cương quyết "nếu cậu đã đưa tớ trái tim thì nên nhìn cảm giác của tớ, tớ không thích cậu bỏ mặt tớ ngồi 1 gốc mà nói chuyện với Bích lâu thế, có gì thì mai nói không được ah tớ đang ở đây mà"

Kim lại nói tiếp "dù tình cảm trong lòng tớ chưa rõ ràng, tớ cần thời gian nhưng tớ vẫn muốn cậu là của riêng tớ"

Thiên cười nhẹ và nhìn thắng mắt Kim nói "cậu nhìn tớ nè, cậu thấy trong mắt tớ có gì không?"
Kim giận trả lời "không"

Thiên nói "cậu nhìn kỹ thì thấy cậu trong đó mà, nếu cậu đã ở trong mắt tớ rồi thì dù nói chuyện với bất cứ bạn bè nào tớ cũng chỉ thấy cậu thôi mà"

Bích cười khoái nhưng không thèm trả lời....Thiên nói"tớ vui vì cậu biết ghen tị, dù cậu chưa biết có thật sự yêu tớ hay không nhưng cậu có coi trọng sự hiện diện của tớ, biết giữ tớ cho riêng cậu đó thật sự làm tớ hạnh phúc."

Kim nói với giọng chân thật "tớ luôn coi trọng sự hiện diện của cậu, tớ luôn nhìn thấy cậu khi tớ cần thì làm sao tớ không quan tâm cậu được chứ"
 
V

vietdreamerz

...cả 2 huề nhau Thiên nói "tớ quên rằng tớ qua nhà cậu để vẽ hình mà chưa vẽ gì hết"
Kim cười "thôi lười quá bữa khác vẽ đi, bây giờ tối mà ngồi làm mẫu cho cậu vẽ thì mệt lắm, nằm ngũ sướng hơn"....Thiên cười và rồi cả 2 chìm vào giấc ngủ, cả 2 ngủ rất ngon có lẽ vì cảm giác người nằm bên cạnh mình là người mình thương nên bao giờ giấc ngủ cũng tuyệt vời cả.

...Quay sang Bích, sau khi nói chuyện điện thoại với Thiên xong, Bich bỏ tất cả vở hôm nay đi để có dịp cho Thiên giúp mình chép lại bài để bên cạnh Thiên, cả cái căp Bích cũng quăng đi...và Bích còn có ý nghĩ giả bệnh vài ngày để làm Thiên lo lắng mà đến chăm sóc mình....

Quả thật ngày hôm sau Bích không đi học, Thiên biết Bích bệnh nên muốn đến thăm sợ Kim giận nên đến và nói "Bích bệnh rồi, chiều nay tớ qua nhà Bích thăm sẵn giúp cậu ấy chép lại bài, cậu đừng giận tớ ha"

Kim suy nghĩ 1 hồi và đồng ý vì Bích bệnh nên không lý do gì mà Kim lại ngăn cản không cho Thiên đi thăm, Kim rất muốn cùng đi thăm Bích với Thiên nhưng có lẽ Kim sợ mình sẽ ghen bậy bạ không đúng khi thấy Thiên nói chuyện với bích nên quyết định không đi....đồng ý thì đồng ý nhưng Kim vẫn nhắc khéo "đi thăm cậu ấy rồi về sớm đó, không được ở quá lâu đó"

Thiên cười "uhm biết rồi"
Thiên về nhà thay đồ và mang tập vỡ đầy đủ rồi qua thăm Bích, thấy Thiên tới Bích giả vờ nằm trên giường, Thiên hỏi thăm "cậu bệnh sao vậy?đỡ chưa?"

Bích giả vờ nói với giọng bệnh "tớ bị đau đầu mệt lắm"
Thiên lại hỏi "cậu uống thuốc chưa?"

Bích trả lời thật giống người bệnh "tớ bệnh nên không ăn nhiều, nên tớ lười uống thuốc, đầu tớ nhức lắm"

Thiên lại phải chăm sóc như đã từng chăm sóc Kim, Thiên nghĩ "sao mấy cô nàng này cứ bệnh là mình phải chăm sóc vậy, không biết lúc mình bệnh thì sao nữa"

Thiên không biết rằng sự quan tâm chăm sóc cẩn thẩn ngọt ngào của thiên càng làm Bích yêu Thiên nhiều hơn, mắt của Bích không rời khỏi Thiên từng dây từng phút, càng thế Bích càng muốn chiếm hữu Thiên là của mình...

Sau khi uống thuốc xong Thiên lấy tập vỡ ra ngồi chép bài giúp Bích, đột nhiên Bich nói "tớ đi thay đồ, cậu ngồi chép bài đi nha"

Thiên trả lời "uhm"

Nhưng Bích lại thay 1 bộ ngủ thật ngắn và mỏng trong suốt...Thiên giật mình kinh ngạc hỏi "cậu bệnh mà mặc đồ kì vậy, thay bộ khác đi" - tuy là đang hỏi nhưng Thiên không dám nhìn thẳng Bích nói chuyện vì Bích mặc đồ mỏng quá.

Kim trả lời tỉnh bơ "tớ uống thuốc người nóng rần rần, mặc vậy dễ ngủ"
Thiên nuốt nước miếng vì ngại, lần đâu tiên Thiên lại thấy Bích như vậy...Thiên nói "thôi tớ về cho cậu ngủ"
Kim nói "tớ đang bệnh cậu bỏ về thế ah, cậu hứa bồi thường cho tớ khi tớ mất đồ mà, bồi thường thì phải chăm sóc tớ chứ?"

Thiên đành trả lời "thôi cậu nằm cho đỡ mệt đi, tớ ở lại chép xong bài cho cậu rồi về cũng được" - tuy nói chuyện nhưng Thiên mặt cứ cuối xuống hoặc nhìn chỗ khác, Bích đến bên bàn học và làm bộ coi tập viết đến đâu, Bích chỉ muốn làm Thiên nhớ đến Bích đặc biệt theo kiểu kì lạ này, Bích biết rằng Thiên sẽ khó chịu khi thấy như vậy vì Thiên vẫn là con người, là con người thì sẽ có cảm xúc nóng bổng khó chịu...

Tim Thiên đập thình thịch, khi Bích đến quá gần bộ đồ quá mỏng khiến Thiên thấy đồ bên trong của Bích...Bích lại kiếm cớ ngồi sát Thiên...trong đầu Thiên luôn suy nghĩ nếu Kim mà biết mình ở nhà Bích thế này thì Kim sẽ giận mình kinh khủng....cảm giác vừa khó chịu vừa ngại ngùng Thiên nói "thôi tớ về đây, cậu làm tớ không thể chép bài được, rất ngại cậu biết không"

Bích giả vờ giận "cậu về là tớ giận thật đó sau này đừng gặp mặt làm bạn tớ, chép xong rồi về không được ah, cậu phải chép xong mai tớ mới có tập học chứ"...

Thiên chẳng biết làm gì chỉ biết cắm cuối viết cho nhanh để về vì Bích là bạn thân của Thiên, Thiên không hiểu sao Bích lại làm vậy, Thiên đành suy nghĩ theo lời Bích đã nói là nóng do uống thuốc vào thôi để không đánh mất suy nghĩ không tốt về người bạn ngày nào....

Trong suốt thời gian thiên viết bài...Bích thích cảm giác ngồi bên cạnh mà nhìn Thiên, dù không nói gì chỉ nhìn thôi cũng đã vui rồi...

Cuối cùng Thiên cũng chép xong bài và ra về, Bích cũng không nói gì nhiều chỉ tạm biệt với nụ cười tươi thôi....Thiên bước ra khỏi nhà Bích vẫn tâm trạng vừa khó buồn vừa suy nghĩ....nếu như Bích mà làm vậy lần nữa thì chắc chắn Thiên sẽ mất người bạn này...
 
V

vietdreamerz

....Khi Thiên về nhà, Bích điện thoại cho Kim nói chuyện chơi vì họ cũng là bạn nhau "cậu đang làm gì vậy?"
Kim trả lời "tớ đang làm bài, cậu bị bênh bây giờ đỡ chưa?"

Bích nói chuyên giả dối "tớ còn mệt nhưng không sao"
Kim hỏi thăm "cậu nhớ giữ súc khỏe nha"
Bích trả lời "uhm...ah ngày mai cậu đi học về tụi mình đi mua quần áo được không, rũ Thiên đi chung cho vui"
Kim là con gái mà nghe đi mua đồ thì không lý nào từ chối cười thích thú "uhm được đó, tớ cũng thích nhưng cậu phải hết bệnh mới đi được nha"
Bích trả lời "mai là khỏe ah không sao đâu, vậy đi ha, mai gặp nha"

Sau khi nói chuyện với Bích xong, Kim tiếp tục làm bài thì điện thoại lại reng - thì ra là Thiên gọi, vừa vể đến nhà là cậu ta gọi cho Kim liền - Kim cười hỏi "cậu về nhà rồi hả?"
Thiên trả lời "uhm tớ về là điện thoại cho cậu đó, cậu đang làm gì vậy?"
Kim lại nói "tớ đang làm bài, cậu qua nhà Bích lâu thế ah?"
Thiên ngập ngừng suy nghĩ không biết có nên kể chuyện lúc này cho Kim nghe không, nhưng lại nhớ đến chuyện ghen hôm bữa của Kim nên thôi không dám "tại tớ chép bài dùm Bích nên hơi lâu thôi"
Kim trả lời "uhm ne...ahm Bích rủ tớ mai đi mua đồ, tớ cũng muốn đi mua vài thứ, mai câu đi chung nha"

Thiên không hiểu sao Bích rủ bất ngờ thế, nhưng Thiên nghĩ dù gì là bạn bè nên việc đi mua đồ là bình thường không nên suy nghĩ quá nhiều, Thiên đồng ý và nói chuyện 1 lát rồi thôi vì bài vở ngày mai quá nhiều nên cả 2 phải làm bài...

Ngày hôm sau, sau khi tan học cả 3 đi ăn cùng với nhau rất vui vè không hề có chuyện vì...lòng Thiên cũng thấy vui vì cảm giác thoải mái bên cạnh Bích và Kim....Nhưng đến khi đi mua đồ, họ đi vòng vòng chọn đồ thì Bích đến gian hàng bán đồ ngủ, Thiên ngại nên đứng xa bên ngoài gian hàng 1 tí chờ họ...Kim và Bích đang lựa đồ thì Bích hỏi kim "cậu xem cái này đẹp không?màu có đẹp không?"

Vì là con gái với nhau nên kim góp ý rất vui vẻ "uhm đẹp đó trong dễ thương nữa"....rồi Bích chỉ sang bộ đồ ngủ khác và nói "oh bộ này giống bộ tớ mới mua, nhưng màu thì khác,hôm qua tớ mặc thử cho Thiên xem đó"

Kim nhìn bộ đó ngắn ngủn trong suốt vì là đồ ngủ mà, Kim hỏi lại "cậu mặc bộ này hôm qua khi Thiên qua nhà cậu hả?"

Bích trả lời tỉnh bơ "uhm vì uống thuốc vào người tớ nóng, tớ thay đồ này ngủ cho dễ thôi, sẵn cho Thiên góp ý"

Kim nghe đổi sắc mặt, đó chắc là phản xạ tự nhiên của con gái khi đang ghen, Kim không nghĩ gì về Bích vì Kim không biết rằng Bích thích Thiên, chỉ nghĩ Thiên không tốt khi nhìn con gái mặc đồ như vậy mà không ngại vì Thiên cũng như là con trai rồi.

Kim nói cáu gắt "thôi về đi cậu,tớ mệt rồi" - Bích cười trong lòng vì biết được Kim đang rất bực bội, còn Thiên bên ngoài đứng chờ ngây thơ chằng hiểu gì, thấy họ ra nên hỏi với nụ cười "mua xong rồi họ, có đẹp không"

Kim nhìn với ánh mắt như lửa đạn: "đẹp đẹp lắm"
Thiên thấy Kim nhìn mình 1 cách kì lạ mà chẳng hiểu gì, bực bội trong lòng khiến Kim nói "cậu và Bich đi tiếp đi, tớ tự về trước được rồi"
Thiên ngạc nhiên hỏi "sao vậy?"

Kim cáu gắt "không có gì" - Bích biết họ sẽ cần thời gian để gây nhau nên Bích nói "thôi cậu về trước đi, tớ còn mua vài món đồ nữa"

Và rồi cả 2 ra lấy xe, khuôn mặt Kim vẫn hầm hầm không nói gì, hỏi cũng không trả lời, Thiên bực bội dừng ở chỗ không người mà nói chuyện "cậu sao vậy?tự nhiên đang đi vui mà?"

Kim quay sang hỏi "cậu vui ah?tớ thì đang thấy không vui, ah hôm qua ở nhà Bích có gì xảy ra không?"
Thiên ấm úng "có gì xảy ra là sao?"
Kim lại hỏi "thì tớ đang hỏi cậu mà"
Thiên cũng không biết kể sao chỉ trả lời đơn giản "có gì đâu bình thường ah,tớ chép bài xong cho cậu ấy rồi về"

Kim bực bội "hôm qua cậu ấy ngồi chép bài với cậu với bộ đồ ngủ mới mua mỏng thế mà với cậu là bình thường ah?"

Thiên ấp úng không biết nói gì...Kim lại nói "Bích nghĩ cậu là bạn cùng phái là bạn học nên mặc đồ thoải mái trước mặt cậu, nhưng bản thân cậu biết tính cách cậu chẳng khác gì con trai mà, sao cậu lại có thể lợi dụng mà nhìn cậu ấy như vậy mà không nói gì, đáng lẽ cậu phải ngại chứ"

Thiên trả lời ngại ngùng "tớ có ngại mà, tớ có kêu cậu ấy thay đồ nhưng nhà là nhà cậu ấy, cậu ấy mặc gì tớ làm sao cấm được"

Kim trả lời với vẻ mặt giận "cậu ngại mà ngồi chép bài cả buổi xong mới về, chẳng khác nào cậu giả vờ không nói cho Bích biết mình thích con gái để lợi dụng nhìn thân thể cậu ấy"

Thiên cáu gắt "đủ rồi cậu nói lợi dụng là sao?cậu ấy chỉ mặc đồ ngủ mỏng chứ có phải cởi hết đồ ra đâu mà cậu nói tớ nhìn thân thể cậu ấy?cậu ghen nên hóa ra thiếu suy nghĩ ha?"

Kim bực bội hơn nói "chứ không phải thích chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Bích như vậy nên không chịu về ngay từ đâu Bích thay đồ, chẳng lẽ khi cậu ấy ngồi chép bài như vậy cậu không thấy gì, cậu thật tệ"

Thiên cảm giác bực bội "Thật quá đáng, cậu càng nói cậu càng biến tớ như là 1 người sở khanh háo sắc, như làm bộ giấu đi bộ mặt thật bên trong lấy cớ bên cạnh bạn cùng phái mà nhìn thân thể họ vậy"

Kim tức giận "chứ không phải sao"
Thiên cảm giác như đau lắm, đau đây là cách suy nghĩ của Kim dành cho mình, đau vì mình chẳng thể giái thích được gì"

Thiên bực tức nói lẫy "uhm tớ vậy đó, tớ thích nhìn lắm nên tớ mới đến nhà Bích, như vậy đã hợp suy nghĩ cậu chưa? và cậu cũng cẩn thận tớ đi, có thể những lúc qua nhà cậu, ôm cậu hôn cậu, tớ đã nhìn trộm thân thể cậu mà cậu không biết đó, tốt nhất cậu nên tránh xá tớ chút.."

Vì trong lòng vừa giận vừa bực có lẽ là cơn ghen của Kim đang quá cao trào nên nói chuyện đến không suy nghĩ, đồng thời tính sĩ diện không chấp nhận cho bản thân phải thừa nhận mình đang sai, sai khi nói quá lời để phải xin lỗi Thiên...cả 2 gây một hồi Kim tức giận tự đón xe về và dĩ nhiên Thiên cũng vậy....
 
V

vietdreamerz

truyện này đọc nghe cũng ổn muk cũng thấy thương thương
nhưng thật sự thj tui hok thjck cái kjeu này lém, đồng tính là nam thj tui thấy bthg còn nữ đồng tính thì tui thấy kiểu j ấy, vừa thấy sợ sợ lại thấy ghê ghê
tui muk có bạn như thja này thj hok pjt tui có thể đối mặt với người đó hay ko nữa

girl hả ;))

sư thấy ngược lại
les thì dc chứ gay thì kiểu gì ấy, vừa thấy sợ sợ lại thấy ghê ghê ;)) =))

mà bây h gay với les là mốt đấy ;)) ;)) =))
 
M

meocon2004

ủa nhiều chỗ sao kim với bích ''lỗn lận '' thế bạn?
******************************************
 
V

vietdreamerz

Sư chạy đâu ùi. Về quê lâu vậy chăng?

Truỵên chỉ đến vậy thôi à? Em cứ nghĩ là vẫn còn nữa. Hix

Truyện nói chung là nhiều chi tiết tình cảm. NHưng hay thì chưa hẳn. Cốt truyện bình thường. Giọng văn thì em ko thích lắm. Cứ như kể lại ý :)

Ngẫm lại nếu em mà có người bạn thế này thì ko biết có hoà đồng đựơc ko nhỉ^^. Tin là có :D

sư lại về quê 1 tuần nữa :D
hêhhe :p
điện thoại chắc để offline nên ko nt dc :D
hẹn gặp sau 1 tuần :cool:




post nốt vài bài về quê cho thanh thản
 
Status
Không mở trả lời sau này.
Top Bottom